Ryan đang lái ca nô ra giữa biển, không khí thật thoải mái và mát mẻ. Yun nhắm mắt lại để cảm giác gió biển mang lại. Ryan dừng ca nô lại và đứng lên, Yun cũng mở mắt ra nhìn anh
‘‘Sao anh lại nhìn tôi’’ cô ngạc nhiên khi thấy Ryan nhìn mình
‘‘Nhìn em rất đẹp’’ Ryan mỉm cười nhìn cô, anh đưa hai tay đỡ cô đứng dậy
‘‘Anh hay đến đây sao?’’ cô nhìn xung quanh
‘‘Lúc trước khi sống ở đảo, phải nói là ngày nào cũng đến. Thỉnh thoảng thì lái du thuyền hoặc chèo thuyền ra ngắm lân quang nước vào buổi tối ’’
‘‘Nhìn anh rất thích biển’’
‘‘Anh nghĩ em cũng vậy. Nhớ lần đầu tiên chúng ta cũng gặp nhau tại biển, lần thứ hai cũng tại biển. Có vẻ đây là duyên phận’’ Ryan nhìn cô
‘‘Còn tôi thì không tin vào nó’’ cô dang hai tay để cảm nhận cảm giác dễ chịu này
‘‘Cùng la lên đi. Rất thoải mái đó’’ cô nhìn Ryan rồi đưa hai tay lên miệng
Một tiếng hét thật to vang lên ‘‘A…A…A’’
Ryan nhìn cô rồi cũng bắt chước làm theo
Cả hai cùng nhau la lên để giải tỏa áp lực
‘‘A………………………’’
Cô hít một hơi sâu rồi quay lại nhìn Ryan vẫn đang cố hết sức hét. Cô mỉm cười khi thấy bộ dạng anh giống đứa trẻ lên ba vậy. Ryan cảm giác như chỉ còn một mình hét, nên ngưng và quay lại thì bắt gặp nụ cười thoải mái và đùa giỡn của cô
‘‘Sao em cười?’’
‘‘Anh không biết sao? Trông anh cứ như con nít vậy” cô mỉm cười không do dự, Ryan chỉ đứng im lặng nhìn nụ cười đó. Đến khi cô cảm giác có chút ngại ngùng thì liền cố gắng ngưng lại, nhìn Ryan
“Anh sao vậy?’’ cô thấy Ryan đứng im như tượng. Cô giơ tay ra trước mắt anh, xem anh có phản ứng không. Nhưng đột nhiên một bàn tay nắm lấy tay cô, kéo cô lại gần anh
Và đặt trên đôi môi cô một nụ hôn nồng nhiệt. Yun khá bất ngờ về nụ hôn đó nhưng lúc sau cũng vòng tay ôm lấy eo người con trai. Khoảng một phút sau, Ryan bỏ cô ra, Yun có chút ngượng ngùng
“Anh xin lỗi’’ Ryan nhìn cô
“Tại sao? Dù gì đây không phải lần đầu anh hôn tôi. À… mà cũng đâu phải anh lần đầu hôn, chắc anh đã hôn nhiều cô rồi’’ Yun quay mặt đi
‘‘Em là người đầu tiên’’ Ryan nói khiến trái tim cô đập liên tục. Cô sao vậy? Tại sao lại có cảm giác như thế này?
‘‘Chúng ta về thôi. Chắc giờ Peter đang đợi tôi’’ cô không biết trả lời sao nên chuyển chủ đề
“Được rồi’’
…
Tại bể bơi, Mi A cảm thấy khó chịu đến nghẹt thở
“Nè, cậu cứ thế mà bơi sao?’’ Mi A nhìn Kyle đang tập bơi ở dưới bể, không hề để ý đến cô khiến cô khó chịu
Kyle vẫn không hề để ý, Mi A hết kiên nhẫn liền lập tức đi đến chỗ để nhiều vòi nước, cô nhấn nút để nước ra ngoài, Kyle đang bơi thì thấy nước hình như đang giảm thì ngưng lại
“Cô điên à’’
“Tôi điên sao? Không phải cậu điên à. Nếu tôi mà điên thì học trò của kẻ điên cũng không phải hạn tầm thường đâu
“Cô’’ Kyle đứng lên bước ra khỏi bể bơi, Mi A nhìn cậu ta với ánh mắt khó chịu
“Sao? Giờ chịu lên rồi sao?’’
