Huấn Luyện Viên Kim Bài - Điệp Chi Linh

Chương 85

Chương 085

Tác giả: Điệp Chi Linh | Editor: Chan

Khi Giang Thiệu Vũ vừa đưa Thời Tiểu Bân về căn cứ, Bùi Phong từng nghĩ RED sẽ đổ bẩn cho sư phụ mình, đẩy sự việc theo hướng “quy tắc ngầm”. Họ không biết sư phụ là một Omega, nếu tung tin “HLV đội tuyển quốc gia thích Thời Tiểu Bân, ép mang đi ngay sau khi cậu vừa phân hóa thành Omega”, thì không chỉ hình tượng của Giang Thiệu Vũ, mà cả danh tiếng đội tuyển quốc gia cũng sẽ bị tổn hại.

Nhưng nghĩ kỹ lại, kiểu bôi nhọ chỉ bằng miệng như thế quá tầm thường. Giang Thiệu Vũ là nhân vật cấp “thủy tổ” trong giới eSports, ai dám bôi nhọ Wing Thần chứ? Đừng nói đến fan của Giang Thiệu Vũ, chỉ cần Diệp Tử, Lão Lâm, Tiểu Chu, cộng thêm Bùi Phong, mỗi người một câu cũng đủ dìm chết đối phương!

Vì thế, RED né khúc xương khó gặm Giang Thiệu Vũ rồi đổ hết trách nhiệm lên đầu Thời Tiểu Bân. Họ sử dụng “đoạn chat riêng” làm vũ khí, mà thứ này thì không ai chứng minh được thật giả.

Bùi Phong nhìn về phía Giang Thiệu Vũ: “Sư phụ, anh tin đoạn chat đó không?”

Giang Thiệu Vũ cau mày: “Anh đâu có ngốc, rõ ràng là giả mạo.”

Bùi Phong phân tích: “Nhưng dân mạng sẽ tin. Chỉ cần một bộ phận tin, là họ đã đạt được mục đích. Đây là chiêu trò chuyên dùng trong giới giải trí, tung tin giả, bôi nhọ, khi lời đồn đã lan thì việc thanh minh trở nên vô cùng khó.”

Dân mạng ăn dưa sẽ không đi xác minh thật giả, họ chỉ tin những gì họ muốn tin, rằng Thời Tiểu Bân phản bội đội cũ, tiết lộ chiến thuật cho người yêu. Tin đồn này lan ra sẽ phá nát danh dự của Thời Tiểu Bân.

Bùi Phong tiếp lời: “RED không dùng tài khoản chính thức mà dùng một acc nhỏ tự xưng là học viên trẻ để khơi mào. Nếu sau này chứng minh được tin giả, họ có thể đổ tội cho người đăng, RED sẽ không bị ảnh hưởng gì.”

Giang Thiệu Vũ xoa huyệt thái dương đau nhức: “Sư phụ biết. anh cũng không thể chứng minh được Thời Tiểu Bân hay Mạc Hàm Thiên có từng nói những lời đó. Trần Húc đang buộc anh ‘thí tốt bảo soái’.”

Nếu không thể thanh minh, Giang Thiệu Vũ buộc phải loại Thời Tiểu Bân để giữ danh tiếng đội tuyển. Nhưng Thời Tiểu Bân là người do chính anh mang về, làm sao có thể vứt bỏ một Omega vô tội như vậy?

Giang Thiệu Vũ hít sâu, kiên quyết: “Anh sẽ không bỏ rơi Thời Tiểu Bân.”

Bùi Phong trấn an: “Sư phụ yên tâm, chuyện này em có kinh nghiệm. Đừng vội thanh minh, bên họ chắc còn chuẩn bị chiêu sau. Tốt nhất để Tiểu Mạc phản đòn trước, CIP chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.”

Lúc này, CLB CIP đã nổ tung.

Cái này đúng mẹ nó là “ngồi trong nhà cũng bị vạ lây” chuẩn không cần chỉnh.

Mạc Hàm Thiên còn đang ngái ngủ thì bị kéo dậy. Vừa dụi mắt đã thấy HLV Lâm mặt đen sì đứng cạnh giường, đưa điện thoại cho cậu: “Xem đi, cậu nổi tiếng rồi đó! Cậu với Thời Tiểu Bân rốt cuộc có quan hệ gì? Có gửi chiến thuật cho cậu không?”

