Giám định tư chất đáng lý là một nghi thức mà Vương Vãn Vinh hắn phải tổ chức thường xuyên hoặc ít nhất là 3, 5, 7, 10 năm tổ chức một lần để tìm kiếm người có tư chất tốt chút ở nơi phố xá hẻo lánh rồi mang lên Vân Diệu huyện để cho gia tộc bồi dưỡng thành kẻ hầu cận, giúp việc có ích.
Bất quá thì từ lúc hắn đến đây, dùng năng lực Linh sư của bản thân đều chẳng thể phát hiện ra nhân tài gì, thế là hắn mới làm biếng tổ chức nghi thức giám định, cuối năm cứ lên trên Huyện báo cáo đại. Tất nhiên thì lâu lâu, vài chục năm hắn rãnh rổi cũng tổ chức một, hai lần cho vui, và kết quả thì cũng như hắn dự đoán, chẳng có mảnh tư chất tốt đẹp nào.
Hôm là lần thứ ba hắn rãnh rỗi tổ chức, lần này đều tương tự như hai lần trước đó, tư chất của đám con cháu các gia tộc nhỏ bé ngay từ đầu đến giờ đều không có cái nào đạt đến Phổ thông cao (đỏ đậm) để đạt tiêu chuẩn hắn mang lên Huyện bồi dưỡng, hắn chỉ có thở dài. Nhưng cũng ngay lúc này, một tiểu nữ nhỏ tuổi có gương mặt đẹp đẽ, mê hồn xuất hiện trước mắt hắn mang theo tu vi Luyện khí tầng 6 sơ kì khiến hắn nội tâm có kích động liên hồi.
Luyện khí tầng 6 khi ở dạng lứa tuổi 9, 10 tuổi, nếu nói không xa thì chỉ có con cháu được xưng là thiên tài ở trên Huyện hắn mớt đạt được, vậy mà nơi nghèo nàn, hẻo lánh này lại xuất hiện một người, không chỉ vậy, nên nhớ rằng nơi này tài nguyên không nhiều, con cháu là không có nhiều tài vật tu luyện, đạt tu vi như con cháu thiên tài ở Huyện, vậy chỉ có thể nói, tiểu nữ này có tốc độ tu luyện nhanh hơn con cháu thiên tài, tư chất có khi còn hơn hẳn họ.
Hắn nên kích động, phải kích động và đang cố trấn định điều đó bằng việc cố không biểu lộ ra ngoài.
(Ban đầu khi tất cả các gia tộc mang con cháu đến, Vương Vãn Vinh không hề chú ý đến việc quan sát tu vi của từng người nên không phát hiện Tuyết Nhi tu vi, giờ nàng đứng trước mặt hắn khiến hắn nhìn qua liền cảm nhận được tu vi nên thấy bất ngờ, kích động). - Ân.
Thu hồi tâm tình ca ca thân yêu bỏ nàng vui vẻ bên cô gái khác, Tuyết Nhi khẽ gật đầu, bàn tay đặt vào trên quả cầu trong 10 giây rồi buông ra.
- Náo nhiệt chuẩn bị đến.
Đồng thời với âm thanh nhỏ bé của Vũ Phong vang lên mà chỉ mỗi tiểu Mẫn ngồi trong lòng hắn là nghe được, quả cầu nhanh chóng phát sáng màu sắc.
Đen chuyển sang đỏ, màu đỏ nhấp nháy vài hồi liền chuyển sang một màu hiếm hoi trước giờ Ô Long trấn chưa từng xuất hiện, đó là màu vàng sáng chói dày đặc, sau đó màu sắc liền dừng lại tại đây.
Các vị trưởng lão của năm gia tộc nhanh chóng dò xét tư chất màu sắc bên trong quyển sách nhỏ, cuối cùng họ dừng lại một dòng chữ liền đứng người, đôi tay là run run lên không nói nên lời, bất quá thì biểu sau đó của năm nhà hoàn toàn khác nhau, duy nhất chỉ có Vũ Thác là xúc động đến đỏ mặt, nước mắt cũng đã hầu như rơi xuống. - Màu…màu vàng đậm. Tư chất Cao đẳng cao, tương lai thành tựu Linh sư trong lòng bàn tay, nếu được bồi dưỡng bằng tất cả nguồn lực thì trên dưới hai mươi tuổi chắc chắn thành Linh sư.
Nhìn quang mang màu sắc trong quả cầu, Vương Vãn Vinh có kích động, đo đỏ mặt, có điều là cũng không to lớn so với lúc đầu mong đợi vì Tuyết Nhi chỉ có tư chất bằng với con cháu thiên tài trong Huyện, không có vượt xa đến Thượng đẳng tư chất như bản thân phân tích.
