Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 10

Chương 010

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Giang Thiệu Vũ đã xem qua tư liệu chi tiết của đội tuyển quốc gia, cũng theo dõi màn thể hiện của đội tuyển Trung Quốc trong giải thế giới lần này. Trong đội hình hiện tại, chỉ có vài tuyển thủ kỳ cựu mới có thể gánh vác trọng trách. Tuy các tuyển thủ mới rất xuất sắc ở giải trong nước, nhưng khi bước ra đấu trường thế giới thì lại lộ rõ sự yếu kém.

Mấy cậu nhóc mới mười mấy tuổi, chưa từng bị đánh đập trong các giải đấu lớn, lần đầu xuất ngoại đã căng thẳng sẵn, lại bị kỳ vọng quá lớn từ khán giả trong nước, áp lực tâm lý càng đè nặng. Lúc thi đấu thì quá nóng vội muốn thể hiện bản thân, không giữ được bình tĩnh, thua liền hai trận là tinh thần sụp đổ hoàn toàn.

Phải mài dũa sự sắc bén của đám nhóc này thì chúng mới có thể trưởng thành nhanh được.

[Tùy Tùy Tiện Tiện]: “Tôi bận lắm, lát nữa còn phải ra ngoài.”

[Tùy Tùy Tiện Tiện]: “Ai muốn lên trước?”

Giang Thiệu Vũ nói chuyện thẳng thừng, từng chữ đều mang hàm ý khiêu khích, quả nhiên đã chọc giận một đám thanh niên.

[SS777]: “Tôi lên!”

[SS777]: “Hôm nay không đánh cho anh phục, tôi theo họ anh!”

[Tùy Tùy Tiện Tiện]: “Đã có hai người theo họ tôi rồi.”

[Tùy Tùy Tiện Tiện]: “Hàn Thiên là anh cả, Tiểu Bân là anh hai, cậu muốn làm anh ba à?”

Mọi người: “………”

Có vẻ biệt danh ‘Biệt đội anh em Hồ Lô’ không thể rửa sạch được rồi.

[Tùy Tùy Tiện Tiện] thậm chí còn xếp số thứ tự cho họ, đã đến tận anh ba rồi?!

Hạ Lê bị gọi là “anh ba” thì trợn tròn mắt, quay lại hỏi: “Chưa từng thấy ai độc miệng đến vậy! Anh ta thực sự mạnh đến thế à?”

“Anh hai” Tiểu Bân vừa bị hạ gục, gãi đầu, nhỏ giọng nói với vẻ chột dạ: “Cũng khá mạnh đấy, cậu đừng khinh địch.”

Hạ Lê hăng hái xắn tay áo, gõ nhanh bàn phím: “Đừng nói nhảm nữa, đấu luôn, chỉ dùng súng lục, dám không?”

[Tùy Tùy Tiện Tiện]: “Được, cậu chọn bản đồ đi.”

Hạ Lê nhanh chóng chọn bản đồ: Cảng Hy Vọng.

Đây là một bến cảng vận chuyển hàng hóa của loài người đã bị bỏ hoang, với vô số container đủ cao thấp tạo thành một mê cung khổng lồ đầy chỗ ẩn nấp, cực kỳ thích hợp cho những tuyển thủ cận chiến phát huy sở trường. 

Vì đã thống nhất chỉ dùng súng lục, Giang Thiệu Vũ cũng đổi vũ khí sang Desert Eagle.

Vừa vào bản đồ, Giang Thiệu Vũ đã bắt đầu di chuyển nhanh chóng.

Hạ Lê nghe thấy tiếng bước chân gần đó, lập tức đuổi theo.

Từ góc nhìn người xem, có thể thấy hai người rượt đuổi qua lại giữa những container, tiếng súng liên tục vang lên, không khí căng thẳng chẳng khác nào cảnh đọ súng trong phim hành động.

Hạ Lê là lính Công Kích của đội tuyển quốc gia, kỹ năng cơ bản rất tốt, sử dụng súng lục cũng cực kỳ thuần thục. Hai người giao đấu kịch liệt quanh container, tiếng súng nổ “đoàng đoàng” không ngừng.

Do cả hai né tránh quá nhanh, đạn b*n r* chẳng trúng ai, chỉ để lại nhiều dấu vết trên vỏ container.

Người xem nín thở theo dõi.

Bất ngờ, từ phía sau bên phải vang lên một tiếng súng, Hạ Lê vội cúi người né.

Một viên đạn lướt sát qua da đầu khiến cậu toát mồ hôi lạnh. May mà né kịp, không thì bị bắn thẳng đầu rồi!

Biết mình đã lộ vị trí, Hạ Lê lập tức di chuyển.

Cậu nhanh chóng nấp sau một container cao khoảng 1 mét, lắng nghe động tĩnh xung quanh.