Mạc Hàn Thiên ngơ ngác: “Chiến thuật gì cơ? Tôi với Tiểu Bân chỉ là bạn bè thôi mà.”

HLV Lâm cũng nghĩ Mạc Hàm Thiên không làm chuyện đó. Dù cậu có chút “công chúa”, nhưng rất kiêu hãnh, sao có thể xin chiến thuật từ đối thủ? Chẳng khác gì đi thi mà xin đề trước.

Hơn nữa, thần tượng của Mạc Hàm Thiên chính là Wing Thần, làm sao cậu dám giở trò trước mặt thần tượng?

Tuy nhiên, đoạn chat kia thật sự rất khó nói rõ. HLV Lâm nghĩ một lát rồi bảo: “Mở QQ cho tôi xem.”

Mạc Hàm Thiên đăng nhập ngay lập tức. HLV Lâm kiểm tra, quả nhiên không thấy đoạn chat bị tung lên mạng. Nội dung chủ yếu là “đánh xếp hạng không?” “hôm nay có chơi máy chủ Hàn không?”, đúng là gần đây họ thường đi đôi.

Nhưng vì đoạn chat bị bảo “xóa đi”, nên không có thì người ta vẫn có thể nói: “Xóa rồi còn đâu.”

Đúng là có miệng cũng khó mà nói cho rõ!

HLV Lâm vò đầu: “Cậu đừng manh động, để tôi bàn với cấp trên cách xử lý.”

HLV vừa rời đi, Mạc Hàm Thiên tỉnh hẳn. Nhìn hot search trên điện thoại, cậu như bị đấm vào đầu —

Cái quái gì?! Ai bịa chuyện cậu với Thời Tiểu Bân vậy?!

Hôm nay là cuối tuần, dân mạng thức dậy đông dần, độ hot tăng vọt. Phía dưới Weibo của Mạc Hàm Thiên toàn là bình luận:

“Bảo sao trận đánh với RED lại giết người như hack, hóa ra biết chiến thuật từ trước?”

“Mày với Thời Tiểu Bân đúng là rác rưởi, khóa acc luôn đi.”

“Trước trận lại xin chiến thuật đối thủ, không hổ danh là ‘sứ giả đuổi nghề’!”

“Bình hoa số 1 của liên minh, hóa ra thi đấu nhờ đối thủ nhắc bài, cười ngất.”

Cũng có fan nói:

“Tôi không tin Tiểu Mạc là loại người đó.”

“Tiểu Mạc mau lên tiếng đi, cậu thật sự có gì với Tiểu Bân không?”

Mạc Hàn Thiên máu sôi lên não, bật máy tính, gõ cật lực một đoạn: “Cái người tự xưng là học viên RED kia, mắt nào của cậu thấy tôi với Thời Tiểu Bân chat đoạn đó? Mộng du quá rồi đấy! Tại sao tôi không nhớ Tiểu Bân tỏ tình với tôi khi nào? Kịch bản viết cũng đừng ngu xuẩn thế chứ? Biết vu khống là phạm pháp không đấy?! [ảnh chụp màn hình]”

Từ ảnh chụp màn hình của Mạc Hàm Thiên có thể thấy, ngày 15 tháng 3, vào buổi chiều hôm đó, cậu có nhắn cho Thời Tiểu Bân một câu:

“Đánh rank không?”

Thời Tiểu Bân trả lời: “Dạo này hơi bận, tạm thời không chơi.”

Sau đó, liên tục mấy ngày liền hai người không hề liên lạc lại.

Dĩ nhiên, sau khi Mạc Hàm Thiên đăng đoạn tin này, đám anti-fan lập tức nhảy vào bình luận: “Thì chat xong xóa rồi còn gì?”

Mạc Hàm Thiên lập tức phản pháo: “Photoshop thì ai chả biết làm? Giờ tôi tự P được cái ảnh bạn tỏ tình tôi luôn, bạn muốn xem không?”

