Sau khi cô và Ryan đi ăn về thì hai người đã gần gũi với nhau hơn lúc trước. Cả hai trò chuyện rất vui vẻ và cười đùa rất thoải mái
‘‘Tôi không ngờ anh lại ăn nó đấy?’’ Yun vui vẻ nhìn Ryan khiến anh cũng vui theo, thấy cô cười là điều mà anh mong muốn nhất từ trước đến giờ vì từ khi cô và anh trở về Mĩ, cô chưa bao giờ cười với anh lần nào cả
‘‘Nếu để được nhìn thấy em cười thì anh ngày nào cũng ăn’’ Ryan nhìn cô trông rất nghiêm túc. Lời nói của anh khiến cô đứng như tượng
‘‘Yun, em sao vậy?’’ thấy cô đột nhiên im lặng, Ryan trở nên lo lắng
‘‘Không sao cả’’ cô tiếp tục bước đi, Ryan cũng đi theo đến khi về tới trước sân. Kun chạy ra hỏi thăm
‘‘Chị không sao chứ?’’
‘‘Chị không sao? Anh ấy về chưa?’’ cô lập tức nhớ đến Kai nên hỏi Kun
‘‘Rồi.’’
‘‘Vậy tốt rồi’’ cô thở phào nhẹ nhõm khi biết Kai đã về, cô quên mất là Kai đã đi mua nước cho mình và đợi cô ở đó
‘‘Anh Alex đã quay lại công ty rồi. Anh ấy đưa chị chìa khóa xe motor’’ Kun móc chiếc chìa khóa trong túi áo ra đưa cho Yun. Yun nhận lấy rồi quay sang Ryan
‘‘Đây là xe của anh mới gửi qua’’ Yun trao trả chiếc chìa khóa lại cho chủ nhân của nó
‘‘Để em dẫn anh chị đi xem’’ Kun nhìn hai người họ mỉm cười. Lúc trước thấy cô ở bên cạnh Ryan, cậu có chút khó chịu nhưng khi đã hiểu mọi việc, cậu cũng mến Ryan phần nào
‘‘Chúng ta đi thôi’’ Yun quay sang nhìn Ryan rồi cả hai tiến lại gara xe
‘‘Khu vực sân và hồ bơi của nhà khá rộng, nên sau này nếu có party quan trọng sẽ được tổ chức tại đây. Phía bên kia là căn hộ nhỏ của anh Kan và chị Jen, thường thì em sống ở đó để trông coi giúp anh chị vì họ chỉ ở đây khi đến thăm chị Yun’’ Kun chỉ về phía căn nhà nhỏ nằm sát bên căn biệt thự
Yun nhận chiếc điều khiển từ Kun rồi đưa sang cho Ryan
‘‘Đây là điều khiển toàn bộ hệ thống của căn nhà. Ngoại trừ Kun và Kai ra thì bất cứ người làm nào cũng không có. Đây là điều khiển của anh, Alex cũng có một cái’’
Ryan nhận chiếc điều khiển nhỏ từ cô
‘‘Anh có thể vỗ tay trong nhà thay vì dùng nó. Điều này Kai sẽ chỉ cho anh nếu anh muốn học’’ Yun tiếp tục đi lại gara xe. Cô dùng tay để trên máy quét, chiếc cửa tự động mở ra
Bên trong toàn là những siêu xe mà ít người có được
‘‘Chiếc điều khiển đã được xác nhận dấu vân tay của anh nên chỉ có anh và những người được dùng mới có thể sử dụng. Ngoài ra, trên mỗi cửa đều có máy quét dấu tay nếu anh không mang theo điều khiển’’ cô tiến tới khu vực để motor
‘‘Đây là motor mà bác mới gửi sang cho anh’’ cô chỉ Ryan đối diện với mình
‘‘Bảo bối đã về’’ Ryan chạy lại ôm chiếc xe yêu quý của mình
Cô mỉm cười khi thấy Ryan làm như vậy. Ngay cả Kun cũng để ý đến sự khác lạ của cô
‘‘Có lẽ chị đã cho anh cơ hội rồi đó, Ryan’’ Kun mỉm cười và cảm thấy vui khi thấy Yun cười, một nụ cười không có sự giả tạo nào trong đó
