Huyết Ám

Chương 38


Trong khi thành viên của Khu 7 đang lo lắng, hồi hộp chờ đợi tin tức của Bạch Tịnh Tuyết, sợ hãi rằng chỉ cần họ chậm một giây thôi, cô sẽ ra đi mãi mãi dưới lưỡi hái tử thần của tên sát nhân biến thái kia.

Thì nữ chính trong câu chuyện của chúng ta đang nhàn nhã nằm trong một bồn tắm rộng lớn, hai mắt nhắm chặt, vẻ mặt an yên không chút lo sợ, giống như cô chỉ đang chìm vào giấc ngủ say và đợi người đến đánh thức.

Nhưng nếu để ý kỹ sẽ thấy, trên cần cổ trắng ngần của cô xuất hiện một chiếc mặt nạ nhỏ, kiểu dáng kì lạ đang từ từ hút sạch máu trong người cô, từ từ tước đoạt sinh mệnh tươi trẻ này.

Mà ở gần đó, một người đàn ông mặc vest đen, trên cổ thắt một chiếc nơ màu đỏ giống như một quý ông sắp tham dự một buổi dạ hội quyền quý, tay cầm một ly rượu đựng chất lỏng màu đỏ, hắn lắc lắc ly rượu vài cái rồi mới đưa lên miệng uống thử.

Ngay lúc hắn ta vừa mở miệng, hai chiếc răng nanh sót nhọn lập tức xuất hiện, vì mới uống chất lỏng trong ly nên nhìn chúng vừa yêu dị vừa đáng sợ.

Tên đàn ông đó chậm rãi bước tới bên bồn tắm, nhìn dòng nước dần dần hóa đỏ vì máu chảy ra, hắn nở nụ cười nửa bên, miệng lẩm bẩm vài tiếng quái dị như đang niệm chú.

Sau đó, hắn lấy tay vuốt má của Bạch Tịnh Tuyết vài cái, thầm tiếc hận.

"Đáng tiếc! Thật đáng tiếc! Nhưng làm sao đây! Chỉ cần máu của cô thì tôi sẽ hoàn thành giấc mộng của Thượng đế.

Chỉ có cô là có dòng máu thánh khiết nhất! Dòng máu khiến người ta thèm muốn, khiến người ta bất chấp giành lấy! Nhanh thôi cô sẽ không còn đau nữa! Cô sẽ ra đi trong yên ả! Sự hi sinh của cô sẽ được ngài Báthory ghi vào lịch sử!"
Dứt lời, hắn liền chuyển tay định ấn chiếc mặt nạ xuống sâu hơn một chút.


Nhưng lúc này, một cánh tay đàn ông đột nhiên xuất hiện, ngăn chặn hành động của hắn ta.

"Lại gặp rồi! Chủ nhiệm Bart...!à không! Ta phải nên gọi ngươi là Bart Basthory mới đúng!"
Đúng vậy, người ra tay với Bạch Tịnh Tuyết không ai khác chính là Bart, tên nghi phạm của vụ án giết người hàng loạt, cũng là chủ của câu lạc bộ ma cà rồng đám Bạch Tử Hàn mới đến điều tra vào tối nay.

Còn người đột nhiên xuất hiện mà không gây ra bất kì tiếng động nào lại là chàng trai bí ẩn luôn quẩn quanh Bạch Tịnh Tuyết khiến Lãnh Duật ghét cay ghét đắng, Drag.

Bart vừa nhận ra người tới là Drag, lập tức cả kinh, cả người theo bản năng lùi về phía sau, cánh tay thì nỗ lực dùng sức thoát khỏi sự kiềm chế của Drag nhưng dù làm cách nào cũng không thể thành công, ngược lại còn khiến cánh tay đau buốt như sắp bị bóp nát.

"Mày...!mày, sao mày lại vào được đây?" Bart ngập ngừng quát lớn.