Có người lại nói: “Không nhờ chiến thuật đối thủ thì sao tự dưng bắn giỏi thế?”

Mạc Hàm Thiên đáp thẳng: “RED có chiến thuật thì CIP không được có chắc? Họ cứ lao vào điểm A, tôi không biết đánh sao?”

Fan hào hứng cổ vũ động viên: “Tiểu Mạc bật chế độ chiến đấu rồi!”

“Ai bắt nạt công chúa của chúng ta? Công chúa khóc bây giờ đấy!”

“Chắc giờ đang khóc rồi? Đừng khóc, anh là Alpha, phải bảo vệ Omega của mình!”

“Đừng để vẻ ngoài mạnh mẽ lừa nhé, thật ra nước mắt đẫm phím rồi!”

“Cái bàn phím của ảnh chắc bị nước mắt làm hỏng mấy cái rồi nhỉ? Góp tiền mua bàn phím mới cho công chúa đi!”

Mạc Hàn Thiên: “Mả mẹ nó!”

Không bị đội trẻ của RED làm tức đến phát khóc, thì cậu đã bị đám fan của mình chọc khóc trước rồi.

Bị đánh bại tại giải đấu thế giới, chẳng phải cậu chỉ rơi có hai giọt nước mắt trên sân thôi sao? Đáng để ghi nhớ đến tận bây giờ à?

Lúc này, Bùi Phong đang theo dõi Weibo, nhìn đến đoạn này thì bật cười thành tiếng: “Quả nhiên Tiểu Mạc kích động nhảy ra rồi.”

Giang Thiệu Vũ thản nhiên nói: “Với cái tính nhạy cảm như pha lê đó của cậu ta, mà còn giữ được bình tĩnh mới lạ đấy. Để cậu ta đi chiến đấu đi, chúng ta đi xem Tiểu Bân một chút.”

Hai người xuống lầu gõ cửa, Thời Tiểu Bân mở cửa, sắc mặt cậu tái nhợt, hốc mắt đỏ hoe, trông cực kỳ tủi thân. Giang Thiệu Vũ mềm lòng, nhẹ nhàng đặt tay lên vai cậu, thấp giọng hỏi: “Đã xem Weibo rồi chứ? Nói thật đi, đoạn tin nhắn đó có liên quan gì đến cậu không?”

Thời Tiểu Bân lắc đầu điên cuồng: “Không có! Em chưa bao giờ nói những lời đó, chắc chắn là giả mạo!” Cậu đỏ mắt ngước nhìn Giang Thiệu Vũ, giọng run run: “HLV Giang, anh, anh tin em không?”

Giang Thiệu Vũ nhìn cậu đầy dịu dàng: “Tôi tin cậu.”

Thời Tiểu Bân: “……”

Chỉ ba chữ đơn giản, lại khiến trái tim đang rối bời của cậu bỗng trở nên bình tĩnh lại.

Trên mạng có vô số người chửi cậu:

“Không ngờ mày lại là loại người này!”

“Chẳng trách giả chết, không dám lên tiếng là vì đang chột dạ hả?”

“Bình thường ngoan ngoãn dễ thương đều là giả tạo à? Mày thật sự kinh tởm!”

“Đâm sau lưng đội cũ, gửi chiến thuật cho tình nhân, mày giỏi thật đấy!”

“Chẳng trách Mạc Hàm Thiên gà như vậy mà có thể triple kill, quadra kill, hóa ra là mày giúp à, phi!”

“Trên đời sao lại có Omega ghê tởm như mày vậy!”

Những kẻ đạo đức giả mắng cậu từng chữ từng câu như những con dao sắc bén đâm vào tim cậu. Fan của RED còn chỉnh ảnh di ảnh cho cậu, nguyền rủa cậu sớm chết đi. Ngay cả những người từng để lại lời động viên mỗi ngày cũng quay lưng nói: “Tôi thật sự thất vọng về bạn.”

Chỉ có một bộ phận nhỏ fan đứng về phía cậu, nói: “Đợi Bân Bân giải thích, tôi không tin Bân Bân là loại người đó.”

