Em rể !?
Em rể của ảnh tức là chồng của mình ấy hả !?
Khuôn mặt trái xoan của Linh lập tức đỏ bừng, lắp bắp đáp:
“Anh... em... cậu ấy... em rể cái gì, đừng có đùa... anh ở trên đảo này cũng bị thần kinh nốt rồi à !?”
“Thế sao nó nắm tay em !? Sao nó đi cùng em !? Sao người nó đầy máu mà em không làm sao cả !?
Trung Thành hỏi một tràng một hồi, áp đảo luôn sự phản kháng yếu ớt của Linh.
“Thì là tại...” Linh nhất thời tắt tiếng, chuyện khá dài dòng, nhất thời cô cũng không biết nói sao cho ổn, kể ra thì mỗi lần Tường đánh nhau đều kết thúc trong chớp nhoáng, Linh còn chưa biết chuyện gì xảy ra thì người hắn đã đẫm máu rồi. Chẳng lẽ kể rằng người này có sở thích nhìn máu, không có việc gì thì phòi máu xem chơi !?
Tin được thì đúng là...
May sao người giải vây lại đến vô cùng kịp thời.
“Ồ, xin lỗi vì đã cắt ngang câu chuyện của mấy người, nhưng chúng ta có thêm khách, việc riêng gì đó có thể giải quyết sau được không !? “ Frozen không biết từ lúc nào đã xuất hiện gần chỗ bọn họ, tay bất đắc dĩ chỉ vào mấy vị khách không mời mà đến, đang nhảy ầm ầm từ trên đỉnh thác xuống.
“Tốc độ thật nhanh.”
Cả 2 người, kị sĩ, Trung Thành đều âm thầm nâng tầm cảnh giác với cô gái này lên một độ cao hơn.
Nhưng lúc này, họ đang phải đặt mục tiêu vào thứ khác, bên dưới thác nước đóng băng lần lượt rơi xuống từng thân ảnh đẫm máu, tỏa ra khí tức tử vong nồng nặc, vô số thây ma âm u lầm lỳ đứng sau một cô gái với đôi vuốt sắt với đôi mắt đỏ au huyết tính.
Người tới là mỹ nữ. Mái tóc xoăn phủ trên vầng trán cao cùng với khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi môi nhỏ, làn da trắng xanh, mái tóc vàng sẫm điểm thêm vài sợi highlight nâu hạt dẻ đang xù bông lên như được điều khiển bằng một nguồn điện năng bí mật, vóc người bốc lửa, nhưng không kém phần mềm mại được che phủ sau lớp quần áo đơn giản, có hơi chút thiếu vải nhìn qua đầy dã tính nhưng lại mang theo nét hấp dẫn của dị vực phong tình.
Cô đứng trước bốn con zombie, bàn tay nhỏ với những chiếc móng nhọn hoắt thỉnh thoảng chạm vào nhau vang lên những tiếng thanh thúy đầy đe dọa. Ánh mắt với con ngươi màu đỏ nhạt, đôi mắt to tướng cùng cái nhìn vẫn dán chặt vào phía sáu con người dưới thác.
Cô gái này chính là người đầu tiên là Richard đã cắn và cho máu từ khi lên đảo.
Lamia Cross.
…
Đồng tử bên trong con ngươi có phần thu hẹp lại chỉ bằng một phần ba so với người bình thường, tạo hình thành một đường thẳng trong tròng mắt đỏ rực như máu, trong cái bóng tối bao quanh cơ thể và khuôn mặt, sáng rực như hai viên hồng ngọc đẹp tuyệt trần.
Chỉ là giờ đây, vẻ đẹp mĩ lệ đó mang đến những áp bách khủng khiếp cho tất cả những người vẫn còn cảm thấy mình đang sống và không hề muốn chết.
Lamia Cross không hề có ý muốn dọa dẫm ai, trong đầu cô ta lúc này thật sự chỉ toàn những ý niệm giết chóc hung tàn cùng khát máu, từ khi được Richard cho máu, cô đã nhận được một thứ sức mạnh kỳ lạ mà vô cùng mạnh mẽ, đổi lại là thân phận con người của mình. Giờ đây cô cũng chỉ là một loại hình sinh vật cao cấp hơn những thây ma phía sau một chút mà thôi. Tuy cũng có ý thức của mình, nhưng đa phần vẫn đang bị bản năng hiếu sát từ dòng máu vương tộc của Richard áp chế.
Chứng kiến Claude và Frozen một đường vừa chạy vừa đánh giết đến đây, huyết tính trong cơ thể Lamia sục sôi, kích thích cô ta bám theo bọn họ, để thỏa mãn bản năng chiến đấu được áp đặt lên cơ thể này.
Từ khi trở thành thế này, ngoại trừ uống máu mới có thể giải tỏa cơn khát trong cơ thể chỉ còn việc chiến đấu, giết chóc mới có thể đem lại cho cô khoái cảm.
Nhưng Lamia cũng không ra tay ngay, vì trong những người đứng đó, có một kẻ đem lại cho cô cảm giác áp bách khủng khiếp, có cảm giác như mình đang là một con chuột thành tinh, nhưng lại đụng phải mèo vậy.