Nhưng không để ý đến câu hỏi của hắn ta, Drag cẩn thận nhìn lướt qua Bạch Tịnh Tuyết đang nằm trong bồn tắm rồi đưa mắt nhìn biểu cảm bất ngờ, kinh sợ của Bart, khóe môi khẽ cong, hai mắt nhíu lại, tặc lưỡi vài cái rồi mới chậm rãi nói:
"Hừ! Đúng là không thú vị! Tưởng rằng là quái vật ai ngờ chỉ là một con nghé con mới bước vào đời.

Mà đã là nghé con, là động vật thấp kém thì nên ở yên một chỗ! Sao cứ thích khiến người khác chú ý chứ?..."
Ngữ điệu của Drag từ ban đầu cho đến khi kết thúc đều lộ ra sự khinh thường của một bề trên nhìn xuống đám tạp chủng dơ bẩn.


Việc Drag không ngần ngại tỏ rõ sự miệt thị của bản thân khiến cho Bart phẫn nộ không thôi.

Vẻ mặt hắn ta vặn vẹo nở nụ cười chói tai, cả người run bần bật nhưng đó không phải là hành động khi sợ hãi, mà là phản ứng của sự hưng phấn.

Bart vừa giãy giụa kịch liệt vừa gào thét:
"Thấp kém? Ai mới là kẻ thấp kém? Đám người các ngươi mới là kẻ thấp kém! Ta là con của Thượng Đế, đụng đến ta ngài sẽ trừng phạt các ngươi! Ngài sẽ rút máu bọn người các ngươi, sẽ xé nát các ngươi làm thành trăm mảnh! Ha ha ha..."
Tiếng gào của Bart tựa như một con thú bị thương đang nỗ lực thét lên hy vọng, tín ngưỡng duy nhất của mình.

Lúc hắn ta hét, hai chiếc răng năng sắc nhọn không được kiểm soát đúng mức khiến cho chúng đâm vào môi của hắn ta, làm nó chảy máu, cảnh tượng trông vô cùng ghê rợn.

Cũng không biết vì quá ồn ào hay vì sợ tiếng thét kia sẽ làm người con gái đang an ổn ngủ trong bồn tắm thức giấc mà Drag thẳng tay tháo khớp hàm của Bart xuống, sau đó trực tiếp dùng hai tay bẻ hai chiếc răng nanh kia xuống.

Lực độ đó, sức mạnh đó, hành động vừa thành thục vừa tàn nhẫn đó làm người khác nhìn vào phải run rẩy kinh sợ.

Run rẩy vì cơn đau tháo khớp, còn kinh sợ là kinh sợ thủ đoạn nhanh chuẩn của Drag.

Ra tay xong, Drag còn không quên cầm lấy chiếc khăn tắm ở bên cạnh lên, vẻ mặt ghét bỏ cẩn thận lau chùi sạch sẽ máu trên tay mình, giống như đó là thứ dơ bẩn hôi thối nào đó.


Tiếp theo, Drag cầm chiếc khăn dính máu đó nâng cằm của Bart lên, hờ hững nói: "Thượng đế? Người đàn bà điên khùng Báthory kia cũng xứng đáng được coi là thượng đế? Ngay suy nghĩ động vào Alice bà ta cũng không có.

Mà ngươi...!ngươi xứng sao?"
Nói đến đây, bỏ qua ánh mắt phẫn nộ như muốn băm bản thân thành trăm mảnh của Bart, Drag mỉm cười nhẹ, ôn nhu nhìn lướt qua Bạch Tịnh Tuyết, bàn tay đang giữ chặt cằm của Bart cũng dùng sức hơn như muốn bóp nát cằm của hắn ta, miệng vẫn tiếp tục lên tiếng.

"Ngươi tưởng kế hoạch của bản thân rất hoàn mỹ, không chút kẽ hở? Ngươi phải nên cảm ơn cô ấy, nếu cô ấy không hứng thú muốn chơi đùa với ngươi thì ngươi còn có khả năng sống đến bây giờ sao?" Drag lại hừ một tiếng rồi tặng cho Bart một ánh mắt khinh thường.

