Diệp Thiên ngồi suy tư trước khí lô.
“Đúng rồi, kiếm nhật là dùng cách chế tạo riêng biệt không giống những thanh kiếm bình thường khác, không biết có áp dụng được nó không”.
Diệp Thiên suy nghĩ về nhưng thanh kiếm ở trái đất.
“Phải thử thì mới biết”.
“Mà ra chỗ khác luyện thử thì hay hơn”.
Trước khi bắt đầu vào cuộc thí nghiệm nhỏ của mình Diệp Thiên nhìn xung quanh căn phòng rồi quyết định đi chỗ khác thí nghiệm thì an toàn hơn.
Hắn đi đến sau nhà cách xa một chút rồi lấy khí lô và tài liệu ra bắt đầu làm việc.
Giống như trước, hắn cho vào từng loại tài liệu khác nhau rồi dung hợp thành khí phôi, nhưng đến đây thì bắt đầu khác với trước đó.
Diệp Thiên không để các loại tài liệu khác dung hợp với khí phôi tạo thành một binh khí hoàn chỉnh mà để khí phôi sang một bên sau đó cho thêm các loại tài liệu khác nhau dung hợp thành một cái khí phôi thứ hai.
Hai khí phôi hình kiếm song song nhau lơ lửng giữa khí lô.
Diệp Thiên đột nhiên tăng lên hỏa lực nung đốt hai khí phôi, một trong hai khí phôi bắt đầu di động từ từ từng chút một bao bọc lấy khí phôi còn lại.
“Hợp”.
Diệp Thiên quát một tiếng tăng thêm hỏa lực.
“Keng…”.
Một âm thanh kim loại phát ra từ trong khí lô, Diệp Thiên nghe được âm thanh này biết là mình đã thanh công lập tức để các loại tài liệu khác dung hợp vào khí phôi tạo thành một thanh kiếm hoàn chỉnh.
“Ngưng”.
Diệp Thiên tập trung quát lớn hoàn tất luyện khí.
“Tam giai thượng phẩm”.
Diệp Thiên không thể chờ đợi từ trong khí lô lấy ra thanh kiếm màu đỏ hồng, thân kiếm có những đường vân màu trắng uốn lượng nhẹ nhàng.
“Vút vút… Xèo…”.
Diệp Thiên dùng thanh kiếm múa vài đường kiếm pháp, lúc hắn vung kiếm xung quanh thân kiếm xuất hiện một vệt đỏ nóng bỏng, lúc chém từ mũi kiếm phóng ra một ngọn lửa theo đường chém của kiếm tạo thành một vết chém hình lưỡi liềm màu đỏ cắt đứt một đường sâu trên đất, xung quanh vết cắt còn đang thiêu đốt lấy hỏa diễm.
“Tốt, tốt, mặc dù là Tam giai thượng phẩm nhưng uy lực đã đạt đến Tứ giai hạ phẩm”.
Diệp Thiên mỉm cười hài lòng với thành quả thí nghiệm.
“Lách cách…”.
Đang vui mừng thì trên thân kiếm phát ra vài tiếng động nhỏ.
Diệp Thiên nhìn lại thì thấy một ít vết nứt xuất hiện trên thân kiếm.
“Xem ra tài liệu dùng để ngưng khí không chịu nổi uy lực của nó”.
Diệp Thiên phán đoán, mặc dù xuất hiện thiếu hụt nhưng không ăn nhầm gì, dù sao chỉ là thí nghiệm nếu một lần liền ra thì bản thân mình cũng quá biến thái rồi.
Để thanh hỏa kiếm sang một bên hắn tiếp tục luyện chế thanh kiếm thứ hai bằng cách luyện chế mới của mình.
Lần này lúc ngưng khí hắn dùng một ít tài liệu Tứ giai để dung hợp.
Quả nhiên thanh kiếm này không xuất hiện bất cứ điều gì khác thường cho dù hắn có sử dụng uy lực mạnh thế nào.
“Ừm… tiếp theo thử dùng tài liệu tứ giai”.
Nâng lên một cấp độ tài liệu Diệp Thiên càng tập trung cao độ.
