Không Có Tiền Ly Hôn

Chương 58

Bất kỳ người đàn ông nào bị bạn đời đánh giá như vậy cũng không thể chịu đựng được, huống chi Adrian còn là một người có lòng tự trọng đặc biệt cao. Hắn lập tức xù lông lên: “Em không để tôi chuẩn bị gì đã đột kích, tôi nhờ vào nền tảng lý luận mới có thể tùy thời phát huy, được như thế đã rất không tồi rồi!”

Chung Yến sững sờ, “Nền tảng lý luận gì cơ… Không phải anh nói anh kinh nghiệm phong phú sao?”

“Tôi kinh nghiệm lý luận phong phú không được sao!” Adrian buồn bực nói.

Chung Yến lúc này mới hiểu ra, đêm làm hết nửa ngày hôm đó hoá ra là đêm đầu của hai chàng trai tân xế tuổi, trái tim y kinh hoàng đập loạn, hỏi: “Vậy nên trước đó anh chưa cùng người khác…”

“Không có. Tôi mấy năm nay bận rộn muốn chết, nào có rảnh rỗi làm chuyện này với người khác chứ.” Adrian cường điệu u oán nói, “Tôi thay em thủ thân như ngọc nhiều năm như vậy, em còn ghét bỏ tôi kỹ năng không tốt, tôi đi đâu luyện đây? Không thì để hôm nào đó tôi ra ngoài tập luyện rồi…”

Chung Yến mắt sắc lẻm hỏi: “Anh dám!”

“Không dám không dám.” Adrian vội biểu đạt lòng trung tâm, lại lập tức cười hề hề, “Em dữ quá, hầy, mới ngày thứ hai kết hôn đã hung dữ vậy rồi, bảo sao người xưa nói hôn nhân như phần mộ, xem ra cuộc sống sau này không dễ chịu rồi đây…”

Những lúc dính đến Adrian, Chung Yến là một người cực kỳ hẹp hòi. Khi họ còn là ‘bạn tốt’, chỉ vì Fayn có quan hệ thân thiết với Adrian, dao động đến địa vị ‘bạn tốt nhất của Adrian’ mà Chung Yến nhiều năm như vậy vẫn luôn không ưa Fayn, tới giờ vẫn còn canh cánh trong lòng, chứ đừng nói chi bây giờ họ còn là quan hệ một – một hợp pháp. Chung Yến uể oải nói: “Anh chỉ là của mình em. Pháp luật đã thừa nhận rồi, anh không được làm chuyện phạm pháp.”

Adrian nghe y nghiêm túc biểu thị công khai chủ quyền, không nhịn được muốn cười. Chung Yến tức giận cách chăn châm chọc hắn: “Không được cười! Em nghiêm túc đấy!”

“Được được, nghiêm túc rồi, anh không phạm pháp.” Adrian đanh mặt, ra vẻ nghiêm túc nói: “Anh vẫn luôn là công dân tốt tuân theo pháp luật mà.”

“Công dân tốt mà cưỡng chiếm một tinh khu được pháp luật bảo vệ à,” Chung Yến an ổn nằm trong ngực Adrian, chỉ lộ ra một gương mặt, giống như loài động vật nhỏ nào đó dịu ngoan cọ mặt vào tay Adrian, chậm rãi cùng hắn nói chuyện, “Em vừa xem được tin anh phong toả biên cảnh tinh khu Labor rồi. Đã tìm được Khuất Vĩnh Dật chưa?”

“Khắp nơi đều đang bàn tán chuyện chúng ta bị tập kích và chuyện kết hôn, khó cho em có thể nhìn được tin tức khác.” Adrian biết Chung Yến là kiểu người không chịu ngồi yên, lấy lại sức là muốn xử lý tình hình trước mặt ngay, bèn nói thật cho y, “Sáng nay đã bắt được rồi, hiện giờ đã giải về chủ tinh Navi, thân tín của tôi đang thẩm vấn ông ta.”

“Vậy bên Labor anh định chừng nào rút binh?”

“Tôi không định rút binh khỏi Labor.”

Vẻ mặt Chung Yến không đổi, bình tĩnh nói: “Không rút ư? Định tìm người sửa án oan cho Hội trưởng trước, sau đó phục chế lại bên Bạch Thuẫn tinh sao?”

Adrian hiếm khi thấy y trấn định tự nhiên, gặp chuyện không hoảng như vậy, hơn nữa suy nghĩ cả hai không hẹn mà gặp, sự ăn ý này khiến Adrian dị thường vui vẻ, hắn nhịn không được cúi đầu hôn lên mặt Chung Yến một cái, “Vẫn là em hiểu tôi.”

“Đang nói chính sự mà, anh làm gì vậy.” Chung Yến bị vết thương ảnh hưởng nên không thể nói chuyện quá nhanh, y từ tốn nói, trong giọng không có ý trách cứ mà còn mang theo ý cười, “Chứng cứ đã thu thập đến đâu rồi?”

“Đã gần đủ, hầu như là do Tiêu bản cung cấp, phòng tình báo bên này chỉnh hợp lại. Rạng sáng ngày mai, tôi sẽ cho người tới nhà giam ở tinh khu Labor để nói chuyện với người nhà Hội trưởng trước về việc này.”