"Hừ! Xem dưới tình huống ngươi ca tụng ma cà rồng, ta sẽ nể tình giải đáp thắc mắc của ngươi trước khi ngươi chia tay cuộc đời này!"
"Ngươi hỏi ta sao vào được đây? Nhìn cho kĩ!"
Dứt lời, Drag liền bẻ cằm của Bart cho hai mắt hắn ta nhìn thẳng vào mặt mình, miệng khẽ mở, hai chiếc răng nanh theo tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy từ từ dài ra.

Hình dáng của chúng giống hệt hai chiếc răng nanh của Bart hồi nãy nhưng độ sắc bén và độ dài lại hơn vài phần.

Hơn nữa, Drag còn có thể tùy tiện rút ngắn hay biến nó dài ra bất cứ lớp nào.

Chứng kiến một màn này, hai mắt Bart trợn lớn, nếu có thể nói được chắc chắn hắn ta cũng chỉ ngây người lập đi lập lại chữ ngươi vài lần.

Còn Drag lại bình thản lắc đầu một cái: "Thế nên, ngươi chọc cái gì không chọc lại cứ muốn làm ô uế thanh danh ngàn đời của gia tộc ma cà rồng chúng ta.

Đây là điều không thể tha thứ! Nhưng cái đáng chết hơn chính là ngươi lại dám có ý định ra tay với mục tiêu, dòng máu quý báu đến mức cả ma cà rồng cũng không dám động đến.


Ngươi nghĩ tội của ngươi nên xử thế nào?..."
"À quên, còn một điều nữa, tất cả những thứ ngươi cho là hoàn hảo, không ai biết được đều nằm trong dự kiến của cô ấy, ngươi kinh ngạc không?"
Có lẽ những điều diễn ra trước mặt là thứ Bart chưa từng nghĩ tới, hắn ta không ngờ trên đời này lại có ma cà rồng đích thực, cũng không ngờ tới hắn ta sẽ chạm vào con mồi không nên chạm nhưng điều khiến hắn ta suy sụp nhất chính là những điều hắn ta tự hào nhất lại trở thành trò hề trong mắt Bạch Tịnh Tuyết và Drag.

Mọi thứ hắn ta chuẩn bị đều nằm trong nằm bàn tay của người khác, mặc cho người khác thay đổi.

Hai mắt hắn ta lúc này đỏ ửng, cả cần cổ hiện lên gân xanh, mặc kệ sự đau đớn trên người, hắn ta giãy giụa không ngừng cố gắng thoát khỏi sự khống chế của Drag, miệng cố gắng nhấp nháy phát ra tiếng kêu khó nghe, bất chấp tất cả nhào vào người đàn ông trước mắt.

Giống như muốn đồng quy vô tận, muốn cho dù có chết cũng phải kéo người phía trước đi theo với mình.

Nhưng đã làm hắn ta thất vọng, Drag mặc cho hắn ta vùng vẫy, dùng tay bẻ gãy tư chi của Bart, rồi đứng dậy, dựa người vào bồn tắm, dùng ánh mắt như nhìn con mồi đang thoi thóp động đậy trên mắt để nhìn từng hành động của Bart, vẻ mặt hiện lên sự hào hứng khó thấy.

Lâu lâu lại lướt qua xem tình hình của Bạch Tịnh Tuyết ở trong bồn tắm.

Nhìn hai vết răng nanh ở trên cổ cô đang dần dần biến mất sau khi gỡ chiếc mặt nạ kì dị kia ra.

Miệng không khỏi tiếc hận, đúng là chỉ có ác ma mới làm bạn với ác ma, chỉ có ác ma mới thấu hiểu được sự thú vị trong việc đùa giỡn sinh mạng của con người.

Từng lời Bạch Tịnh Tuyết đều ẩn ẩn hiện hiện lên trong đầu Drag..

Bình Luận (0)
Comment