Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 55

[QUYỂN 3 – TUẦN TRA CÁC CLB]

Chương 55

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Cả nhóm huấn luyện của CLB TNG nhìn nhau khó xử.

Lần đầu tiên họ thấy có người đem thiết bị chặn sóng đến để kiểm tra!

Tất cả điện thoại đều không gọi đi được, tin nhắn cũng không gửi được, một nhóm người bị nhốt trong này, lo sợ đến phát run, sợ mấy tuyển thủ không biết chuyện lại gây rối trước mặt HLV Giang, bị đội tuyển quốc gia cho vào danh sách đen.

Dù TNG có giàu đến đâu, liên minh vẫn là đơn vị phê duyệt tư cách CLB. Chủ tịch Tề cũng có mặt, đắc tội thì chẳng khác gì tự chuốc họa. Muốn gán cho tội gì chẳng được, phạt tiền, xử lý kỷ luật, đình chỉ tư cách vài tháng cũng đủ mệt rồi.

Quản lý Triệu nhanh chóng nhận ra tính nghiêm trọng, mặt mày niềm nở nhìn Giang Thiệu Vũ: “Ngài đây là HLV đội tuyển quốc gia phải không? Ngưỡng mộ đã lâu! Ngài đã dùng bữa chưa? Hay là…”

Giang Thiệu Vũ ngắt lời: “Ăn trưa rồi. Quản lý Triệu, phiền anh cho tôi một dây mạng.”

Tín hiệu bị chặn, dữ liệu di động và Wi-Fi đều không dùng được. Nhưng chỉ cần có dây mạng c*m v** máy tính là vẫn có thể lên mạng.

Quản lý Triệu thấy ánh mắt bình tĩnh kia, nụ cười trên mặt cứng lại.

Chẳng lẽ lại bảo CLB TNG không có dây mạng? Phòng họp có sẵn cổng mạng, thường dùng để xem lại trận đấu, phân tích sau game. Dây mạng nhanh hơn Wi-Fi là chuyện thường.

Anh ta đành nhíu mày, ra hiệu cho trợ lý: “Mang dây mạng tới đây.”

Trợ lý lập tức tìm cổng dây mạng màu xanh gần máy chiếu. Giang Thiệu Vũ gật đầu với Tần Bác, Tần Bác mở laptop gaming mang theo, cắm dây mạng, đăng nhập WeChat.

Giang Thiệu Vũ nhìn HLV Từ: “Lão Từ, phiền ông đăng nhập tài khoản một chút.”

Lão Từ: “……”

Mẹ nó! Ý là muốn mượn tài khoản tôi hả?!

Dưới ánh mắt của Giang Thiệu Vũ, ông đành cắn răng ngồi vào máy tính, đăng nhập tài khoản, mở nhóm “Tuyển thủ TNG”.

Sau đó, Giang Thiệu Vũ nhìn ông một cái “Ông đi được rồi”, liền ngồi xuống gõ tin nhắn: “@Toàn thể thành viên, lập tức đến phòng huấn luyện, đánh một trận đấu tập.”

Lúc này, các tuyển thủ TNG đang ai làm việc nấy trong ký túc xá.

Hôm nay vốn không có lịch tập, từ 3 giờ chiều đến 8 giờ tối, đội hình chính livestream trên nền tảng Tinh Võng.

Nhờ sự quảng bá mạnh mẽ, buổi livestream đầu tiên tối qua đạt hiệu ứng rất tốt. Hai tuyển thủ ngôi sao Lục Hưng Vân và Chương Việt, chỉ trong một đêm quà tặng đã lên tới hàng trăm nghìn, dù CLB lấy phần lớn, họ vẫn được chia mấy chục nghìn.

Một đêm hai mươi nghìn!

Quả là mật mã tài phú.

So với đấu tập khô khan, livestream rõ ràng kiếm được nhiều tiền hơn.

Họ định hôm nay tiếp tục livestream cả buổi chiều, nào ngờ HLV Từ lại đột ngột gọi đánh tập?

Lục Hưng Vân nhìn tin nhắn trong nhóm, đầu đầy dấu hỏi: “Lão Từ, chuyện gì vậy? Tôi đang livestream mà.”

Chương Việt cũng nói: “Chẳng phải bảo hôm nay không cần luyện sao? Tôi cũng vừa bật stream.”

Cả nhóm lần lượt tỏ ra bất mãn: “Để hôm khác đánh không được à?”

