Diệp Thiên hài lòng vuốt ve Ngân Trọng kiếm, mục đích đã hoàn thành hắn thu hồi lại mọi thứ trở về phòng tiếp tục tu luyện.
Ngày hôm sau, Diệp Thiên đem tất cả những thanh kiếm mà hắn không cần đưa cho Kim Sơn để hắn muốn làm gì thì làm, còn bản thân thì rời khỏi nhà đi trong học viện.
Mục tiêu hôm nay của Diệp Thiên là Huyền kĩ các.
Lần trước giao thủ với Dương Phượng Vũ hắn đã nhìn thấy khuyết điểm của mình, mặc dù chiến lực hiện tại của hắn rất bá đạo nhưng không có huyền kĩ để ứng biến trong lúc chiến đấu thì cũng không thể phát huy ra chiến lực thật sự của bản thân.
Trong kí ức của hắn kĩ năng cao siêu muốn bao nhiêu cũng có nhưng không như công pháp tu luyện từ từ, mà học kĩ năng cần có đủ điều kiện như thân thể hay tu vi thì mới có thể học nếu không sẽ phản phệ gây tổn thương đến bản thân.
Công pháp phân ra đẳng cấp là để phân biệt khả năng có thể tu luyện dài ngắn, còn kĩ năng phân đẳng cấp là để bản thân có đủ khả năng tu luyện hay không, hắn hiện tại cho dù tu luyện một kĩ năng thấp nhất ở trong kí ức cũng đủ để chơi xong cái mạng nhỏ này.
Diệp Thiên chậm rãi đi hướng Huyền kĩ các, vừa đi hắn vừa ngắm cảnh sắc xung quanh, rút kinh nghiệm lần trước lần này hắn đi con đường khá vắng nên không ai soi mói hắn cả.
Đến Huyền kĩ các, Diệp Thiên trong thấy một ít học viên đang đi dạo xung quanh tìm kiếm huyền kĩ thích hợp tu luyện.
“100 điểm được ở lại 2 giờ, ngoại viện chỉ được ở tầng 1, nội viện có thể đi tầng 2”.
Vừa bước vào cửa một âm thanh già nua vang lên bên tai Diệp Thiên.
Hắn nhìn qua thì thấy một lão nhân đang xem sách ở quầy.
“Đây”.
Diệp Thiên theo quy củ tiến lên đưa ra ngọc bài chứa điểm thưởng cùng lệnh bài nội viện.
“Vào đi, không được lên tầng 3”.
Lão nhân liếc qua đưa tay chạm ngọc bài một cái rồi cho hắn vào.
Diệp Thiên cầm lại hai thứ rồi đi vào.
Hắn nhìn cũng không nhìn tầng 1 trực tiếp lên tầng 2.
Tầng 2 ít huyền kĩ hơn tầng 1 nhưng cũng không thiếu, Diệp Thiên tùy ý vừa đi vừa lật xem một số quyển huyền kĩ.
Ở tầng 2 hầu hết huyền kĩ đều là Linh cấp thượng phẩm cho tới Huyền cấp hạ phẩm, huyền kĩ đẳng cấp phân chia giống như công pháp nên đây xem như đã là không tệ.
Có thể lấy ra hơn ngàn quyển để học viên học tập thì các đại gia tộc cũng không bằng.
Diệp Thiên lật hết quyển này hết quyển khác, cuối cùng chọn ra 3 quyển mà hắn xem là tạm được.
Thứ nhất là Vân phong bộ, là thân pháp huyền kĩ tốc độ di chuyển nhanh, huyền ảo khó bắt, hơn nữa khi di chuyển không phát ra âm thanh rất lợi cho việc nhất kích tất sát.
Thứ hai Thiểm lôi quyền, lôi thuộc tính quyền pháp, trong nháy mắt có thể ra nhiều quyền như lôi đình đánh đến, nhanh mạnh là hai từ để diễn tả bộ công pháp này.