Chung Yến gật đầu nói: “Hội trưởng trước của tinh khu Labor hẳn sẽ rất vui lòng hợp tác với anh. Điệp đã hy sinh ông ấy, khiến ông ấy không còn đường đi, nếu anh tỏ ý hợp tác, ông ấy ắt cầu còn không được. Huống chi trong sự kiện Bạch Thuẫn tinh hai bên đều ngầm hiểu mà cho nhau bậc thang, cũng xem như là đã từng ‘hợp tác’.

“Không sai, tôi cũng nghĩ như vậy. Pearson trăm phương ngàn kế gây ra náo động lớn như vậy, chắc chắn không ngờ tới cuối cùng tinh khu Labor lại rơi vào tay tôi.”

“Đừng chủ quan, chuyện này còn chưa chắc chắn được. Tinh khu Labor nằm trong phạm vi thế lực của Điệp, bên anh chiếm hạ nó rầm rộ như vậy, Thủ đô tinh có phản ứng gì? Có lý do lùng bắt đào phạm để bao biện, bọn họ sẽ không đến mức xuất binh, nhưng chưa chắc đã không khống chế dư luận.” Chung Yến suy đoán nói, “Đã cảnh cáo nghiêm trọng? Còn nhiều lần đúng chứ?”

Adrian hỏi: “Vừa rồi em thật sự không xem được tin tức sao? Đoán quá chuẩn.”

“Em chỉ hiểu quá rõ Hội nghị bàn tròn và đám người kia thôi.” Chung Yến cười nhạo nói, “Trong mười hai người, trên cơ bản chỉ có phe Pearson muốn đánh, ông ta thuộc phái cấp tiến, chủ chiến. Còn ông ngoại anh, cũng chính là trận doanh bên ngoài của em, thuộc phái bảo thủ. Chuyện Khuất Vĩnh Dật bại lộ, các Thượng nghị sĩ còn lại cũng không phải kẻ ngốc, đều sẽ sớm tỉnh táo lại thôi. Khuất Vĩnh Dật chẳng qua chỉ là một Nghị viên cao đẳng bình thường, nào có lá gan trù bị kế hoạch ám sát anh. Huống hồ khi chọn người đi, Pearson không hề phản đối gì đã nhượng bộ đồng ý, họ cũng có thể đoán được ngay người phía sau chính là Pearson. Em không cần tham gia cũng biết trong hội nghị bàn tròn họp khẩn ngày hôm qua đã nói những gì. Ai biết được trong tay anh có nắm chứng cứ thì sao? Nếu Thủ đô tinh ra tay với Navi vào lúc này, ngộ nhỡ anh có chứng cứ xác thực là một Thượng nghị sĩ muốn ám sát mình, chuyện này một khi công bố ra ngoài, lực tín nhiệm của Thủ đô tinh xem như bị huỷ. Hơn nữa, nếu có thể dùng vũ lực chặn anh lại thì còn tốt, nếu không thể, làm lớn chuyện sẽ mất lòng dân, bọn họ sẽ không mạo hiểm như vậy. Hội nghị bàn tròn trước đây vô số lần nhằm vào tinh khu Navi đều là không giải quyết được gì như vậy.”

Trong cuộc họp cấp cao của quân đội Navi, mọi người cũng sẽ phỏng đoán suy nghĩ của Thượng nghị viện, nhưng đây là lần đầu tiên Adrian nghe được một Thượng nghị sĩ chính miệng miêu tả phong vân bên trong Hội nghị bàn tròn. Hắn dịch chăn cho Thượng nghị sĩ trong lòng, nhíu mày nói: “Đây là quan điểm phái bảo thủ bọn em sao?”

“Không phải là phái bảo thủ ‘bọn em’, mà là quan điểm của phái bảo thủ ‘bọn họ’.” Chung Yến nhấn mạnh nói.

“Bọn họ có khuynh hướng thăm dò thực lực quân sự của Navi rồi tính toán sau. Họ cũng là bên ủng hộ để em có thể tới Navi.”

“Người ta trông cậy vào em tới đây để dò xét thực lực quân sự của Navi, em xem em làm được gì rồi? Ở nhà Tổng chỉ huy tinh khu Navi ngày ngày bận rộn nuôi thỏ, cực kỳ không tròn trách nhiệm đấy, Nghị viên Chung Yến ạ.” Adrian cười nói.

“Không phải em bị cướp vũ trụ tập kích bị thương sao. Đầu tiên là cha anh tập kích em, sau đó còn bị anh giam lỏng, em còn phải dưỡng thương, sao có thể làm việc được.” Chung Yến nói đến đây, không khỏi cảm thán nói, “Con người quả nhiên không nên nói dối, trước đó nói dối rằng em bị cướp không gian tập kích làm bị thương, cần dưỡng thương không thể trở về Thủ đô tinh, hiện giờ quả nhiên ứng nghiệm rồi, lúc này là phải dưỡng thương không về được thật.”

“Dưỡng thương khỏi em cũng đừng mong về được.” Adrian nói, sau đó dừng lại.