Thời Tiểu Bân chưa bao giờ trải qua một cuộc tấn công mạng kinh khủng như vậy, thật sự không biết phải giải thích thế nào. Đoạn chat đó là nói chuyện riêng giữa cậu và Mạc Hàm Thiên, sau đó Mạc Hàm Thiên đúng là đã thắng RED, có triple kill, quadra kill. Cậu nói hai người chưa từng nói những điều kia, ai mà tin được?

Cảm giác như miệng mọc đầy trên người cũng không giải thích nổi, thật sự rất đau khổ.

Nhưng, ngay lúc cậu tuyệt vọng, HLV Giang lại khẳng định: “Tôi tin cậu.”

Niềm tin của Giang Thiệu Vũ, cùng ánh mắt dịu dàng của anh dành cho cậu, khiến cậu đột nhiên có được một sức mạnh vô tận — HLV Giang tin mình!

Mình tuyệt đối không thể bị tin đồn đánh gục! Không làm là không làm!

Thời Tiểu Bân hít sâu một hơi, nhanh chóng bình tĩnh lại, nói: “Phòng huấn luyện của RED có chỗ ngồi cố định. Bình thường khi tập luyện, phải thường xuyên vào nhóm chat Q để xem thông tin đội. Vì vậy, em có thiết lập máy tính ghi nhớ mật khẩu và tự động đăng nhập tài khoản Q.”

Giang Thiệu Vũ và Bùi Phong liếc nhìn nhau.

Bùi Phong hỏi: “Tin nhắn cũng được đồng bộ với điện thoại à?”

Thời Tiểu Bân cúi đầu: “Vâng. Họ lợi dụng chính điểm này, khiến em không thể giải thích được.”

Hôm đó, sau khi phân hoá thành Omega, Thời Tiểu Bân vội vã thu dọn hành lý theo Giang Thiệu Vũ đến đội tuyển quốc gia. Cậu đi rất vội, không hề nghĩ đến chuyện quay lại phòng huấn luyện để đăng xuất tài khoản Q khỏi máy tính.

Bùi Phong suy nghĩ một lát, phân tích: “Chúng ta thử lý giải logic của toàn bộ sự việc này. RED lần này tránh tấn công sư phụ, mà kéo Thời Tiểu Bân và Mạc Hàm Thiên xuống nước, chiêu này thật sự rất thông minh. Vì họ biết sư phụ rất khó đối phó, địa vị trong giới quá cao, không có chứng cứ thật thì không lay chuyển được. Nhưng Thời Tiểu Bân và Mạc Hàm Thiên lại chưa có chỗ đứng vững trong giới, hai người có nói chuyện riêng thế nào cũng không ai biết, không ai làm chứng. Đa số tuyển thủ đều đứng xem cho vui, hai người họ chỉ có thể chiến đấu đơn độc.”

“Tiếp theo, giả sử đoạn chat kia là thật, Thời Tiểu Bân sau khi đến đội tuyển quốc gia đã gửi tài liệu chiến thuật cho Mạc Hàm Thiên bằng điện thoại, thổ lộ tình cảm, rồi nói xoá hết đoạn chat — thì hiện tại, cả hai bên đều không còn tin nhắn, vì đã xoá. Nhưng do Q trên máy tính đồng bộ với điện thoại và người trong đội trẻ RED đã dùng máy tính của Thời Tiểu Bân đăng nhập tự động, họ thấy đoạn chat này và chụp lại làm bằng chứng. Về mặt lý thuyết, chuyện này nghe có vẻ hợp lý.”

Giang Thiệu Vũ nghe phân tích bình tĩnh của Tiểu Bùi, cũng cảm thấy RED chơi chiêu này thật bẩn thỉu. Một khi dội chậu nước bẩn này lên, dù thật hay giả, Thời Tiểu Bân và Mạc Hàm Thiên cũng khó mà rửa sạch. Trừ khi lúc đó có người thứ ba chứng minh họ không hề nói chuyện đó. Nhưng khi ấy, Thời Tiểu Bân ở ký túc xá một mình, Mạc Hàm Thiên thì đang đánh xếp hạng một mình, ai biết họ nói gì với nhau? Ai có thể làm chứng?

Không có nhân chứng, dù họ thanh minh thế nào cũng khó khiến người ngoài tin tưởng.

