Chương 140
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Đội Trung Quốc giành liên tiếp hai bản đồ “Ga Tàu Điện Ngầm số 7” và “Ngã Tư Phố”, vươn lên giành điểm trước.
Chế độ Khiêu chiến cực hạn ở trận thứ hai không cho phép gọi tạm dừng, HLV Trương cũng tranh thủ thời gian trận đấu để suy nghĩ rất nhiều. Đội Trung Quốc lần này đã hoàn toàn thay da đổi thịt, thực lực của tuyển thủ và năng lực bố trí chiến thuật của HLV đều khiến người ta ngạc nhiên. Đội Singapore muốn thắng được đội Trung Quốc, trừ phi thắng liền ba trận sau đó.
Lội ngược dòng 2-3 là điều rất khó.
Nhưng sức hấp dẫn của thể thao điện tử chính là ở đó, chưa đến giây cuối cùng, không ai chịu bỏ cuộc.
Bất kể thắng hay thua, đội Singapore cũng phải đánh ra phong cách riêng của mình. HLV Trương hít sâu một hơi, khi bước vào phòng cách âm, vẻ mặt ông đã trở lại bình tĩnh, vỗ vai đội trưởng, thấp giọng nói: “Bỏ hết áp lực tâm lý xuống, đánh thật tốt. Cứ coi mấy trận còn lại như là trận đấu tập, thắng thua không quan trọng, liều mạng với bọn họ!”
Tuyển thủ siết chặt chuột, hít thở sâu để điều chỉnh trạng thái.
Vừa rồi đúng là tinh thần họ quá căng, phản ứng luôn chậm hơn đội Trung Quốc nửa nhịp. Đội Trung Quốc mang theo khí thế liều lĩnh của lính mới, còn đội Singapore lại đánh quá cẩn trọng. Là tuyển thủ kỳ cựu từng tham dự hai kỳ Á vận hội, lẽ nào còn không bằng lứa tuyển thủ mới?
HLV Trương nói: “Ván thứ ba là sân nhà của chúng ta, bất kể họ đánh thế nào, chúng ta cứ đánh theo cách của mình, giành lại nhịp độ. Chỉ huy tự tin lên, thấy ai giết nấy, lấy tốc độ đấu tốc độ.”
Đội trưởng nghiến răng: “Đúng vậy, liều với họ!”
Trận thứ ba bắt đầu, đội Singapore chọn chế độ sân nhà: Huyết chiến vô tận .
Điều này đã nằm trong dự liệu của Giang Thiệu Vũ, Singapore vốn là đội có tiết tấu nhanh, chơi chế độ đặt bom hay Khiêu chiến cực hạn, tư duy chiến thuật của họ chưa đủ phong phú.
Đến lượt Giang Thiệu Vũ cấm bản đồ, “Ga Tàu Điện Ngầm số 7” đã sử dụng ở chế độ này nên tự động bị cấm. Trong số các bản đồ còn lại, Giang Thiệu Vũ tiếp tục cấm đi ba bản đồ mà Singapore giỏi nhất: Sâu Trong Rừng Rậm, Quảng trường phun nước và Hành lang vòng xoáy.
Singapore chọn bản đồ thi đấu—Hang Động Pha Lê.
Ngay khi bản đồ hiện ra, hai bình luận viên trong livestream không khỏi lo lắng: “Bản đồ này, tay bắn tỉa rất khó phát huy đúng không?”
“Đúng vậy. Khắp nơi toàn là thạch nhũ, chỗ ẩn nấp quá nhiều, rất khó ngắm bắn. Bản đồ này phù hợp với lối đánh trinh sát lén lút, hoặc đánh cận chiến tốc độ cao. Nhưng lại yêu cầu độ phối hợp rất cao giữa 5 người, di chuyển không được rối loạn.”
“Đội hình hai bắn tỉa sẽ rất khó chơi ở đây, liệu HLV Giang có thay người không?”
Giang Thiệu Vũ không thay người.