Đứng bên cạnh, trán HLV Từ lại đổ mồ hôi. Ông len lén nhìn HLV Giang đang dùng ánh mắt sắc lạnh, mặt không biểu cảm, gõ chữ: “Bảo các cậu lập tức đến phòng luyện, đọc không hiểu à? 10 phút sau phải có mặt, ai đến muộn thì mùa giải này khỏi lên sân, đi làm streamer đi.”

Mọi người: “……”

Đậu má! Lão Từ hôm nay bị gì vậy, hung dữ thế?!

Cả đám chán nản tắt camera. Lục Hưng Vân vẫy tay chào fan: “Xin lỗi mọi người, CLB bên tôi có chút việc đột xuất, hôm nay ngừng stream tại đây. Cảm ơn [Yêu Anh Lục] vì chiếc sao chiến hạm, cảm ơn… tôi off stream đây.”

Đọc xong danh sách cảm ơn, Lục Hưng Vân mặt đen như mực, tắt camera, đi thẳng đến phòng luyện.

Rất nhanh, các thành viên lục tục đến đủ, nhưng không thấy HLV Từ đâu.

Lục Hưng Vân thì thầm chửi: “Cái gì vậy? Tự nhiên bắt tụi mình đánh tập, chính ông ta thì không đến?”

Chương Việt vội nói: “Anh Lục, xem tin trong nhóm đi.”

Lục Hưng Vân mở điện thoại, thấy một loạt tin nhắn hiện ra.

Lão Từ: “Y tế, trinh sát và bắn tỉa của đội 1 đổi với đội 2, để hai đội cân bằng thực lực hơn.”

Cả nhóm ngơ ngác nhìn nhau.

TNG là một CLB lớn, đội 1 gồm 5 tuyển thủ chính thức đang là đội hình xuất phát tại giải chuyên nghiệp A League. Đội 2 là đội phụ, đóng vai trò làm đội đấu tập và thay thế. Thường ngày họ phối hợp luyện chiến thuật cùng đội 1. Nếu đội 1 có người sức khỏe không tốt hoặc phong độ sa sút, có thể sẽ để tuyển thủ dự bị của đội 2 lên sân thi đấu.

Ngoài ra còn có một đội tuyển trẻ, chuyên đánh giải hạng dưới để tích lũy kinh nghiệm thực chiến.

Tổng cộng tuyển thủ của CLB rất đông.

HLV trưởng sắp xếp đổi vị trí giữa các tuyển thủ: y tế, trinh sát, bắn tỉa của đội 1 đổi với đội 2, giữ lại hai chủ lực là công kích và đột kích. Như vậy, thực lực hai bên xem như được cân bằng.

Dù có chút nghi ngờ, nhưng mọi người vẫn tuân theo sắp xếp, nhanh chóng đổi đội.

Đội 1: Công kích: Lu, Đột kích: Tim, Trinh sát: Fiay, Bắn tỉa: Killer, Y tế: Chenchen.

Đội 2: Công kích: MMP, Đột kích: Kevin, Trinh sát: Sing, Bắn tỉa: Hug, Y tế: ZYue.

Giang Thiệu Vũ vốn đã xem qua hồ sơ CLB TNG, vì thế có thể đối chiếu các ID với người thật. Trong trận đấu này, anh đặc biệt tập trung quan sát ba người: Lục Hưng Vân, Chương Việt và Thư Thần. Những tuyển thủ khác cũng sẽ được chú ý để xem có ai đặc biệt có năng khiếu.

Giang Thiệu Vũ tiếp tục gõ chữ: “Tiểu Lục, tạo phòng kéo người vào.”

Lục Hưng Vân lập tức tạo phòng, kéo toàn bộ tuyển thủ vào, chia đội xong xuôi.

Giang Thiệu Vũ ra lệnh: “Chế độ thi đấu: Huyết chiến vô tận. Bản đồ: Cảng Hy Vọng.”

Cảng Hy Vọng là một bản đồ rộng, cổ điển với nhiều chướng ngại vật. Là một trong những cảng vận chuyển còn sót lại của loài người, nơi đây chứa đầy các container, có thể làm vật chắn. Tuyển thủ sẽ di chuyển nhanh giữa các container, tận dụng cơ hội để hạ gục đối phương.

Đây là bản đồ rất thích hợp cho lối đánh du kích, yêu cầu cao về phối hợp và di chuyển.