Nhưng như vậy đều đã cực kì tốt rồi, hắn rất là vui mừng, dự là sau hôm nay hắn sẽ ghé thăm ngang qua Vũ gia bàn chuyện tốt đẹp.
- Tốt, ngươi về chỗ đi.
- Người cuối cùng.
Vương Vãn Vinh dùng thái độ mỉm cười nhẹ với Tuyết Nhi, kêu nàng đi xuống để con cháu cuối cùng của Hồng gia lên nhanh chóng giám định, hắn còn cần làm chuẩn bị ít quà vặt ghé qua Vũ gia. - Ân.
Khác với mọi người tâm trạng, Tuyết Nhi dù được giám định có tư chất cao nhưng nàng không cảm thấy vui vẻ gì, nàng vẫn cứ thế mang theo vẻ man mát buồn bước nhẹ từng bước quay về. - Náo nhiệt chưa dừng lại ở đó.
Thế nhưng ngay tại lúc nàng quay lưng bước đi, quả cầu đột ngột có chuyển biến quái lạ khiến mọi người bị hấp dẫn lại.
Một màu xanh dương le lói hiện ra hòa vào cùng với ánh sáng màu vàng sáng rực tạo nên quang mang khác biệt hai màu lúc xanh, lúc vàng.
- Đây là…
Sáu vị trung niên đồng thời ngẩn người bật thốt ra, sau đó ngoại trừ Vương Vãn Vinh kinh ngạc không nói nên lời thì năm vị khác đều dò xét trong sách nhỏ, họ dường như nhớ đến một dòng nào đó kinh người. - Không…không có khả năng…
Bất qua ngay lúc họ chỉ vừa điểm đầu ngón tay vào dòng Tứ phẩm của tư chất Cửu phẩm thì Vương Vãn Vinh chợt hô lên một câu cực kì kinh ngạc, đồng thời hai tay hắn là không ngừng dụi dụi mắt bản thân tựa như xem xét việc diễn ra trước mặt là thật hay ảo.
Năm vị trưởng lão bị Vương Vãn Vinh hấp dẫn liền không khỏi nhìn lên, tâm can lập tức như rơi rụng khi thấy quả cầu chợp nãy sinh ra một màu thứ ba, màu tím lung linh huyền bí.
Đôi mắt họ nhanh chuyển đến quyển sách, tìm đến dòng thứ Nhất phẩm trong Cửu phẩm tư chất.
“Giám Tiềm Châu hiện ba màu xanh, vàng, tím là biểu hiện của tư chất Nhất phẩm trong Cửu phẩm tư chất, đây là một loại tư chất thân thể cực cao và hiếm gặp.
Người sở hữu tư chất Nhất phẩm không những sau này có thể trở thành đại năng Hóa Anh cảnh mà ngay còn nhỏ đã là đối tượng săn lùng, thu nhận hàng đầu của các Tông, Môn mạnh mẽ hay các thế lực có tiếng tăm trên Linh Ngân tinh cầu.
Nhất phẩm tư chất đồng nghĩa với tương lại sẽ là chúa tể sở hữu một phương vùng đất rộng lớn.”
Bạch bạch bạch bạch bạch!
Đọc hết đoạn nói về Nhất phẩm trong Cửu phẩm tư chất, không cần quan tâm Hóa Anh cảnh à cái khỉ gì, họ chỉ biết được ba màu xanh, vàng, tím là Nhất phẩm tư chất cực khó xuất hiện, cả năm vị trưởng lão đều đồng loạt ngơ ngẩn làm rơi luôn cả quyển sách nhỏ xuống đất. - Nhất phẩm tư chất trong truyền thuyết…
- Vũ gia sắp thành bá chủ rồi.
- Làm sao có thể, làm sao có thể…
Giây lát sau, Triệu, Hồng, Diệp biểu cảm không biết là vui mừng thay Vũ gia hay là than vãn gia tộc bản thân sắp trở thành cỏ nền. Riêng Lang gia tâm trạng liền khác biệt hoàn toàn với biểu cảm đầy chưa xót và cố gắng không tin đây là sự thật. - Ha ha ha, ha ha ha… Lang gia a Lang gia, ha ha ha…
Vũ Thác rốt cuộc không nhịn được sự hào hứng, hắn cười lên với một nụ cười có thể nói là tàn ác với Lang gia, kẻ đối địch hơn 10 năm nay về cả việc làm ăn hay xung đột cá nhân.
Thiết nghĩ là Lang gia sẽ không xong với Vũ gia trong tương lai mờ mịt.
