Chương 054
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Việc kiểm tra CLB là nhiệm vụ mà Giang Thiệu Vũ đã xác định ngay từ khi trở về nước.
Đợt tuyển chọn đội tuyển quốc gia lần thứ 5 gặp rất nhiều vấn đề. Ngoài 4 tuyển thủ kỳ cựu là Lưu Thiếu Châu, Diệp Khinh Danh, Lão Lâm và Tiểu Chu đều là những người có thực lực và độ ổn định cao thì 7 tân binh còn lại gần như đều là “gà cưng” do các CLB lớn đẩy lên.
Nhóm anh em Hồ Lô do Mạc Hàm Thiên cầm đầu, sau lưng toàn là ông lớn rót vốn.
Mạc Hàm Thiên từng là “Đại sứ hình tượng bắn tỉa” mùa trước, được các bên lăng xê thành đại diện của đội tuyển quốc gia. Quả thật cậu nhóc này rất điển trai, ăn mặc chỉnh chu giống ngôi sao, nhưng khi ra nước ngoài thi đấu lại chơi cực kỳ tệ. Sau đó còn không phục, quay lại game bắt nạt người yếu và bị Giang Thiệu Vũ dạy cho một trận.
Dạo này có vẻ ngoan hơn rồi? Không thấy gây chuyện gì.
Thời Tiểu Bân nhờ khuôn mặt búp bê dễ thương mà bán được kha khá hàng lưu niệm cho CLB, nhưng khi thi đấu lại nhát gan, thiếu dũng khí. Tính cách quá mềm yếu, như một cái bánh bao co rúm lại.
Hạ Lê phong độ thất thường, cẩu thả, thi đấu chẳng khác gì đánh cược, thắng thua hoàn toàn do hên xui.
Lục Hưng Vân thì quá để ý thành tích cá nhân, thích thể hiện, tranh công. Thắng thì tự tâng bốc mình, thua lại đổ lỗi đồng đội. Giang Thiệu Vũ sớm đã nhìn ra tâm tính cậu ta có điều bất ổn, đầu óc tính toán, còn không bằng Mạc Hàm Thiên, dù sao cũng là người thẳng ruột ngựa.
Còn Đường Khải, mọi mặt đều bình thường, tạm thời tiếp tục quan sát.
Hai y tế là Chương Việt và Minh Khê hoàn toàn không có cảm giác tồn tại.
Vừa vào trận đã là người chết đầu tiên, vậy cần y tế làm gì nữa?
Trong sổ tay của Giang Thiệu Vũ, toàn bộ những người này đều bị ghi là “đang xem xét”.
Con người có thể phạm sai lầm, nhưng phải biết sửa sai thì mới có cơ hội.
Không đội tuyển nào là chưa từng thua, nhưng không thể phạm cùng một lỗi hai lần, lại càng không thể sau khi thua thì tinh thần sụp đổ kéo theo cả đội thua mãi không ngóc đầu dậy.
Sau khi về nước, Giang Thiệu Vũ đã dạy dỗ họ một trận, bắt họ viết bản kiểm điểm. Bản kiểm điểm nào cũng viết rất thành khẩn, có người thật lòng hối lỗi, cũng có người chỉ làm màu cho anh xem.
Dù thế nào, anh cũng đã gióng lên hồi chuông cảnh tỉnh, đã cho họ một cơ hội. Còn lại, phải xem biểu hiện tiếp theo.
Giữ vị trí HLV trưởng, anh sẽ không chấp nhận kiểu “CLB có tiếng nói hơn đội tuyển quốc gia” nữa.
Ngay cả quyền chọn người cũng không có, thì còn nói gì đến bố trí đội hình, chiến thuật?
Bùi Phong nghe sư phụ nói sắp đi kiểm tra, liền trêu: “Sư phụ giống như đại ma vương đi tuần núi, mấy CLB đó chắc sắp khóc thét rồi.”
Du Minh Tương cười nói: “Thế thì tôi với Tần Bác là tả hữu hộ pháp của đại ma vương?”
Tần Bác đẩy gọng kính, nghiêm túc hỏi: “HLV Giang, kiểm tra CLB nào trước ạ? Có cần thông báo trước không?”