Không bao lâu, một thanh kiếm màu vàng nhạt xuất hiện trên tay Diệp Thiên.
“Tứ giai hạ phẩm, uy lực đạt đến Tứ giai thượng phẩm, không xuất hiện bất thường”.
Diệp Thiên từng bước đánh giá thanh kiếm này.
Hắn phát hiện tài liệu dùng để ngưng khí không nhất định phải cao hơn tài liệu của khí phôi mà chỉ cần không quá xung đột với tài liệu khí phôi hoặc có tác dụng bổ sung thì không những không làm hỏng mà còn tăng lên một ít uy lực cho thanh kiếm.
“Bây giờ đến thanh kiếm của chính ta”.
Diệp Thiên quyết định luyện ra thanh kiếm cho riêng mình.
Lần này Diệp Thiên lựa chọn tài liệu cực kì tỉ mỉ, trong đầu cũng đã mườn tượng ra hình dáng thanh kiếm của mình.
“Lên”.
Khẽ quát Diệp Thiên cho vào khí lô từng loại tài liệu.
Không lâu sau, bên trong khí lô nằm lấy hai cái khí phôi, dung hợp khí phôi hoàn tất Diệp Thiên lấy ra móng vuốt của Kim Viêm sư thả vào trong khí lô.
“Ngưng”.
Bước cuối cùng hoàn tất Diệp Thiên từ trong khí lô lấy ra một thanh kiếm màu xám, nếu không phải giữa thân kiếm có một ít hoa văn thì nhìn qua người khác sẽ tưởng nhầm là một thanh thiết kiếm tầm thường.
Diệp Thiên không quan tâm vẻ ngoài của nó mà cầm trên tay bắt đầu thử kiếm.
“Rít…rít…”.
Mỗi lần Diệp Thiên vung kiếm đều phát ra âm thanh xé gió cực kì sắc bén vang lên làm người sởn cỏ gai óc.
“Kiếm tốt, Tứ giai cực phẩm nhưng so với Ngũ giai trung thượng phẩm bình thường không khác gì”.
Diệp Thiên hài lòng vuốt lấy thanh kiếm.
Luyện ra thanh kiếm này hắn không quan tâm nó có mang thuộc tính hay không mà chỉ quan tâm đến độ bền, độ sắc bén của nó, vì nếu thanh kiếm này mang một thuộc tính nào đó như thanh hỏa kiếm kia thì lúc hắn chuyển đổi thuộc tính huyền lực của mình thì sẽ xảy ra xung đột không đáng có.
Nhìn thì có vẻ tầm thường nhưng thanh kiếm này lại tốt hơn những thanh kiếm hắn rèn cả ngày hôm nay.
Không chỉ thế Diệp Thiên còn đánh vào một vài cái tiểu trận pháp lên thanh kiếm nên không có thuộc thính cũng không hề gì.
“Khởi”.
“Ong ~… rắc rắc…”.
Diệp Thiên truyền huyền lực vào thanh kiếm, những hoa văn trên thanh kiếm lập tức phát ra ánh sáng ẩn hiện, điều kì lạ là mặt đất dưới chân Diệp Thiên lập tức xuất hiện những vết nứt.
“Hô… Tốt, sau này gọi ngươi là Ngân Trọng kiếm”.
Một lúc sau Diệp Thiên thở ra, hài lòng nhìn thanh kiếm.
Trên Ngân Trọng kiếm, Diệp Thiên tạo ra 3 cái trọng lực tiểu trận pháp, mỗi cái có thể tăng gấp 10 lần trọng lượng của thanh kiếm.
Ngân Trọng kiếm năng khoảng 100kg, 3 cái trọng lực trận pháp nếu phát ra hết uy lực thì Ngân Trọng kiếm sẽ lập tức nặng tới 10 vạn, một cú chém cũng đủ chém đối thủ tang xương nát thịt.
Lần này là may mắn có tài liệu đủ chắc chắn của một huyền thú vương giả như Kim Viêm sư luyện ra Ngân Trọng kiếm nếu không nhiều nhất chỉ có thể tạo ra hai cái trọng lực trận pháp mà thôi.