Khởi Đầu Của Bóng Đêm

Chương 109 - Đỉnh Cao Của Thuyết Phục

Trưa hôm sau, nhóm người cán bộ Thế Minh hội ngồi quanh chiếc bàn lớn trong sảnh chuẩn bị ăn cơm, trước khi bắt đầu dùng bữa, Thế Minh hỏi Trung Vương:

“Trung Vương, khoảng thời gian này đất J không có động tĩnh gì sao? Mấy ngày này chỉ bận lo chuyện công ty, cũng không có thời gian nói chuyện với mọi người.”

Trung Vương nghĩ một lúc rồi nói: “Đội Hồn và bang Hổ Trắng đều không có động tĩnh gì, chỉ là bây giờ đột nhiên có một thế lực mới vùng lên, ngoài ra còn có một người biệt danh là Khuê Mù vừa mới ra tù, hình như trước kia là người dưới trướng của ông Tư, rất có uy danh, trước giờ có không dưới mười bang lớn nhỏ dựa dẫm vào hắn, thế lực không cần nghĩ cũng biết là mạnh đến nhường nào, ở đất J này cũng có tiếng nói riêng của mình!”

“Khuê Mù?” Thế Minh lẩm nhẩm cái tên này, hỏi: “Trước kia, kẻ này rất có tiếng sao?”

“Nghe nói là vậy. Trước kia ông Tư có ba tướng lớn, một kẻ đã chết, một kẻ thì chạy trốn, bây giờ chỉ còn lại hắn thôi. Vì sức ảnh hưởng của ông Tư ở đất J quá lớn, đa số các đại ca của các bang phái lớn bây giờ đều từng là đàn em của ông ta! Bây giờ chỉ cần Khuê Mù lên tiếng, những kẻ vốn từng từ một ổ mà ra này sẽ tụ tập lại ngay lập tức, để đối phó thì cũng rất khó khăn!”

Trung Vương nói hết những tin tức thăm dò được ra.

Thế Minh suy nghĩ một lúc rồi nói: “Không cần quan tâm đến hắn vội. Cứ để hắn lôi kéo, làm càng lớn càng tốt! Nếu hắn không làm được, chúng ta cũng có thể giúp một tay!”

Mọi người ngạc nhiên nhìn Thế Minh, không hiểu ý của cậu, đồng thanh hỏi: “Anh Minh, tại sao thế?”

“Thế lực của hắn càng lớn, sau này chúng ta càng dễ đối phó. Ví dụ đám người này mà tách nhau ra, chúng ta muốn bắt thì phải bắt từng kẻ một vừa mệt óc vừa mệt người, nếu chúng tụ tập lại với nhau, chúng ta chỉ cần bắt gọn một lần là được. Tóm cỏ tóm cả cụm. Hơn nữa, còn có một nhân vật quan trọng sẽ giúp chúng ta!”

Thế Minh khẽ gõ đầu, cười khẩy nói.

Mọi người nghe Thế Minh nói vậy thì cũng đã hiểu ra, Long cười nói: “Minh nói đúng, đám người này tụ tập lại cho dù có khó tóm thì cũng còn có ông Lâm giúp chúng ta mà! Haha! Ông Lâm chúa ghét xã hội đen, sẽ không để mấy bang phái xã hội đen lớn mạnh đâu!”

Buổi chiều, Thế Minh đến công ty, vừa vào phòng làm việc đã nhìn thấy Khúc Phi ngồi đợi sẵn ở chiếc sofa bên cạnh.

Gã cũng nhìn thấy cậu, đứng dậy bước tới nói: “Tôi về nhà đã nghĩ kĩ rồi, tôi...”

Thế Minh khẽ vỗ nhẹ vai gã, cười nói: “Chúng ta vào trong nói!”

Sau đó nói với Trương Tình đứng trước cửa phòng làm việc: “Chị Tình, pha giúp em hai ly cafe!”

Sau khi vào phòng, Thế Minh bảo Khúc Phi ngồi xuống, hỏi: “Xem ra anh Phi đã suy nghĩ kĩ càng rồi, không biết có vấn đề gì với những yêu cầu tôi đưa ra không?”

Khúc Phi liền nói: “Tôi suy nghĩ xong xuôi rồi, quyết định sẽ đến công ty cậu làm việc. Hơn nữa tôi cũng đã truyền lại lời của cậu có bà con láng giềng rồi, mọi người đều là những người hiểu lí lẽ, nghe lời cậu nói đều vô cùng cảm động, đa số đều đồng ý chuyển đi. Còn vài nhà nữa tôi sẽ từ từ thể thuyết phục.”