Tiếng bước chân nhẹ nhàng từ bên hông vọng đến, Hạ Lê đoán trước vị trí đối thủ, dứt khoát bật dậy bắn hai phát ——

[SS777] dùng [Titan Song Tinh] bắn trúng [Tùy Tùy Tiện Tiện]!

[SS777] dùng [Titan Song Tinh] bắn trúng [Tùy Tùy Tiện Tiện]!

Cả hai tay, súng đôi, bắn trúng mục tiêu!

Nhảy bắn là một kỹ thuật khó, vừa nhảy vừa bắn đòi hỏi tính toán đường đạn kỹ càng. Ưu điểm là sau khi bắn xong có thể rơi ngay về sau chỗ nấp, đảm bảo an toàn.

Hạ Lê thao tác rất chuẩn xác, nhưng tiếc là chỉ bắn trúng vào người, không chí mạng. Lúc này, [Tùy Tùy Tiện Tiện] chỉ còn chưa đến 30% máu, thêm một phát nữa là hạ được anh ta.

Hạ Lê tiếp tục áp sát, vừa chạy vừa bắn.

Đạn từ súng lục bay ra tóe lửa, vẽ thành một đường dấu vết rõ nét.

Container xung quanh chằng chịt, Hạ Lê đuổi theo Giang Thiệu Vũ chạy vòng vòng nhưng vẫn không trúng.

Bỗng, tiếng bước chân biến mất. Hạ Lê lập tức cảnh giác, nấp vào khe giữa hai container, căng tai nghe ngóng bốn phía.

Người đâu rồi? Không dám ló đầu vì sắp chết?

Đúng lúc Hạ Lê đang nghi hoặc, trên đầu bất ngờ vang lên tiếng súng trong trẻo ——

ĐOÀNG!

[Tùy Tùy Tiện Tiện] dùng [Desert Eagle – Thương Long] headshot hạ [SS777]!

Anh ta lại leo lên container phía trên, ẩn trong góc chết tầm nhìn, từ trên cao bắn thẳng vào đầu cậu!

Hạ Lê sững sờ nhìn màn hình chuyển sang màu xám.

Các tuyển thủ quan sát cũng không thể tin nổi: “Không thể nào?”

“Anh ta leo lên từ lúc nào chứ?”

[Tùy Tùy Tiện Tiện]: “Cậu thua.”

[Tùy Tùy Tiện Tiện]: “Người tiếp theo.”

Mặt Hạ Lê đỏ bừng, cảm giác như có cục tức nghẹn trong ngực mà không thể thở ra.

Các tuyển thủ khác của đội tuyển quốc gia cũng bị “vua khiêu khích” này khơi dậy lòng hiếu chiến, lập tức có người nhảy vào sân tập bắn.

[TKTK]: “Tôi muốn thử trình dao chiến của vị cao thủ này.”

[Tùy Tùy Tiện Tiện]: “Được, cậu chọn bản đồ.”

TKTK là acc phụ của Đường Khải – dự bị trinh sát của đội tuyển quốc gia.

Cậu ta chọn bản đồ dao chiến kinh điển: Hắc ám đầm lầy.

Hắc ám đầm lầy là bản đồ chiến đấu dưới nước, người chơi có thể nín thở lặn xuống. Khi lặn, trên đầu sẽ xuất hiện thanh thở, nếu thanh này cạn sẽ bị chết đuối. Thời điểm lặn và trồi lên mặt nước phải được nắm bắt chính xác, nếu không rất dễ chết ngạt. Tất nhiên, với tuyển thủ chuyên nghiệp, đây chỉ là kỹ năng cơ bản.

Ánh sáng trong bản đồ Hắc ám đầm lầy rất mờ, trận chiến này không được dùng súng, chỉ có thể dùng dao.

Dao chiến đòi hỏi kỹ năng do thám, ẩn nấp và ám sát tầm gần.

Những lá sen thối rữa trôi nổi trong đầm có thể được dùng làm nơi ẩn thân. Hai người lặng lẽ phục kích trong đầm tối, cẩn thận tìm kiếm vị trí của đối thủ.

So với âm thanh rền vang của súng ống, bom nổ mang đến cảm giác máu lửa k*ch th*ch, dao chiến lại khiến cả bản đồ im lặng đến mức nghe được tiếng kim rơi. Trong đầm lầy tĩnh lặng ấy, như thể ẩn giấu một con cá sấu hung tợn, có thể cắn đứt cổ đối phương bất cứ lúc nào!

Thời gian trôi từng giây từng phút, không chỉ người đang thi đấu Đường Khải mà ngay cả người xem cũng toát mồ hôi lạnh.

Không tìm thấy!

Dù đã lục soát như trải thảm, cũng không tài nào tìm được [Tùy Tùy Tiện Tiện] đang ẩn nấp ở đâu.

