Editor: Quỳnh Nguyễn
"Đây nếu bị Cố Gia, bị Cố Khuynh Thành biết rõ, bọn họ sẽ nghĩ như thế nào?"
" Nếu đổi lại là Đường Uyển, cha đặt mình vào hoàn cảnh người khác suy nghĩ một chút, con gái của cha sinh đứa nhỏ cho người khác kết quả lại bị người lấy đi làm giám định DNA, trong lòng cha có thể nuốt được ngụ ý này?"
" Hôm nay con tới tìm cha chính là vì ngụ ý này, đừng nói cái gì người Cố Gia nuối không trôi ngụ ý này, Đường Thời con cũng nuối không trôi ngụ ý này!"
Mặt Đường Thời trầm xuống hận khí mười phần gằn từng chữ nói: "Chuyện này tám phần là vợ anh Đường Ngôn làm, bởi vì Phùng Y Y, chị ta đặc biệt bất mãn Cố Khuynh Thành, từ trước đến nay chị ta bình thường nói chuyện liền thích ngấm ngầm hại người con không so đo, nhưng mà chuyện lần này con tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ!"
Đường Ngôn là anh họ thứ tư của Đường Thời, vợ Đường Ngôn chính là chị cả Phùng Y Y.
" Hôm nay con nói rõ ràng nơi này, chỉ có hai loại lựa chọn, hoặc là cha khiến cho vợ anh Đường Ngôn rời khỏi nhà cũ Đường gia hoặc là con và Cố Khuynh Thành mang theo Thủy Quả Đường đi thành phố ở! Chuyện gì con cũng có thể thỏa hiệp, chỉ riêng chuyện này không có bất kỳ đường sống quay về, sở dĩ con tới tìm cha là vì cho cha đi chú ý đến trong quan hệ Đường gia một chút, nếu cha không xử lý, đến lượt con xử lý, con tuyệt đối sẽ không bận tâm nhiều như vậy!"
Đường Thời nói xong liền nắm chặt văn kiện giám định DNA trên bàn lên sau đó xoay người liền hướng về phía ngưỡng cửa thư phòng đi đến, đi tới hai bước Đường Thời dừng bước lại, như là nhớ tới cái gì trực tiếp ném giám định DNA đến trên bàn viết một lần nữa: "Giám định DNA này cha bảo quản đi, hiện tại Cố Khuynh Thành không biết chuyện này, con cũng không hy vọng cô ấy biết, cho nên con hi vọng thời điểm cha xử lý chuyện này cũng xử lý êm đẹp, đừng làm cho Cố Khuynh Thành nghe được tin tức gì, biết có người Đường gia chúng ta làm chuyện ám muội ghê tởm như vậy!"
Có lẽ bởi vì phẫn nộ ngực Đường Thời có vẻ nhấp nhô, thời điểm anh nói xong những thứ này còn nghiến răng nghiến lợi bổ sung một câu: "Con làm những thứ này cũng không phải là bảo vệ quan hệ Đường gia và Cố Gia, con nói rõ ràng, nếu việc này người Cố Gia biết, con trực tiếp thiên vị Cố Gia!"
"Đây đều đã biến thành cái chuyện loạn thất bát tao! Phụ nữ của con con cũng không nỡ nghi ngờ, làm sao đến phiên người không một chút quan trọng đi nghi ngờ!"
Nói xong Đường Thời oán hận xoay người rời khỏi.
---
Cố Khuynh Thành nghe trong thư phòng truyền đến tiếng bước chân Đường Thời lập tức đứng thẳng nhanh chóng chạy về phòng ngủ Đường Thời.
Cô vội vàng lên giường đắp kín chăn nhắm mắt lại giả bộ đi vào giấc ngủ.
Nhưng mà đáy lòng cô lại nhảy vô cùng lợi hại.
Giọng Đường Thời ở trong thư phòng bởi vì phẫn nộ nên âm điệu có chút cao làm cô đều nghe được rõ ràng câu chữ anh nói.
Thì ra giám định DNA không phải Đường Thời vụng trộm đi làm sau lưng cô...
Mà sở dĩ buổi sáng hôm nay anh đi tìm cha kỳ thật là giúp cô trút giận đi!
Thì ra không phải Đường Thời không tin cô mà là cô không tin anh.
Là cô hiểu lầm Đường Thời.
Là cô sai rồi.
Thời điểm cảm xúc Cố Khuynh Thành dao động cô nghe thấy cửa phòng ngủ bị người nhẹ nhàng đẩy ra, sau đó truyền đến tiếng bước chân quen thuộc của Đường Thời.
Cố Khuynh Thành nhắm mắt lại cảm giác Đường Thời xốc chăn lên nằm ở cạnh cô, thời điểm anh vươn tay ôm cô động tác rất nhẹ, cô lại chậm rãi mở mắt.