Chế độ huyết chiến vô tận: giết hết 5 người đội đối phương là thắng 1 hiệp, thi đấu theo thể thức 5 hiệp, bên nào thắng 3 trước thì thắng trận.

Sắp xếp xong, Giang Thiệu Vũ ngẩng đầu nói với Lão Từ: “Làm phiền đăng nhập game, dùng góc nhìn OB để vào phòng.”

Lão Từ ngoài mặt cố giữ bình tĩnh, gượng cười, thực ra trong lòng lo lắng. Góc nhìn OB chính là góc nhìn của trọng tài, góc nhìn toàn năng. HLV Giang dùng góc nhìn này, có thể quan sát tỉ mỉ từng hành động của tất cả tuyển thủ.

Giang Thiệu Vũ tiếp tục nói: “Kết nối cả kênh thoại nhóm.”

Lão Từ: “………”

Má nó, đến cả giọng nói trong trận cũng phải nghe trực tiếp?!

Không khác gì một trận thi đấu chính thức rồi còn gì!

Dưới ánh mắt áp lực của Giang Thiệu Vũ, Lão Từ đành đăng nhập game, mở chế độ trọng tài.

Trong phòng game, các tuyển thủ thấy “Lão Từ vào phòng”, lập tức nói chuyện:

“Lão Từ, gì vậy?”

“Sao đột nhiên đánh tập? Ông đâu rồi?”

“Map này chán quá rồi, đánh nát luôn rồi, đổi map khác đi~”

“Đội 1 đổi người với đội 2, phối hợp không tốt thì sao? Tôi chưa từng phối hợp với anh Lục.”

“Chỉ là tập huấn thôi, thắng thua không quan trọng.” Lục Hưng Vân gõ một dòng chữ.

Giang Thiệu Vũ nheo mắt lại – Không quan trọng?

Đây là thái độ các cậu khi đấu tập à?

Vừa đùa cợt vừa đòi HLV đổi bản đồ? TNG các cậu đúng là khiến người khác mở mang tầm mắt.

Lão Từ đứng bên cạnh toát mồ hôi lạnh: Đừng nói nữa được không? HLV đội tuyển quốc gia và cả Chủ tịch Tề đều đang theo dõi đó!!

Giang Thiệu Vũ gõ: “Bắt đầu đi.”

Hai chữ đơn giản, rồi dùng quyền trọng tài trực tiếp bấm nút bắt đầu.

Cả đám còn chưa kịp nói xong đã thấy màn hình hiển thị đang tải bản đồ.

Trong kênh thoại, có người lầm bầm:

“Lão Từ hôm nay bị gì vậy?”

“Đừng nói nữa, anh em cố lên!”

Lục Hưng Vân: “Được rồi, nói ít thôi, nghe lệnh tôi chỉ huy.”

Cậu hắng giọng, nhanh chóng phân công: “Trinh sát đi trái, bắn tỉa đi phải, y tế đi theo tôi và Tim.”

Cậu và Tim (Hàn Đình) là hai chủ lực công kích – đột kích của đội 1, giờ các đồng đội khác đã đổi sang đội 2, chỉ còn hai người họ làm sát thương chính, dẫn dắt đội thắng dễ dàng. Lục Hưng Vân định cho y tế theo họ lao lên, đánh úp tuyến đầu địch, rồi vòng ra sau đánh chết bắn tỉa là xong.

Thư Thần gõ “1”, ý là đã hiểu.

Trận bắt đầu, Lục Hưng Vân lập tức ném bom khói, cùng Tim lao lên.

Bản đồ nhiều chướng ngại rất hợp cho cận chiến, nấp sau container, đánh du kích, ai phản ứng nhanh hơn là người chiếm ưu thế.

Tuy nhiên cũng phải cẩn thận bắn tỉa địch từ bên hông bắn lén. Bắn tỉa chủ lực đội 1 – Hug (Bàng Vũ, biệt danh Tiểu Bàn) đã đổi sang đội 2, thực lực cũng khá tốt. Chỉ cần né được cậu ta là dễ thắng.

Lục Hưng Vân ra lệnh: “Xông lên.”

Hàn Đình phối hợp ăn ý, chia nhau vòng trái – phải tấn công.

Lúc này, trong hành lang giữa hai dãy container, công kích của đội 2 – MMP đang nấp, lắng nghe động tĩnh. Nghe thấy tiếng chân, cậu lập tức kê súng, bắn thẳng vào góc cua!

Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng!