Thế Minh thầm mừng trong lòng, tỏ ra chân thành nói: “Anh Phi, lần này thật sự rất cảm ơn anh, anh cũng coi như đã làm được một chuyện lớn cho thành phố J rồi!”

Khúc Phi đỏ mặt, ngại ngùng nói: “Không tính là gì cả, tôi chỉ góp thêm vài lời thôi! Còn kém xa những người có thể làm việc lớn như các cậu!”

Thế Minh nghe Khúc Phi nói vậy cũng thấy xấu hổ, cười nói: “Mọi người đều cống hiến cho nhà nước cả thôi! À đúng rồi.”

Thế Minh kéo Khúc Phi, bắt tay gã nói: “Chào mừng anh đến với công ty Đông Hưng của chúng tôi! Bây giờ công ty mới bắt đầu khởi nghiệp, hi vọng anh có thể góp công sức của mình cho việc phát triển của công ty! Tối nay chúng ta sẽ đến khách sạn liên hoan, xem như là chào mừng anh gia nhập!”

Được Thế Minh coi trọng như vậy, Khúc Phi rất cảm động, gật đầu thật mạnh: “Tôi nhất định sẽ cống hiến hết mình cho công ty!”

Khúc Phi không nói dối, gã quả thực đang cố gắng vì Thế Minh. Nhờ có gã thuyết phục, 21 hộ gia đình khiến cả thành phố lẫn tỉnh ủy đau đầu kia đều đã đồng ý chuyển đi. Thế Minh cũng thực hiện lời hứa khi trước, cho mỗi hộ sáu trăm nghìn. Chút tiền này so với lợi ích về sau Thế Minh nhận được hoàn toàn không đáng là bao. Cậu hiểu điều này, vậy nên, những việc cần tiêu đến tiền, trước giờ Thế Minh đều không cảm thấy tiếc.

Sau khi những cư dân cứng đầu này chuyển đi, việc khai thác nơi này cũng thuận thế được giao cho Thế Minh, vì số tiền đã hứa không phải một con số nhỏ, không thể nào không tạo chút quan hệ với bên Trần Trung Văn, đương nhiên, ông ta cũng sẽ nhận được không ít lợi lộc.

Thông qua Trần Trung Văn, Thế Minh lại vay sáu trăm triệu từ phía ngân hàng. Không lâu sau, có rất nhiều công ty xây dựng tìm đến Thế Minh, mong cậu có thể giao công trình này cho bọn họ. Đây lại là một chuyện làm Thế Minh đau đầu, rốt cuộc nên chọn bên nào cậu cũng không biết được, ném việc này cho Văn Siêu rồi Thế Minh chuồn trước!

Khoảng thời gian này, đất J cũng xem như khá yên bình, đây cũng chỉ là sự bình yên trước khi cơn bão ập tới. Đội Hồn chịu ảnh hưởng nặng nề sau trận đánh, ngoài mặt không có phản ứng gì quá mạnh mẽ nhưng lại ngầm tập trung một lượng lớn người Trung Quốc ở đất J. Bang Hổ Trắng và thế lực mới của Khuê Mù xảy ra va chạm, nhưng hai bên đều cố kị lẫn nhau.

Thế Minh rất kín tiếng, ngoài mặt thì tập chung phát triển việc làm ăn chính đáng nhưng lại ngầm mua một số lượng vũ khí lớn, lặng lẽ tiêu diệt hai quán bar gần đó.

Sau khi Phan Khánh Anh biết chuyện này đã lập tức gọi điện cho Thế Minh, hỏi cậu có chuyện gì? Thế Minh thầm mắng ông ta nắm bắt thông tin quá nhanh, đúng là thính như chó! Cậu nói với Phan Khánh Anh, một quán bar trong số đó là được bang Ám Hồn của đội Hồn chống lưng, san bằng hai quán bar này là vì muốn đả kích đội Hồn. Đối với việc này, Phan Khánh Anh cũng không có gì để nói, trước khi cúp máy ông ta còn cảnh cáo Thế Minh, nếu còn tiếp tục bành trướng thế lực giới xã hội đen thì sẽ tống cậu lên tòa... vân vân và mây mây.

Đối với lời này, Thế Minh ngoài mặt chỉ cười, nhưng sự nhúng tay của Phan Khánh Anh khiến cậu có cảm giác rất phiền chán, cậu thầm nghĩ kế sách cho sau này để thoát khỏi sự khống chế của ông ta!

Bình Luận (0)
Comment