Chương 147
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Đội tuyển Trung Quốc dẫn trước 3:2 và giành trước điểm trận, điều này không chỉ khiến các tuyển thủ và huấn luyện viên Hàn Quốc không thể tin nổi, mà cả các tuyển thủ từ những quốc gia khác đang theo dõi trực tiếp tại hiện trường, lẫn cư dân mạng Hàn Quốc đang xem livestream, cũng hoàn toàn không thể tin nổi!
Cái đội Trung Quốc yếu đuối, mỗi lần ra nước ngoài thi đấu là bị loại ngay từ vòng bảng ấy à? Sao có thể thắng nổi Hàn Quốc chứ!
Chẳng lẽ họ đang nằm mơ?
Trận đấu sắp bắt đầu, trong đầu huấn luyện viên Hàn Quốc như một mớ bòng bong. Trận tiếp theo là điểm trận, lại còn là sân nhà của Trung Quốc, không biết Giang Thiệu Vũ sẽ chọn chế độ nào, bản đồ nào? Thật sự không đoán ra nổi!
Đến tận lúc này ông mới nhận ra, trong trận chung kết hôm nay — ông chưa một lần đoán đúng được suy nghĩ của Giang Thiệu Vũ!
Ngược lại, Giang Thiệu Vũ lại liên tục đoán trúng các bước đi của ông. Nghĩ kỹ lại, ngay từ lượt ban đầu tiên, Giang Thiệu Vũ đã tung ra một cái mồi nhử, từng bước một dẫn dụ ông rơi vào chuỗi cạm bẫy đã được sắp đặt sẵn.
Trước đây quả thật đã xem nhẹ vị Wing Thần này, đến giờ mới nhận ra thực lực của anh ta… nhưng đã quá muộn rồi!
Huấn luyện viên Hàn Quốc cắn răng, cứng rắn nói: “Tiếp theo là điểm trận của đội Trung Quốc, chúng ta tuyệt đối không thể thua! Bên kia rất có khả năng sẽ chọn bản đồ đấu bom, tôi sẽ theo kế hoạch cũ, ban đi ba bản đồ mạnh của bọn họ, ép cho họ phải chọn [Mê Tình Tiểu Trấn]! Bản đồ này chúng ta đã luyện kỹ, dùng chiến thuật hai trinh sát gây nhiễu để phá rối nhịp độ của họ, tiêu diệt toàn bộ càng nhanh càng tốt. Đừng dây dưa với họ, chơi kiểu kéo dài là chúng ta sẽ bất lợi, hiểu chưa?”
Các tuyển thủ nghiêm túc đáp: “Hiểu rồi.”
So với sự căng thẳng của đội Hàn Quốc, các tuyển thủ Trung Quốc lại tỏ ra rất thoải mái. Dù sao cũng đã đánh tới đây rồi, áp lực giờ đã chuyển sang phía Hàn Quốc, họ có thể tự do bung hết sức. Thua cũng chẳng sao, thắng thì là bất ngờ đầy vui mừng!
Trận đấu nhanh chóng bắt đầu.
Ván thứ sáu, là điểm trận của đội Trung Quốc.
Giang Thiệu Vũ đã chọn chế độ: Huyết chiến vô tận!
Không phải đã nói sẽ chọn đấu bom sao?
Huấn luyện viên Hàn Quốc cảm thấy một luồng khí lạnh chạy từ lòng bàn chân lên tận đỉnh đầu, không phải Trung Quốc rất giỏi đánh đấu bom sao? Tại sao lại không chọn ở trận then chốt như thế này! Còn bản đồ [Mê Tình Tiểu Trấn] mà Hàn Quốc đã dày công luyện tập để khắc chế Trung Quốc, suốt cả giải hôm nay thậm chí còn chưa có cơ hội được xuất hiện.
Huấn luyện viên Hàn Quốc bắt đầu bước BP.