Kyle vẫn không thèm để ý đến cô, ngồi xuống để nhấn nút cho nước mới chảy ra
“Nè’’ Mi A hét lên khiến Kyle chịu không nỗi
“Tôi không điếc”
“Cậu không điếc sao? À, người điếc chưa bao giờ nhận mình bị điếc mà’’ Mi A nhìn Kyle với sự kinh bỉ
“Tôi nhịn cô đủ rồi đó’’ Kyle nhìn Mi A
“Vậy sao? Nếu tôi thắng cậu thì từ nay cậu phải biết nghe lời tôi. OK?’’ Mi A đắc ý nhìn Kyle
“Cô nghĩ cô sẽ thắng tôi’’
“Vậy thì phải thử mới biết được’’ Mi A nhìn Kyle, cô đi lại chỗ bắt đầu
Kyle cũng đi lại chỗ Mi A đang đứng.
“Nếu như ai đến đây trước thì hãy la lên” Mi A nhìn Kyle
“Nếu như cô thua?’’ Kyle nhìn Mi A
“Vậy từ nay tôi sẽ không làm phiền cũng như cậu thích làm gì trong giờ của tôi cũng được’’
“Được thôi’’
“Chuẩn bị…1….2…3 bắt đầu’’ Mi A hét lên, cả hai cùng nhảy xuống. Tốc độ bơi của hai người ngang nhau nhưng Kyle có vẻ nhanh hơn Mi A
Đến chỗ quay lại, sau khi Mi A dậm chân vào tường thì chân cô có chút đau
“A’’ Mi A hét lên nhỏ nhưng vẫn cô bơi về phía trước, điều đó khiến cô châm hẳn so với Kyle
Tất nhiên, Kyle là người đến trước Mi A nhưng khi thấy Mi A có chút lạ, anh lại không hề la lên để giành chiến thắng mà nhìn Mi A
“Cô ta bị sao vậy?’’ Kyle nhìn Mi A, Mi A cảm giác rất khó chịu nhưng vẫn cô gắng bơi. Cô chỉ chậm hơm Kyle có 10s.
“Yeah’’ Mi A ngước mặt lên với ánh mắt vui vẻ, cô quay sang chỗ Kyle thì thấy Kyle ngẩng đầu lên
“Cậu thua rồi’’ Mi A đắc ý nhìn cậu ta
“Cô thắng rồi’’ Kyle bước lên phía trên. Mi A cũng leo lên bờ nhưng cảm giác chân đau nhói
“Hôm nay nghĩ thôi’’ Kyle lắc đầu nhìn Mi A rồi bước ra khỏi
“Không phải cậu nói nghe lời tôi sao?’’ Mi A khó chịu nhìn Kyle, nhưng cảm giác đau nhói của chân khiến cô khó chịu
“Đã lâu rồi không bơi, có vẻ ngươi đau lắm’’ Mi A cô gắng rời khỏi nhưng khi đi được đến nửa đường thì thấy Kyle quay lại
“Không phải cậu mệt sao?’’ Mi A nhìn Kyle nhưng Kyle không nói gì, chỉ lẳng lặng đến bên cô, anh nhấc cô lên đi đến chỗ ghế ngồi
Mi A bất ngờ la lên
“Cậu thả tôi ra’’ Mi A hét lên, đánh vào ngực Kyle
“Cô phiền quá’’ Kyle tức giận mắng Mi A, Mi A im lặng. Kyle để Mi A ngồi trên ghế, anh ngồi xuống, đặt bịch đá lên trên chân của cô, anh nhẹ nhàng lăn
“A’’ Mi A la lên
“Cô không thể không hét lên được sao?’’ Kyle nhìn Mi A
“Tôi…’’ Mi A ấp úng
“Cô nên đến bác sĩ đi, nếu còn muốn bơi’’ Kyle chườm đá xong thì rời khỏi, để lại Mi A ở đó
Sau khi Kyle rời khỏi, Jay cũng đến
“Mi A, em không sao chứ?’’ Jay lo lắng cho Mi A
“Sao anh biết em ở đây?’’
“Nảy có số điện thoại lạ nhắn tin cho anh nói em đang bị thương ở bể bơi’’ Jay nhìn Mi A
“Em không sao? anh đỡ em đứng dậy được chứ’’ Mi A cười ngượng
“Chân em đau sao?’’