Là thiên địch, đây là nỗi sợ hãi từ bản năng. Dường như dòng máu hiếu sát trong cô cũng có phần cực kỳ kiêng kị kẻ này.
Là thiếu niên tóc trắng với vẻ mặt hững hờ đó, từ hắn cô cảm nhận được một loại dao động năng lượng cực kỳ đáng ghét, nhưng cũng vô cùng đáng sợ.
...
“Tử đồ (the dead) !? “ Tường đột nhiên nói với giọng nghi vấn.
“Ngươi biết bọn chúng sao !?” Trung Thành ngạc nhiên hỏi.
Không hiểu sao đám mới đến này lại không có điên cuồng lao vào cắn xé họ như trong tưởng tượng mà thoạt nhìn còn có vẻ hết sức đề phòng nữa. Xem ra chúng cũng có trí khôn nhất định.
“Không phải zombie à !?” Claude vừa chạy tới cũng thắc mắc. Trên thế giới trước đây cũng từng xuất hiện nạn dịch zombie.
Theo một số sách sử tại vùng đất Haiti thuộc Trung Phi có ghi lại, vào thế kỷ thứ 18 một số chúa đất giàu có thường xuyên tìm kiếm những nô lệ rẻ tiền làm các công việc nặng nhọc tại các đồn điền mía, cao su hoặc chăn dắt gia súc trên quy mô lớn. Tuy nhiên, đối với những công việc cần hao tốn nhiều sức lực như vậy, chỉ có những thanh niên với thân hình vạm vỡ và sức khỏe phi thường mới có thể cáng đáng nổi. Điều đáng nói là để thuê được những nô lệ này, chúa đất đều phải trả với giá khá cao.
Với mong muốn thuê được những nô lệ to khỏe nhưng lại trả công ở mức rẻ mạt nhất, lúc này tại cả một khu vực rộng lớn ở vùng Trung Phi, có nhiều nhóm người đã nghĩ ra một phương pháp kỳ dị để đạt được mục đích của mình. Phương pháp này có tên là nzùmbe, bắt nguồn từ chữ Zombie từ Ấn Độ- có nghĩa là xác chết hoàn trần.
Để thực hiện được phương pháp Zombie, các chúa đất đã chọn lựa và thuê những người vạm vỡ khỏe mạnh nhất . Sau đó những người này sẽ bị đầu độc bằng Tetrodotoxin, một loại độc dược cực mạnh được lấy từ gan của một số loại động vật để làm tê liệt hệ thần kinh con người từ 5 cho tới 7 ngày. Những nô lệ bị đầu độc bằng chất Tetrodotoxin, sau khi thấm độc cơ thể sẽ bất động như người chết thật. Gia đình sau đó vẫn làm mai táng hậu sự bình thường. Ở vùng Trung Phi thời xa xưa, người bản xứ ít khi dùng quan tài như ngày nay, họ chỉ bó chiếu hay đắp lên cơ thể người qua đời những tảng đá, cành cây.. .rồi lấp đất lên xác người xấu số.
Tuy nhiên, đó chỉ là sự khởi đầu cho phương pháp bất lương của giới địa chủ. Chỉ vài ngày sau khi người xấu số được chôn cất, các chúa đất đã sai người đến đào xác và cho người trúng độc một loại thuốc giải. Thuốc giải sẽ làm người chết tỉnh lại mà sức khỏe lại không hề giảm sút. Chỉ có điều, tinh thần trí nhớ của họ đã bị triệt tiêu hoàn toàn.
Sau khi đưa những nô lệ này trở lại trần gian, những "xác chết hoàn trần" này chỉ còn biết nghe lời chủ làm tất cả các công việc được chỉ định... cho đến khi họ hoàn toàn không còn sử dụng được nữa. Khi chúa đất cảm thấy nô lệ đó đã trở nên vô dụng thì họ không tiếp tục cho thuốc giải, khi này những Zombie sẽ phải chết thật sự bởi chất độc ngấm dần vào cơ thể.
Tuy nhiên, không biết có phải do chất độc còn có tác dụng phụ khác hay không mà những người này sau khi chêt đi chợt đội mồ sống dậy trong một khoảng thời gian ngắn, chạy quanh tìm đồ ăn theo bản năng, kể cả thịt người cũng nằm trong phạm vi tìm kiếm, gây ra một trường hỗn loạn như địa ngục trần gian ở lãnh địa của các lãnh chúa này.
Tất nhiên là việc này sau đó cũng được giải quyết bới lực lượng chính phủ.Cũng được giấu kín sau đó, nhưng là những tinh anh của đất nước, các thiếu niên trên đảo này cũng được tiếp xúc với kha khá những bí mật về những hiện tương siêu nhiên trên thế giới khác.
Nhưng Tường lập tức bác bỏ những suy đoán cũng giả thiết này của Claude.
“Không, đây là sản phẩm đặc trưng của ma giới, có một vampire trên đảo ! “
“Hai thứ này có liên quan sao !?” Claude gãi đầu gãi tai hỏi tiếp.