Thể thức BO5, mỗi HLV có 2 lần thay người, Giang Thiệu Vũ đã dùng một lần ở trận trước. Trận này nếu thay Thời Tiểu Bân, cũng không chắc giành được chiến thắng, mà nếu thua trận này, đội Trung Quốc sẽ dùng hết quyền thay người, trận thứ tư sẽ rất khó đánh. Dùng quyền thay người để đánh cược một phần thắng nhỏ, không đáng.
Xét toàn cục, để Tiểu Quỷ ở lại vẫn phù hợp hơn.
Giang Thiệu Vũ thấp giọng dặn dò: “Hang Động Pha Lê không có lợi cho chúng ta. Hoa Nhiên khi di chuyển chú ý vị trí đồng đội, những người khác tản ra, đánh du kích với họ.”
Trận đấu bắt đầu, tuyển thủ Singapore rõ ràng đã dốc toàn lực, chơi cực kỳ chủ động.
Cả 5 người nhanh chóng tản ra theo hình hàng ngang, từ nhiều hướng khác nhau trong hang tiến tới vây đội Trung Quốc.
Đột nhiên, súng nổ bên trái phía trước.
Tần Tuyết Dao phát hiện trinh sát bên đối thủ đầu tiên, di chuyển nhanh chóng nhưng bị ba người Singapore vây bắt.
Tuyết Dao gục ngã dưới loạt đạn bắn như mưa, trước khi chết vẫn kịp báo cáo vị trí: “Hướng 9 giờ, có 3 người!”
Bùi Phong nói: “Hoa Hoa lên.”
Hoa Nhiên nhanh chóng dùng bom khói gây nhiễu, nhưng lần này tuyển thủ Singapore đã rút kinh nghiệm, không bị Hoa Nhiên làm rối loạn, lập tức lao qua khói, ba đánh một, hạ gục Hoa Nhiên!
May mắn là trước khi chết, Hoa Nhiên đã bắn hạ được một người, 1 đổi 1, không quá lỗ.
Bùi Phong và Quy Tư Dương nhanh chóng chia trái phải đánh vòng vây, Bùi Phong bắt chuẩn thời cơ giết một người, Quy Tư Dương cũng hạ thêm một người. Nhưng lần này bên kia có y tế trốn rất kỹ, lập tức cứu người. Cuối cùng, Singapore dùng chiến thuật tốc chiến tốc thắng 4 đổi 5 giành chiến thắng một hiệp.
Hiệp thứ hai, Tần Tuyết Dao di chuyển thận trọng hơn, vòng ra cánh trái, báo sớm vị trí tay bắn tỉa đối thủ.
Bùi Phong cúi người ẩn mình trong hang, đi vòng một vòng lớn, từ phía sau giết thẳng tay bắn tỉa địch bằng một phát headshot, phối hợp cùng Tuyết Dao và Hoa Nhiên phản công, gỡ hòa tỷ số.
Hai bên giao chiến kịch liệt trong hang động chật hẹp và tối tăm, tỷ số từ 1:1 lên 2:2, thế trận giằng co quyết liệt.
Đội trưởng Singapore nghiến răng nói: “Một pha đánh tan đội hình họ!”
Năm người dốc toàn lực, với tốc độ cực nhanh lao thẳng đến đội Trung Quốc, dùng lối đánh bạo lực “đổi mạng” quét sạch địch, trong hang động vang vọng tiếng súng đinh tai nhức óc, từng người lần lượt ngã xuống. Trong giao tranh điên cuồng ấy, Bùi Phong chưa kịp chỉ huy thì đã bị hạ.
Giao tranh kết thúc với 4 đổi 5, trinh sát Singapore sống sót đến cuối.
—Winner!
Nhìn thấy dòng chữ vàng hiếm hoi hiện trên màn hình, năm tuyển thủ Singapore rưng rưng nước mắt.
Thật không dễ dàng gì!
Đánh đến hiệp cuối cùng, cuối cùng cũng khó khăn giành được chiến thắng 3:2.
