- Ta muốn nơi này!
Bốn chữ to lớn, rõ ràng và cũng không đợi Lâm Minh Tâm kịp phản ứng, hắn nối tiếp nói
- Tất nhiên, ta sẽ dùng vật để trao đổi chứ không lấy chùa nên ngươi không cần phải lo lắng.
Sau đó bước chân hắn một tiến gần hơn lão giả.
Lúc này, Lâm Minh Tâm không cử động rời khỏi chỗ, hắn chỉ đứng ngẫm nghĩ kế sách cùng tăng thêm phòng bị chặc chẽ, hắn nhìn Họa chỉ còn cách hắn 10m nói.
- Ta có thể từ chối trao đổi được không?
Hỏi nhưng hắn tựu đã có đáp án sẵn trong lòng.
- Tất nhiên là có thể, ta không có cấm.
Nói một câu khiến Lâm Minh Tâm hơi chút kinh ngạc, hắn lại nói một câu mập mờ có mùi vị huyết tinh tràn ngập bên trong.
- Bất quá thì chuyện gì xảy ra với Lâm gia các ngươi, ta không thể đảm bảo.
- Ta hiểu, vậy các hạ muốn dùng vật gì để đổi nguyên một vùng đất đai rộng lớn lại đắt đỏ này.
Không khác với đáp án đã hiện lên, Lâm Minh Tâm hiện tại đã biết rằng hắn sẽ mấy nơi cư ngụ nằm bên trong Vân Huyền huyện, bởi vậy khi hắn nói ra lời này, hắn biểu hiện hoàn toàn là vẻ mặt mất mác, buồn rầu không hề che giấu đối với thiếu niên.
Bước đến, cách Lâm Minh Tâm năm bước chân, Họa vẫn theo cách cũ của bản thân mà không trả lời những câu hỏi không cần thiết, nằm ngoài vùng kiểm soát của hắn, hắn hỏi - Nếu không lầm, Lâm gia ngươi thuộc Kim hệ?
- Làm.. làm sao các hạ biết được?
Nghe hắn nói ra hai chữ “Kim hệ”, Lâm Minh Tâm không khỏi có chút giật mình bởi hắn nhớ là hắn chưa từng xuất ra Kim linh lực từ đầu cho đến bây giờ, thiếu niên làm sao có thể biết, thiếu niên không lẽ đã tra trước thông tin Lâm gia của hắn, điều này rất có khả năng. - Đoán mò thôi.
Đạm mạt một câu, đồng thời trên tay hắn chợt xuất hiện một quyển sách có bìa màu vàng, hắn giơ ra đưa cho Lâm Minh Tâm.
- Đây là thứ mà ta sẽ trao đổi với các ngươi, ngươi coi thử nó có đáng giá không.
“Công pháp?” nhìn quyển sách hình dạng, Lâm Minh Tâm trong đầu liền nghĩ đến một loại đồ vật cực kì khó đạt được đối với các gia tộc nhỏ yếu khiến bản thân hắn không khỏi thở dài vì nói đến công pháp, Lâm gia hắn cũng có vài quyển, nếu đây lại là công pháp tựa như của gia tộc hắn thì hắn phải lỗ không mảnh đất Lâm phủ này. Bất quá thì ngay khi nhìn đến vẻ mặt bình thản cùng thân phận có lẽ là thần bí của thiếu niên, tim hắn bỗng đập thình thịch thình thịch, hồi hộp và mong chờ bỗng trỗi dậy lên từng trong.
Lâm gia hắn đúng là có vài quyển công pháp, số lượng chính xác là 4 quyển phàm giai công pháp và một quyển chuẩn giai công pháp, mỗi một quyển thật sự đều là báu vật của Lâm gia khi phải đổi rất nhiều linh dược tốt để mua được từ “Hội đấu giá”. Nhưng mà phải biết nguyên lý của công pháp, nó sẽ giúp cho linh lực hoặc sức mạnh của linh lực được tăng phúc một khoảng bằng với đẳng cấp Phàm, Chuẩn, Linh, Huyền, Địa, Thiên, Thần.