“À… chỉ do em bất cẩn thôi. Bây giờ thì đỡ hơn rồi’’ Mi A nhìn Jay, Jay đỡ Mi A đứng dậy
“Anh đưa em về’’ Jay nhìn Mi A
“Anh đưa em đến khu kí túc xá đi. Lần trước em hứa đến đó sống một thời gian rồi’’ Mi A nhìn Jay
“Nhưng ở đó toàn là nam mà’’
“Họ không ăn hiếp được em đâu. Với lại có quản lý Shin sống cùng em mà’’ Mi A mỉm cười
“Thôi được rồi nhưng đứng quên tối nay em có hẹn với anh đó’’ Jay nhắc nhở Mi A
“Em biết rồi mà’’ Mi A mỉm cười, khoác tay Jay đi ra khỏi bể bơi
Cùng lúc đó, tại quán café trước trường, Yun đang gặp một người
“Cậu vẫn khỏe chứ, Ki?’’ Yun mỉm cười nhìn Ki
“Dạ, còn chị, sau khi đính hôn, chị vẫn tốt chứ?’’ Ki nhìn Yun, trong lòng có chút lo lắng
“Chắc cậu nghe Kai nói rồi’’ Yun nhìn Ki
“Em không nghĩ chị lại đồng ý để anh ấy làm vệ sĩ cho Ryan’’ Ki nhìn thẳng vào mắt Yun
“Lúc đầu chị cũng bất ngờ lắm, nhưng đây là quyền tự do của Ryan’’
“Anh Kai vẫn tốt chứ?’’
“Nhìn bề ngoài thì rất tốt nhưng trong lòng chắc không được như vậy’’ Yun buồn bã nhìn Kai
“Mà em tìm chị có gì không? Chắc không phải chỉ hỏi thăm Kai?’’ Yun vào thẳng vấn đề
Ki lấy từ cặp ra một tệp tài liệu, cậu bỏ lên bàn rồi đưa lại chỗ Yun
“Chị xem đi’’
Yun nhận lấy tệp tài liệu từ Ki
Sau khi nhìn thấy những dòng đầu, Yun rất bất ngờ
“Sao em biết chuyện này?’’
“Sau khi anh Kai đi, vụ án của ba anh ấy do em giải quyết, sau khi ông ấy được tuyên án vô tội thì em nhận được cái này từ Hàn Quốc’’
“Chị xin lỗi’’ Yun cúi đầu, thật sự thì cô không muốn nói dối ai
“Tại sao chị giúp đỡ ông ấy, không phải chị từng hận ông ấy sao?’’
“Đúng, nhưng Ki à, đây là điều cuối cùng chị có thể làm cho Kai, chị không thể để anh ấy hối hận hay cảm thấy có lỗi, mặc dù ông ấy từng muốn hại mẹ chị nhưng bây giờ ông ấy cũng hối hận rồi, đã đến Hàn để xin lỗi mẹ chị, giải tán bang và bắt đầu cuộc sống mới. Chị tin đây là điều đúng nhất mà trước giờ chị từng làm’’ Yun nhìn Ki
“Em hiểu rồi, đây là tệp tài liệu duy nhất, em sẽ giao lại cho chị. Giúp em gửi lời hỏi thăm đến anh Kai và hi vọng anh ấy sẽ sớm quay lại’’ Ki mỉm cười nhìn Yun
“Cảm ơn em’’
“Không, em phải cảm ơn chị, chị đã bảo vệ anh Kai. Thôi, em có vụ án phải giải quyết. Em đi trước đây’’ Ki mỉm cười đứng lên cúi đầu chào cô, rồi rời khỏi
Yun cầm trên tay tệp tài liệu “Mọi thứ bây giờ sẽ kết thúc tại đây. Kai à, anh sẽ có một cuộc sống tốt hơn’’
Đợi Ki đi một lúc thì Yun cũng đứng dậy bước ra khỏi quán, cô có vẻ rất nhợt nhạt, rồi đột nhiên cảm giác rất chóng mặt, va phải vào một cô gái khiến đống tài liệu trên tay cô gái đó bị rớt
“Chị không sao chứ?’’ cô gái đó nhìn Yun
“Tôi không sa. Xin lỗi cô’’ Yun cúi đầu xin lỗi
“Không sao? Trông chị không khỏe lắm’’ cô gái đó đỡ Yun đứng thẳng lên
“Tôi làm rơi giấy tờ của cô rồi’’ Yun cúi xuống nhặt những tờ giấy rớt trên sàn lên
“Không sao’’ cô gái ấy cũng cúi xuống nhặt. Yun đột nhiên cầm một tờ giấy lên, nhìn vào nó
“Cô là nhà thiết kế sao?’’ Yun nhìn cô gái đó
“Không. Tôi chỉ là học sinh năm cuối’’ cô gái đó mỉm cười
“Ở đây sao?’’
“Đúng vậy’’ cô gái đó mỉm cười nhìn Yun
“Chúng rất đẹp nhưng nếu được đào tạo chuyên sâu thì sẽ còn tốt hơn’’ Yun nhìn mẫu thiết kế trong tờ giấy
“Đáng tiếc là tôi đã bị ông thầy khó tính Peter đuổi rồi’’ cô gái đó mím môi, ánh mắt có chút buồn
“Tại sao?’’