Cuối cùng là Hỏa liên chưởng, không mạnh bằng Thiểm lôi quyền nhưng là quần thể huyền kĩ, một chưởng vung ra tạo thành những bông hoa lửa khổng lồ nuốt trọn mọi kẻ địch xung quanh.
Cả ba đều là Huyền cấp hạ phẩm huyền kĩ.
Theo như bình thường thì một người chọn 3 loại huyền kĩ có thuộc tính hoàn toàn khác nhau như vậy thì sẽ không thể luyện thành nhưng Diệp Thiên thì khác hắn không có thuộc tính có định nên có thể thoải mái học bất có huyền kĩ nào hắn thích.
Đây cũng là một trong những công dụng làm nên sự khủng bố của Hỗn Độn huyền đan.
Dành chút thời gian ghi nhớ hết nội dung của cả 3 quyển huyền kĩ, Diệp Thiên hài lòng rời đi Huyền kĩ các.
…
Diệp Thiên trở về sân viện lập tức tu luyện 3 môn huyền kĩ.
“Vù vù…”.
“Đùng đùng…”.
“Phựt…”.
“Nhập môn, đạt”.
Chỉ vài lần luyện thử Diệp Thiên đã có thể dùng cả 3 huyền kĩ.
Huyền kĩ tu luyện cũng chia làm nhiều cảnh giới, thuần thục mỗi một cảnh giới uy lực của huyền kĩ phát ra cũng không giống.
Cảnh giới tu luyện huyên kĩ chia làm: Nhập môn, sơ thành, đại thành cùng viên mãn.
Diệp Thiên hiện tại đã là nhập môn, nói ra khó có người tin, mặc dù nhập môn chỉ cần có thời gian ai cũng có thể đạt đến nhưng ít nhất cũng vài ba ngày, đằng này Diệp Thiên chỉ bỏ ra vài phút đã xong.
Mà cũng không thể so hắn với người khác, hắn có kinh nghiệm của thánh nhân, ngay cả kiếm mang khó tu luyện ra như vậy còn không phải bị hắn vừa chơi vừa luyện ra rồi sao?.
Hắn tiếp tục bỏ ra 1 giờ tu luyện huyền kĩ, 3 huyền kĩ lập tức đạt sơ thành.
Lại 3 giờ đi qua, đại thành đã bị hắn luyện xong.
“…”.
Trong sân bóng người Diệp Thiên ẩn hiện vô định không để lại bất cứ âm thanh nào.
“Đùng… ầm ầm…”.
Diệp Thiên đánh ra một quyền, trong nháy mắt một quyền của hắn hỏa thành từng đạo lôi điện đánh nát mặt đất.
“Xèo…xèo…”.
Diệp Thiên nhảy lên vung một chưởng xuống đất, một hạt lửa từ chưởng ấn bay thẳng xuống đất nổ tung thiêu đốt lan ra xung quanh như một bông hồng lửa xinh đẹp, bông hồng biến mất để lại đất đá bị nung chảy giữa sân.
Đến lúc hoàng hôn Diệp Thiên đã hoàn tất đem cả 3 loại huyền kĩ tu luyện đến viên mãn, nếu có người ở đây chắc chắn sẽ nhìn hắn như nhìn quái vật, hoảng sợ không nói lên lời.
“Haiz… cuối cùng cũng xem như xong”.
Diệp Thiên thở một hơi không kiên nhẫn nói.
Người khác nghe được một kẻ có thể trong vòng một ngày luyện 3 môn huyền cấp hạ phẩm huyền kĩ đến viên mãn còn thiếu kiên nhẫn thì sẽ đè hắn xuống nhổ nướ bọt.
Người khác tu luyện mấy năm không được hắn mới một ngày liền xong mà còn giở chứng khó chịu.
Luyện huyền kĩ xong cũng đã hết ngày, Diệp Thiên trở vào nhà nghỉ ngơi thư giản.