Thời Tiểu Bân càng nghe càng sợ: “Có thể nhờ chuyên gia phân tích đoạn chat này là ảnh giả không?”

Bùi Phong lắc đầu: “E là không đơn giản vậy đâu. Hôm đó cậu không đăng xuất Q trên máy tính, người dùng máy đó có thể đăng nhập tài khoản cậu. Tức là, đêm hôm đó, tài khoản Q của cậu rất có thể nằm trong tay bọn họ. Họ hoàn toàn có thể dựng lên đoạn chat này rồi quay màn hình lại làm bằng chứng. Cậu nói rõ được không?”

Thời Tiểu Bân: “………”

Như để chứng minh suy đoán của Bùi Phong, khi bị cư dân mạng chất vấn “phải chăng ảnh là giả”, Mạc Hàm Thiên nhảy ra nói: “Ảnh như vậy tôi cũng làm được” — thì đúng là người kia tung ra một đoạn quay màn hình.

“Nói tôi photoshop ảnh? Xem xong video rồi hãy nói. Nếu không phải vì bị ghê tởm, tôi cũng chẳng thèm quay lại đâu.”

Trong video, tài khoản Q của Thời Tiểu Bân hiện trạng thái ẩn, thời gian là 1 giờ sáng ngày 15/3.

Đoạn quay đầu tiên mở phần giới thiệu cá nhân, vài số đầu của Q bị che mờ vì bảo mật, nhưng bốn số cuối hoàn toàn trùng khớp với tài khoản Q của Thời Tiểu Bân. Chữ ký cá nhân, chủ đề, ảnh trong không gian, thậm chí danh sách bạn bè — không sai một điểm!

Bất kỳ ai từng kết bạn với Thời Tiểu Bân đều có thể xác nhận — đúng là Q của cậu.

Trong danh sách bạn bè có một nhóm tên “Thích”, chỉ có một người trong đó, ghi chú là “Anh Mặc”, avatar chính là Mạc Hàm Thiên.

Mở ra, đoạn chat lập tức hiện lên trước mắt khán giả.

Một đoạn quay màn hình cực kỳ thật. Nếu Thời Tiểu Bân không chắc chắn mình chưa từng nói những lời này, thì với người ngoài nhìn vào…

Đây chính là bằng chứng thép!

Thời Tiểu Bân chỉ cảm thấy toàn thân lạnh buốt.

1 giờ sáng ngày 15, cậu đang ngủ ở đội tuyển quốc gia. Hôm đó cậu vừa phân hoá xong, vội vàng đến đội quốc gia, mệt mỏi rã rời, tắm xong là ngủ. Không ngờ rằng khi đó, ở RED, máy tính cậu từng dùng bị mở ra, có người đăng nhập tài khoản cậu, tắt đồng bộ tin nhắn trong phần cài đặt rồi trong khi cậu hoàn toàn không hay biết, giả lập một tài khoản Q của Mạc Hàn Thiên, thêm bạn, nhắn tin, quay màn hình.

Sáng hôm sau Thời Tiểu Bân tỉnh dậy, điện thoại không có bất kỳ tin nhắn nào.

Còn bên RED thì người thao túng tài khoản Q của cậu đã quay lại toàn bộ đoạn chat này với “Mạc Hàm Thiên”.

Một màn giả tạo hoàn hảo, khiến Thời Tiểu Bân không thể nào biện minh!

Cậu phải giải thích sao đây? “Lúc đó tôi đang ngủ, tôi không hề nói chuyện với Mạc Hàn Thiên”? Ai mà tin?

Giang Thiệu Vũ nghe xong phân tích của Bùi Phong, cũng cảm thấy đau đầu không chịu nổi. Việc giả mạo hoàn toàn không đáng sợ, đáng sợ là nửa thật nửa giả.

Điểm khó phá trong vụ này ở chỗ — tài khoản Q đúng là của Thời Tiểu Bân, nhưng nội dung trò chuyện lại không phải cậu gửi. Rất khó để nói rằng “Người dùng tài khoản tôi hôm đó không phải là tôi”. Kể cả ra toà, lời giải thích này cũng không đứng vững, vì không có nhân chứng thứ ba.