“Do tôi đi trễ nhưng tôi cũng đã xin lỗi rồi’’
“Sao cô không thử đến vào đầu tuần sau. Dù gì ngày mai cũng là cuối tuần. hãy đến thể hiện tài năng của mình. Tôi tin ông thầy khó tính đó sẽ chấp nhận cho cô vào lớp’’ Yun an ủi cô gái đó
“Thật sao?’’
“Chúng ta nên có niềm tin và tin vào kì tích chứ’’ Yun mỉm cười
“Cảm ơn chị’’ cô gái đó nhanh chóng ôm tập tài liệu trên tay, đứng lên mỉm cười với Yun
“Được rồi. Tạm biệt cô’’ Yun mỉm cười rồi rời khỏi, cô gái đó nhìn Yun đi xa rồi cũng bước đi
“Tôi sẽ tin một lần nữa’’ cô gái đó mỉm cười rồi vui vẻ chạy đi
Trời cũng về tối. Tại resort cao cấp ở Hollywood, bên trong vườn là một bàn tiệc dành cho hai người, xung quanh ánh nến và đèn chùm chiếu lấp lánh
“Cậu chủ. Cô Mi A đã đến rồi’’ một vệ sĩ cúi đầu chào Jay
“Được rồi. Chuẩn bị mọi thứ chưa?’’
“Dạ. Tất cả đã sẵn sàng’’
“Tốt rồi. Hãy cho người đàn ở phía sau rèm kia. Tôi không muốn em ấy ngại’’ Jay nhìn vệ sĩ rồi chỉnh tề trang phục
Mi A ở ngoài bước vào. Cô vô cùng ngạc nhiên trước khung cảnh tráng lệ nơi đây. Mọi thứ thật hoàn hảo, không gian vô cùng lãng mạng và dễ chịu
“Chỉ là ăn cơm thôi mà, sao anh lại khiến em bất ngờ vậy’’ Mi A vui vẻ bước vào trong, tiếng nhạc vang lên du dương. Kai đứng sẵn ở bàn nhìn Mi a bước vào, trên môi anh mở một nụ cười lôi cuốn
“Sao anh lại khiến em rung động thế này’’ Mi A ôm lấy Jay để tỏ lòng biết ơn
“Biết em vui thể này thì anh đã làm sớm rồi’’ Jay nhìn Mi A, trông cô giống như một nàng công chúa bước ra từ câu chuyện cổ tích vậy, rất quyến rũ và xinh đẹp. Nhất là khi Mi A mặc chiếc váy cúp ngực càng khiến anh nhận ra rằng: Mi A đã thực sự trưởng thành, không còn là cô em gái của anh nữa
“Em ngồi xuống đi’’ Jay kéo ghế mời Mi A ngồi
“Anh không cần chu đáo vậy đâu’’ Mi A chọc Jay
“Nhưng anh nghĩ nếu không như thế này thì em sẽ buồn mất’’ Jay cũng đi lại bàn, ngồi phía đối diện với cô
Phục vụ đem một cái bánh cupcake lên, Mi A nhìn nó
“Anh cho em ăn cái này sao?’’ Mi A ngạc nhiên, cô không nghĩ Jay lại bày một không gian đẹp như thế này chỉ để cô ăn cái bánh, ít nhất anh sẽ cho cô ăn một bàn tiệc luôn chứ
“Chứ em nghĩ gì?’’ Jay thắc mắc
“Đùi gà, bít tết, lẩu chẳng hạn. em đã không ăn gì để có thể ăn những món mà anh chuẩn bị đó’’ Mi A thất vọng nhìn Jay
“Để em thất vọng rồi cô mập, anh đang giúp em giảm cân mà’’ Jay chọc Mi A
“Anh đúng là’’
Chiếc cupcake để trước mặt Mi A, Mi A nhìn nó rồi cầm lên xé ra thành nữa, bởi cô có sở thích là xé bánh ra nữa để gửi hương thơm của nó trước khi ăn
Mi A đột nhiên ngẩn ngơ người khi thấy một chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh ở giữa bánh
Jay mỉm cười, rồi tiến lại gần cô, lấy chiếc nhẫn ra khỏi cái bánh đó
“Em đồng ý làm vợ anh chứ?’’ Jay quỳ xuống mỉm cười nhìn Mi A
Mi A không hề phản ứng, chỉ nhìn anh trong ngơ ngác
“Em… em’’
“Anh đang lợi dụng em sao?’’