Không Có Tiền Ly Hôn

Chương 59

Chung Yến đỡ bé thỏ nhỏ đang bò trên chân mình lên, lại vuốt lông thỏ bự bên cạnh, bất ngờ là sờ được một tay toàn bụi. Y không nói, ngẩng đầu nhìn thỏ bự tuyết trắng, quyết định chờ Adrian về sẽ nói với hắn nên tắm thỏ rồi.

Kế đó, y lại điều khiển xe lăn đi thêm một vòng quanh sân, hoàn thành nhiệm vụ ‘hít thở không khí trong lành’ mà Adrian đã dặn, sau đó mới trở lại vào nhà. Ngẫm lại thỏ bự bẩn như thế, thỏ bé thả rông ngoài bãi cỏ đằng sau mấy ngày e cũng chẳng kém. Y xoa lông thỏ nhỏ, trở vào bếp vặn một chậu nước, sắn tay áo bắt đầu tắm cho thỏ.

Tắm thỏ xong, Chung Yến lấy máy sấy trong nhà tắm định hong khô lông cho nó. Kết quả con con quá nhỏ, máy sấy vừa mở đã bị thổi cho lăn một vòng. Chung Yến vội tắt máy sấy, dù sao nhiệt độ trong phòng cũng ổn định, không sợ thỏ nhỏ bị lạnh, nên y chỉ dùng khăn lông lau qua một chút.

Thỏ nhỏ đã sớm bị y chơi đùa làm cho mất kiên nhẫn, cuối cùng cũng lau xong được đặt lên đùi Chung Yến, nó nằm xuống, co thành một cục ngủ thiếp đi mất.

Chung Yến đưa một tay vuốt thỏ, thấy đã gần tới giờ, bèn mở phát sóng trực tiếp lên.

Ba người Hội trưởng trước của tinh khu Labor đã được quân đội Navi đón khỏi nhà giam, hiện giờ đang cùng cao tầng của quân đội Navi tổ chức buổi họp báo. Những thông tin họ công bố lúc này Chung Yến đều đã xem qua, y vừa phân lực chú ý ra nghe vừa điều khiển xe lăn đi theo người máy quét dọn, giám sát nó làm việc.

Hơn một năm về trước, sự kiện Điệp tuyên án sai cho cô bé dân thường đã làm dư luận toàn bộ Liên Bang dậy sóng. Nếu như nói sự kiện lần đó đã khiến sự tín nhiệm của dân chúng đối với Thủ đô tinh và trí tuệ nhân tạo giảm sút, thì sự kiện lần này liên lụy tới các thế lực ở khắp nơi. Trong mắt người bình thường có thể khó lý giải, như ngắm hoa cách một màn sương, nhưng đối với bọn họ sự chú ý đối với chuyện lần này kỳ thật không bằng sự kiện làm sáng tỏ qua loa một năm trước. Tuy vậy, đám người đứng trên đỉnh của kim tự tháp, nhất là những Nghị viên nắm quyền lực các nơi, lòng trung thành của họ không khỏi sẽ có sự lung lay.

Vẫn nghe nói trí tuệ nhân tạo ‘tuyệt đối công bằng’, thế mà lại bị cuốn vào cuộc chiến tranh giành quyền lực của con người. Hơn nữa, cuộc chiến này đã vượt ra khỏi Thủ đô tinh, lan tới tinh khu Labor xa xôi. Chỉ một quyết định suýt nữa đã chôn vùi một đời của ba Nghị viên cấp cao, ngay tới cả Hội trưởng của một tinh khu cũng không có đủ sức phản kháng. Nếu không phải tình cờ quân đội Navi vì lãnh đạo bị tập kích nên phải cưỡng ép can thiệp vào nội chính của tinh khu Labor để lùng bắt tội phạm, có lẽ họ đã không có ngày được nhìn thấy ánh sáng mặt trời lần nữa.