Chế độ huyết chiến chỉ có mấy bản đồ đó. Trong các trận đấu trước đã dùng hết [Hắc ám đầm lầy], [Hang Động Pha Lê], [Thành phố sương mù] — đều là những bản đồ sở trường của Hàn Quốc. Những bản đồ còn lại như [Sâu Trong Rừng Rậm], [Quảng trường phun nước], [Hành lang vòng xoáy] đều là bản đồ thiên về đấu súng nóng bỏng, chiến thuật hai trinh sát của Hàn Quốc không phát huy được hiệu quả. [Loạn Thạch Trận], [Cảng hy vọng] là những bản đồ nhiều chướng ngại vật, thuận lợi cho trinh sát lén lút tấn công.
Ngoài ra còn có bản đồ 5 sao như [Du thuyền công chúa], [Căn cứ hải tặc], cả hai đội đều khó mà triển khai đội hình tốt trên những bản đồ này.
Huấn luyện viên Hàn Quốc trầm ngâm một lúc, nhanh chóng ban đi ba bản đồ bất lợi với họ là: [Sâu Trong Rừng Rậm], [Quảng trường phun nước], [Hành lang vòng xoáy], để lại các bản đồ có lợi cho chiến thuật trinh sát ẩn nấp và các bản đồ độ khó cao.
Lượt chọn bản đồ quay lại cho Giang Thiệu Vũ.
— Đội Trung Quốc chọn bản đồ: Cảng hy vọng!
Huấn luyện viên Hàn Quốc khẽ thở phào. Tuy bản đồ Cảng hy vọng có khá nhiều điểm bắn tỉa, nhưng do có nhiều container chắn đường, trinh sát cũng có thể dễ dàng lẩn trốn và đột kích.
Huấn luyện viên Hàn Quốc thấp giọng dặn dò: “Hai trinh sát tách đường ra, đi càng xa càng tốt, đừng để Snow bên kia phát hiện, vòng ra sau tiêu diệt bắn tỉa, nhớ giữ xác, đừng để y tế bên kia cứu lại được.”
Hai trinh sát đáp: “Rõ.”
Còn 10 giây nữa là trận đấu bắt đầu.
Đèn báo trong phòng cách âm của đội Trung Quốc đột nhiên sáng lên—
Đội Trung Quốc yêu cầu thay người.
Thay Quy Tư Dương Xiaogui, rút Thời Tiểu Bân Time ra.
Huấn luyện viên Hàn Quốc: “!!!”
Ông ta muốn bố trí lại chiến thuật thì đã quá muộn rồi.
Pha xử lý của Giang Thiệu Vũ chẳng khác nào đổi một bộ đề thi hoàn toàn khác trong 10 giây cuối trước khi bắt đầu bài kiểm tra, mẹ nó chứ!
Quy Tư Dương đăng nhập tài khoản, trận đấu bắt đầu.
Các tuyển thủ hai bên nhanh chóng thay đổi trang bị.
Đội Trung Quốc lại đưa ra đội hình hai bắn tỉa. Khán giả nhanh chóng phát hiện ra Tiểu Quỷ mang hai khẩu súng bắn tỉa và một quả bom khói, Fred mang một súng tỉa, một súng ngắn và bom khói, Hoa Nhiên mang súng tiểu liên, lựu đạn và bom khói…
Toàn đội Trung Quốc mỗi người đều mang một quả bom khói!
Lúc này huấn luyện viên đã rời khỏi phòng cách âm, các tuyển thủ chỉ có thể tự quyết định. Jung Ji-yu hít sâu một hơi, dằn lòng nói: “Đối thủ chơi đội hình hai bắn tỉa, giết bắn tỉa trước rồi giữ xác không cho y tế cứu, sau đó nghĩ cách tiêu diệt phần còn lại!”