Vì vậy nên dù có sở hữu nhiều loại Phàm giai hay Chuẩn giai thì sức mạnh của linh lực đều không mấy cách biệt, muốn cách biệt, muốn mạnh hơn linh sư cùng tu vi thì có thể sở hữu công pháp ở đẳng cấp cao hơn.
Đó là lý do Lâm Minh Tâm ban đầu thở dài rồi giây lát sau liền trở nên hồi hội bởi chỉ cần quyển công pháp này là Linh giai thôi, hắn cũng đã cực độ kích động, dù là một Lâm phủ hay mười Lâm phủ hắn đều nguyện đổi.
Linh giai tùy vào phẩm cấp sơ, trung, cao liền có thể giúp người từ Linh Hải cảnh đến Linh Sư dưới Linh Hải cảnh có thể dùng tu vi sơ kỳ thời điểm đọ sức được với trung kỳ hoặc hậu kỳ nếu người đó không có công pháp Linh giai hay cao hơn, sức hấp dẫn này quá khó để một Ngưng Linh cảnh nghèo túng bỏ qua.
Thế giới ưu tiên sức mạnh, có sức mạnh thì mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay, mất một miếng đất không là chuyện gì to tát.
Ngẩn người hồi hộp một lúc cùng ánh mắt nóng rực mong chờ, Lâm Minh Tâm run run đưa bàn tay già nua từ từ chạm vào quyển sách bìa vàng không gì đặc sắc, cầm vào lòng bàn tay.
Mọi thứ xung quanh hắn lập tức thay đổi.
- Grào… GRÀO…
- Grừ… Gào…
- …
Lâm gia quan cảnh biến mất, một màn đêm đen tối xuất hiện với đầy những con Kim Long hình thù dữ tợn to lớn đang gào thét dữ dội khắp bầu trời. Lâm Minh Tâm sau một chớp mắt cầm quyển sách, hắn được đưa vào cảnh tượng kinh khủng chưa từng xảy ra. - Đây là... ?
Nhìn cảnh tượng nơi đâu cũng chỉ toàn Kim Long dũng mãnh vờn quanh, che đậy hết mọi khung cảnh đen tối mà mắt hắn có thể thấy, tâm thần Lâm Minh Tâm trở nên run rẩy cực độ cùng khiếp sợ.
Bịch!
Không thể chịu được sức ép đến từ chính tâm trí tự tạo ra, Lâm Minh Tâm ngã ngồi trên mặt đất ngây dại.
“…”
Như một âm thanh vụn vỡ không tiếng động, khi Lâm Minh Tâm ngã ngồi xuống đất, mọi thứ đều quay trở lại bình thường bên bờ hồ sen của Lâm gia, Kim Long và khung cảnh đen tối đều biến mất. - Không cần phải ngẩn người, ngươi nhanh xem xét rồi chúng ta giao dịch, ta còn rất nhiều sự việc để làm.
Giọng Họa đang ngắm nhìn những đóa hoa sen nở rộ dưới hồ truyền đến khiến Lâm Minh Tâm giật mình, hắn hơi hổn hển vài giây liền cấp tốc thu hồi tâm tình, một bộ cố gắng bình tĩnh đứng dậy.
Hắn bắt đầu mở nhẹ trang đầu tiên của quyển sách ra để xem xét những thông tin giới thiệu quyển sách mà hầu như công pháp nào cũng có.
“
Phẩm chất: Địa giai cao cấp.
…”
- Ực
- Ực
- …
Sự chấn động trên khuôn mặt cùng tiếng nuốt nước bọt không ngừng vang lên, vị lão giả đứng lặng người.
Mất hơn một phút chỉ để đọc vài dòng giới thiệu ít ỏi, Lâm Minh Tâm giở trang tiếp theo ra định xem, chút ít nội dung thì…
Hộc!
Bất giác nôn ra một búng máu, thân thể Lâm Minh Thân bị hất văng đi ra phía sau vài mét khó hiểu, hắn sắc mặt tái mét đứng dậy hoảng sợ nhìn quyển sách đang bay lo lửng trên không trung mà không hề rơi xuống đất. - Ngươi thật ngốc, Địa cấp không phải ai cũng có thể đọc được nội dung bên trong.
