Chương 156
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Trong khoảng thời gian tiếp theo, đội tuyển quốc gia luyện tập với nhịp độ hai trận đấu tập mỗi tuần để rèn luyện đội hình. Các quốc gia khu vực Asian một cách vô tình lại trở thành bạn luyện tập tốt nhất cho đội tuyển Trung Quốc.
Trình độ eSports của Singapore, Thái Lan, Malaysia tuy không bằng khu vực Âu Mỹ, nhưng mỗi nước lại có phong cách khác nhau, vừa hay giúp Giang Thiệu Vũ thử nghiệm nhiều đội hình đa dạng.
Dưới sự rèn luyện của một lượng lớn các trận đấu tập, trình độ của các tuyển thủ đội tuyển quốc gia cũng không ngừng nâng cao.
Hai tháng trôi qua rất nhanh, với tổng cộng 16 trận đấu tập, đội Trung Quốc đã giao đấu với các đội tuyển khu vực Asian ít nhất ba lần, theo thứ tự là chế độ Huyết chiến vô tận, Khiêu chiến cực hạn và Sinh tử phá bom. Từ thể thức BO3, đến BO5, rồi sau đó là BO7 mô phỏng trận chung kết, độ khó của các trận tập cũng tăng dần.
Các huấn luyện viên của các nước khu vực Asian phát hiện ra rằng Giang Thiệu Vũ đang xem họ như bạn đấu tập, nhưng họ lại không muốn từ chối, bởi họ cũng cần cơ hội đối đầu với cao thủ để tìm ra vấn đề trong sự phối hợp của đội mình. Những trận đấu tập như vậy là đôi bên cùng có lợi, họ không chịu thiệt. Lâu dần, trình độ của các đội bạn tập này cũng tăng vọt từng đội một.
Trợ giáo huấn luyện của Hàn Quốc báo cáo lại với tổng huấn luyện viên Cha In-joon: “Tôi nghe nói gần đây đội Trung Quốc liên tục đấu tập với các đội tuyển Singapore, Malaysia”
Cha In-joon điềm đạm nói: “Họ vốn đã có một nhóm từ trước, chỉ là không cho Trung Quốc tham gia. Năm nay Trung Quốc giành được chức quán quân Asian, họ chủ động tìm đội Trung Quốc để đấu tập, tôi đã sớm dự đoán được rồi.”
Dừng lại một chút, anh ta lạnh lùng nói tiếp: “Băng ghi hình các trận đấu thời Giang Thiệu Vũ còn dẫn dắt đội ACE đã tìm được chưa?”
Trợ lý trả lời: “Đã tìm thấy rồi, toàn bộ đã được ghi lại màn hình, giao cho bộ phận dữ liệu.”
Cha In-joon gật đầu: “Ừ, bảo bộ phận dữ liệu nhanh chóng làm thống kê phân tích, tôi cần tư liệu của từng tuyển thủ đội Trung Quốc, càng chi tiết càng tốt. Ngoài ra, lý do ACE-Wing giải nghệ năm xưa, đã điều tra ra chưa?”
Trợ lý khẽ đáp: “Đã cử người đi điều tra. Hồi đó anh ta giải nghệ đột ngột, không công bố lý do, mấy năm sau thì ra nước ngoài, nhưng rốt cuộc là đi đâu, làm gì, hoàn toàn không thể điều tra ra.”
“Sao lại như vậy?” Cha In-joon trầm ngâm, vuốt cằm nói: “Xem ra, thân thế của Giang Thiệu Vũ không đơn giản, nếu không, tại sao sau khi giải nghệ mất tích vài năm mà lại hoàn toàn không tra được tung tích?”
Trợ lý nói: “Tôi cũng nghĩ sau lưng anh ta có người cố tình bảo vệ, cố tình xóa sạch lý do giải nghệ và những thông tin trong mấy năm qua. Kỳ lạ hơn là, ngay cả người thân của anh ta cũng tra không ra chút gì.”
Cha In-joon khẽ nhíu mày, thấy thật kỳ lạ. Anh ta từng cho hacker tìm kiếm thông tin cá nhân ở Trung Quốc, mà vẫn không tìm ra bất cứ bê bối nào của Giang Thiệu Vũ. Trên người vị huấn luyện viên Giang này thực sự có quá nhiều bí ẩn, khiến anh ta càng thêm tò mò.