Anh ta siết chặt nắm đấm, khích lệ: “Mọi người cố lên, thắng ván này là có thể gỡ hòa 3:3 và vào trận quyết định! Trận quyết định thì bản đồ và chế độ sẽ ngẫu nhiên, cơ bản của chúng ta chắc hơn họ, cá nhân mạnh hơn họ, vào trận quyết định là có cơ hội thắng rất lớn!”
Các tuyển thủ đều hiểu ý đội trưởng —
Thắng ván này, vào trận quyết định thì họ có khả năng rất lớn để giành chiến thắng.
Thua ván này thì là thua thật, không còn cơ hội lật kèo!
Jung Ji-yu: “Tất cả hãy tập trung tinh thần, dốc toàn lực!”
Những người khác liên tục gật đầu: “Hiểu rồi!”
Trong hiệp nhỏ này, tuyển thủ Hàn Quốc có lẽ vì được đội trưởng khích lệ mà khí thế bùng nổ, chơi cực kỳ nhanh, trong khi đội Trung Quốc vừa thay người nên phối hợp giữa Tiểu Quỷ và Bùi Phong hơi lệch một chút, bị trinh sát Hàn Quốc bắt được sơ hở, giết trước.
Đội Trung Quốc thua ván nhỏ đầu tiên trong pha giao tranh 5 đổi 3.
— Đội Trung Quốc yêu cầu tạm dừng.
Giang Thiệu Vũ kịp thời chặn đứng nhịp độ nóng máu của đội Hàn Quốc.
Anh bước vào phòng cách âm, bình tĩnh nói: “Chiến thuật của đội Hàn Quốc vẫn là giết bắn tỉa trước rồi giữ xác không cho cứu. Hiệp sau tất cả chơi trò trốn tìm với bọn họ. Tận dụng lợi thế mỗi người có một quả bom khói, nhanh chóng di chuyển vị trí, tiêu hao hết khí thế của bọn họ.”
Giang Thiệu Vũ nhìn về phía Quy Tư Dương, nói: “Tiểu Quỷ, cậu làm mồi nhử, cố tình lộ sơ hở để dụ họ tới, rồi giao cho Bùi Phong xử lý. Nếu bọn họ vây đánh Bùi Phong, cậu sẽ hỗ trợ từ xa, chú ý canh phía sau Bùi Phong. Hai tay bắn tỉa tạo thế yểm trợ chéo, hiểu không?”
Quy Tư Dương gật đầu: “Rõ!”
Trận đấu tiếp tục.
Hiệp nhỏ thứ hai, ngay khi bắt đầu, đội Hàn Quốc đã cảm thấy có gì đó không đúng, cách đó không xa, một làn khói mù dày đặc bung ra, che kín tầm nhìn của họ, buộc họ phải chuyển hướng tìm kiếm đối thủ. Nhưng vừa đi được mấy bước, lại thêm một làn khói khác tỏa ra…
Chỉ trong chớp mắt, trên bản đồ bốn phương tám hướng đều mịt mù khói trắng.
Cảnh tượng giống như quay lại ván Thành phố sương mù vừa rồi, khắp nơi đều là sương mù dày đặc!
5 người đội Hàn Quốc tìm mãi mà không thấy bóng dáng đội Trung Quốc đâu, ngược lại Tuyết Dao lại nghe rõ mồn một tiếng bước chân của họ.
Tuyết Dao nói rõ ràng trong kênh đội: “Hướng đông nam, góc 4 giờ.”
Quy Tư Dương nhận tín hiệu “đã rõ”, lập tức di chuyển đến đó.
Trinh sát Hàn Quốc An Tae-hyeon nghe thấy tiếng bước chân, lập tức cúi thấp người đuổi theo, đến góc rẽ phía sau thùng hàng thì núp lại, đợi cơ hội. Ngay lúc làn khói tan đi, hắn bất ngờ nhảy khỏi thùng hàng, định đánh lén giết Quy Tư Dương.