Nếu là trước kia, đánh với đội Trung Quốc không hề gian nan như vậy. Lần này thật kỳ lạ, đội Trung Quốc trở thành đối thủ khó nhằn nhất?
Trong phòng cách âm.
Thấy Giang Thiệu Vũ bước vào, Bùi Phong chủ động lên tiếng: “Là lỗi của em, chỉ huy sai rồi.”
Hiệp cuối, năm người Singapore như mãnh thú xổng chuồng lao lên, Bùi Phong còn chưa kịp chỉ đạo thì đã ngã.
Giang Thiệu Vũ không trách cậu. Với lối đánh liều mạng của Singapore, Bùi Phong vẫn giữ được bình tĩnh đến tận ván thứ năm đã là rất xuất sắc. Anh tiến lên một bước, nhẹ nhàng vỗ vai đồ đệ, thấp giọng nói: “Thắng thua một trận không sao cả.”
Bùi Phong mỉm cười, cậu biết sư phụ sẽ không trách mình.
Sư phụ là người có nguyên tắc, điều anh coi trọng là thái độ và biểu hiện của tuyển thủ. Chỉ cần thái độ nghiêm túc, nỗ lực hết sức khi thi đấu thì dù thua cũng không sao. Thua thì tổng kết, rồi tiến bộ tiếp.
Bản đồ Hang Động Pha Lê, đội Trung Quốc không phải không đánh được, mà là người chơi chủ lực cho bản đồ này là Diệp Khinh Danh không có mặt.
Nếu có Diệp Tử phối hợp cùng Bùi Phong sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Tuyết Dao vẫn không quá thành thạo với bản đồ chướng ngại vật nhiều như thế này, cô giỏi hơn ở những bản đồ lớn, địa hình phức tạp và mở.
Giang Thiệu Vũ nói: “Thôi, đừng nghĩ nhiều về trận này nữa. Chúng ta chuẩn bị kỹ cho trận thứ tư.”
Bên Singapore, HLV Trương mắt sáng lên: “Mọi người giỏi lắm, đã gỡ được 1 điểm, chiếm được Hang Động Pha Lê! Trận sau cố gắng thêm nữa, nếu thắng thêm một bản đồ là 2:2 rồi, chúng ta vẫn còn hy vọng lớn!”
5 phút nghỉ trôi qua nhanh chóng, trận thứ tư, sân nhà đội Trung Quốc.
Giang Thiệu Vũ chọn chế độ: Sinh tử đặt bom.
HLV Trương thấy vậy, lòng chợt lạnh, trận đấu đội Trung Quốc gặp Nhật Bản ông ta từng phân tích rồi, trong chế độ đặt bom, họ từng thắng liền hai trận 6:1, chiến thuật phong phú đến kinh ngạc!
Đặc biệt là màn lén phá nhà của Tần Tuyết Dao, gây ấn tượng mạnh.
Ông lập tức cấm bản đồ lớn “Khu dân cư An Thái”, sau đó là “Trung học Quang Hoa” mà đội Trung Quốc từng dùng để đánh Nhật bản, bản đồ thứ ba ông cấm “Mê tình tiểu trấn” với địa hình phức tạp.
Giang Thiệu Vũ đưa ra bản đồ: Cầu Côn Luân.
Cầu Côn Luân có hai điểm đặt bom: trên cầu và dưới cầu. Bản đồ này là di tích một cây cầu vượt trong thế giới loài người, có cấu trúc như mê cung ba chiều. Hai phe xuất phát ở hai đầu cầu. Tuyển thủ có thể chạy thẳng hoặc leo lên xuống qua các trụ cầu.
Đội Trung Quốc vào vai cảnh sát, Bùi Phong chỉ huy: “Tiểu Quỷ giữ tầng trên, tôi giữ tầng dưới. Hoa Hoa chặn giao lộ, Tuyết Dao chú ý người trên trụ cầu, anh Thần đi cùng Hoa Hoa.”
Mọi người lập tức tản ra.
Năm người chạy băng băng trên cầu vượt, nhanh chóng đến vị trí của mình.