Giang Thiệu Vũ thản nhiên đáp: “Báo trước thì còn ý nghĩa gì nữa? Hẹn ngày giờ đàng hoàng, CLB sẽ dọn dẹp sạch sẽ, tuyển thủ ngồi ngay ngắn giả vờ luyện tập, bày ra vẻ chăm chỉ tích cực cho chúng ta xem. Tôi cần thấy tình trạng luyện tập hàng ngày thực sự. Như vậy mới đánh giá đúng được thái độ và trình độ của họ.”
Lão Thường tán đồng: “Đúng thế! Chúng ta phải đột kích bất ngờ, giống như kiểm tra đột xuất giờ tự học ở trường cấp ba, ai đang làm bài nghiêm túc, ai ngủ gật, tám chuyện hay thậm chí lén lút yêu đương đều bị bắt quả tang.”
Những “học sinh” bị bắt quả tang chắc chắn sắc mặt vô cùng đặc sắc.
Giang Thiệu Vũ quay sang Tần Bác: “Anh mang theo thiết bị chặn tín hiệu di động. Đến nơi, gọi toàn bộ HLV của họ vào phòng họp, không cho ai nhắn tin lén. Tôi muốn xem họ đấu tập trực tiếp.”
Tần Bác cố nhịn cười: “Biết rồi, HLV Giang.”
Chặn tín hiệu điện thoại để ngăn báo động, quả là kiểu kiểm tra đột xuất phong cách ác quỷ của HLV Giang.
Du Minh Tương hỏi: “A Vũ, ta kiểm tra CLB nào trước?”
Giang Thiệu Vũ mở một tập hồ sơ, bên trong là thông tin các CLB hàng đầu thuộc giải hạng A. Các CLB này phân bố ở nhiều thành phố khác nhau. Gần nhất chính là TNG ở Thủ Đô.
Giang Thiệu Vũ cong môi cười, chỉ vào logo của TNG: “Bắt đầu từ TNG. Gần nhất.”
**
Lúc này, tại văn phòng tổng giám đốc CLB TNG,
Một người đại diện đến từ nền tảng livestream Tinh Võng đang bí mật đàm phán với quản lý CLB: “Bên Tinh Võng chúng tôi muốn ký hợp đồng phát sóng trực tiếp với CLB TNG. Khi đó, nền tảng sẽ mạnh tay tuyên truyền. Để những tuyển thủ nổi tiếng như Tiểu Lục, Tiểu Chương dành vài tiếng livestream mỗi tuần. Quà tặng fan gửi, cộng với doanh thu từ thẻ hội viên, các anh có thể giữ lại 80%. Việc vận hành và chi phí truyền thông, để bên tôi lo.”
Quản lý Triệu của TNG cười híp mắt: “Tám mươi phần trăm à! Thế thì các anh gần như chẳng có lời gì rồi? Xem ra, tổng giám đốc Trương của các anh lần này thật sự chịu chi?”
Người đại diện nói: “Đương nhiên rồi, hiện tại Tinh Võng đã ký hợp đồng với mấy đội tuyển khác, TNG là đối tác mà chúng tôi xem trọng nhất, nên mới ưu đãi nhiều như vậy. Nếu không có vấn đề gì, chúng ta ký hợp đồng sớm, tranh thủ trước khi giải đấu A league bắt đầu, tung đợt quảng bá và livestream ra mắt đầu tiên?”
Quản lý Triệu gật đầu dứt khoát: “Được! Các anh thành ý như thế, vậy hợp tác vui vẻ.”
Khi đặt bút ký hợp đồng, quản lý Triệu rất hài lòng.
Fred vừa rời bỏ nền tảng lớn như Tinh Võng để đầu quân cho Tiểu Hùng, nên Tinh Võng rất cần những streamer nổi bật hoặc tuyển thủ ngôi sao để thu hút lượng người xem.
Sau khi TNG hợp tác với Tinh Võng, chắc chắn họ sẽ được quảng bá mạnh mẽ — đây là một cơ hội rất tốt.