Nhưng ngay khi hắn vừa bật nhảy, một viên đạn từ xa bắn trúng ngay trán hắn một cách chuẩn xác —
[CHN-Fred] dùng [MSG-Cực Quang] headshot hạ [KOR-Able]!
An Tae-hyeon kìm nén cơn tức, nói: “Fred ở hướng 10 giờ, Tiểu Quỷ đang ở chỗ tôi.”
Jung Ji-yu vội phối hợp đồng đội tiến đến bao vây Bùi Phong. Không biết từ lúc nào, anh đã vòng ra phía sau Bùi Phong, vừa giơ súng lên thì…
Đoàng!
[CHN-Xiaogui] dùng [MSG-Cực Quang] headshot hạ [KOR-Sage]!
Jung Ji-yu suýt nữa đập luôn bàn phím: “Mẹ nó! Thằng đó từ đâu chui ra thế?!”
Quy Tư Dương từ lâu đã chuyển sang hướng 6 giờ, ẩn mình phía sau thùng hàng, âm thầm thò nòng súng qua khe giữa các container, nhắm đúng vào lưng Bùi Phong.
Ngay khoảnh khắc tuyển thủ Hàn Quốc vừa vòng ra sau Bùi Phong, Quy Tư Dương dứt khoát bóp cò!
Khoảnh khắc đó, tim cậu run lên nhẹ nhẹ.
Nhưng tay cậu thì vô cùng vững vàng!
Wing thần đã nói, hai bắn tỉa phải hỗ trợ lẫn nhau. Vừa rồi sư phụ đã cứu cậu, giờ đến lượt cậu cứu lại sư phụ!
Phối hợp đổi vị trí và hỗ trợ lẫn nhau của Bùi Phong và Quy Tư Dương đã bất ngờ tiêu diệt trước hai trinh sát của đội Hàn Quốc.
Chiến thuật giao tranh của đội Hàn Quốc hoàn toàn tan vỡ, Hoa Nhiên và Thư Thần phối hợp tiêu diệt công kích và đột kích của đối thủ, người cuối cùng cũng bị đội Trung Quốc bao vây g**t ch*t.
Tỷ số hiệp nhỏ hòa 1:1.
Huấn luyện viên Hàn Quốc như ngồi trên đống lửa, ông rất muốn gọi tạm dừng, nhưng ông đã hết lượt tạm dừng rồi!
Bùi Phong và Quy Tư Dương có cách di chuyển cực kỳ khéo léo, một người ở phía đông, một người ở phía tây, đứng trong tầm bắn của nhau, quan sát và bảo vệ sau lưng đồng đội.
Chỉ cần trinh sát của Hàn Quốc muốn vòng sau ám sát, hễ ló đầu ra là sẽ bị tay bắn tỉa còn lại bắn hạ ngay lập tức.
Muốn phá vỡ thế hỗ trợ lẫn nhau giữa hai bắn tỉa, phải tìm được điểm mù trong tầm nhìn của họ!
Nói cách khác, phải đột phá từ chính giữa hai người bọn họ!
Tay bắn tỉa có tầm bắn xa, khi ngắm bắn có thể quan sát rất rõ mọi chuyển động ở khoảng cách xa. Nhưng chính vì nhìn được xa, nên lại hạn chế trong việc quan sát mục tiêu ở khoảng cách gần. Tay bắn tỉa có thể nhìn rõ mục tiêu ở xa tít mù, nhưng lại không thấy được kẻ địch ngay dưới mũi mình!
Hy vọng Jung Ji-yu sẽ nhận ra điều này và đưa ra đối sách hợp lý.
Huấn luyện viên Hàn Quốc âm thầm cầu nguyện trong lòng.
Có lẽ lời cầu nguyện của ông đã linh nghiệm, chỉ huy Jung Ji-yu thực sự đã nhận ra vấn đề đó, quyết đoán nói: “Bọn họ đang dùng hai bắn tỉa để yểm trợ chéo nhau, trinh sát không thể đột phá được, cho công kích và đột kích lao vào, quét chết Fred cho tôi!!”
