Không Gian Vạn Vật

Chương 27 - Giám Định Tư Chất (3).

P/S: - Cảm tạ Tenvoltz đã cho ta cái nguyệt phiếu. - Đừng ném đậu thúi vào ta, thốn lắm. ..............

Vương Vãn Vinh khi nói đến kết quả là đều dựa vào trình độ linh khí ở Ô Long trấn và tài nguyên, tiền tài mà năm đại gia tộc có được để xem xét phân tích kết quả.

Chứ nếu xét về một thế lực bình thường tại Huyện như tổng gia tộc của hắn thì tư chất Rác rưởi đều có thể biến thành Luyện khí tầng 12, Linh sư khi chịu bỏ ra đại giá.

Còn về thế lực có tài vật lớn hơn thì ngay cả Phế vật cũng thành Linh sư, thậm chí là cải biến tư chất một phế vật thành Phổ thông hoặc cao hơn đều được.

….....

Vòng thứ tư giám định bắt đầu.

Tiểu nữ của Diệp gia tiếp tục là tư chất Rác rưởi với màu đen đậm.

Tiểu nam tử cuối cùng của Triệu gia đạt được tư chất Phổ thông với màu đỏ nhạt.

Tiểu nam tử của Lang gia bước lên đặt tay vào quả cầu. 10 giây trôi qua.

- Ừm, ngươi là kẻ có tư chất tốt nhất từ nãy đến giờ.

Nhìn đốm sáng đỏ, Vương Vãn Vinh có chút gật đầu rồi phán kết quả

- Màu đỏ thường, tư chất Phổ thông có chút cao, nếu được gia tộc toàn lực bồi dưỡng thì ngươi có 5% tiến cảnh Linh sư. Gia tộc quật khởi lúc đó là điều bình thường.

Lời Vương Vãn Vinh vừa ra, cả phòng lập tức im lặng trong sửng sờ, tiểu nam tử Lang gia vừa được biết kết quả cũng là ngẩn người.

Vài giây trôi qua,

- Ha ha ha, tiểu Mục, tốt, tốt lắm.

Lang Hà chợt cười lên một cách đầy khoái chí, ánh mắt hắn trong lúc đó có liếc sơ sơ qua phía bàn Vũ gia đối mắt với Vũ Thác tỏ vẻ đắc ý cùng dữ tợn như muốn nói rằng “các ngươi sẽ không còn tồn tại lâu a” Bất quá, Đại trưởng lão là đáp trả hắn bằng một ánh mắt khinh thường.

5% có thể tiến nhập Linh sư cảnh nghe thì có vẻ ghê nhưng trong lịch sử hơn 400 năm hình thành phát triển của Ô Long trấn thì người đạt được như vậy đã có hai người trong đại hội giám định lần thứ nhất và đến nay họ đã vào hòm vì không thể tiến nhập vào Linh sư cảnh. Tiểu tử của Lang gia đó sẽ cũng như vậy mà thôi, Vũ gia hắn không cần phải sợ.

Vả lại, nếu như Lang gia thật sự tập trung tài vật cho tiểu tử này thì có lẽ sẽ dẫn đến hành động ngu ngốc vì những con cháu bé nhỏ và lớn tuổi không được tham dự hội chưa chắc sẽ thua tiểu tử này, có khi tư chất còn là tốt hơn. Lang gia chắc chắn là một hồi quyết định khó khăn.

Đối với Vũ Thác, có tiểu Tuyết thiên tài trong tay, hôm nay mới chính là ngày Vũ gia hắn thông báo cho Ô Long trấn rằng, Vũ gia hắn sắp quật khởi như thác nước xô bờ. - Tiếp theo.

Tiểu nam tử nở một cười rạng rỡ bước về phía Lang gia, Vương Vãn Vinh liền phân phó tiếp tục việc giám định.

Tiểu Y của Vũ gia bước lên rồi nhanh chóng đi xuống với kết quả là Phổ thông tư chất có màu đỏ nhạt.

Tiếp đến là một tiểu nam tử của Hồng gia có kết quả là Rác rưởi khi có màu đen nhạt, tu vi cao nhất chỉ là Luyện khí tầng 10.

Vòng giám định cuối cùng bắt đầu. Các con bài để dành của bốn gia tộc trừ Triệu gia đều đã đến lúc được lật ra.

- Diệp Ngọc Liên, tất cả trông cậy vào ngươi.

Xoay đầu nhỏ nhắn của tiểu nữ khả ái, Diệp Bân cùng với ánh mắt hi vọng tràn vào sâu đôi mắt tiểu nữ.