Trừ khi đội quốc gia làm giả lời khai, nói rằng lúc đó Thời Tiểu Bân đang đánh rank với đồng đội, không hề cầm điện thoại?

Nhưng đây không phải cách xử lý mà Giang Thiệu Vũ mong muốn.

Thời Tiểu Bân hoang mang, run giọng nói: “Hôm đó, em thật sự ngủ từ khoảng 12 giờ… chưa từng nói những lời đó.”

Bùi Phong cầm điện thoại xem đi xem lại đoạn chat. Chi tiết, rốt cuộc là sai ở đâu?

Ngữ điệu, từ ngữ, những thứ này khó bắt lỗi. Cư dân mạng có thể nói “Mày vốn là loại người như thế, ngoan hiền là giả vờ”, thì làm sao chứng minh “em không phải loại người như thế”? Trừ khi… có điểm bất hợp lý về mặt khách quan.

Bùi Phong xem kỹ hai lần, đột nhiên bật cười, nói: “Tôi phát hiện một sơ hở rồi!”

Hai người lập tức nhìn về phía anh, Bùi Phong phóng to một tấm ảnh — chính là bức ảnh Thời Tiểu Bân gửi cho Mạc Hàn Thiên nói “Tôi đang ở đội tuyển quốc gia”. Trong ảnh là giường ký túc xá đội tuyển gọn gàng, rèm cửa kéo một nửa, bên ngoài cửa sổ là ánh trăng lưỡi liềm treo cao giữa bầu trời đêm.

Bùi Phong hỏi: “Tiểu Bân, trong máy tính cậu có ảnh đội tuyển quốc gia không?”

Thời Tiểu Bân nhớ ra, đúng là trước khi rời đội tuyển quốc gia, vì luyến tiếc nên cậu đã chụp rất nhiều ảnh, sợ lần sau không còn cơ hội trở lại nữa, chỉ để làm kỷ niệm. Trong máy tính của CLB cũng có những ảnh này, thậm chí cậu còn tạo riêng một thư mục tên là “Đội tuyển quốc gia”, thỉnh thoảng lấy ra xem để tạo động lực.

Khi RED làm giả đoạn trò chuyện, chắc chắn đã dùng những bức ảnh trong máy tính của cậu.

Thời Tiểu Bân nói: “Bức ảnh này chắc là em chụp khi rời đội tuyển quốc gia, đúng là trong ký túc xá đó.”

Bùi Phong khẽ cong môi cười, quay sang nhìn Giang Thiệu Vũ: “Sư phụ còn nhớ không, ngày 15 tháng 3, thời tiết ở Thủ Đô như thế nào?”

Giang Thiệu Vũ suy nghĩ kỹ: “Có tuyết rơi thì phải? Anh nhớ hôm sau liên minh gọi anh đến điều tra, lúc quay về trên đường tuyết vẫn chưa tan.”

Bùi Phong khẳng định: “Đúng vậy, đêm hôm đó có một trận tuyết lớn.” Cậu quay sang Thời Tiểu Bân, nói: “Nếu hôm đó có tuyết rơi… thì làm sao vào lúc 1 giờ sáng ngoài cửa sổ lại có ánh trăng sáng rõ như vậy được?”

Ánh mắt Thời Tiểu Bân chợt bừng sáng.

Bùi Phong nói tiếp: “Bọn họ đưa ra bức ảnh ký túc xá để chứng minh Tiểu Bân đang ở đội tuyển quốc gia, nhưng thực ra lại thành vẽ rắn thêm chân.”

Giang Thiệu Vũ nhìn đồ đệ bằng ánh mắt tán thưởng: “Quả nhiên là tiểu trinh thám, đến cả chi tiết này cũng bị em phát hiện.”

Bùi Phong hạ giọng nói: “Sư phụ, em đề nghị lần này nên nhổ cỏ tận gốc, vạch trần toàn bộ trò bẩn thỉu của RED, khiến bọn họ không thể ngóc đầu dậy được nữa, anh thấy sao?”

Giang Thiệu Vũ nhếch môi cười: “Được. Đã đến lúc mượn sức ảnh hưởng của đại streamer Fred rồi.”

Hết chương 085

Bình Luận (0)
Comment