Ở hiệp thứ ba, công kích và đột kích của đội Hàn Quốc dùng kỹ thuật di chuyển hình rắn cực nhanh, chia làm hai hướng trái–phải vây lấy Bùi Phong.
Bùi Phong nghe thấy tiếng bước chân hỗn loạn liền lập tức rút súng ngắn chuẩn bị chiến đấu cận chiến, nhưng một mình chống lại hai người là điều bất khả, chưa kịp nổ súng thì đã bị hỏa lực mạnh mẽ từ đối thủ bắn chết.
Quy Tư Dương cũng không kịp yểm trợ cho sư phụ, vì hai trinh sát Hàn Quốc cùng lúc bao vây cậu, tiếng súng nổ dồn dập từ hai phía khiến cậu không thể phản ứng kịp.
Đội Hàn Quốc chia thành hai cánh tấn công cùng lúc từ đông và tây, sau khi tiêu diệt được Bùi Phong và Quy Tư Dương thì lập tức giữ xác, không cho Thư Thần cứu, tuy rằng Thư Thần và Hoa Nhiên đã tiêu diệt được một trinh sát, nhưng đội Hàn Quốc có lợi thế quân số, nhanh chóng giành lấy chiến thắng.
Tỷ số 2:1, Hàn Quốc dẫn trước.
— Đội Trung Quốc yêu cầu tạm dừng.
Giang Thiệu Vũ còn nhiều lượt tạm dừng trong tay, đương nhiên là phải dùng để cắt đứt nhịp độ chiến đấu của đội Hàn Quốc.
Không thể không thừa nhận, thực lực của Hàn Quốc rất mạnh, ngay cả trên bản đồ nhiều chướng ngại vật thế này cũng chơi rất tốt.
Chắc chắn sẽ có người thắc mắc, tại sao Giang Thiệu Vũ lại chọn bản đồ này và chế độ huyết chiến? Thực ra lý do rất đơn giản, nếu chọn chế độ đấu bom thì bản đồ [Mê Tình Tiểu Trấn] có xác suất rất cao là đội Hàn Quốc đã luyện tập kỹ, chọn rồi cũng chưa chắc thắng được. Còn nếu chọn chế độ cực hạn, giữa trận không thể gọi tạm dừng, lỡ có vấn đề gì thì không điều chỉnh kịp.
Vì vậy, Giang Thiệu Vũ bắt buộc phải chọn huyết chiến, để tận dụng được chiến thuật tạm dừng.
Khi bước vào phòng cách âm, Giang Thiệu Vũ hạ giọng nói: “Tiểu Bùi, em còn nhớ hồi trước chúng ta chơi hai bắn tỉa kiểu gương phản chiếu ở ACE không?”
Bùi Phong khẽ run lên trong lòng, mắt cũng hơi đỏ lên: “Dĩ nhiên là nhớ.”
Chiến thuật hai bắn tỉa gương phản chiếu là hai tay bắn tỉa chia ra trái – phải, như hình ảnh phản chiếu trong gương mà di chuyển đồng thời, tiến hành quét sạch toàn bộ bản đồ, hai người phải giữ đồng bộ trong đường đi và nhịp di chuyển, giống như hai đường cong song song cùng tiến về phía trước.
Họ không cần phải bảo vệ nhau, chỉ cần mỗi người lo một nửa bản đồ và sau đó đẩy mạnh tấn công theo kiểu hung mãnh!
Khi xưa, lúc chơi với máy ở ACE, Giang Thiệu Vũ và Bùi Phong đã từng sử dụng chiến thuật này. Ban đầu Bùi Phong không theo kịp sư phụ, hay bị tụt lại phía sau, bị Giang Thiệu Vũ mắng không biết bao nhiêu lần.