Lúc này, trong văn phòng đội Trung Quốc, Giang Thiệu Vũ cũng đang xem tư liệu các tuyển thủ đội tuyển Hàn Quốc do Tần Bác mang đến. Danh sách đội tuyển quốc gia Hàn Quốc mới được chốt gần đây, có khác biệt với lần trước.
Điều khiến Giang Thiệu Vũ bất ngờ là đội trưởng của đội tham gia giải Asian, người giành giải Tân binh xuất sắc nhất Jung Ji-yu lại không có tên trong danh sách, người được chọn là một trinh sát viên khác của giải Asian, An Tae-hyeon.
Thông tin cá nhân của huấn luyện viên mới Cha In-joon của Hàn Quốc cũng đã được điều tra. Tần Bác nói: “Cha In-joon giải nghệ năm đó là để về kết hôn. Khi còn là tuyển thủ eSports, anh ta đã rất nổi tiếng, cuối cùng kết hôn với một fan của mình, một tiểu thư Omega xuất thân từ gia đình giàu có. Sau khi kết hôn thì rất ít xuất hiện, lần này là được Liên minh eSports Hàn Quốc mời ra mặt.”
Về chuyện riêng tư của huấn luyện viên Cha, Giang Thiệu Vũ không hứng thú. Thứ anh cần quan tâm là phong cách chiến thuật của Cha In-joon khi còn dẫn dắt đội tuyển, để sau này có thể đưa ra sắp xếp đối sách tương ứng.
Xem xong danh sách tuyển thủ đội Hàn Quốc, Giang Thiệu Vũ nói: “Tần Bác, phiền anh thống kê toàn bộ danh sách tuyển thủ các đội tuyển quốc gia tham gia giải lần này. Trước khi giải thế giới bắt đầu, tôi cần hiểu rõ nhất có thể về các đối thủ.”
Tần Bác nghiêm túc gật đầu: “Huấn luyện viên Giang yên tâm, có một số quốc gia vẫn chưa công bố danh sách, tôi sẽ theo dõi sát trang web chính thức của từng nước. Một khi có danh sách, tôi sẽ tổng hợp lại và gửi cho anh ngay lập tức.”
Giang Thiệu Vũ nói: “Được, vất vả rồi.”
Giải quán quân thế giới sẽ có tổng cộng 32 đội tuyển quốc gia, chia làm 8 bảng từ A đến H. Quy tắc bốc thăm là dựa theo thành tích năm trước, đưa 8 đội mạnh nhất vào 8 bảng khác nhau, để họ không đụng nhau ngay từ vòng bảng. Những quốc gia còn lại sẽ được bốc thăm ngẫu nhiên, cách làm này nhằm tránh trường hợp các đội mạnh bị loại sớm một cách lãng xẹt từ vòng bảng.
Đội Trung Quốc năm ngoái thành tích rất kém, chắc chắn sẽ rơi vào bảng có một đội từng vào top 8. Nếu không may gặp thêm một đội mạnh khác, khả năng vượt qua vòng bảng sẽ rất nguy hiểm.
Vì thế, Giang Thiệu Vũ phải hiểu rõ từng đối thủ có khả năng đụng độ, để biết mình biết ta.
**
Chớp mắt đã sang tháng 10, Thủ Đô bước vào mùa thu, mỗi ngày Giang Thiệu Vũ đứng từ ban công ký túc xá nhìn ra đều thấy cảnh tượng hùng vĩ khi cây cối bị nhuộm vàng bởi lá thu.
Thủ Đô là một thành phố có bốn mùa rõ rệt, khi toàn bộ lá cây rụng hết, cây cối trơ trọi, mùa đông đến, cũng chính là lúc đội tuyển quốc gia chính thức xuất chinh.
Chỉ còn lại 2 tháng cuối cùng.
Giang Thiệu Vũ vừa tổ chức cho tuyển thủ tập luyện, vừa nghiên cứu tài liệu của các đội nước ngoài, bận đến mức đầu tắt mặt tối.