Tiểu Lục và Tiểu Chương đều có ngoại hình bắt mắt, đặc biệt là Lục Hưng Vân, không chỉ đẹp trai mà phong cách thi đấu lại cực kỳ máu lửa, hung hãn, lượng fan rất đông. Sau này mở livestream, nhận quà từ fan, không chỉ giúp CLB tăng doanh thu, mà còn thu hút thêm sự chú ý, đúng là đôi bên cùng có lợi.
Tin tức hợp tác giữa TNG và Tinh Võng nhanh chóng được công bố trên website chính thức. Trang chủ Tinh Võng treo băng rôn lớn: “Nhiệt liệt chào mừng các tuyển thủ chuyên nghiệp đội TNG gia nhập nền tảng livestream Tinh Võng!”
Từ trang chủ nhấn vào sẽ thấy ngay danh sách các phòng livestream của tuyển thủ:
Phòng 155: TNG-Tim
Phòng 166: TNG-LU
Phòng 177: TNG-Yue
Phòng 188: TNG-Sing
Phòng 199: TNG-Hug
Đây là 5 thành viên chính thức của đội hình TNG.
Trong đó, Lục Hưng Vân được fan gọi thân mật là “Lục Thần”, nhờ ngoại hình nổi bật và lối chơi bạo lực, đã trở thành công kích thủ nổi tiếng nhất hiện nay trong liên minh chuyên nghiệp.
Mức độ nổi tiếng của cậu ta thậm chí đang vượt qua cả Lão Lâm.
Lão Lâm là đội trưởng đội tuyển quốc gia mùa trước, bị fan ghét không ít vì thành tích đội tuyển quốc gia thi đấu quốc tế quá tệ, bản thân Lão Lâm cũng thi đấu dưới phong độ. Anh thường xuyên bị dân mạng công kích trên Weibo, phần bình luận lúc nào cũng loạn hết cả lên, tràn ngập lời chửi bới.
Trái lại, phần bình luận của Lục Hưng Vân lại rất yên bình. Đám fan thi nhau khen đẹp trai, đánh hay. Thậm chí có fan còn nói: “Nếu là Lục Thần được ra sân, chắc chắn không tệ như Lão Lâm. Danh hiệu ‘công kích thủ số 1’ trong liên minh chuyên nghiệp, Lão Lâm nên sớm nhường lại đi!”
Chính Lục Hưng Vân cũng nghĩ như vậy.
Khi Lão Lâm giải nghệ, cậu ta sẽ là người nổi tiếng nhất ở vị trí công kích, tiền đồ vô cùng rộng mở.
Ngày 20 tháng 2, Liên minh chuyên nghiệp công bố lịch thi đấu mùa mới của giải A league.
Vòng đầu tiên của vòng bảng, trận đấu đầu tiên diễn ra vào ngày 1 tháng 3, tại Trung tâm Thể thao eSports Thủ Đô: Đội YY vs Đội TNG.
Ban huấn luyện và các tuyển thủ TNG vui mừng phát khóc.
“May quá, vòng đầu gặp YY, chẳng phải là tặng điểm miễn phí à?”
“YY chỉ dựa vào chiến thuật đánh lén vòng sau của Diệp Khinh Danh. Giờ anh ta bị cấm thi đấu rồi, năm nay họ chắc chắn không vào nổi top 4 đâu.”
“Cố gắng thắng 3-0 nhé!”
Vì giải A league áp dụng thể thức vòng tròn hai lượt, mỗi trận thắng với tỷ số 3-0 sẽ giúp đội giành được 3 điểm, rất quan trọng với bảng xếp hạng.
Toàn đội TNG rất tự tin với trận này, mấy ngày gần đây cũng không tăng cường luyện tập, mà chuyển trọng tâm sang quảng bá livestream trên Tinh Võng.
8 giờ tối, tại phòng livestream nền tảng Tinh Võng, cả 5 tuyển thủ của đội chính cùng lúc lên sóng.
Lượt theo dõi tăng vọt, đặc biệt là phòng 166 – TNG-LU, trong chớp mắt đã vượt qua 1 triệu.
Fan bắt đầu ào ạt gửi quà, Lục Hưng Vân cười rạng rỡ, chào mọi người: “Xin chào mọi người, tôi là Lục Hưng Vân của đội TNG, rất vui khi được gia nhập nền tảng livestream Tinh Võng.”