Tường nhìn dáng vẻ ù ù cạc cạc của mọi người, tiếp tục giải thích:
“Vampire có một khả năng đặc biệt, nếu bọn chúng cắn ai thì máu trong cơ thể người đó sẽ biến đổi, đầu tiên là tàn phá tất cả những ý thức còn sót lại, sau đó đưa vào đầu những tư tưởng khát máu, hiếu sát khác, đồng thời làm cho cơ thể gỡ bỏ được giới hạn của nhân loại, có được một sức mạnh không tưởng.”
“Chỉ có điều những kẻ này cần phải không ngừng lấy máu của người khác để bổ xung vào chỗ máu đã chuyển hóa thành năng lượng tiêu hao. Bọn chúng được gọi là tử đồ, ngoài ra răng mà móng của tử đồ cũng đã bị máu độc chuyển hóa, có tính lây nhiễm rất mạnh, nếu bị chúng cào hoặc cắn trúng, thì máu ngươi cũng sẽ bị nhiễm độc theo.”
Claude bĩu môi nói:
“Xời, thế có khác gì zombie đâu !?”
“Máu trong cơ thể bọn chúng còn giải phóng ra một thứ đặc biệt, chính là khí đen quấn quanh cơ thể chúng kia, thứ này có thể ăn mòn được năng lượng cube, làm mọi tấn công bằng năng lượng siêu nhiên đều bị vô hiệu hóa ở một mức độ nhất định. Thông qua giao tiếp ánh mắt, thậm chí còn có thể khóa lại kết nối với Cube, làm siêu năng lực gia mất đi siêu năng lực. Hơn nữa, vì giới hạn cơ thể đã được gỡ bỏ, chỉ để lại bản năng động vật đơn thuần nhất, chúng mạnh hơn zombie rất nhiều. Vả lại, zombie ăn thịt, còn chúng uống máu.”
Tường tiếp tục giải thích.
“Khoan, ngài vừa nói nếu bị chúng cào hay cắn trúng thì cũng sẽ trở thành như thế này !?” Robert đột nhiên cắt lời.
“Đúng, chỉ cần vết thương ra máu, cơ thể người bị thương sẽ nhiễm độc ngay lập tức, vậy nên nếu bị cào ở tay thì trong vòng 10 giây hãy tự chặt tay đi, nếu không muốn thành đồng loại với chúng.”
“Nói vậy, những kẻ này trước đây đều là thí sinh trên đảo à !?” Robert giật thót nói.
“Không sai, ta tận mắt chứng kiến quá trình một người chuyển hóa thành thứ này, hắn đã chết được một lúc, lại có thể sống lại, cắn cố đồng bạn đang chữa trị cho mình, may mà ngươi mạng lớn nhỉ, Claude...” Frozen châm chọc nói.
“Đừng có chọc ta, thằng hầu đi cùng cô chẳng phải cũng bị chúng nó xé xác ra đấy thôi.” Claude đầu xì khói đáp.
“Tại hắn vô dụng quá thôi.” Frozen cười nói không mấy để tâm.
“Nói ngắn gọn một chút đi, cuối cùng là chúng có điểm yếu nào không !? “ Trung Thành hết sức ngạc nhiên với những kiến thức của thiếu niên này, hắn còn chưa nghe qua cái gì ma giới với tử đồ bao giờ, vampire thì đã đọc được trong một số câu chuyện, nhưng chưa từng thấy trên thế giới có xuất hiện qua thứ như thế. Nhưng tình thế lúc này không cho hắn có thời gian để tìm hiểu, hiện tại hai bên đang ghìm nhau một chút vì quân số có vẻ cân bằng, nhưng trời mới biết chốc nữa lại có thêm con nào mò đến hay không.
Vậy nên ưu tiên tiêu diệt hết đám đang đứng kia mới là vấn đề trước nhất.
“Phá hủy não bộ, hoặc là làm cho chúng tiêu hao hết lượng máu trong cơ thể. Nếu không thì dùng ánh sáng làm tan khí đen quanh cơ thể chúng, các năng lượng siêu nhiên vẫn có thể tạo được sát thương như bình thường.”
Frozen nghi hoặc hỏi lại:
“Đập vỡ đầu thôi là xong hả !? “
“Lượng máu nhiễm độc của chúng tuy biến đổi cơ thể, gỡ bỏ giới hạn của não bộ, nhưng vẫn cần một trung tâm điều khiển để chỉ huy các khối cơ. Vậy nên nếu bộ não bị tổn hại thì chúng vẫn chết chắc.” Tường khẳng định.
Frozen không biết người này lấy đâu ra những kiến thức như vậy, nhưng cô ta cũng không ngại thử một lần xem sao. Dù sao đứng trên mặt hồ đóng băng này, thủy nguyên tố ma pháp sư đã định sẵn ở thế bất bại. Đánh không lại thì đóng băng cả bọn là được. Trái lại nếu chứng thực được phương pháp giải quyết những thứ phiền toái này, sau này rời khỏi đây cũng dễ chịu hơn rất nhiều.
Cô ta lúc này lại mỉm cười.
Nếu đã biết phương pháp, thì hành động cũng dễ dàng hơn nhiều.