Sau đó luyện tập cùng sư phụ mỗi ngày, cậu dần dần bắt kịp nhịp độ và lối chơi, sự ăn ý giữa sư phụ và đệ tử ngày càng cao, trình độ của Bùi Phong cũng tiến bộ vượt bậc.
Sư phụ năm đó từng kiên nhẫn, cầm tay chỉ dạy cho Bùi Phong từng bước cách chơi bắn tỉa.
Giờ đây, người thi đấu trên sân, đã đổi thành Bùi Phong và đệ tử của cậu.
Liệu họ có thể tái hiện lại chiến thuật hai bắn tỉa gương phản chiếu năm xưa của cặp thầy trò Wing và Fred?
Giang Thiệu Vũ vỗ nhẹ vai Tiểu Quỷ, nói: “Tiểu Quỷ, đừng áp lực, đánh theo nhịp của mình. Bây giờ cậu vẫn chưa thể theo kịp tiết tấu nhanh của sư phụ — nhưng ngược lại, Bùi Phong có thể làm chậm nhịp để phối hợp với cậu.”
Giang Thiệu Vũ nói nhỏ: “Nhớ lấy, ở thi đấu Asian sau này, cậu sẽ là đội trưởng, dẫn dắt đội trẻ Trung Quốc ra trận. Trận đấu tiếp theo, cậu là người cầm nhịp.”
“Đừng sợ. Sau lưng cậu là sư phụ của cậu. Còn có cả tôi.”
Quy Tư Dương mắt ngấn lệ, mạnh mẽ gật đầu: “Em hiểu rồi! Tìm kiếm theo kiểu quét thảm, mỗi người chỉ lo một nửa khu vực, như vậy áp lực của em cũng giảm một nửa!”
Khi tay bắn tỉa di chuyển, tầm nhìn trong ống ngắm phải xoay 180 độ liên tục để quan sát xung quanh, phòng bị bị đánh lén; nhưng nếu dùng chiến thuật hai bắn tỉa gương phản chiếu, mỗi người chỉ phụ trách một nửa bản đồ, thì chỉ cần xoay góc 90 độ, nhẹ nhàng hơn nhiều so với việc chiến đấu đơn độc.
Sự ăn ý giữa hai tay bắn tỉa là cực kỳ quan trọng.
Giang Thiệu Vũ để Quy Tư Dương làm người chủ đạo trong ván này, không chỉ vì tin tưởng cậu, mà còn là để rèn luyện tâm lý cho tiểu đồ đệ này. Dù gì, sau này Tiểu Quỷ sẽ trở thành đội trưởng đội trẻ Trung Quốc, cậu phải dần trưởng thành lên mới được!
Thời gian tạm dừng sắp hết.
Bên phía Hàn Quốc, huấn luyện viên Hàn đang cổ vũ các tuyển thủ chuẩn bị tinh thần, tranh thủ khí thế để kết thúc ván này với tỷ số 3:1.
Thế nhưng chỉ còn 3 giây trước khi hết tạm dừng, Giang Thiệu Vũ lại nhấn nút xin tạm dừng một lần nữa.
— Đội Trung Quốc yêu cầu tạm dừng.
Huấn luyện viên Hàn Quốc: “!!”
Cái quái gì đây? Liên tục tạm dừng là sao hả?!
Trong phòng livestream trong nước, dân mạng đều cười rần rần:
[Liên tục tạm dừng nữa chứ? Có nhiều lượt nên muốn làm gì cũng được đúng không?]
[Chiêu của Wing thần thật là đáng ghét, mà tôi thích thế mới chết! Ha ha ha]
[Biểu cảm của HLV Hàn Quốc chất thật, tạm dừng 5 phút, lại thêm 5 phút, tạm dừng tới mức khiến đội Hàn Quốc phải mất bình tĩnh luôn]
[Chơi chiến thuật gì mà lâu dữ vậy trời?]