‘‘Anh vui vậy sao?’’ cô nhìn Ryan mà ngạc nhiên, cô không ngờ anh ta lại quý xe đến như vậy
‘‘Tất nhiên rồi. nó là chiếc có 1 0 2 đó’’ Ryan âu yếm nó như mẹ ôm con vậy
‘‘Ngoài chiếc xe đó, anh có thể sử dụng bất cứ motor nào tại đây và thậm chí cả những chiếc xe hơi kia’’ cô chỉ về dãy xe cô hay dùng và những chiếc xe mà Kai thích nhất
“Chị Yun rất dễ tính, nếu anh thích anh có thể kêu vệ sĩ của anh lái cho anh, à mà Kai cũng sẽ lái chúng khi đi bất cứ đâu’’ Kun lên tiếng
“Phía bên kia là xe của vệ sĩ đi theo và đến các buổi tiệc sang trọng, sẽ có người chở anh bằng chiếc limo đằng kia hoặc bất cứ chiếc xe nào’’ Kun vẫn tiếp tục nói nhưng lúc này điện thoại của cô reo lên
Sau khi nghe máy, sắc mặt Yun tái nhợt. Cô lấy cái máy tính bảng mà Kun đang cầm trên tay. Kun bất ngờ nhưng vẫn chờ xem chuyện gì đang xảy ra, còn Ryan thì lo lắng hỏi thăm cô
“Em không sao chứ?’’
Yun vẫn không để ý. Cô vào mạng và mở bài báo đầu tiên lên coi
“Chuyện tình thượng lưu’’
“Chuyện tình thượng lưu giữa anh em nhà Wiston và nàng tiểu thư nhà Swilezn khiến cả thế giới phải kinh ngạc’’
Phía dưới là hình lúc cô và Jay đi chơi cùng nhau, cộng thêm vào đó là hình ảnh Jay đang cõng cô cũng như lúc anh tỏ tình với cô. Tất cả đều được đăng lên một bài báo
Thêm vào đó thì cuối bài báo là nhà báo mà cô quen biết, không ai khác chính là Lisa
“Kun, em chuẩn bị mói thứ chị dặn chưa?’’ cô nhìn Kun
“Sắp xong rồi, nếu chị muốn ngày mai có thể đăng’’ Kun nhìn cô
“Không cần đâu, hãy để cuối tuần đi’’ cô mệt mỏi nhìn Kun, Ryan vẫn không thể nào hiểu được nên liền lập tức lấy máy tính trên tay Yun, sau khi nhìn những hình ảnh đó, Ryan vô cùng sốc
“Không thể nào!”
Yun nhìn Ryan
“Xin lỗi. Tôi sẽ giải quyết chuyện này?’’ Yun nhìn anh, mặc dù việc này cô đã lường trước được nhưng cô không ngờ Lisa lại làm nhanh đến như vậy. Nhưng nếu Lisa muốn, cô sẽ chơi với cô ấy đến cuối cùng
“Em định giải quyết nó như thế nào? Mà anh Jay thích em sao?’’ Ryan vẫn không tin vào chuyện này, anh không ngờ có ngày hai anh em lại yêu cùng một người phụ nữ
“Không, chỉ là báo chí thôi mà’’ Yun lắc đầu, cô biết rõ Jay thật sự có tình cảm với cô nhưng trước giờ cô vẫn tỏ ra không biết, nên đến bây giờ cũng vậy. Cô sẽ tiếp tục giả vờ không quan tâm
“Được rồi. Cũng gần tới giờ ăn cơm rồi. Chúng ta vào nhà đi’’ Ryan mỉm cười nhìn cô nhưng trong nụ cười đó có chút buồn phiền. Cô nhìn Kun rồi cũng theo anh đi lên. Kun trở về phòng và tiếp tục công việc
Tại khách sạn, Jay đang rất tức giận
“Bắt cô ta đến đây cho tôi?’’ Jay nhìn đám vệ sĩ
“Cậu chủ, cô ấy cũng là tiểu thư. E rằng khó’’ đám vệ sĩ cúi đầu
“Vậy thì chuẩn bị phỏng vấn đi. Tôi sẽ giới thiệu vị hôn thê của tôi’’ Jay đưa ra quyết định quan trọng
“Nhưng cậu định giới thiệu ai?’’