“Cảm ơn ‘Chỉ yêu Thần Lục’ đã tặng 10 chiến hạm ngân hà, cảm ơn ‘Fan girl LU’ đã tặng 5 chiến hạm ngân hà…”
Vừa mới bắt đầu livestream, quà tặng đã bay đầy trời, đây chính là đãi ngộ dành cho tuyển thủ ngôi sao.
Lúc này, trong góc phòng huấn luyện, một bóng dáng cô đơn đang mở máy tính, đăng nhập vào giao diện trò chơi.
Thông thường, từ 8 giờ đến 11 giờ tối là thời gian luyện tập của đội, nhưng hôm nay HLV nói nghỉ tập, chuyển sang livestream. Với một tuyển thủ không mấy nổi tiếng như Thư Thần không đủ tư cách để mở phòng livestream. Nền tảng Tinh Võng hợp tác với TNG chỉ ký hợp đồng với những tuyển thủ ngôi sao, chẳng liên quan gì đến anh cả.
Các tuyển thủ chính của đội đang livestream trong phòng huấn luyện 5 người bên cạnh, Thư Thần đành đến phòng luyện tập lớn tự mình luyện.
Anh mắc chứng sợ xã hội nặng, bảo anh livestream chắc nói còn không rõ lời.
Thư Thần nhanh chóng vào phòng xếp hạng, bắt đầu một trận đơn ở mốc 2500 điểm. Nhanh chóng tìm được đồng đội. Thư Thần gõ chữ rất nhanh: “Tôi chơi hỗ trợ y tế, cảm ơn.”
Các đồng đội lần lượt phản hồi: “Cậu lấy đi, không tranh với cậu đâu!”
Hỗ trợ y tế là một vị trí không mấy phổ biến trong xếp hạng, không thể thao tác đẹp mắt hay giết người như các vai trò khác.
Game bắn súng thì phải kịch tính, chơi y tế có gì hấp dẫn chứ? Toàn phải núp sau lưng, không được ló đầu, còn phải mang theo hộp cứu thương chạy khắp nơi cứu người. Cứu được là việc phải làm; cứu không được thì bị đồng đội mắng.
Thắng là công của đồng đội, thua thì “y tế làm gì vậy? Không biết cứu người à?”
Nghe mãi những lời như vậy, dễ khiến người ta sụp đổ tinh thần.
Nên người chơi hỗ trợ y tế phải có trái tim mạnh mẽ, quen với việc bị đồng đội mỉa mai, cống hiến thầm lặng mà rất ít khi được khen ngợi.
Quả nhiên, trận đó họ thắng. Kết quả của Thư Thần là 0 kill – 0 death – 8 cứu thương. Anh đã kéo đồng đội dậy 8 lần, nhưng khi kết thúc, kênh đội toàn lời khen cho bắn tỉa:
“Bắn tỉa ghê quá, kết bạn nhé!”
“Pro thần đó, triple kill đỉnh quá!”
Thư Thần rời phòng, vào tiếp trận khác.
Đánh đến tận 12 giờ đêm, anh mới dụi mắt mỏi, đứng dậy tắt máy.
Anh luôn là người cuối cùng rời khỏi phòng huấn luyện, đã thành thói quen, tắt đèn, khóa cửa, rồi đi một mình qua hành lang trống trải.
Thư Thần không biết mình còn có thể kiên trì bao lâu, nhưng không cam lòng bỏ cuộc như vậy.
Tiểu Bùi không làm tuyển thủ chuyên nghiệp nữa mà vẫn kiên trì luyện tập suốt 5 năm, sao anh có thể dễ dàng bỏ cuộc chứ?
**
Chiều hôm sau, 2 giờ, một chiếc xe thương mại màu đen lặng lẽ dừng tại bãi đỗ xe gần căn cứ TNG.
Tề Hằng cùng một trợ lý đi đến cổng chính của TNG, nói với bảo vệ là “Ban quản lý liên minh đến kiểm tra định kỳ trước giải đấu.”
Quản lý không nghi ngờ gì, lập tức cho người đón họ vào.
