Chương 084
Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan
Thành tích của CIP và RED trong hai mùa gần đây ngang nhau, đối đầu cũng mỗi bên thắng thua đôi lần. CIP mạnh nhất là tay bắn tỉa Mạc Hàm Thiên, còn RED mạnh nhất không phải Thời Tiểu Bân, mà là đội trưởng Trâu Lễ, một sát thủ đột kích.
Mạc Hàm Thiên và Thời Tiểu Bân quan hệ rất tốt, cùng xuất thân từ trại huấn luyện. Fan đều biết.
Hôm nay Thời Tiểu Bân không ra sân, Mạc Hàm Thiên cũng nghi hoặc. Nhưng đồng đội nhắc: “Thần tượng của cậu đang xem đấy, đừng để Wing thần mắng cậu khóc lần nữa!”
Mạc Hàm Thiên lập tức chỉnh tư thế: “Đừng đùa, đánh nghiêm túc!”
Trận đấu bắt đầu.
RED là phe tấn công, chọn bản đồ “Sinh tử bạo phá”, một bản đồ phá bom kinh điển mang phong cách kiến trúc kiểu Pháp. Cả bản đồ ánh sáng tươi sáng, dùng nhiều màu kem. Có hai điểm đặt bom: A ở quảng trường trung tâm thị trấn, B nằm trên tầng thượng thư viện.
Hiệp đầu, RED vào vai phe kh*ng b*. Họ khởi đầu bằng chiến thuật năm người tấn công thẳng vào A, bom do đội trưởng Trâu Lễ mang theo.
CIP chia đường phòng thủ, Mạc Hàm Thiên chiếm lĩnh điểm cao, giương súng từ sớm.
Hai đội giao tranh ác liệt tại quảng trường trung tâm.
Mạc Hàm Thiên bật ống ngắm, bắn chính xác từng phát, biểu tượng đầu lâu đỏ hiện lên giữa màn hình:
[CIP-Devil] dùng [DSR – Khải Huyền] headshot hạ [RED – Lễ Vật]!
Trâu Lễ bị hạ, bom rơi, đồng đội bên cạnh lập tức nhặt lên, tiếp tục xông tới điểm A dưới hỏa lực yểm trợ.
Tay bắn tỉa của RED bắn về phía Mạc Hàm Thiên một phát, nhưng cậu nhanh chóng né tránh rồi phản đòn, ngay lập tức bắn gục đối thủ!
Bùi Phong khen ngợi: “Đẹp đấy! Cú vung 90 độ của Tiểu Mặc đánh rất chuẩn.”
Không còn bị tay bắn tỉa cản trở, Mạc Hàm Thiên nã liên tục từ tầng hai, hạ hết tiền tuyến và y tế của RED, chỉ còn lại trinh sát. Trinh sát tìm cách vòng ra sau ám sát cậu, nhưng Mạc Hàm Thiên nghe thấy tiếng bước chân, lập tức quay đầu bắn chết hắn.
—Quad kill!
Mạc Hàm Thiên kích động đến đỏ cả mắt: “Đệch đệch đệch! tôi vừa làm được quả quad kill!”
Đồng đội đồng loạt hét:
“Nice!”
“Công chúa Mạc ngầu quá!”
Mạc Hàm Thiên chậm rãi hiện lên dấu hỏi chấm: “Cái gì ngầu?!”
Đồng đội lỡ lời liền sửa ngay: “Anh Mạc ngầu quá!”
Mạc Hàm Thiên cười nói: “Thế còn được. Tiếp tục đè bẹp tụi nó!”
Hiệp một kết thúc với tỷ số nghiêng hẳn về phía CIP: 4-1.
Hiệp hai, đổi phe, CIP là phe kh*ng b*. Họ không đánh thẳng A mà chuyển sang B, khu vực địa hình phức tạp hơn. Tay bắn tỉa của RED phòng ngự sơ hở, bị Mạc Hàm Thiên phát hiện trước, gọn gàng bắn gục.
Đội CIP nhân cơ hội phá vỡ phòng tuyến, đặt bom thành công và cho nổ bom.
Trong phòng quan sát phía sau, Bùi Phong xoa cằm: “Tiểu Mạc hôm nay chơi rất tốt, nhưng mấy người RED đi vị trí kỳ lạ quá, chiến thuật cũng kém linh hoạt.”
Cậu quay sang hỏi Giang Thiệu Vũ: “Sư phụ thấy sao?”
Giang Thiệu Vũ lạnh giọng: “Biết không thắng được nên buông xuôi à?”
Thời Tiểu Bân mới rời đội chưa được một tuần, người thay thế tuy là lính mới nhưng vốn là dự bị của RED, vẫn nên hiểu cách phối hợp. Vậy mà RED đánh như vỡ trận.