Đội hình tản ra như cát, nhưng thực chất lại có thể hỗ trợ lẫn nhau, phối hợp ăn ý.
Đội Singapore vào vai phe kh*ng b*, họ cần nhanh chóng đặt bom và đợi nổ.
Cả năm người chọn cách tập trung lực lượng đột phá mạnh.
Nhưng khi vừa bước lên cầu vượt, từ phía trên đã bắn xuống một phát—
Đoàng!
Quy Tư Dương đứng trên tầng cao nhất của cây cầu, thò nòng súng đen sì qua lan can, bắn một phát headshot tiễn tiễn công kích bên Singapore lên bảng!
Đồng đội phía sau lập tức nhận ra có biến, chuẩn bị né, nhưng—
Đoàng!
Từ tầng dưới cầu, Bùi Phong nheo mắt, bắn ngược sáng, nhanh chóng hạ gục tay đột kích đối thủ!
Hai tay bắn tỉa trên và dưới tạo thành lưới lửa phòng ngự từ trên trời xuống đất, người bên Singapore hoàn toàn không qua được.
Trên khán đài, sắc mặt HLV Trương tái mét.
Lúc nãy gỡ được một trận, ông còn tưởng, chúng ta có hy vọng rồi!
Ai ngờ, đội Trung Quốc liền tạt cho ông gáo nước lạnh — hy vọng ư? Đó chỉ là ảo giác của ông thôi!
Chiến thuật mạnh nhất của Trung Quốc chế độ đặt bom giờ mới bắt đầu!
Bùi Phong chỉ huy cực kỳ xuất sắc trong chế độ này. Dưới sự điều động của cậu, năm tuyển thủ Trung Quốc len lỏi, trèo, nhảy khắp cầu vượt cấu trúc phức tạp, giữ chặt hai điểm đặt bom A và B như thép.
Phe kh*ng b* muốn đặt bom?
Không có cửa!
Trong phòng livestream, hai bình luận viên vừa rồi còn lo đội Trung Quốc sẽ lật thuyền, giờ nhìn nhau, thở phào nhẹ nhõm.
Bình luận viên Phi Phi cười nói:
“Tôi phát hiện, hình như chúng ta mạnh nhất là chế độ đặt bom đấy?”
Bình luận viên Tiểu Khê nói: “Bản đồ Cầu Côn Luân này, trong đội hình thông thường thì phe cảnh sát rất khó đánh. Hai điểm đặt bom ở tầng trên và tầng dưới cực kỳ khó thủ cùng lúc. Nhưng hôm nay, đội Trung Quốc sử dụng đội hình song bắn tỉa, tạo nên thế phong tỏa hỏa lực trên không vô cùng ăn ý!”
“Đúng vậy. Họ tận dụng đặc trưng kết cấu cầu ba chiều, một trên một dưới, chặn cứng đường đi bắt buộc của đối thủ, phía bên kia căn bản không thể vượt qua.”
Trong giao tranh trên cầu, tầm bắn cận chiến bị giới hạn, nhưng súng bắn tỉa có tầm xa cực rộng. Bùi Phong và Quy Tư Dương đứng trên cầu, trừ khi tay bắn tỉa Singapore có thể nhanh chóng hạ được hai người này, nếu không thì những người còn lại rất khó tiếp cận được điểm đặt bom dưới làn hỏa lực áp đảo của họ.
Hiệp 1, phe kh*ng b* bị quét sạch.
Hiệp 2, phe kh*ng b* lại bị quét sạch…
Các tuyển thủ Singapore đánh đến mức bắt đầu nghi ngờ cuộc đời.
Trước đây họ từng chơi bản đồ Cầu Côn Luân, nhưng hôm nay, sao đột nhiên lại khó đến vậy?
Khó đến mức không thể bước nổi!