Về Vương Vãn Vinh, khó có thể nói được sự kích động khinh khủng của hắn lúc này. Hắn chỉ là đang cố kiềm nén lại rồi giải quyết đại hội thứ ba cho xong một cách nhanh nhất. - Người tiếp theo, người tiếp theo nhanh lên.
Vui vẻ sâu sắc nhìn Tuyết Nhi quay lại chỗ ngồi thật lâu, Vương Vãn Vinh bắt đầu gấp gáp có chút nóng giận lên hầu như là quát to khiến người người giật mình. - Tiểu Vũ Vũ, hi vọng đừng làm Hồng gia ta mất mặt.
Hồng Thất liếc nhìn thoáng Vũ gia bên kia vui vẻ, nhớ lại tư chất của Tuyết Nhi kinh người, hắn sau đó dùng gương mặt lộ vẻ nghiêm trọng cùng với sự ngập tràn mong chờ nhìn một tiểu nữ cực kì xinh đẹp không kém Tuyết Nhi nhưng trần đầy vẻ lãnh đạm, tuyết băng, không còn khả ái phấn nộn, ngây thơ như ngày nào vào bốn năm trước.
Không đáp lời Hồng Thất, Hồng Vũ Vũ lãnh đạm mang theo trên thân một bộ hồng nhạt cánh đào bước đi nhẹ nhàng lên chỗ giám định, thỉnh thoảng có vài lúc nàng có ghé mắt qua chỗ Vũ Phong đang ôm ấp tiểu Mẫn vẫn còn buồn rầu nửa giây liền quay lại, cảm xúc vẫn lạnh nhạt biểu hiện không rõ.
Bốn năm trôi qua hẳn có nhiều bí ẩn cùng diễn biến khiến tiểu Vũ Vũ ngày nào trở nên quá mức lãnh đạm với mọi người xung quanh.
“Quái sự, tại sao lại có thêm một tiểu nữ chỉ khoảng 9, 10 tuổi lại có tu vi là Luyện khí tầng 5 trung kì? Ô Long trấn từ khi nào xuất hiện nhiều thiên tài vậy?” Khi tiểu Vũ Vũ bước đến, Vương Vãn Vinh tiếp tục là một hồi kinh ngạc, trái tim lại có chút đập mạnh kích động cùng mong chờ.
Hồng Vũ Vũ không bay lượn như Tuyết Nhi nên lực lượng không bị lộ, người duy nhất biết được tu vi của nàng chỉ có hai người đó là Hồng Thất cùng với Vương Vãn Vinh có năng lực của Linh sư cảnh. - Náo nhiệt vẫn còn tiếp diễn.
Vũ Vũ đến nơi, tay nàng đặt vào mặt cầu trong vòng 10 giây rồi lấy ra.
Ánh sáng trong quả cầu bắt đầu chuyển biến.
Màu xanh lập lèo sáng rực tỏa sáng khắp quả cầu đầu tiên khẳng định cho tư chất thuộc hàng Cửu Phẩm.
Tiếp đó là màu vàng quang mang xuất hiện chèn vào phân chia lấp lánh tạo thế lưỡng lập khẳng định cho tư chất Tứ phẩm.
Cuối cùng, một màu tím mộng mơ nở rộ hòa chung vào với hai đốm sáng xanh, vàng tạo nên thế tam cực sáng rõ ba màu phân biệt.
Nhất phẩm tư chất lại lần nữa xuất hiện.
- Lại là Nhất phẩm quý hiếm tư chất xuất hiện!
- Hết Vũ gia nay lại đến Hồng gia, mẹ nó, Ô Long trấn thay đổi rồi, thế ngũ chân biến mất rồi.
- Hồng gia, hừ.
Diệp gia, Triệu gia không khỏi thật sự là chán nản cùng tuyệt vọng, đơn nhiên Triệu gia vẫn đỡ hơn so với Diệp gia vì dù sao họ cũng đã có hôn ước với Vũ gia. Vũ gia thì chỉ hừ lạnh, bên trong còn có dữ tợn khi nhớ lại ngày xưa, cái ngày mà Vũ gia Hồng gia chấm dứt quan hệ qua lại. - Quá tốt, quá tốt, Hồng gia ta cũng nên quật khởi.
- Thật may mắn, cháu dâu tương lai của Lang gia ta có Nhất phẩm tư chất vạn năm khó gặp, chúng ta liền không còn sợ Vũ gia, ha hà.
Hồng Thất quá đỗi vui mừng mà đập khá mạnh bàn tay lên chính đùi bản thân, còn Lang gia cảm thấy như là thoát khỏi cơn nguy cấp, tâm thần không khỏi có sự nhẹ nhõm lạ thường, dường như hắn không nghĩ tới trường hợp “cá hóa rồng liền bỏ tôm” thì phải.