Tỷ số chung ván 1, CIP thắng 6-1.
Ván 2, sân nhà CIP. Nhưng lần này RED như bừng tỉn, liên tục đánh vòng sau, bao vây tiêu diệt Mạc Hàm Thiên, mở đường từ phía sau, lật ngược thế cờ.
Tổng tỷ số: 1-1.
Ván 3, sân nhà RED. Họ tiếp tục chọn chế độ phá bom nhưng tiếp tục để thua.
Ván 4, sân nhà CIP chọn bản đồ “Lâu đài ma ám” với chế độ “Khiêu chiến cực hạn”. Hai bên chiến đấu trong ánh sáng mờ suốt 10 phút. Mạc Hàm Thiên tỏa sáng, trong thời khắc then chốt khi số mạng gần như bằng nhau, một pha quad kill của cậu đã định đoạt thắng lợi!
Trận đấu kết thúc với tỷ số 3-1, CIP giành chiến thắng chung cuộc.
Mạc Hàm Thiên cực kỳ vui mừng, 3 lần giành MVP, 4 lần triple kill, 2 lần quad kill, phong độ cực kỳ thăng hoa!
Sau trận, Mạc Hàm Thiên cùng đồng đội đến bắt tay đội RED. Dù không mấy vui vẻ, hai bên vẫn bắt tay xong. Cậu theo đội quay lại hậu trường, đúng lúc gặp Giang Thiệu Vũ từ phòng quan sát đi ra.
Mạc Hàm Thiên lập tức đứng nghiêm, cung kính chào: “HLV Giang.”
Giang Thiệu Vũ gật nhẹ: “Hôm nay đánh không tệ.”
Mạc Hàm Thiên cố kìm nén kích động, tai hơi đỏ: “Cảm ơn TLV Giang.”
Được thần tượng khen thật là hạnh phúc. Nếu Mạc Hàm Thiên có đuôi, chắc lúc này đã vểnh cao rồi.
Giang Thiệu Vũ không nói nhiều, trở lại phòng xem trận tiếp theo của BM vs COC, đội đứng cuối bảng. Không có bất ngờ, tay bắn tỉa Lưu Thiếu Châu vẫn ổn định, thắng 3:0.
Kết thúc, Bùi Phong và Giang Thiệu Vũ về căn cứ sớm. Không có tuyết, đường dễ đi, họ về đến nơi lúc 10:30 đêm.
Giang Thiệu Vũ mở máy, tra mạng. Đúng như dự đoán, việc RED thua, Thời Tiểu Bân không ra sân đã khiến dư luận dậy sóng. Fan kéo đến weibo chính thức RED chất vấn, cả weibo cá nhân của Thời Tiểu Bân cũng bị dội bom.
Có người lo lắng sức khỏe cậu, cũng có kẻ mỉa mai chửi CLB.
Đúng lúc này, RED đăng thông báo chính thức: “Cảm ơn sự quan tâm dành cho tuyển thủ @Time-Thời Tiểu Bân, cậu ấy đã chính thức chấm dứt hợp đồng với CLB cách đây 5 ngày. Chúng tôi tôn trọng lựa chọn cá nhân, chúc cậu ấy tiền đồ như gấm ở đội tuyển quốc gia [hoa tươi.jpg].”
Đám fan: “???”
Tin này như hòn đá ném xuống mặt hồ phẳng lặng, gây ra ngàn lớp sóng – thông tin quá chấn động!
Trước hết, Thời Tiểu Bân đã chấm dứt hợp đồng với CLB từ năm ngày trước? Trong mùa giải chính mà đơn phương chấm dứt hợp đồng, thì phải bồi thường một khoản phí vi phạm hợp đồng khổng lồ. Tiếp theo, tài khoản chính thức của CLB còn nhắc đến “đội tuyển quốc gia”, có nghĩa là việc chấm dứt hợp đồng của Thời Tiểu Bân có liên quan đến đội tuyển quốc gia?
Dân hóng chuyện nhanh chóng kết luận:
“Cậu ta giải ước để vào đội tuyển quốc gia sao?”
“Giải đấu thế giới chẳng phải đến cuối năm mới tổ chức à? Không hề trùng với giải trong nước, tại sao phải giải ước?”
“Nếu cậu ta muốn vào đội tuyển quốc gia, hoàn toàn có thể thi đấu xong giải A rồi hãy đi! Gấp gáp thế để làm gì?”
“Tôi không tin Tiểu Thời lại là người vô trách nhiệm như vậy! Bỏ lại RED không lo, tự ý chấm dứt hợp đồng rồi chạy mất, nhất định là có nguyên nhân.”
