Editor: Quỳnh Nguyễn
Chuyển phát kia vốn là một cây đao ở đáy lòng Cố Khuynh Thành, nếu không phải chuyện sợ hãi đêm nay quá nhiều cô suýt nữa quên Đường Thời điều tra giám định DNA Thủy Quả Đường.
Chỉ là lúc này anh cầm chuyển phát kia đi làm cái gì?
Trong đầu Cố Khuynh Thành tràn ngập nghi ngờ, cô đoán tới đoán đi như thế nào cũng đoán không ra ý đồ đáy lòng Đường Thời, cuối cùng đành phải đơn giản nhấc chăn lên muốn ra ngoài nhìn một cái, kết quả Cố Khuynh Thành mới vừa mở cửa liền nhìn thấy cha Đường Thời và Đường Thời một trước một sau lên lầu.
Cố Khuynh Thành sợ tới mức vội vàng đóng cửa lại, cô cố ý để lại một khe hở cánh cửa, nhìn thấy cha con hai người vào thư phòng Đường Thời.
Lúc này Cố Khuynh Thành mới nhẹ nhàng kéo mở cửa, đứng ở cửa một lát, nhẹ nhàng đạp bước chân đến chỗ ngưỡng cửa thư phòng Đường Thời.
Cửa đóng chặt.
Cố Khuynh Thành vươn tay đẩy đẩy, bị khóa trái, lúc này cô mới đem lỗ tai dán lên cánh cửa.
Sáng sớm nhà cũ Đường gia đặc biệt yên tĩnh, xuyên qua ván cửa Cố Khuynh Thành vừa lúc có thể nghe thấy lời thoại từ bên trong truyền đến.
--
Cha của Đường Thời đi đến trước bàn học ngồi xuống mới ngẩng đầu, mở miệng đối với con trai đứng ở trước mặt của mình, giọng mang theo nghiêm khắc và ý vị riêng biệt lắng đọng lại mang theo năm tháng: "Nói đi, tìm cha có chuyện gì?"
Sắc mặt Đường Thời có vẻ có chút lãnh trầm, anh cầm chuyển phát trong tay kia gọn gàng dứt khoát ném trên bàn học trước mặt, không có lên tiếng.
Cha của Đường Thời nhìn thoáng qua Đường Thời, đáy lòng mặc dù có chút nghi ngờ nhưng mà trên mặt lại vẫn duy trì bình tĩnh không nhúc nhích tí nào, động tác bình tĩnh cầm lấy chuyển phát rút ra trang giấy từ bên trong, chỉ hơi hơi nhìn lướt qua, sắc mặt nháy mắt liền trở nên trầm thấp, thật sự xem xong những trang giấy này mới lại lên tiếng: "Con đi làm giám định DNA Thủy Quả Đường rồi hả?"
Đường Thời không có lên tiếng, một đôi mắt đen như mực, chớp cũng không chớp nhìn chăm chú cha trước mặt, đánh giá rất lâu không có từ dáng vẻ cha mình trông ra khác thường, lúc này mới xác định giám định DNA không phải cha mẹ mình làm, sau đó mới mở miệng: "Đây là chuyển phát hôm trước con nhận được, người nhận là Đường Tâm, nhà của chúng ta căn bản không có người này, cho nên con liền mở chuyển phát ra, kết quả nhìn thấy giám định DNA Thủy Quả Đường."
Cha của Đường Thời biết Đường Thời còn chưa nói xong, cho nên cũng không có lên tiếng.
Đường Thời tạm dừng ước chừng ba giây đồng hồ mới tiếp tục mở miệng nói: "Giám định DNA này nhất định là người Đường gia làm."
Cho dù Đường Thời chỉ nói một câu nói như vậy, nhưng mà cha của Đường Thời vẫn minh bạch ý tứ che dấu trong lời nói của anh: "Ý của con là để cho cha điều tra ra là ai làm giám định DNA này sau đó xử lý chuyện này?"
Lần này đổi lại Đường Thời không có lên tiếng.
Anh không lên tiếng cũng không phải bởi vì cha còn chưa nói xong mà là lặng im.
Qua một hồi lâu, cha của Đường Thời mới mở miệng nói: "A Thời, con có biết, chúng ta đều là người một nhà."
"Vâng, con nghĩ mọi người là người một nhà nhưng mà không hẳn người khác đã nghĩ mọi người là người một nhà, làm giám định DNA này đại biểu cho có ý tứ gì, con nghĩ cha rõ ràng hơn so với con đi?" Ngữ khí Đường Thời đột nhiên trở nên có chút phẫn nộ, lời nói ra có chút ngoan độc: "Đây đại biểu cho người Đường gia chúng ta không tin Cố Khuynh Thành mười tháng hoài thai mạo hiểm nguy hiểm tánh mạng sinh ba đứa nhỏ cho con!"