Đại hội lần này, Diệp gia nếu đem so ra sánh với bốn gia tộc khác thì chất lượng tư chất hạng bét, liên tiếp bốn người đều không có ai được tư chất phổ thông, hắn hiện tại chỉ còn trông chờ mỗi Ngọc Liên mười tuổi có tu vi là Luyện khí tầng 3 hậu kỳ cứu vớt mặt mũi, nếu không hôm nay sẽ là một ngày buồn với Diệp gia. - Vâng.

Hơi chút căng thẳng, Ngọc Liên bước lên vị trí đặt tay vào quả cầu trong mười giây rồi rút ra, quả cầu nhanh chóng chuyển màu.

- Đỏ thường, tư chất Phổ Thông, ngươi nếu được bồi dưỡng sẽ có 5% tiến nhập Linh sư cảnh.

- Mẹ kiếp, phải vậy chứ, thật là tuyệt vời.

Diệp Ngọc Liên chưa kịp phản ứng vui vẻ ra sao thì Diệp Bân vỗ bàn cái “độp” nhẹ lòng, vui mừng kêu lên.

Diệp gia hắn rốt cuộc không có mất mặt.

- Kế tiếp.

Ngọc Liên vui vẻ rời đi, Triệu Mân Mẫn là người cuối cùng bên phía Triệu gia bước lên giám định tư chất.

Đồng thời ngay lúc nàng bước lên, Vũ Phong nhắm mắt bấy lâu cũng liền mở đôi mắt sâu thẳm ra nhìn nàng. Dường như cảm ứng được cái nhìn ngọt ngào của phu quân tương lai, Triệu Mân Mẫn cũng quay lại nhìn hắn mỉm cười xinh đẹp.

Thu hồi tâm tình, nàng thở nhẹ một hơi rồi bắt đầu đặt tay lên quả cầu với mong ước tư chất không xa vời bởi vì nàng biết bản thân tu vi tăng tiến thế nào, linh khí yêu mến nàng ra sao. Nàng có một danh ngạch đi giám định tư chất bất quá cũng chỉ là do cha mẹ cùng với ông bà nàng hi vọng nàng có thể làm nên kì tích gì đó mà thôi. “Ồ, một cái Luyện khí tầng 1 hậu kì, Triệu gia làm chuyện khá thú vị, hi vọng bé gái ngươi có thể bình thường chút, đừng quá tệ” Vương Vãn Vinh kinh ngạc trong lòng và có lẽ đã suy đoán được chút gì đó về việc Triệu gia lại đưa bé gái này lên.

10 giây đi qua, quả cầu đốm sáng chuyển màu từ trong suốt sang màu đen nhạt rồi dừng hẳn trông rất bình thường, cực kì bình thường, không có dị biến gì phát sinh. - Đen nhạt, tu vi cao nhất chỉ đạt Luyện khí tầng 10.

- Tiếp theo.

Vương Vãn Vinh nói kết quả với vẻ có chút tiếc nuối cho tiểu Mẫn, xem ra tu vi từ nhỏ đã cùi thì tư chất cũng cùi, trường hợp dị biệt là không hề có.

Nghe được kết quả tiểu Mẫn có buồn nhưng nàng vẫn cười rồi chạy nhanh xuống dưới, có điều nó không phải là bàn của Triệu gia mà là bàn của Vũ gia.

- Làm tốt lắm các con của ta.

Thu hồi ánh mắt nhìn thấy những vật thể lạ xung quanh quả cầu, Vũ Phong thì thào gió một câu không ai hiểu, tiếp đến là dùng gương mặt mỉm cười cùng bàn tay giang rộng đối với tiểu Mẫn đang nhanh nhẹn chạy lại chỗ hắn. - Nhớ huynh, nhớ huynh, ngày nào cũng nhớ huynh.

Bước đến rồi xà vào lòng hắn trong vòng tay ấm áp ôm ấp, tiểu Mẫn nói nhỏ với hai hàng nước mắt không biết là vì nhớ hắn đến khóc hay là vì kết quả đã phụ lòng mong đợi của người thân thương yêu, có lẽ là cả hai. - Ngoan, ngoan, đừng khóc, tất cả đều có ta ở bên.

Tinh tế cảm nhận mùi hương vừa ngọt ngào lại thư thái tâm thần thân thể của tiểu Mẫn ở trong lòng mà chỉ mình hắn cảm nhận được và chính mùi hương này cũng là nguyên nhân dẫn đến việc hắn dụ dỗ tiểu nữ ngây thơ, không hiểu chuyện gì ngày đó. Vũ Phong nhẹ nhàng vuốt ve lưng an ủi nàng.