Trong khi đó, giải A League trong nước cũng dần đi đến hồi kết. Năm nay, hai đội lọt vào chung kết là đội BM do Lưu Thiếu Châu dẫn dắt và đội HW của Chu Dật Nhiên.
Trận chung kết diễn ra vào ngày 20 tháng 10, Giang Thiệu Vũ cùng Bùi Phong đến tận nơi xem trực tiếp. Tại hiện trường, người đông như kiến, khắp nơi là áp phích của đội BM và HW, tiếng hét của fan hâm mộ vang rền cả sân vận động.
Ngồi ở khu hậu trường, Giang Thiệu Vũ nhớ lại trận chung kết mùa giải S3 năm nào, khi đó anh dẫn đồng đội bước vào chính sân khấu này, Tiểu Chu vì hồi hộp mà mặt mày tái mét.
Giờ đây, Tiểu Chu đã trở thành đội trưởng, gánh vác trọng trách của đội HW. Nhìn cậu ấy điềm tĩnh, mỉm cười bước lên sân khấu lớn, Giang Thiệu Vũ không khỏi cảm xúc lẫn lộn.
Chàng thiếu niên năm xưa giờ đã trưởng thành, trở thành chỗ dựa cho cả đội.
Chỉ là, người được cộng đồng mạng gọi là “hoàng tử AK”, tuyển thủ đột kích Chu Dật Nhiên đến giờ vẫn chưa từng quán quân trong nước, có lẽ đây là điều khiến anh tiếc nuối nhất. Năm nay, HW bỏ ra số tiền lớn để chiêu mộ cặp đôi béo gầy của TNG, thực lực tăng mạnh, là năm có khả năng quán quân cao nhất từ trước đến nay.
Trận đấu bắt đầu, hai huấn luyện viên lên sân khấu BP.
BM có lượt chọn trước, quả nhiên chọn chế độ sở trường nhất đặt bom. Đội trưởng Lưu được công nhận là người chỉ huy phe cảnh sát mạnh nhất trong giới, chiến thuật phòng thủ của BM kín như bưng, phe kh*ng b* không cách nào đột phá, dễ dàng giành lấy ván đầu tiên.
Ván hai đến lượt sân nhà của HW, lập tức chọn chế độ huyết chiên và đưa ra bản đồ tấn công nhanh mà đội trưởng Chu giỏi nhất. Sự xuất hiện của nhiều chướng ngại vật khiến Lưu Thiếu Châu bị hạn chế, Tiểu Bàng mới gia nhập HW thể hiện xuất sắc, giúp đội gỡ hòa.
Hai bên ăn miếng trả miếng, thi đấu căng thẳng. Tỷ số giằng co từ 1:1 lên 2:2, 3:3, cuối cùng bước vào ván quyết định.
Ván cuối rút ngẫu nhiên bản đồ “Trung học Quang Hoa”, chế độ đặt bom.
Tỷ số liên tục ngang bằng, đúng lúc then chốt, Chu Dật Nhiên cầm khẩu AK từ góc khuất bất ngờ lao ra, bộc phát trong nháy mắt hạ gục ba người tuyến đầu của BM, lập tình thế nghịch chuyển thế trận!
Tại hiện trường, fan của Chu Dật Nhiên hét đến khản giọng vì quá kích động.
Ngồi ở hậu trường, Giang Thiệu Vũ cảm thán: “Tiểu Chu thực sự đã thay đổi rất nhiều. Chàng trai dịu dàng nhút nhát ngày nào, giờ đã trở thành nam thần trong lòng biết bao người hâm mộ.”
HW kịch tính giành chiến thắng ván cuối, thắng chung kết với tỉ số 4:3!
Tiếng vỗ tay vang dội khắp hiện trường, trong phòng cách âm, Chu Dật Nhiên đứng dậy, mỉm cười ôm chầm lấy đồng đội. Cặp đôi béo gầy từng bị TNG lãng quên giờ đây xúc động đến rưng rưng — họ đã quán quân rồi!
Bùi Phong cảm thán: “Tiểu Bàng sau khi chuyển sang HW đánh càng ngày càng hay! Cái CLB ngu xuẩn như TNG đúng là đã chôn vùi biết bao nhiêu nhân tài.”