Nguyên Hội trưởng của tinh khu Labor là người ôn hòa, danh tiếng trong lòng dân vô cùng tốt. Thế nhưng tượng đất dù hiền cũng có điểm mấu chốt, bị bắt giam một lần, ông đã mất hết sự nhẫn nại đối với Trí tuệ nhân tạo.

Buổi họp báo hôm nay, cao tầng Nghị viện tinh khu Labor, phụ trách quân đội bên đó và người của quân đội Navi – ba thế lực tề tựu, nhưng mở đầu lại không phải sửa lại án oan cho ba người kia.

Chung Yến chậm rãi đi theo sau người máy dọn vệ sinh, trên tay là màn hình ảo đã được thu nhỏ. Các phóng viên cùng hô lên kinh ngạc. Camera thông minh bay trên không trung có thể nhận diện khuôn mặt thông qua dữ liệu có sẵn cùng nhau tiến lại gần, điên cuồng quay chụp đủ loại góc độ đối với người đàn ông mới bước vào.

Chung Yến dừng xe lăn trong phòng khách, người máy quét dọn từ từ đi xa. Chung Yến cũng không tiếp tục quản nó nữa, phóng to màn hình ảo ra, hết sức chuyên chú nhìn Adrian đang đi vào phòng họp báo.

Adrian hôm nay mặc lễ phục quân đội, đây là lần đầu tiên kể từ lần kỷ niệm thành lập Học viện Tối cao Chung Yến thấy hắn mặc chính trang tham gia hoạt động. Quân phục thẳng thớm đính viền vàng, trên vai là quân hàm lấp lánh đại biểu cho Chỉ huy cao nhất của một tinh khu. So với quân hàm này, hắn dù có khuôn mặt trẻ như vậy nhưng lại không để lộ bất cứ điểm gì không hài hoà. Hắn sải bước đi tới ghế ngồi họp báo ở đầu căn phòng, khí thế sát phạt, trên khuôn mặt anh tuấn là một đôi mắt bạc thế gian hiếm thấy. Khi hắn không cười, đôi mắt nọ như đọng băng lạnh, khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Chung Yến si mê nhìn một hồi, còn chụp lưu lại mấy tấm ảnh, sau đó lại cảm thấy không cần thiết lắm, người này đã là của y rồi, chờ Adrian về nhà, y có thể bảo Adrian mặc cho mình y nhìn.

Tưởng tượng như vậy trong thực tế là quá xa xỉ. Chung Yến đột nhiên có cảm giác như nhà giàu mới nổi, không tiếp tục chụp hình nữa, hình đã chụp cũng chưa mở ra xem, an an ổn ổn mà ngồi xuống xem phát trực tiếp.

Mấy người quân đội Navi đứng lên nhường ghế chủ vị cho hắn để hắn ngồi xuống. Hội trưởng tinh khu Labor đứng lên, sâu sắc lướt nhìn toàn trường một vòng, khi ông lướt tới đây, Adrian còn kiên định gật đầu lại.

Adrian cùng lắm mới chỉ hai mươi bảy, nếu nói theo tuổi công dân Liên Bang, đây mới là tuổi bắt đầu cho gia đình và sự nghiệp. Còn nếu so với Hội trưởng tinh khu Labor đã hơn năm mươi mà nói, hai mươi bảy chỉ là tuổi trẻ người non dạ. Nhưng kỳ lạ là Adrian người ngày lại có thể khiến kẻ khác quên mất rằng hắn trẻ tuổi. Từ khi hắn vào đây, tất cả những người khác như tìm được người đáng tin cậy; hắn gật đầu xong, hội trưởng cũng cảm thấy như bị thần sắc kiên định của hắn lây nhiễm, nhịp tim đập loạn cũng nháy mắt trở nên ổn định.

Ông dùng thanh âm bình ổn kiên định tuyên bố một quyết định đã định trước sẽ được ghi vào sử sách.