Trước mỗi mùa giải chính thức, các lãnh đạo liên minh đều đi thăm các CLB một vòng. Hình thức thôi, chỉ cần tiếp đãi ăn uống đầy đủ là được.
Lần này đến là Chủ tịch Tề, Quản lý Triệu khách sáo mời anh vào văn phòng: “Chủ tịch Tề đến thật là vinh hạnh, ha ha, sao không báo trước một tiếng?”
Tề Hằng nghĩ bụng: Báo cái gì chứ, báo trước thì mấy người đâu có bị bất ngờ?
Anh bắt tay với Quản lý Triệu, ngoài miệng cười nhưng không cười, nói: “Quản lý Triệu, phiền anh gọi nhóm HLV đến phòng họp, tôi có chuyện cần thông báo.”
Quản lý Triệu tưởng là thông báo về giải đấu, lập tức gọi người.
Một lúc sau, nhóm HLV của CLB TNG lần lượt đến phòng họp, chào hỏi Chủ tịch Tề.
Mọi người vừa mới ngồi vào chỗ, thì cửa phòng họp bỗng bị đẩy ra.
Một thanh niên dáng người gầy, dẫn theo một nam một nữ bước nhanh vào, người ấy da trắng, đeo kính râm và khẩu trang, không thấy rõ mặt, vào phòng thì tiện tay đóng cửa lại, tháo kính và khẩu trang, giọng lạnh lùng từng chữ từng chữ: “Đến đủ chưa?”
Tề Hằng cười: “Chắc không thiếu ai đâu.”
Giang Thiệu Vũ đưa mắt nhìn khắp phòng: “Tôi tự giới thiệu, tôi là HLV trưởng của đội tuyển quốc gia, Giang Thiệu Vũ. Hôm nay đặc biệt đến thăm CLB TNG, xem tình hình luyện tập thường ngày của các anh.”
Tề Hằng cười tươi: “Tôi cũng đến để thông báo chuyện này. Ban huấn luyện đội tuyển quốc gia kiểm tra đột xuất, mong mọi người phối hợp.”
Cả nhóm huấn luyện TNG trợn mắt há hốc mồm.
Con mẹ nó!
Đội huấn luyện đội tuyển quốc gia còn chơi trò kiểm tra đột xuất sao?
Xong rồi, hôm nay lại đúng ngày không có lịch tập!
Tần Bác vừa vào phòng đã bật thiết bị chặn tín hiệu.
Cái này là đồ học sinh dùng khi thi, ngăn điện thoại lên mạng gian lận, cũng để ngăn truyền tin.
Quả nhiên, có người lén lấy điện thoại định báo cho các tuyển thủ, kết quả… gửi tin thất bại.
Không có sóng?!
Giang Thiệu Vũ lạnh lùng liếc người đó một cái, đối phương lạnh sống lưng, vội cất điện thoại.
Tề Hằng trong lòng bật cười, A Vũ đấu trí với các CLB, đến cả thiết bị chặn sóng cũng đem theo, thật không đơn giản.
Giang Thiệu Vũ hỏi: “Ai là HLV trưởng?”
Một người đàn ông trung niên cười gượng giơ tay: “Khụ, là tôi.”
Giang Thiệu Vũ: “Ồ… Lão Từ, tôi có ấn tượng với ông.”
Còn gì nữa, mùa S3 TNG bị ACE đánh te tua, lão Từ ngày nào cũng tìm cách đối phó Wing Thần.
Khi đó Giang Thiệu Vũ còn là tuyển thủ, khiến ông để lại bao ám ảnh, giờ đối phương trở thành HLV đội quốc gia, cơn ác mộng lại quay về.
Trán lão Hứa đổ mồ hôi: “Ha, haha, Wing thần, lâu quá không gặp.”
Giang Thiệu Vũ nói thẳng: “Gọi các tuyển thủ đến đánh một trận luyện tập đi, tôi muốn xem họ thi đấu tại chỗ.”
Mọi người: “……”
Đội tuyển quốc gia mang theo thiết bị chặn sóng đến kiểm tra bất ngờ, bắt các tuyển thủ đánh ngay trận tập?
Còn có chiêu này sao?
HLV Giang… đỉnh thật!
Hết chương 054