Chung Yến cũng không nói tiếp, họ đều ý thức rằng, một khi bàn tới chính sự, cuộc nói chuyện của cả hai rốt cuộc lại chạm tới chủ đề không thể tránh khỏi kia.

“Tiểu Yến, tôi nghĩ kỹ rồi.” Adrian nói, “Lúc trước em nói với tôi rằng tôi quá hà khắc với em, bắt em phải trở thành thánh nhân trong thánh nhân, không chỉ luận tài còn luận cả đức… Em nói đúng. Bởi vì tôi thích em, nên mong chờ với em khác người thường, luôn cảm thấy em làm việc tốt còn chưa đủ, còn phải có cả tâm địa hướng thiện mới được, đây chính là vấn đề của tôi. Em có năng lực, có khát vọng, em đã muốn vị trí kia… Tôi sẽ không cản.”

Chung Yến kinh ngạc quay đầu nhìn hắn, động tác quá lớn làm vết thương của y lại đau, nhưng y không để ý, trong mắt là mừng rỡ không ngờ đến.

“Nhưng! Đừng vui mừng sớm như vậy, còn nhưng.” Adrian cố ý xụ mặt, cường điệu nói, “Nhưng chỉ có thể thiết lập chế độ Tổng thống phân quyền, không thể dùng quản lý tập quyền, nhiệm kỳ phải rõ ràng, không thể cầm quyền cả đời. Hơn nữa, nếu đại sự của chúng ta có thể thành, đến lúc đó em thật sự có bản lĩnh thượng vị, vị trí phó tổng thống phải là người do tôi chọn đảm nhiệm.”

Adrian là một nhà chính trị thuần tuý lại cố chấp cỡ nào, Chung Yến hiểu quá rõ. Cũng chỉ có người lãnh đạo có tín niệm kiên định như vậy, giữa thời đại trí tuệ nhân tạo khống chế năm mươi hai trên năm mươi ba tinh khu, mới có thể dẫn dắt lực lượng mới xuất hiện, giữ vững một mảnh đất thanh bình cuối cùng. Hơn nữa, còn là người nổ phát súng khai hoả đầu tiên kể từ khi trí tuệ nhân tạo ra đời từ một trăm năm nay. Thế nhưng người như vậy, dù biết rõ Chung Yến không phải người đồng đạo với mình mà vẫn có thể nhượng bộ đến nước này…

“Được, đều được.” Giọng Chung Yến đã hơi nghẹn ngào, y khẽ hắng giọng nói, “Anh đừng lo, em sẽ không làm chuyện gì khiến anh phải thất vọng đâu.”

Adrian ôm chặt Chung Yến vào lòng hơn, bạn đời của hắn cũng không phải người ‘tốt’ thuần tuý, cũng không phải người tốt trong suy nghĩ của hắn. Nhưng biết sao đây, ai bảo hắn lại thích người này chứ. Dây dưa mười năm, nháy mắt khi khôi phục ý thức, thấy Chung Yến đổ ngã trước mắt mình, hắn đã nhận mệnh rồi. Dù cho Chung Yến là người thế nào hắn đều nhận định, đời này chỉ có mình người này, dù cho khi đó Chung Yến ra đi không cứu lại được, hắn cũng sẽ chỉ có mình y.

Hai ngày sau, Chung Yến đã có thể tự xuống giường đi lại xung quanh.

Hôm nay là ngày công bố bằng chứng kháng án của ba người hội trưởng tinh khu Labor, thẩm vấn Khuất Vĩnh Dật cũng đã kết thúc, Chung Yến cũng sắp xếp cho Intron mang theo Bayer rời khỏi Navi vào hôm nay. Công việc chồng chất, Adrian phải làm việc từ xa mấy ngày trời, tới giờ buộc phải tới tổng bộ một chuyến. Trước khi ra cửa hắn đã chuẩn bị xe lăn kỹ lương cho Chung Yến, dặn dò những điều cần chú ý chẵn hai mươi phút mới chịu ra ngoài trong sự thúc giục của y.

Adrian không có nhà, Chung Yến tự điều khiển xe lăn tới sân sau ngắm thỏ.

Thỏ khổng lồ non đang nằm cạnh ổ phơi nắng, Chung Yến ngồi trên xe lăn đi dạo xung quanh nó một vòng, buồn bực phát hiện ra nó không lớn lên chút nào.

Bỗng nhiên, Chung Yến có phát hiện mới.

Bên cạnh ổ thỏ vuông vức dài rộng cao đều tám mét có thêm một cái ổ nhỏ khác, làm bằng gỗ, nhưng chỉ lớn chừng mười centimet, dù là chất liệu hay tạo hình đều không khác gì ổ thỏ bự cả, rõ ràng là do Adrian làm ra. Adrian tạo cái ổ nhỏ này làm gì nhỉ?

Chung Yến nghi hoặc dừng xe lăn tới trước cái ổ nhỏ, chỉ thấy bé thỏ con lớn bằng bàn tay đang thò đầu ra dò xét xung quanh.

- Hết chương 58-
Bình Luận (0)
Comment