Một ngày này, nghị viện tinh khu Labor kết hợp với quân đội tinh khu Labor, tuyên bố thoát ly Thượng nghị viện Liên Bang, sát nhập vào tinh khu Navi. Bọn họ không còn trung thành với trí tuệ nhân tạo, không còn nhận lãnh đạo từ Thủ đô tinh; giống với tinh khu Navi, từ đây khôi phục chế độ nhân loại tự trị tự do lựa chọn hôn nhân, tự do lựa chọn nghề nghiệp.

Người phụ trách phát biểu của quân đội Navi công bố kế hoạch cụ thể, các phóng viên trong hiện trường đều nín thở im ắng, tất cả đều chăm chú lắng nghe tất cả các phương sách sau khi loại bỏ trí tuệ nhân tạo, tay nhanh chóng gõ lại ý chính trên màn hình ảo.

Chung Yến thu nhỏ màn hình live, ấn mở một phần mềm có biểu tượng không đáng chú ý bên trong thiết bị đầu cuối của mình, sau mấy lần nhìn như chạm vẽ tùy ý, y yên lặng chờ mấy giây, nhận được một thông tin nội bộ đến từ Tiêu bản.

“Bên kia đã công bố, bắt đầu làm việc đi.” Y ra lệnh cho người bên kia, “Tăng thêm số người để ý các nền tảng lớn, nhất định phải đảm bảo chiều hướng dư luận nghiêng về phía quân đội Navi.” 

Trải qua xử lý, giọng trả lời nghe không rõ nam nữ: “Đã chuẩn bị kỹ lưỡng, xin ngài yên tâm. Bản thảo về cuộc đời Hội trưởng tinh khu Labor cũng đã được các tay bút của chúng ta trau chuốt nhiều lần, hết sức cảm động, tôi đọc mà cũng muốn khóc. Ngài có muốn xem bản thảo cuối cùng không?”

“Bản thảo đó tạm thời chưa đăng vội, chờ tình hình mấy tiếng nữa rồi bàn lại. Gửi bản thảo cuối sang cho tôi.” Chung Yến nói, “Đi làm việc đi. Có việc tôi sẽ liên lạc lại.”

Người bên kia rõ ràng là một thanh niên, nhẹ nhàng đồng ý.

Sau khi Chung Yến xem được bản thảo tỏ vẻ yếu thế đáng thương liên quan tới Hội trưởng tinh khu Labor, y khoanh tròn một điểm không thích hợp với kế hoạch tiếp theo của Adrian rồi gửi lại cho người kết nối của Tiêu bản. Bấy giờ y ấn trở lại màn hình live, phần Q & A đã diễn ra được một lúc.

Những vấn đề trọng điểm liên quan đến tinh khu Labor hình như cũng đã hỏi được mấy vòng, lúc Chung Yến trở lại xem, các phóng viên đã chuyển lực chú ý sang Tổng chỉ huy quân đội Navi rất ít khi lộ diện công khai.

“Chỉ huy Yate, được biết mấy ngày trước ngài bị tập kích ở tinh khu Labor, không biết tình trạng sức khỏe ngài hiện giờ ra sao? Nghị viên Chung Yến nữa?” Một phóng viên được chọn bắt đầu hỏi.

Mấy sĩ quan cao cấp bên quân đội Navi đều hít một hơi khí lạnh. Mặc dù mấy ngày gần đây trong tổng bộ quân đội Navi có tin đồn rằng Adrian và Chung Yến dường như đã hoà giải, nhưng quá khứ mấy năm này Adrian để lại ấn tượng quá sâu, nỗi sợ hãi đối với cấm từ này đã trở thành bản năng của họ. Phóng viên này thế mà công khai nói từ này ngay trước mặt Adrian, tất cả những người của tinh khu Navi xem mà đều trộm lau mồ hôi.