Thư Thần cũng từng ngồi mốc meo trên ghế dự bị của TNG, cặp béo gầy từ đầu đến cuối đều không được coi trọng. Trước đây môi trường eSports trong nước rất tệ, giới tư bản nhúng tay làm loạn, các CLB thì mải mê tạo sao, nghiêm túc thi đấu lại chẳng được bao nhiêu, không ít tuyển thủ có tiềm năng cũng bị đối xử bất công.
Từ sau khi sư phụ trở thành tổng huấn luyện viên đội tuyển quốc gia, tình hình dần thay đổi. Những CLB tự đào hố chôn mình lần lượt lật xe, ngược lại, các đội nghiêm túc thi đấu lại lọt vào top 4.
Mỗi một tuyển thủ eSports có tài năng và giấc mơ đều có thể tỏa sáng trên sân khấu của riêng mình. Nhân tài không còn bị mai một, mấy kẻ não bò cũng lộ nguyên hình. Cả giới eSports bắt đầu đánh giá dựa trên thực lực, cạnh tranh lành mạnh, trình độ khu Trung Quốc ngày càng mạnh lên. Có lẽ đây mới chính là điều sư phụ mong muốn nhất.
Sau trận chung kết, Bùi Phong lái xe đưa sư phụ về căn cứ.
Giang Thiệu Vũ lấy điện thoại nhắn tin cho Chu Dật Nhiên: “Chúc mừng quán quân.”
Chu Dật Nhiên lập tức trả lời: “Cảm ơn anh Vũ! Lúc nãy em còn đang tìm anh ở hậu trường, định mời anh đi ăn mừng cùng bọn em, sao anh với Tiểu Bùi đi nhanh thế?”
Giang Thiệu Vũ đáp: “HW chắc chắn có tiệc mừng, anh đi ăn thì không tiện lắm. Cậu cứ ăn mừng với đồng đội trước đi, xong xuôi thì đến đội tuyển quốc gia báo danh.”
Chu Dật Nhiên: “Vâng! Mai em đến ngay!”
Giải A League trong nước chính thức khép lại, đội tuyển quốc gia cuối cùng cũng có thể tập hợp đầy đủ. Trong vòng 1 tháng tới, họ phải tranh thủ từng phút xác định đội hình và chiến thuật, tập trung luyện một số bản đồ sân nhà, đảm bảo có thể giành điểm trong thi đấu chính thức.
Liên minh chuyên nghiệp Trung Quốc cũng đăng thông báo chính thức, chúc mừng đội HW giành chức quán quân A League, Chu Dật Nhiên được chọn làm FMVP trận chung kết, đồng thời sẽ được thiết kế riêng một bộ trang phục quán quân.
**
Hôm sau, Chu Dật Nhiên và Lưu Thiếu Châu cùng nhau đến căn cứ đội tuyển quốc gia báo danh. Giang Thiệu Vũ triệu tập mọi người họp, xác định vài bản đồ sân nhà sẽ dùng tại giải thế giới, yêu cầu mọi người tập trung luyện gấp.
Hai tháng tập huấn trước đó đã giúp các tuyển thủ xây dựng được sự ăn ý, cộng thêm việc luyện tập bản đồ là nhiệm vụ hàng ngày, nên giờ ai nấy đều thuộc nằm lòng bản đồ trong game, thậm chí nhắm mắt cũng có thể vẽ ra.
Thay đổi bản đồ luyện tập, mọi người cũng nhanh chóng bắt nhịp.
Sau mấy trận luyện nội bộ, đã gần 10 giờ tối. Phân tích trận xong là nửa đêm. Đám tuyển thủ vốn quen cú đêm lại rục rịch kéo nhau về ký túc để mở game chơi xếp hạng.
Đúng lúc này, trong group chat “Tiểu đội nạn nhân đội tuyển quốc gia”, một tin nhắn mới bật lên, là do Bùi Phong gửi: “Ngày 24 tháng 10 là sinh nhật của HLV Giang, chúng ta có nên tổ chức mừng sinh nhật cho ảnh không?”
Hoa Nhiên nhắn: “24/10? Sao số này nghe quen quen nhỉ?”