Nửa đầu trận, đội Trung Quốc đóng vai cảnh sát, đội Singapore nhiều lần phá vây thất bại, bị đánh một mạch 5:0, còn thê thảm hơn cả đội Nhật Bản hôm trước. Nửa sau đổi bên, hai tay bắn tỉa Trung Quốc tiếp tục triển khai hỏa lực từ trên cao, Tần Tuyết Dao giả vờ lén đặt bom, trèo từ đỉnh trụ cầu xuống dưới. Tuyển thủ Singapore thấy cô trèo xuống, tất nhiên không chịu bỏ qua, vội vàng kéo người vây bắt trinh sát này!
Nhưng điều họ không ngờ được là ngay lúc họ dồn lực g**t ch*t Tần Tuyết Dao, trên màn hình đột nhiên xuất hiện thông báo:
Đã đặt bom hẹn giờ.
Đếm ngược 30 giây trước khi nổ!
Cả đội Singapore: “??”
Ai làm?!
Góc nhìn Thượng Đế của khán giả thì thấy rất rõ — lần này là Hoa Nhiên âm thầm đặt bom trên đỉnh cầu.
Tần Tuyết Dao trèo xuống, chỉ là để đánh lạc hướng, còn bom thật thì nằm trong tay Hoa Nhiên.
Một lần nữa đánh lạc hướng, lật ngược thế trận.
Hoa Nhiên thay đổi hoàn toàn phong cách thường ngày phóng khoáng, nhờ Tuyết Dao thu hút sự chú ý mà thành công lén phá nhà.
Đội Trung Quốc thắng.
Nhìn thấy điểm số hiện trên màn hình lớn, khán giả trong nước phấn khích tột độ:
[Vào chung kết rồi sao?!]
[Trời má, đội Trung Quốc thật sự vào chung kết rồi? Vậy là ít nhất có thể cầm một cái á quân?]
[Mở rộng tầm mắt đi mọi người, biết đâu ta lấy được luôn chức quán quân?]
[Đội tuyển quốc gia năm nay thật sự quá ngầu!]
[Chung kết gặp Hàn Quốc hơi khó đấy, nhưng cầm á quân cũng tốt rồi, đây là lần đầu quốc gia ta có giải ở quốc tế đấy!]
[Không ngờ trong đời tôi lại có thể thấy đội tuyển Thần Súng quốc gia giành cup? Tôi đang nằm mơ à?]
Hai bình luận viên xúc động đến run giọng:
“Chúc mừng đội Trung Quốc đã chính thức lọt vào chung kết giải quán quân Asian!”
“Hôm nay ở loạt BO5 vòng loại trực tiếp, đội Trung Quốc đã giành chiến thắng ở ba bản đồ: Ga Tàu Điện Ngầm số 7, Ngã Tư Phố, Cầu Côn Luân. Đội Singapore chỉ thắng một bản đồ là Hang Động Pha Lê. Chúng ta thắng Singapore 3:1, lập nên lịch sử!”
“Đúng vậy. Dù kết quả trận sau có ra sao, chúng ta cũng chắc chắn có cup, ít nhất là Á quân, hướng tới chức quán quân!!”
“Trước giờ, chúng ta chưa từng giành được cup nào ở các giải đấu thế giới cả!!”
Nghe bình luận viên nghẹn ngào, nhiều tuyển thủ và khán giả quan tâm eSports trong nước cũng thấy cay cay nơi khóe mắt.
Vài năm vừa qua thật quá u ám. Đội Trung Quốc chưa từng giành nổi một chiếc cup nào, bị chế giễu, coi thường, sỉ nhục ở các giải đấu quốc tế. Dù có bị chửi là gà mờ ngay trước mặt, cũng không thể phản bác lại được.
Nhưng hôm nay, cuối cùng đội Trung Quốc cũng có ngày rửa hận ngẩng cao đầu.
Giang Thiệu Vũ đã làm được điều anh từng hứa khi tiếp quản đội tuyển quốc gia:
Anh sẽ dẫn dắt đội tuyển giành giải thưởng ở giải quốc tế, phá vỡ lời nguyền trắng tay.
Dù trận chung kết thắng hay thua, ít nhất, chiếc huy chương quốc tế đầu tiên trong lịch sử đội Trung Quốc đã nằm trong tay!
Hết chương 140