Nhưng điều làm họ sốc là Adrian thế mà không hề có dấu hiệu nổi giận, còn bình thản đáp: “Cảm ơn mọi người đã quan tâm, nghị viên Chung Yến đang khôi phục. Về phần sức khoẻ của tôi, hiện giờ mọi người có thể tận mắt xác nhận.”

Chung Yến hiểu rõ đây cũng là một trong những mục đích Adrian lộ mặt trước công chúng lần này. Hắn là người lãnh đạo của tinh khu Navi, cũng là một lá cờ đại diện cho phong trào phản trí tuệ nhân tạo. Hắn có thể bị thương, nhưng tuyệt đối không thể ngã xuống. Chỉ khi có hắn mới có thể đem lại sự khích lệ và dũng khí tới cho những người cùng chiến tuyến.

Chẳng qua Chung Yến còn biết, Adrian thực ra mới tháo băng từ hôm qua. Mọi người đều quan tâm vị chỉ huy này phải chăng đã có thể hoạt động bình thường, phải chăng đã có thể tiếp tục giữ trạng thái sung mãn bắt đầu làm việc, chỉ có Chung Yến đêm qua vuot ve mỗi vết sẹo do dao lưu lại mới đau lòng cho từng vết thương hắn chịu.

Lúc ấy, Adrian có hơi hối hận vì không thuận tiện xoá sẹo bằng laser luôn. Thấy cảm xúc của Chung Yến rõ ràng trở nên sa sút, hắn kéo người vào trong ngực, cố ý trêu đùa: “Tôi tốt xấu gì cũng là đàn ông có công năng cơ thể kiện toàn, em sờ tới sờ lui trên giường như vậy là đang chơi với lửa đấy có biết không?”

Chung Yến rầu rĩ ‘ừm’ một tiếng, vẫn không vui lên nổi, Adrian dỗ hồi lâu mới bình thường lại, quyết định phải dành thời gian tới bệnh viện tổng bộ xóa vết sẹo đi mới được.

Hiện trường buổi họp báo, ký giả mới được chọn hỏi: “Chỉ huy Yate, mấy ngày trước ngài đã bỏ một số tiền lớn để treo thưởng cho loại máu biến dị hiếm có, có thể tiết lộ con số cụ thể được không?”

“Không thể.” Adrian không hề uyển chuyển mà cự tuyệt.

Phóng viên nọ cũng chưa từ bỏ, lại hỏi thêm: “Dù thế nào nhất định cũng là một con số vô cùng lớn, như vậy vì sao trước đây nghị viên Chung Yến lại nói rằng do kinh tế khó khăn nên không thể từ chối đề nghị kết hôn?”

Adrian nói: “Em ấy đúng là rất nghèo mà. Không đóng nổi cũng rất bình thường.”

“Nhưng không phải ngài có tiền sao?” Phóng viên hỏi.

Adrian đương nhiên nói: “Trước khi kết hôn tôi và em ấy chưa phải người nhà, tiền của tôi khi ấy không có liên quan gì tới em ấy cả.”

Phóng viên nọ bị hắn lừa vào tròng, nhất thời không cảm thấy logic này sai ở đâu, hơi choáng váng hỏi: “Vậy bây giờ hai người đã là người một nhà, xin hỏi hai vị có dự định ly hôn không?”

“Không, không có tiền, ly không nổi.” Adrian đơn giản mà trực tiếp trả lời, “Được rồi, chúng ta hãy nhường cơ hội hỏi các các đơn vị truyền thông khác.”

Đã bắt đầu hỏi đến vấn đề này, xem ra đằng sau đã không còn chuyện quan trọng gì. Chung Yến thu nhỏ màn hình live lại, vuốt vuốt thỏ con đã tắm sạch sẽ trên đùi rồi điều khiển xe lăn đi kiểm tra kết quả làm việc của người máy dọn dẹp.

- Hết chương 59-
Bình Luận (0)
Comment