[Vãi! Wing thần tự mình ngồi xuống ghế của Fred rồi! Ổng định làm gì thế?!]
Trong phòng cách âm, Giang Thiệu Vũ ngồi vào chỗ của Bùi Phong, bảo Bùi Phong đứng lên.
Giang Thiệu Vũ nói: “Em mệt rồi, đứng dậy vươn vai thư giãn một chút, nghỉ vài phút. Tiện thể suy nghĩ xem làm sao phối hợp tốt hơn với đồ đệ của mình.”
Bùi Phong khẽ gật đầu, đi tới ngồi cạnh Tiểu Quỷ, nhỏ giọng bàn chiến thuật cùng cậu.
—— Quả nhiên, sư phụ rất tinh tế, nhìn ra cậu đang mệt.
Hôm nay đánh với đội Hàn Quốc nhiều ván như vậy, luôn là Bùi Phong chỉ huy, cậu không chỉ phải giữ tinh thần cao để đấu trí với Hàn Quốc, mà còn phải duy trì tốc độ tay, phản xạ và độ chính xác khi bắn, một lúc làm hai việc, tâm lý luôn trong trạng thái căng như dây đàn.
Mặc dù luôn thể hiện ra vẻ bình tĩnh như không…
Nhưng cậu cũng là con người, cậu cũng biết mệt!
Thi đấu với cường độ cao chẳng khác gì đi trên dây giữa vách đá, áp lực tâm lý của Bùi Phong thật sự rất lớn. Chỉ là cậu biết các thành viên đang dõi theo mình, với tư cách đội trưởng, cậu buộc phải giả vờ nhẹ nhàng, giấu mọi cảm xúc vào lòng.
Giang Thiệu Vũ liên tục gọi tạm dừng, là vì anh ấy nhìn ra Bùi Phong đã mệt.
Khi nãy lúc hai người Hàn Quốc kẹp hai bên tấn công Bùi Phong, cậu đã chậm mất vài phần giây khi rút súng bắn, chi tiết cực nhỏ này đã bị Giang Thiệu Vũ để ý tới. Anh hiểu rõ đồ đệ của mình, trong tình huống bình thường, nếu Bùi Phong đã rút súng ngắn, chắc chắn đủ để tiêu diệt được một người.
Nhưng lúc đó Bùi Phong lại không kịp nổ súng, nghĩa là đã mệt, đầu óc phản ứng không kịp nữa.
Đồ đệ chỉ huy rất mệt rồi, cần phải nghỉ ngơi.
Việc gọi tạm dừng liên tục chỉ là để giúp Bùi Phong lấy lại trạng thái tốt nhất.
Các tuyển thủ Hàn Quốc vừa mới bàn xong chiến thuật đối phó thì Giang Thiệu Vũ lại xin tạm dừng lần nữa, trong lòng họ mỗi lúc một sốt ruột hơn, tại sao lại tạm dừng suốt 10 phút liền như thế?!
Cuối cùng, thời gian tạm dừng cũng kết thúc.
Bùi Phong ngồi trở lại ghế, khóe môi nở nụ cười, ánh mắt cũng đã lấy lại vẻ bình tĩnh và tự tin.
Hiệp thứ tư bắt đầu.
Hai tay bắn tỉa của đội Trung Quốc phối hợp chiến thuật hai bắn tỉa gương phản chiếu!
Hai người như thể bóng với hình, cùng lúc di chuyển lén lút, cùng lúc ngồi xuống, cùng lúc nhảy lên…Thậm chí là cùng lúc bóp cò súng!
Đoàng, Đoàng!
Hai tiếng súng giòn giã vang lên, ngay sau đó là hai biểu tượng đầu lâu liên tiếp hiện trên màn hình.
[CHN-Xiaogui] dùng [MSG-Cực Quang] headshot hạ [KOR-Lofty]!