“@Time Thời Tiểu Bân, ra đây nói một lời đi?”
Thời Tiểu Bân cũng đã thấy những lời bình luận đó. CLB tuyên bố cậu rời đội đúng lúc đội thua trận, khiến toàn bộ cơn giận của người hâm mộ đổ dồn lên người cậu. Không phải tại cậu rời đội thì RED đã không thua?
Thời Tiểu Bân không sao biện hộ nổi, vành mắt cũng đỏ lên.
Việc cậu rời đội giữa mùa giải đúng là hành động vô trách nhiệm. Nhưng khi đó, cậu đã phân hóa thành Omega, thật sự có chút sợ hãi. Nếu tiếp tục ở lại đội, có khi ngay cả sự an toàn cá nhân cũng không được bảo đảm. Dù mang tiếng xấu nhưng rời đi là lựa chọn tốt nhất lúc ấy.
Thư Thần thấy cậu buồn bã, nhẹ nhàng vỗ vai an ủi: “Đừng sợ, anh Vũ sẽ lo liệu ổn thỏa mọi chuyện.”
Thời Tiểu Bân gật đầu: “Vâng.”
Đúng lúc đó, Giang Thiệu Vũ bước đến, dẫn Thời Tiểu Bân vào văn phòng. Nhìn thiếu niên Omega với đôi mắt đỏ hoe trước mặt, Giang Thiệu Vũ nhẹ nhàng xoa đầu cậu, nói: “Chuyện này, cậu đừng vội lên tiếng. Cậu không thể nào giải thích rõ được.”
Thời Tiểu Bân ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng, em sẽ giả chết trên Weibo, không phản hồi gì cả.”
Giang Thiệu Vũ hỏi: “Ở CLB RED, cậu có để lại bằng chứng gì bất lợi không?”
Thời Tiểu Bân suy nghĩ một hồi: “Chắc là không có. Mỗi ngày em đều tập luyện đúng giờ, quan hệ với mọi người cũng bình thường.”
Giang Thiệu Vũ yên tâm: “Tốt rồi, cậu về đi. Chuyện này để tôi xử lý.”
Sau khi Thời Tiểu Bân rời đi, Giang Thiệu Vũ ngồi trước máy tính, đăng nhập Weibo của mình. Quả nhiên, rất nhiều người vào để lại bình luận hỏi:
“Thời Tiểu Bân có vào đội tuyển quốc gia không?”
“HLV Giang không định giải thích sao?”
Giang Thiệu Vũ không định giải thích. Trần Tổng chắc chắn không chỉ tung ra thông báo rồi dừng lại, có khi còn giữ chiêu sau.
Nếu anh lên tiếng bây giờ, rất dễ bị rơi vào thế bị động.
Hãy để đối phương ra hết bài, rồi mới tìm cách đối phó… Anh phải giữ vững bình tĩnh.
Đêm hôm đó, tin tức #Thời Tiểu Bân Giải Ước Gia Nhập Đội Tuyển Quốc Gia# nhanh chóng lên top tìm kiếm.
Thời Tiểu Bân vốn đã rất nổi tiếng, người hâm mộ của cậu vô cùng khó hiểu vì sao cậu lại đưa ra quyết định như vậy. Còn fan của đội RED và các tuyển thủ khác như Trâu Lễ thì điên cuồng mắng chửi Thời Tiểu Bân “vô trách nhiệm”, “phản bội đồng đội”…
Mà Thời Tiểu Bân lại không hề lên tiếng, trực tiếp giả chết.
Giang Thiệu Vũ cũng không phản hồi, hoàn toàn làm ngơ trước mọi nghi ngờ từ bên ngoài về đội tuyển quốc gia.
Mạc Hàm Thiên thấy tin tức rầm rộ khắp nơi, sốc đến mức gọi điện ngay cho Thời Tiểu Bân: “Tiểu Bân, cậu vào đội tuyển quốc gia rồi à? Bảo sao hôm nay thi đấu không thấy cậu. Wing thần quyết đội hình đội tuyển nhanh vậy sao?”
Thời Tiểu Bân nói: “Chưa đâu, tôi chỉ là học viên tập huấn thôi. Việc giải ước với RED tương đối phức tạp, lát nữa tôi sẽ giải thích kỹ hơn.”
Mạc Hàm Thiên ngơ ngác, gãi đầu: “Vậy cậu nhớ giữ gìn sức khỏe. Đừng để tâm đến mấy lời mắng chửi trên mạng. Tôi tin, cậu chắc chắn có lý do khi đưa ra quyết định này.”
Lòng Thời Tiểu Bân chợt ấm áp: “Ừm, cảm ơn anh Mạc.”