“Để bảo vệ Yun thì giờ chỉ có Mi A là giúp được tôi thôi. Hãy chuẩn bị một bàn tiệc tại resort đi, mời Mi A đến. Tôi sẽ cầu hôn với em ấy’’ Jay ra lệnh cho vệ sĩ, ngay lập tức vệ sĩ bước ra ngoài và chuẩn bị công việc, Jay lên coi giá cổ phiếu thì nó đang rớt rất nhanh nhưng vẫn duy trì được mức độ tạm thời
“Mi A, anh xin lỗi vì đã lợi dụng em’’
…
Yun cảm thấy mệt nên không ăn được nhiều cho lắm. Ryan từ lúc coi xong báo thì tâm trạng cũng có chút lo lắng và nghi ngờ. Kai tuy ngồi ăn cơm chung nhưng cũng ngửi được mùi khác thường ở đây. Do anh không đọc báo nên chưa biết chuyện gì đang xảy ra. Yun chịu không được sự im lặng đến ngạt thở như thế này nên lên tiếng
“Không như anh nghĩ đâu’’’ cô ngước lên nhìn Ryan
“Ừ’’ Ryan lạnh lùng trả lời. Cô cũng không muốn nói gì thêm nên hạ đũa xuống, bước ra khỏi bàn ăn
Trên bàn ăn chỉ còn Kai và Ryan, Kai lúc này cũng dễ dàng hỏi đã xảy ra chuyện gì
“Cậu và Yun cãi nhau sao?’’ Kai nhìn Ryan nhưng Ryan chỉ buồn bã lắc đầu
“Vậy đã xảy ra chuyện gì?”
“Trên báo nói anh Jay thích Yun’’ Ryan buông đũa xuống, anh nhìn Kai với vẻ mặt lo lắng
“Cậu nên tin tưởng Yun’’ Kai nghe cũng chẳng bất ngờ lắm. Lúc trước khi Jay tỏ tình với Yun, anh đã nghe và chứng kiến tất cả. Khi biết Jay thật lòng yêu Yun, anh tin cô đã tìm được người tốt hơn anh nhưng anh lại không ngờ người cô chọn lại chính là em của Jay
Ngày hôm đó, sau khi Yun nói những lời tàn nhẫn với Kai, cô đã bỏ đi. Lúc đầu Kai định đi nhưng sau đó đã đuổi theo cô thì thấy cảnh tượng Jay đã cứu cô giữa đường. Anh cũng nghe được câu chuyện đó.“Mình biết mình nên tin tưởng em ấy nhưng mình không biết tại sao mình lại như vậy?’’
“Cậu nên bình tĩnh suy nghĩ. Nếu thắc mắc hãy hỏi trực tiếp Yun hoặc Jay. Mình tin cậu sẽ thấy thoải mái hơn khi hỏi họ và giải đáp những khuất mắc trong lòng’’ Kai vỗ vai an ủi Ryan, Kai cảm thấy rất áp lực, nếu sự việc cứ như thể này thì có ngày Ryan cũng biết quá khứ của anh với Yun
Sáng hôm sau cũng như mọi ngày, Yun dạy rất sớm để tập thể dục và đi khảo sát xung quanh biển. Mi A cũng bắt đầu công việc sáng sớm của mình là tập huấn cho đội tuyển bơi của trường. Mi A trở lại New York vì có một số chuyện, còn Jay thì đến trường để kí hợp đồng tạm thời làm huấn luyện viên. Đối với Ryan và Kai, hai người họ đi lướt sóng để xả stress
“Ryan, cậu thấy sao rồi?’’ Kai vui vẻ nhìn Ryan, kĩ thuật lướt sóng của họ rất tốt
“Tốt hơn rồi”
“Bây giờ thì cậu tin rồi đó. Chỉ cần cậu học cách tin tưởng thì mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng hơn. Và sẽ tốt hơn nếu cậu biết cách tha thứ cho người khác’’ Kai mỉm cười