Lục Hưng Vân vừa qua góc đã bị bắn gục bởi loạt đạn dồn dập từ MMP.

Lục Hưng Vân tức giận: “Đệt! Nấp chỗ vậy hèn như chó. Y tế cứu nhanh!”

Thư Thần lập tức bật khiên chống đạn, kéo Lục Hưng Vân về sau thùng container, dùng hộp cứu thương hồi sinh. Lục Hưng Vân ngay lập tức nhảy qua container, nhắm vào MMP bắn như điên!

Khẩu Uzi MAC – cuồng nhiệt, khẩu có tốc độ bắn cao nhất, trong tay cậu ta như dã thú cuồng nộ.

Loạt đạn mang theo tia lửa chói mắt, quét tan chỗ nấp đối thủ.

— [LU] dùng [MAC – cuồng nhiệt] đánh chết [MMP]!

Hàn Đình khen: “Nice! Anh Lục chất lượng!”

Lục Hưng Vân vui vẻ cười tươi: “Muốn giết tôi? Mơ đi! Vòng ra bên hông!”

Hai người chia hướng tiếp cận, nhanh chóng đánh chết đột kích địch, biến cục diện thành 5 đánh 3.

Cậu nói: “Y tế lao lên dụ địch, lôi bắn tỉa ra.”

Thư Thần nghe lệnh chạy ra làm mồi nhử, bắn tỉa địch quả nhiên bắn anh. Anh trúng một phát nhưng né kịp, nấp vào container tự băng bó.

Lục Hưng Vân xác định vị trí địch, vòng ra sau bắn chết Tiểu Bàn.

Hiệp 1, phe ẩn núp chiến thắng.

Lục Hưng Vân vui vẻ: “Đổi người mà vẫn dễ như ăn kẹo.”

Hàn Đình: “Còn gì nữa. Có anh Lục thì đánh đội 2 chỉ là chuyện nhỏ.”

Hiệp 2 bắt đầu.

Họ lại dễ dàng giành chiến thắng. Hàn Đình bị hạ gục, Thư Thần cứu kịp thời. Cả hai tiếp tục quét sạch tuyến đầu, rồi diệt bắn tỉa.

Hiệp 3 – hiệp quyết định.

Bắn tỉa đội 2 – Tiểu Bàn lên tiếng: “Đánh thế này là 3:0 mất, phải đổi chiến thuật. Trinh sát dụ đội trưởng Lục ra, để tôi xử lý. Đột kích và công kích cùng bắn chết Tim, hai người họ chết thì chúng ta mới có cơ hội thắng.”

Bắt đầu trận, trinh sát Sing chạy nhanh, Lục Hưng Vân thấy vậy liền định đánh úp. Không ngờ Sing nhảy lên container, ngay lúc đó – Đoàng!

— [Hug] dùng [DSR – Khải huyền] headshot hạ [LU]!

Lục Hưng Vân nhìn màn hình đỏ lòm: “Đệt mẹ! Y tế cứu!”

Cùng lúc đó, công kích và đột kích đội 2 đánh úp Tim, hai bên đấu súng căng thẳng, cả ba gần cạn máu. Hàn Đình bị hạ trước.

Thư Thần gần Tim hơn, phản xạ cứu Hàn Đình, hy vọng nếu sống lại có thể lật kèo.

Hàn Đình sống lại, chưa kịp phản ứng đã bị bắn chết.

Thư Thần cũng bị giết sau đó.

Lục Hưng Vân gào lên: “Đệt mẹ! Y tế bị ngu à? Gọi anh cứu tôi, con mẹ anh đi cứu Tim làm mẹ gì? Không thấy nó bị bao vây à?”

Thư Thần: “……”

Không giải thích, chỉ gõ: “Xin lỗi.”

Trong phòng họp, Giang Thiệu Vũ theo dõi toàn trận qua góc nhìn trọng tài, đồng thời nghe hết thoại đội.

Sắc mặt anh không thay đổi, nhưng ánh mắt lạnh như đêm đen sâu thẳm, tỏa ra khí lạnh khiến người khác kinh hồn.

Lão Từ mồ hôi vã như tắm.

Những lời Lục Hưng Vân chửi Thư Thần, HLV Giang nghe rõ mồn một.

Tề Hằng liếc sắc mặt Giang Thiệu Vũ… Đây là dấu hiệu của bão tố sắp đến.

A Vũ đang tích nộ khí, các người tự cầu phúc đi.

Hết chương 055

Bình Luận (0)
Comment