Khởi Đầu Của Bóng Đêm

Chương 102 - Hàng Sành Hàng Sứ

Long nghe vậy thì kích động, đứng dậy lớn tiếng nói: “Minh nói đúng, đạo đức mẹ gì. Đạo đức cũng là do con người tự đặt ra thôi, đợi sau khi xưng vương xưng bá lời chúng ta nói chính là đạo đức. Xuất thân từ xã hội đen thì có làm sao, chúng ta cũng phải bật lên từ dưới đáy lên đỉnh, chúng ta từ đây sẽ làm bọn quý tộc, hoàng gia mới, ai mà muốn sống chui sống lủi cả đời này chứ?!”

Nghĩ đến việc sau này có thể tiếp tục gây dựng cơ đồ lớn với Minh, Long lại hừng hực khí thế.

Những người khác cũng bị tác động bởi Long và Thế Minh, đứng dậy lớn tiếng nói: “Đúng! Đã làm phải làm cho lớn! Trên thế giới, nước S ta chưa từng làm vua của thế giới ngầm thì để chúng ta lên làm!”

Đông Thắng thấy vậy vội đứng dậy, nói theo: “Em cũng muốn làm vua!”

Vừa nói xong thì liền bị mọi người chửi bới.

Thế Minh đưa tay về phía mọi người, tinh thần phấn chấn nói: “Chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực thì những lời tôi mới nói không phải chuyện viển vông mà đều là những chuyện xác thực, đều có thể thực hiện được. Từ nay về sau, mục tiêu của chúng ta không chỉ giới hạn ở giới xã hội đen nữa, chúng ta phải xuất hiện trong cả giới thương trường, thậm chí là chính trị, bồi dưỡng lực lượng của chúng ta. Đã không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến mức tốt nhất! Hơn nữa tôi không mong bất cứ ai trong số chúng ta sẽ xảy ra chuyện gì, mọi người giống như anh em trong nhà tôi vậy! Nên sau này mọi người phải nhớ lấy, mặc cho có xảy ra chuyện gì thì cũng phải bình tĩnh, an toàn quan trọng hơn tất cả!”

Mọi người đồng thanh đáp lại!

Thế Minh kích động cao giọng nói: “Bụng bảo dạ nhớ cho kĩ, chúng ta là hàng gốm sứ quý giá, không phải mấy bọn đất sét đất nung rẻ tiền. Chúng ta là quý tộc đời mới, phải đứng trên đỉnh núi cao nhìn xuống đất liền...”

“Chúng ta là hàng sứ, chúng ta là quý tộc mới...”

Mọi người đồng thanh hét theo, tiếng nói vang vọng một vùng trời, đến cả người mới tham gia như Đặng Tâm Lỗi cũng không khỏi cảm thấy chấn động.

Thế Minh cố ý nói như vậy, một là để mọi người có một cảm giác ưu việt, để mọi người thể hiện cái tôi hơn người, cái cảm giác ưu việt khi mà được đi theo cậu, được làm anh em với cậu là một niềm vinh hạnh.

Nhất là cậu còn hiểu rõ một điều, bất kể là lúc nào thì đào tạo nhân lực, bồi dưỡng nhân tài luôn là thứ quan trọng nhất, đặc biệt là những nhân tài có thể trung thành với mình, có nhiều tiền như thế nào đi chăng nữa cũng không thể mua được.

Những người đang ngồi ở đây đều có những sở trường riêng, là những cánh tay đắc lực mà cậu không thể thiếu, mạng của bọn họ liên quan trực tiếp đến con đường tranh đoạt vị thế của Thế Minh sau này, nên để bọn họ hiểu rõ tầm quan trọng của mạng sống là điều bắt buộc.

Ngày hôm nay là ngày có tính đột phá nhất với bang Thế Minh. Từ ngày hôm nay trở đi, từ một băng đảng xã hội đen thấy cảnh sát là sợ mất mật đã trở thành một lực lượng siêu việt trong cả hai giới xã hội đen và giới thương trường. Nó cũng là biểu tượng cho sự trỗi dậy của bang Thế Minh. Tuy bị Bộ Chính trị Trung ương khống chế, nhưng Thế Minh cũng đã chính thức bước một bước ra khỏi giới xã hội đen.

Mọi người ở trong bar bàn luận cả một ngày, quyết định được rất nhiều chuyện. Ví dụ như là thành lập công ty như thế nào, điều này rất quan trọng.

Bây giờ thành lập công ty không chỉ để che giấu thân phận xã hội đen, và rửa tiền nữa mà là cần nó có thể thật sự kiếm tiền, có cơ sở vững chắc để phát triển sau này.

Mọi người không có khái niệm nào về việc thành lập công ty như thế nào, không nắm bắt được thị trường bây giờ thì cái gì là có tiềm lực nhất, kiếm được nhiều tiền nhất, sau khi thảo luận hồi lâu cũng chưa chốt được.

Thế Minh quyết định mấy ngày nữa sẽ đi một chuyến đến chỗ ông cụ để hỏi kinh nghiệm. Nhưng tên công ty thì mọi người đã nghĩ ra, lấy là Đông Hưng. Thế Minh còn nhắc đến việc buôn bán thuốc phiện, hi vọng có thể thay đổi thu nhập chính của bang phái từ việc bán thuốc phiện thành kinh doanh sòng bạc ngầm, đồng thời tìm cách buôn lậu với các băng nhóm nước ngoài, cả hai cách này đều là những cách kiếm được nhiều tiền.

Việc mở sòng bạc Đặng Tâm Lỗi nhận lo liệu, gã nói gã có vài người bạn đều là cao thủ, việc cầm trịch trong sòng bạc không có vấn đề gì. Còn chuyện buôn lậu với băng nhóm nước ngoài thì tạm thời mọi người vẫn chưa có dự tính gì cả.

Sau đó, Thế Minh lại tổ chức lại bang phái lần thứ ba. Dưới các đảng sẽ mở ra ba đảng nhỏ nữa, những người cầm đầu sẽ chọn ra ba phó đảng, như vậy thì bang phái sẽ càng có tính hệ thống hơn, dễ quản lí hơn. Đội Ám chia ra làm hai, một đội trong số đó vẫn giữ tên cũ là đội Ám, đội còn lại đổi tên thành Máu Lạnh, do Đặng Tâm Lỗi cầm đầu huấn luyện, chuyên đảm nhận việc ám sát.

Sau khi thương lượng xong xuôi những việc này, sắc trời bên ngoài cũng đã tối.

Thế Minh nhìn đồng hồ, cười nói: “Mọi người có thể nghỉ ngơi được rồi!”

Nghe Thế Minh nói vậy, mọi người đồng loạt đứng dậy vươn vai, đột nhiên cảm thấy đói bụng, lúc này mới nhớ ra là cả ngày chưa ăn gì.

Mấy này qua mọi người luôn sống trong sự hoảng loạn, lo lắng, chẳng ai có tâm trạng ăn uống, đói thì cũng chỉ ăn qua loa vài miếng để ứng phó. Bây giờ Thế Minh bình an trở về, mọi người đã có thể yên tâm hơn, tâm hồn ăn uống cũng trỗi dậy.

Thế Minh thấy mọi người đã gầy tọp cả đi, nửa đùa nửa thật nói: “Tối nay mọi người cùng đi ăn đi, tốt nhất là bao cả một quán bảo các anh em đến tụ tập.”

“Không thành vấn đề, cứ để em lo!” Đông Thắng nghe thấy ăn uống thì cười lớn nói.

Bình Luận (0)
Comment