Vai trò của trinh sát trong trận đấu là tìm ra đối thủ, giết được thì giết, không thì phải cung cấp thông tin và tầm nhìn cho đồng đội.

Một khi không tìm được đối thủ, thì bạn hoàn toàn vô dụng trên sân đấu.

Sắc mặt cậu thiếu niên trắng bệch, tiếp tục lục soát tỉ mỉ khu vực đầm lầy vốn quen thuộc.

Nhưng đúng vào lúc thanh thở gần cạn, khi đầu vừa ló lên mặt nước để thở, một con dao sắc bén lóe lên ánh sáng lạnh như tuyết đã bất ngờ đâm xuyên qua ngực cậu từ phía sau!

Một nhát, hai nhát!

Một màn ám sát hung tàn, không chút do dự!

[Tùy Tùy Tiện Tiện] dùng [Huyết Sắc Lưỡi Dao] ám sát [TKTK]!

Mọi người: “……”

[Tùy Tùy Tiện Tiện]: Người tiếp theo.

Tất cả cùng nhìn về phía tuyển thủ dự bị công kích Lục Hưng Vân.

Dưới ánh mắt của đồng đội, cậu thiếu niên nhíu mày, nhanh chóng gõ bàn phím đáp lại:

[Đây Là Acc Phụ]: Để tôi.

Lục Hưng Vân không nói lời dư thừa, lập tức đổi súng, chọn bản đồ, bước vào trận.

Cậu chọn bản đồ “Sâu Trong Rừng Rậm”.

Đội tuyển quốc gia lần này có ba tuyển thủ chuyên tấn công. Trong số đó, hai người mới là Thời Tiểu Tân và Lục Hưng Vân có phong cách hoàn toàn khác nhau: người trước thận trọng, người sau cuồng nhiệt và bạo lực.

Thời Tiểu Tân từng ra sân một lần tại giải thế giới, còn Lục Hưng Vân mặc dù là dự bị nhưng chưa từng được ra sân một lần nào.

Cậu đang khao khát chứng minh rằng mình không thua gì Thời Tiểu Tân.

Lục Hưng Vân chọn vũ khí chính là [Uzi MAC – Cuồng Nhiệt].

Súng tiểu liên dòng Uzi có tốc độ bắn cực nhanh, có thể bắn 600 viên/phút, sức công phá dữ dội, hiệu ứng hình ảnh hoành tráng, có thể tạo ra áp lực hỏa lực cực mạnh trong thời gian ngắn. Tuy nhiên, điểm yếu là mỗi viên đạn có sát thương thấp, cần bắn trúng nhiều lần mới có thể tiêu diệt đối thủ.

Giang Thiệu Vũ đổi lại vũ khí chính là [Thompson – Liệt Diễm].

Hai người bắt đầu đối đầu trên bản đồ Sâu Trong Rừng Rậm.

Ngay khi trận đấu bắt đầu, tiếng súng dữ dội vang lên trong rừng rậm.

Lục Hưng Vân đúng là chơi rất bạo lực, đạn bắn rào rào như không cần tiền, áp đảo về phía trước!

Chiến thuật hỏa lực mạnh như vậy khiến Giang Thiệu Vũ nhất thời không thể áp sát.

Giang Thiệu Vũ dứt khoát lẩn vào rừng, ẩn mình sau thân cây lớn, di chuyển né tránh theo hình chữ S liên tục. Anh chạy quá nhanh, linh hoạt như một con thỏ, đạn điên cuồng của Lục Hưng Vân chỉ sượt qua vạt áo anh.

[Đây Là Acc Phụ] dùng [Uzi MAC – Cuồng Nhiệt] bắn trúng [Tùy Tùy Tiện Tiện]!

[Đây Là Acc Phụ] dùng [Uzi MAC – Cuồng Nhiệt] bắn trúng [Tùy Tùy Tiện Tiện]!

Thông tin hệ thống liên tục hiện lên khiến Lục Hưng Vân vô cùng tự tin, đôi mắt đỏ rực, vừa bắn vừa tiến lên phía trước.

Chỉ còn một chút nữa thôi, chỉ cần thêm một chút nữa là có thể hạ gục người này!

Chỉ cần cậu giết được Tùy Tùy Tiện Tiện, biết đâu HLV mới sẽ cân nhắc để cậu đánh chính ở mùa sau!

Dù gì thì tuyển thủ công kích chủ lực của đội tuyển quốc gia cũng sắp giải nghệ, ai ra sân chính mùa sau vẫn chưa chắc.

Một băng đạn đã hết sạch chỉ trong chớp mắt, Lục Hưng Vân lập tức nấp sau thân cây thay đạn.

Rắc rắc.

Âm thanh thay đạn rõ ràng vang lên bên tai.