[CHN-Fred] dùng [MSG-Cực Quang] headshot hạ [KOR-Real]!
Bùi Phong và Quy Tư Dương trong nháy mắt đã bắn hạ công kích và đột kích của đội Hàn Quốc.
Bùi Phong dứt khoát ra lệnh: “Anh Thần, Hoa Hoa, bọc lót giữ vị trí. Tuyết Dao đi tìm trinh sát bên kia!”
Ba người đồng thanh: “Rõ!”
Các đồng đội lập tức thay đổi vị trí phòng thủ, Bùi Phong và Tiểu Quỷ tiếp tục đẩy lên, Tuyết Dao nhanh chóng phát hiện một trinh sát của địch, Bùi Phong liền lao đến tiêu diệt.
Đội Hàn Quốc không còn khả năng chống cự, đội Trung Quốc giành chiến thắng trong hiệp này!
Tỷ số 2:2, tiến vào ván quyết định!
Đội Hàn Quốc đã không còn lượt tạm dừng nào.
Huấn luyện viên Hàn thầm nghĩ: Không biết Giang Thiệu Vũ có gọi tạm dừng không? Có thể tranh thủ để bọn mình nghỉ một chút chăng?
Nhưng Giang Thiệu Vũ không gọi.
Anh không cần thiết phải cắt ngang sự phối hợp mượt mà giữa Bùi Phong và Quy Tư Dương.
Bùi Phong hiểu đồ đệ của mình, nhanh chóng thích nghi với nhịp độ của Tiểu Quỷ, hai người tiếp tục sử dụng chiến thuật hai bắn tỉa gương phản chiếu, mỗi người phụ trách nửa bản đồ, quét sạch theo kiểu trải thảm, cứ thấy địch lọt vào tầm ngắm là không chút do dự mà bắn hạ ngay!
Trong tiếng súng vang lên giòn giã, cùng hàng loạt biểu tượng đầu lâu hiện lên trên màn hình…
Đội Hàn Quốc toàn quân bị tiêu diệt, đội Trung Quốc chiến thắng!
Đội Trung Quốc giành chiến thắng ở ván quyết định thứ sáu với tỷ số 3:2!
Trên màn hình lớn, tỷ số bản đồ cuối cùng biến thành: 4:2.
Bình luận viên tại hiện trường hoàn toàn chết lặng, còn khu vực bình luận trực tiếp trong nước thì đã phát cuồng.
[Mẹ ơi aaaa! Là thật à? Chúng ta thắng rồi hả?!]
[Thật sự đánh bại Hàn Quốc? Tôi đang mơ sao, ai tát tôi tỉnh lại với!]
[Chúng ta đã giành được 4 bản đồ! Thắng thật rồi, quán quân Asian!]
[Tôi phải xuống lầu chạy vài vòng và đốt pháo ngay đây!]
[Đêm nay khỏi ngủ, livestream đứng ngược gội đầu luôn!]
[Wing thần quá đỉnh quá đỉnh quá đỉnh! Đánh đẹp đến không tin nổi! Bị dẫn 0:2 mà lội ngược dòng 4:2, thật sự khó tin!]
Giang Thiệu Vũ đứng dậy khỏi ghế huấn luyện.
4:2, vượt cả kỳ vọng của anh. Các tuyển thủ chơi rất tốt, đặc biệt là Tiểu Bùi, chỉ huy suốt cả 6 ván, không mắc một sai sót nào.
Đứa đồ đệ này khiến anh vừa yên tâm, vừa tự hào.
—— Cảng Hy Vọng.
Chọn bản đồ này, ngoài việc để Bùi Phong và Quy Tư Dương phối hợp trong hệ thống hai bắn tỉa, Giang Thiệu Vũ còn muốn dùng cách này để nói với tất cả mọi người.
Chỉ cần không từ bỏ hy vọng, thì mọi điều đều có thể trở thành hiện thực!
Hết chương 147