Diệp Tử gửi một icon cười che miệng: “Đó là số phòng livestream của đại streamer Fred của chúng ta đấy. Mỗi lần quảng bá đều là: ‘Không gặp không về tại phòng 1024’! Cậu quên lần trước đánh xếp hạng cùng Fred rồi à?”
Hoa Nhiên vỗ trán một cái: “Bảo sao thấy cái số này quen! Hóa ra là Fred lấy ngày sinh nhật của sư phụ làm số phòng livestream. Đúng là fan cuồng chân ái!”
Bùi Phong: “……”
Dù Hoa Nhiên không tim không phối nói đùa, nhưng câu đùa ấy lại rất đúng — fan cuồng chân chính, mấu chốt không nằm ở chữ “fan”, mà ở “chân ái”.
Trước đây, Bùi Phong từng không rõ tình cảm của mình dành cho sư phụ là gì, nhưng giờ cậu đã hiểu, nếu không phải coi người kia là người quan trọng nhất, sao có thể nhớ rõ từng chi tiết nhỏ về người ấy như vậy? Đây không chỉ đơn thuần là tình nghĩa sư đồ, mà là một sự ngưỡng mộ sâu sắc từ tận đáy lòng.
Bùi Phong khẽ cười, nói: “Fan cuồng số 1 của Wing thần, danh xưng này không phải hữu danh vô thực đâu nhé. Phòng livestream của tôi đúng là chọn theo ngày sinh nhật của ảnh đó, năm đó mở stream cũng là chọn con số này.”
Mọi người đồng loạt nhắn: “Yên tâm, cái ghế fan số 1 của cậu không ai tranh đâu!”
Bùi Phong nói: “Tôi đã đặt bánh kem rồi, tối 24 mời ảnh ăn một bữa, ngay nhà hàng gần căn cứ được không?”
Diệp Tử: “Anh thấy được đó, gần, tiện đi lại~”
Thời Tiểu Bân nói: “Hình như sinh nhật anh Phong lần trước cũng ở nhà hàng đó, ăn rất ngon.”
Lão Lâm hỏi thẳng: “Vậy còn quà thì sao? Đông người như mình chẳng lẽ tay không tới?”
Diệp Tử: “Nếu bọn mình mà hùn tiền mua món gì đắt đỏ, chắc chắn ảnh sẽ bắt cả nhóm viết kiểm điểm. Ảnh rất dị ứng với lãng phí luôn, đừng dại mà giẫm chân vào mìn.”
Chu Dật Nhiên mỉm cười: “Giá trị không quan trọng, quan trọng là tấm lòng. Mọi người nghĩ thử xem?”
Bùi Phong gợi ý: “Em có ý này, làm một cuốn sổ kỷ niệm sinh nhật, mỗi người viết tay một lời chúc gửi ảnh. Viết riêng, đến lúc đó niêm phong lại để ảnh tự mở ra xem. Lời chúc và chữ ký của toàn bộ thành viên đội tuyển quốc gia khóa 6, em thấy món quà này còn ý nghĩa hơn mấy món quà đắt tiền.”
Mọi người đọc xong lập tức đồng loạt tán thành:
“Hợp lý đó! HLV Giang đâu thiếu tiền, mấy món tụi mình mua chưa chắc đã lọt vào mắt ảnh.”
“Biết đâu mấy năm nữa ảnh mở cuốn sổ ra, vẫn còn nhớ tên tụi mình?”
“Hoặc là ảnh nói: ‘Đám này là lứa kém cỏi nhất tôi từng quản.’”
Mọi người: “……”
Đội tuyển quốc gia khóa 6 có phải là lứa kém nhất mà HLV Giang từng dẫn dắt hay không thì chưa biết, nhưng trong số họ đúng là có vài người để lại ấn tượng khó quên cho HLV Giang, lịch sử đen thì nhiều, bản kiểm điểm viết cũng nhiều.
Chắc HLV Giang nghĩ đến họ là lại đau đầu mất.
Nhưng cũng chính những con người ấy, trong lòng lại luôn ngập tràn sự kính trọng và biết ơn với HLV Giang. Sinh nhật của HLV, tất nhiên phải có toàn bộ đội tuyển cùng nhau mừng chứ!
Hết chương 156