Đêm hôm đó, ngoài những nghi ngờ từ cư dân mạng thì không có thêm tin gì mới, Giang Thiệu Vũ đúng giờ đi ngủ.
Dù Thời Tiểu Bân trằn trọc khó ngủ, nhưng nghĩ đến ánh mắt dịu dàng của HLV Giang, cậu lại không thấy sợ nữa. HLV đã nói sẽ bảo vệ cậu, thì cậu chỉ cần tin tưởng là đủ rồi.
Thế nhưng, sáng sớm hôm sau, mạng xã hội bùng nổ!
Du Minh Tương lo lắng gửi một liên kết Weibo: “A Vũ, cậu mau xem top tìm kiếm đi!”
Giang Thiệu Vũ vừa dắt chó đi dạo ở sân vận động, mới về đến nơi, liền nhíu mày mở điện thoại ra xem.
#Rò Rỉ Tin Nhắn#
#Tuyển Thủ Chuyên Nghiệp Tiết Lộ Chiến Thuật Luyện Tập#
#Thời Tiểu Bân Quá Gian Xảo#
#Yêu Cầu Liên Minh Trừng Phạt Hai Tuyển Thủ Đạo Đức Kém#
Một loạt chủ đề nằm chễm chệ trên trang chủ, khởi nguồn từ một tài khoản ẩn danh trên Weibo: “Tôi là một học viên trẻ của đội RED, máy tính Thời Tiểu Bân dùng trong phòng luyện tập có lưu mật khẩu QQ, tự động đăng nhập. Tôi vô tình thấy được tin nhắn của cậu ta, thật sự quá ghê tởm! Một người như vậy không xứng đáng làm tuyển thủ, nên bị phơi bày để mọi người thấy rõ bộ mặt thật!”
Hình ảnh đính kèm là toàn bộ đoạn trò chuyện giữa Thời Tiểu Bân và Mạc Hàm Thiên:
“Anh Mạc, có đó không?”
“Có, sao thế?”
“Tôi giải ước với RED rồi, HLV Giang bảo tôi vào đội tuyển làm chủ lực.”
“Thật á? Giờ cậu ở đội tuyển rồi à?”
“Ừ, tôi đang nhắn tin với anh từ ký túc xá đội tuyển đây [ảnh ký túc xá.jpg]”
“Vãi thật! Chúc mừng!”
“Tuần sau RED đấu với bọn anh, sân nhà họ sẽ chọn chế độ đánh bom, bản đồ là ‘mê tình tiểu trấn’, họ sẽ dồn toàn lực vào điểm A. Tôi gửi anh sơ đồ chiến thuật. Anh nhớ thể hiện tốt, ăn ba mạng, bốn mạng. HLV Giang chắc sẽ đến xem, tạo ấn tượng tốt.”
“Tuyệt! Bản đồ này quá rõ ràng, tôi biết nên làm gì rồi. Cố gắng thể hiện, để được vào đội tuyển với cậu.”
“Ừ, mình cùng từ trại huấn luyện thành phố Tinh ra mà. Thật ra, tôi luôn thích anh [ngại ngùng.jpg]”
“Thế còn CP với Trâu Lễ là sao?”
“Chiêu trò thôi, tôi cực kỳ ghét anh ta. Người tôi thật sự thích luôn là anh. Giờ tôi đã là Omega, sau này anh có thể đánh dấu tôi [đỏ mặt.jpg].”
“Tỏ tình là việc của Alpha, sao em lại nói trước thế? Cục cưng, anh cũng thích em.”
“Thật không, anh Mạc?”
“Thật. Ở trại huấn luyện, anh luôn bảo vệ em, em không cảm nhận được à?”
“Có chứ, anh Mạc là người tốt nhất với em.”
“Xóa đoạn chat này đi, đừng để ai thấy.”
“Ừ, trời biết, đất biết, anh biết, em biết.”
Giang Thiệu Vũ: “………”
Trần Tổng, anh ác thật đấy. Một chiêu mà muốn hạ gục luôn hai tài năng tôi nhắm trúng, đúng là một mũi tên trúng hai đích?
Sáng sớm, Bùi Phong thấy hot search, lập tức gõ cửa phòng Giang Thiệu Vũ: “Sư phụ, anh xem Weibo chưa?”
Giang Thiệu Vũ đặt điện thoại xuống, ánh mắt lạnh như băng: “Không ngờ họ không nhằm vào anh, mà lại muốn giết Thời Tiểu Bân, tiện thể kéo theo cả Mạc Hàm Thiên.”
Bùi Phong bất lực: “Vì Trần Tổng đã nhìn ra điểm yếu của anh, chưa bao giờ là bản thân… mà là những tuyển thủ anh muốn bảo vệ.”
Hết chương 084