“Ê… hình như là Yun mà’’ Ryan lướt chậm lãi, chỉ tay về phía một cô gái đang ngồi vẽ trên bãi biển
“Chắc em ấy đang thiết kế cho bộ sưu tập mới. Nghe nói chủ đề lần này là về đồ bơi’’ Kai nhìn về hướng đó
“Cậu giúp mình một việc được không?’’ Ryan quay sang mỉm cười với Kai
“Có chuyện gì sao?’’ Kai tò mò
“Cậu giúp mình đến bên kia lấy ca nô giúp mình nhé. Mình muốn dẫn em ấy ra giữa biển’’ Ryan nhìn Kai, trong đầu đang nghĩ ra rất nhiều ý tưởng
“Được rồi’’ Kai quay lại rồi rời khỏi. Ryan vui vẻ tiến về phía cô
Anh nhẹ nhàng bước lại gần cô, Yun vẫn chăm chỉ vẽ. Anh nhìn cô mà say đắm
“Em thật đẹp’’ Ryan mỉm cười đứng sau cô, cô lập tức quay lại
“Sao anh ở đây?’’ cô ngạc nhiên khi thấy Ryan đang đứng sau lưng mình
“Có vẻ đây là số phận’’ Ryan tiến lại gần cô, anh ngồi xuống bên cạnh
“Anh thấy nó vẫn giống như lối thiết kế cũ, không có gì bắt mắt lắm. Sao em không thử sáng tạo hơn’’ Ryan nhìn vào mẫu thiết kế của cô
“Anh nói đúng. Nhưng tiếc tôi vẫn chưa nghĩ ra ý tưởng gì?’’
“Vì thế em mới tổ chức cuộc thi tại đây sao?’’ Ryan nhìn cô với ánh mắt thân thiện
Cô chỉ gật đầu
“Hi vọng ở đây gần biển, sẽ thu hút nhiều nhân tài. Với lại lần này, cũng là cơ hội cho những người đam mê thiết kế. Em hi vọng nhờ cuộc thi này, họ sẽ được đào tạo một cách chuyên sâu hơn’’
“Tới rồi’’ Ryan nhìn về hướng ca nô được Kai lái lại
“Cái gì tới chứ?’’ cô thắc mắc
“Đi thôi. Anh sẽ cho em ý tưởng” Kai nắm lấy tay cô đi về phía Kai. Thấy Kai cô rất ngạc nhiên
Ryan cầm bản thiết kế của cô đưa cho Kai
“Cậu giúp mình giữ nó nhé’’
Kai nhận lấy rồi cúi đầu chào cô. Cô cũng chào lại nhưng trong lòng đang rất bối rối
“Chúng ta đi thôi’’ Ryan kéo tay Yun ra phía ca nô. Kai nhìn theo họ rồi mỉm cười
“Anh hi vọng em sẽ hạnh phúc”
Ở ngoài biển, Ryan đỡ cô lên ca nô
“Anh biết lái sao?’’ cô ngạc nhiên khi thấy Ryan dẫn mình lên đây
“Tức nhiên rồi. Chúng ta đi thôi’’ Ryan mỉm cười một cách kiêu ngạo, cô cũng cảm thấy rất vui khi ở bên Ryan, cái cảm giác này rất lạ đến cô cũng chẳng hiểu tại sao?
Khi Yun chuẩn bị xong thì Ryan nỗ máy, Ryan đang mong chờ điều gì đó nhưng nó lại không xảy ra
“Em phải ôm anh chứ?’’ Ryan quay lại nhìn cô, nhưng cô chỉ ngồi im
“Không nhất thiết. Sao tôi phải ôm anh’’ cô nhìn Ryan với ánh mắt khó hiểu
“Vậy anh sẽ khiến em chủ động ôm anh” Ryan bắt đầu nổ máy chạy khiến cô mất thăng bằng mà ôm lấy anh
“Em thấy sao?’’
“Anh đúng là…’’ cô không còn từ ngữ nào để diễn tả. chỉ đằng ôm lấy anh
Tại trường, Mi A mặc một bộ đồ giản dị: chiếc quần đùi và áo thun.
Tất cả mọi người đều tập trung trước mặt cô, Jay cũng bước vào
“Anh tới rồi sao?’’ Mi A mỉm cười nhìn Jay
“Em đến sớm thật đó?’’