Tình cảnh này quái dị khiến mấy người lớn méo mặt còn trẻ nhỏ thì có đứa hiểu chuyện mặt đỏ, còn dốt chuyện thi kì quái trong lòng rằng “sao họ ôm nhau giống ba mẹ mình?”. “Mười tuổi và chín tuổi, hẳn là khi đến 16 tuổi đã có một thằng cu tiểu tử bế tay a” Vương Vãn Vinh nhìn thoáng qua rồi lắc đầu với tình trạng trẻ nhỏ thời nay. Hắn quay lại với Lang Tân là đứa trẻ cuối cùng của Lang gia.

Khi 10 giây trôi qua, kết quả của Lang Tân hiển hiện.

- Đỏ đậm. Chúc mừng ngươi, ngươi nếu được bồi dưỡng toàn lực sẽ có 20% tiến cảnh Linh sư. Trong vòng 200 năm trở lại, ngươi là ngươi có thiên phú nhất rồi đấy.

Mỉm cười nhẹ với Lang Tân, lão quay sang với bàn của Lang gia

- Chúc mừng các ngươi, Lang gia quật khởi là chuyện tình sắp xảy ra.

- Ha hả, cảm tạ, cảm tạ Trấn chủ lời khen ngợi, Lang gia ta xin chân thành nhận.

Nghe đến kết quả của Lang Tân, Lang Hà đã không thể không đỏ mặt cuồng nhiệt vui mừng, hắn bèn vội đứng lên lộ vẻ với Vương Vãn Vinh có ngụ ý bên trong lời nói mà hầu như bốn vị đại diện bốn gia tộc khác đều hiểu.

Diệp gia, Triệu gia, Hồng gia đều tâm thần không yên.

Vũ gia vẫn như thế bình tĩnh, khinh thường cũng càng lúc càng nhiều.

“Tuyệt. Vũ Vũ, muội có thấy ta không, có thấy phu quân tương lai tư chất không? Ta sẽ là Linh sư đầu tiên của Ô Long trấn” (hắn không biết VVV là Linh sư, vả lại VVV cũng chỉ là từ bên ngoài cử đến nên viêc Lang Tân nhẩm đều đúng).

Lang Tân bước chân nặng nề vừa đi xuống vừa chằm chằm nhìn một tiểu nữ rất xinh đẹp ngồi bên bàn Hồng gia mà tự nhẩm với chí hướng tốt đẹp.

- Người tiếp theo.

Vương Vãn Vinh vừa lên, Tuyết Nhi thoáng nhìn tình cảnh yêu thương ngay bên cạnh mà cắn răng không cho giọt lệ buồn chảy xuống, nàng nhẹ nhàng đứng dậy rời khỏi ghế mà bước nhanh nhẹn với những bước nhảy mềm mại tựa như lông vũ đang rơi rụng tiến đến chỗ giám định tư chất trong sự ngây người của mọi người dù già hay trẻ.

Đối với trẻ là sự ngây người vì vẻ đẹp của nàng (tiểu nam) cùng với sự hâm mộ cách thức nàng lên chỗ giám định đầy vẻ thanh thoát, phiêu du như tiên nữ giáng trần bước đi (tiểu nữ).

Đối với già đó là sự lặng người khi cảm nhận tu vi của nàng.

“Làm sao có thể?” Lang Hà là một bộ không dám tin tưởng.

“Luyện khí tầng 6? Tiểu nữ này chỉ là khoảng 9, 10 tuổi thôi mà, điều đó làm sao có khả năng đây?”

“Vũ gia không ngờ lại giấu con bài suốt mấy năm trời, khốn nạn thật, kì này chúng ta thật sự thua thiệt. Vũ gia, Lang gia chó chết”

“Tư chất hẳn sẽ rất phi phàm không cần bàn cải. Hèn gì Diệp Hào bị từ chối thẳng thừng cũng đúng, Diệp Hào quả thật không xứng với tiểu nữ này”.

Ngoại trừ Lang gia đánh cái không dám tin thì Triệu gia, Hồng gia cùng Diệp gia đều là cảm thái thế sự khó lường.

- Bắt đầu đi.

Vương Vãn Vinh bề ngoài lộ vẻ nghiêm chỉnh khác thường so với vẻ khá thờ ơ khi giám định cho các tiểu nam nữ khác, bên trong hắn tràn đầy vẻ chờ mong, hy vọng không được bình thường.

Hắn cũng có tâm tư riêng.

Bình Luận (0)
Comment