Đồng thời vang lên là tiếng súng dữ dội như tiếng rồng gầm —

[Tùy Tùy Tiện Tiện] dùng [Thompson – Liệt Diễm] bắn trúng [Đây Là Acc Phụ]!

Thời cơ của Giang Thiệu Vũ được nắm bắt chính xác.

Ngay lúc đối phương thay đạn, nắm bắt khoảnh khắc 1 giây ngắn ngủi ấy, anh đã bất ngờ tấn công từ cánh bên, loạt đạn b*n r* liên tục khiến Lục Hưng Vân mất gần hết máu.

Phản ứng của Lục Hưng Vân cũng rất nhanh, di chuyển theo hình chữ Z để vòng sau thân cây, lợi dụng cây chắn đạn rồi quay lại nổ súng phản công!

…Đáng tiếc, cậu đã suy nghĩ quá nhiều.

Ba ảo giác lớn trong đấu súng eSports:  Anh thích tôi, sau lưng không có ai, tôi có thể phản sát.

Lục Hưng Vân không thể phản sát được Tùy Tùy Tiện Tiện.

Ngay khi cậu vừa ló đầu ra, một tràng đạn như mưa đổ thẳng mặt —

[Tùy Tùy Tiện Tiện] dùng [Thompson – Liệt Diễm] đánh chết [Đây Là Acc Phụ]!

Mọi người quan sát: “……”

Trong cuộc đối đầu giữa các cao thủ, đôi khi chỉ chênh nhau 0.1 giây phản ứng.

Lục Hưng Vân định phản sát, nhưng đối phương nhanh hơn nửa nhịp, vậy nên người chết là cậu.

[Tùy Tùy Tiện Tiện]: Người tiếp theo.

Phòng huấn luyện lặng ngắt như tờ.

Ai nấy mặt trắng bệch hoặc xanh mét, một lúc lâu không biết phải nói gì.

Không còn ai để ra sân nữa rồi.

Cả đội tấn công đã bị diệt, chẳng lẽ gọi y tế vào sao?

Người khởi xướng Mạc Hàm Thiên sắc mặt đen như đáy nồi.

Ban đầu tưởng gọi cả đám tới để vùi dập kẻ kiêu ngạo này cho hắn phải gỡ game.

Kết quả… đúng là bị vùi dập thật, từng người trong đám họ, chết sạch không chừa ai!

[Tùy Tùy Tiện Tiện]: Gửi xong chưa?

Mọi người: “………”

Những tuyển thủ trẻ từng được ca tụng là “tân binh tiềm năng nhất”, “ngôi sao tương lai”, “niềm hy vọng của chiến đội XX”, từ khi ra mắt luôn được người hâm mộ và HLV che chở. Dù thua giải trong nước cũng chỉ bị dân mạng mắng vài câu, nhưng mà tân binh thì phải trưởng thành chứ?

Bọn họ chưa từng nếm trải cảm giác thất bại nhục nhã đến mức này!

Cả đám người không xử nổi một người chơi mạng?

Liên tục bị [Tùy Tùy Tiện Tiện] đánh bẹp, chuyện này có hợp lý không? Khoa học không?!

Mặt mũi tuyển thủ quốc gia bị họ làm mất hết rồi!

[Tùy Tùy Tiện Tiện]: Điều quan trọng nhất của một tuyển thủ chuyên nghiệp không phải là “tuyển thủ”, mà là “chuyên nghiệp”.

[Tùy Tùy Tiện Tiện]: Tốt hơn hết là mấy đứa nên đi ngủ đi, chẳng thấy chút chuyên nghiệp nào ở mấy đứa cả.

Nói xong lời mỉa mai cuối cùng, Giang Thiệu Vũ dứt khoát thoát khỏi phòng đấu.

Trong phòng huấn luyện, có người ném bàn phím, có người mặt mày đơ cứng, cũng có người mắt đỏ hoe như sắp khóc.

Họ chuyên nghiệp ở chỗ nào?

Ngay cả một người chơi thường trong game cũng không thắng nổi.

Bị một người “Tùy Tiện” đánh tơi bời, còn mặt mũi nào mà tự nhận là tuyển thủ quốc gia chứ?

Đúng lúc cả đám “Anh em Hồ Lô” ủ rũ rũ rượi, thì cửa phòng đột nhiên mở ra. Đội trưởng đội tuyển quốc gia là Lão Lâm bước vào, nhìn thấy cả đám thiếu niên cụp đầu ngay hàng thẳng lối, sửng sốt một chút rồi cười nói: “Ồ? Cả đám nghiêm túc dữ vậy? Anh nhớ hôm nay đâu có lịch huấn luyện, đang lập nhóm hành tấu giang hồ trong game à?”

Mọi người: “……”

Bọn họ vốn định hành tấu giang hồ thật.

Kết quả, lại thành rau xanh bị hành mất rồi!

Hết chương 010

Bình Luận (0)
Comment