“Em đã hứa với thầy rồi” Mi A nhìn jay không chớp mắt (Jay đang mặc một chiếc quần bơi, để lộ body rất chuẩn)
“Hai người có vẻ thân thiết” Kyle tỏ ra khó chịu, anh nói thầm
“Cô à. Hôm nay chúng ta học gì?’’ mọi người nhìn Mi A mà thích thú
“Có vẻ họ rất thích em?’’ Jay tỏ ra khó chịu nhìn cô
“Tại em đẹp mà’’ Mi A mỉm cười trông rất giống trẻ con nhưng một lúc sau thì ra dáng một giáo viên
“Thật ra thì cô nhận huấn luyện cho Kyle. Các em sẽ được thầy Jay huấn luyện. Thấy ấy từng đoạt thi chương vàng toàn quốc nên các em sẽ học được nhiều điều từ thầy ấy’’ Mi A mỉm cười
“Có lẽ chúng ta đã biết nhau’’ Jay nghiêm túc nhìn họ
“Chào thầy’’ tất cả đám học sinh cùi chào ngoại trừ Kyle
“Được rồi. tôi biết các em rất thích Mi A nhưng chúng ta sẽ làm việc cùng nhau trong vòng 3 tháng. Nếu các em học tốt thì tôi sẽ mời Mi A là huấn luyện viên hướng dẫn cho các em vào cuối tuần. Được chứ?’’ Jay rất hiểu rõ đám học sinh này
“Nếu các em muốn cô dạy thì phải nhờ thầy các em nhiều đó’’ Mi A nói chuyện khó hiểu nên họ trông rất ngốc hiện giờ
“Tiền bối, anh phải đối xử tốt với em thì em mới nhận lời’’ Mi A nói xong thì quay sang Kyle
“Chúng ta đi thôi’’
Kyle khó chịu rời đi, Mi A thấy cậu ta làm ngơ nên rất giận
“cậu ta luôn vậy sao?’’ Mi A quay sang nhìn đám học sinh. Họ chỉ gật đầu
“Xem ra cậu ta phải học nhiều thứ lắm’’
Mi A mỉm cười nhìn Jay rồi bất ngờ ôm Jay khiến đám học sinh bất ngờ
“Tiền bối, tụi nhỏ này nhờ anh. Em phải dạy cậu kia rất nhiều thứ. Có vẻ cậu ta đúng là đồ ngốc’’
Mi A hôn bên má tạm biệt Jay rồi cũng rời đi. Tại lớp của Peter thì anh rất ra dáng một giáo viên nghiêm khắc
“Các em định như thế này mải sau?’’ Peter trông có vẻ rất tức giận
“Chúng em xin lỗi thầy” đám học sinh cuối đầu
“Nếu các em cứ bắt chước người khác thì sẽ không có giải, à mà đến làm nhà thiết kế cũng không có cửa đâu” Peter khó chịu nhìn từng tác phẩm mà họ nộp cho anh, vì anh bảo họ hãy cho anh xem tác phẩm nào mà họ cảm thấy tự tin nhất
“Cô này, tại sao cô lại cướp tác phẩm những năm 50 hả’’
“Còn anh này nữa, đây là những mẫu của nhà thiết kế Hàn Quốc bị thua trong cuộc thi Fashion. Anh định biến nó là của anh sao?’’
“Thầy, em xin lỗi vì đã đến trễ’’ ở ngoài một cô gái hối hả chạy vô
“Cô đừng đến đây nữa” Peter tức giận quay lưng lại nhìn cô gái, hai tay chống ngang eo
“Em xin lỗi’
“Tôi ghét nhất là đi trễ. Nên vui lòng cô rời khỏi đây?’’ Peter không thèm để ý cô học sinh đó
“Nè thầy, thầy đừng tưởng thầy là giám đốc thiết kế của Venlazz là giỏi. Thầy chẳng qua bây giờ chỉ là giáo viên mà thôi’’ cô ấy cũng không chịu thua nhìn Peter
“ Nè cô, cô không biết tôi là ai hả?’’
“Là ai, rác rưởi sao?’’