“Haha… giết tốt, giết tốt”.
Cả đám hạch tâm viện ngẩn người, một lúc sau mới bị tiếng cười của Trương Hổ đánh tỉnh.
Bọn hắn mặc dù là Huyền Vân cảnh nhưng chỉ mới là những tầng đầu mà thôi nếu gặp nhiều Huyền đan cảnh đỉnh phong bao vây cũng khó nuốt lắm.
“Có nhiều lệnh bài như vậy lần này không cần đánh cũng thắng, bây giờ làm gì?”.
Trương Hổ nói.
“Mình không đánh người nhưng người đánh mình, hiện tại không biết có bao nhiêu học viên bên ta vẫn an toàn”.
Dương Phượng Vũ nói khiến mọi người gật đầu.
“Thạch kiến thuật: Mô hình thế giới!”.
Diệp Thiên đưa tay ra phía trước nói khẽ.
“Ong~…”.
Một vòng tròn ma pháp màu vàng xuất hiện dưới chân của cả đám.
“Chuyện gì vậy?”.
Vân Phong hỏi Diệp Thiên.
“Các ngươi lùi lại một chút”.
Diệp Thiên thong dong nói.
Cả đám lùi ra phạm vi vòng ma pháp.
“Xạt…lóc cóc…”.
Đất đá bên trong vòng ma pháp bỗng di động liên kết với nhau tạo thành một mô hình ba chiều của khu rừng, từ bên ngoài nhìn vào thì lập tức thấy rõ từng từng cây đại thụ, từng tảng đá y hệt như thật cực kì sống động.
“Hửm… đây là chúng ta?”.
Dương Phượng Vũ nhìn vào giữa mô hình chỉ chỉ nói.
Mọi người nhìn vào thì liền thấy những hình nhân nhỏ với hình dáng giống như đúc bọn họ, họ cử động nó cũng cử động lại không sai.
"Đây là huyền thú?".
Vân Phong nhìn xung quanh thì phát hiện một ít hình nhân giống như huyền thú đang di động khắp nơi.
"Tất cả bên trong đều là mô phỏng địa hình xung quanh 30km mà ra tồn tại được 3 giờ thôi, các ngươi tìm xem có học viên hay kẻ địch nào không rồi tự xử lý đi".
Diệp Thiên giải thích rồi đi sang một bên nướng thịt huyền thú bắt đầu ăn sáng.
Skill này lúc đầu chuẩn bị để có thể nhanh chóng tìm kiếm mục tiêu bắt đầu cướp đoạt lệnh bài, hiện tại lệnh bài đầy đủ nên chỉ có thể lấy ra cho bọn Vân Phong tìm đối phương chơi đùa một hồi.
"Haiz… tên này đúng là người ta không hết kinh ngạc, nếu có được huyền kỹ này không phải là nắm bắt được nhất cử nhất động của đối phương sao?".
Trương Hổ nói.
Vân Phong cùng Dương Phượng Vũ cũng gật đầu đồng tình, còn những người còn lại vẫn chưa hết kinh ngạc nhìn chằm chằm vào mô hình bằng đất đá.
"Có không ít trận pháp cũng làm được điều tương tự chỉ là không rõ bằng mà thôi".
Diệp Thiên vừa ăn vừa nói.
"Vậy sao?".
Vân Phong hiếu kì.
“Chuyện đó không quan trọng, thứ khiến ta tò mò là làm sao Lý gia cùng Thạch gia đủ dũng cảm lật mặt với Vân, Dương hai nhà các ngươi”.
Diệp Thiên tò mò hỏi.
Theo như hắn biết thì thế lực mạnh nhất trong vương thành là Vân gia, dù sao cũng là hoàng tộc bên trong cao thủ đào tạo ra không phải số ít, cộng thêm Dương gia tài phú có thể nói không kẽ hở.
Còn Thạch gia thì chuyên đào tạo ra luyện đan sư cùng luyện khí sư, bảo vật xem như không ít nhưng chiến lực kém xa, Lý gia đông người cao thủ không ít nhưng so ra vẫn kém Vân gia, như thế làm sao có thể cùng Vân gia hô to được chứ.
“Haiz… đây là người không biết, Vân gia ta mặc dù cao thủ nhiều nhưng Đan Linh cảnh lại có bao nhiêu chứ, đột phá Đan Linh cảnh không chỉ là gia tăng về tu vi mà còn là thế lực”.
Vân Phong từ từ giải thích cho Diệp Thiên.
“Sau khi đột phá Đan linh cảnh tuổi thọ chí ít 300, chiến lực nghịch thiên đủ để một người diệt một tộc, một thế lực nhiều người hơn nữa mà không có Đan Linh cảnh tọa trấn cũng tồn tại không được bao lâu”.
“Tứ đại gia tộc trong vương thành đều có ít nhất một Đan Linh cảnh tọa trấn nên mới không ai sợ ai, Vân gia chúng ta mặc dù là hoàng tộc cũng không thể cản”.
Vân Phong thở dài.
“Nếu nói như vậy, không phải bên chúng ta nhiều Đan Linh cảnh sao?”.
Diệp Thiên càng nghi hoặc.
Lý gia cùng Thạch gia cộng lại chỉ có 2 Đan Linh cảnh mà thôi, Vân gia có 2 người là Liễu Mộc cùng Vân Long nếu thêm Dương gia không phải hơn rồi sao.
“Con trai trưởng của Lý gia, Lý Đào là một thiên tài đứng đầu vương thành mấy năm về trước, sau lại trong lúc làm nhiệm vụ được một vị tông chủ bên ngoài nhận làm đồ đệ từ đó Lý gia kéo lên quan hệ với vị tông chủ đó trong nháy mắt vượt qua Vân gia cùng Dương gia”.
Dương Phượng Vũ nói.
“Vị tông chủ kia không những là Đan Linh cảnh mà còn là một thuần thú sư, thú cưỡi của hắn cũng là Đan Linh cảnh, nếu Lý Đào để vị kia giúp đỡ trừ đi Vân gia cùng Dương gia thì bên ta khó mà thắng”.
“Ra vậy”.
Diệp Thiên bây giờ mới hiểu sự tình đầu đuôi.
Tông môn là một thế lực cỡ lớn không bị quản thúc bưởi các vương quốc, mặc dù thực lực tổng hợp không bằng vương quốc nhưng để lập ra một tông môn thì ít nhất phải có 1 Đan Linh cảnh tọa trấn, không thể xem thường.
Thuần thú sư là nghề nghiệp cùng đẳng cấp với luyện đan sư, dùng các bí thuật để giao ước với huyền thú để nó thành sủng thú của mình, lúc chiến đấu thuần thú sư chiến lực không cao nhưng có sủng thú hỗ trợ lực chiến cũng hơn người thường một đoạn.
“Đinh!”.
- Nhiệm vụ chính tuyến: Hỗ trợ Vân gia cùng Dương gia tiêu diệt Lý gia và Thạch gia.
- Hoàn thành: Hộp Quà Skill, 300 vạn, thăng 1 cấp.
- Thất bại: Hệ thống biến mất.
“Hừm… Nhiệm vụ chính tuyến?”.
Diệp Thiên nheo mắt.
Bình thường hắn nhận nhiệm vụ chỉ có hai từ ‘Nhiệm vụ’ mà thôi, lần trước là ‘Sư đồ’, hiện tại lại ra một cái ‘Chính tuyến’ hơn nữa nhìn trừng phạt nếu thất bại liền biết là bắt buộc không thể không làm.
Trong lúc nhất thời Diệp Thiên suy nghĩ ra rất nhiều loại tình huống khác nhau để giải thích chuyện này.