Lắc đầu một cái, Họa quay người lại cầm quyển sách vào tay.
- Thế nào, ngươi có đồng ý trao đổi không?
Hắn hỏi chỉ cho có mà thôi, Lâm Minh Tâm có nhận hay không cũng chẳng liên quan đến hắn, thứ hắn muốn, hắn phải có bằng mọi giá.
Cố ổn định lại khí huyết, Lâm Minh Tâm chợt hỏi một câu mà ngay sau đó, hắn liền cảm thấy bản thân ngu ngốc.
- ¬Đây… đây thật sự là Địa cấp công pháp Kim hệ?
- Tin hay không thì tùy ngươi, nhưng mà… ngươi chỉ có ba giây lựa chọn, nếu không thì hậu quả ta không thể nói trước được.
Đối với loại người không biết nhìn hàng, vả lại còn có thực lực thấp kém đến mức đáng thương, hắn cảm thấy hơi bị phí thời gian nếu phải giải thích, thôi thì cứ để họ tự mày mò. Bởi thế nên Họa dùng thần sắc lạnh lùng nói, tiếp đến âm thanh đếm ngược cũng vang lên rất gấp gáp. - 1…
- Ta… ta chấp nhận.
Không thể chần chừ vì áp lực sinh ra từ nội tâm tinh thần quá lớn, Lâm Minh Tâm không cần đợi Họa nói ra âm thanh thứ hai liền đã hơi do dự nói ra. Hắn bị buộc phải nhận lời. - Tốt, vậy bây giờ ta đến với giao dịch thứ hai.
Gật đầu hài lòng, Họa bỗng nói lên một câu khiến lão giả Ngưng Linh cảnh kinh ngạc vạn phần cùng với cảm giác bất an chỉ vừa hơi giảm bớt liền lần nữa bộc phát lên. - Các hạ, dường như Lâm gia của chúng ta đã chẳng còn gì để trao đổi với ngươi.
Hắn lập tức hỏi vì nhìn kĩ lại, Lâm gia hắn ngoài mấy cái sản nghiệp hẳn là không vừa mắt với thiếu niên này ra thì đúng là không còn thứ gì đáng giá.
- Không phải ngươi còn con người đó sao?
- Được rồi, ngươi im đi để ta nói hết.
Cười tà một cái, hắn giơ tay lên chặng sự “vạn lần không được” của Lâm Minh Tâm lại vì không muốn mất thêm thời gian, hắn nói.
- Nương tử của ta, nàng ấy hiện đang có chuyện buồn nên ta muốn tìm về một người tỷ muội để giúp nàng hàng huyên tâm sự, vơi bớt đi chút ít nào đó nỗi lòng. Nói đến đây chắc ngươi đã biết là ai. - Đúng vậy, ta muốn thiếu nữ vừa nãy, tên là gì đó tiểu Đồng.
- Và thứ trao đổi với nàng chính là một mạng của Lâm gia các ngươi.
- Ngươi thấy thế nào?
Vẫn như cách cũ, hắn hỏi chỉ là cho có mà thôi.
Suy nghĩ vài giây khó khăn nhất trong đời giữa việc lựa chọn tiểu Đồng và Lâm gia, Lâm Minh Tâm hỏi
- Một mạng của Lâm gia chúng ta, ý các hạ là như thế nào? Không lẽ các hạ tính diệt đi Lâm gia ta, nếu ta muốn Lâm gia được bình an liền đưa ra tiểu Đồng nộp cho ngươi? Hắn lựa chọn hàng đầu đơn nhiên là Lâm gia, vì họ, hắn chỉ đành hi sinh tiểu Đồng bé nhỏ ngày xưa cho một tên tiểu tử sắc lang giả cớ tìm người tâm sự với vợ hắn.
Đến hiện tại, hắn vẫn không đủ can đảm để liều mạng thử sức với Họa dù chỉ nửa chiêu. Nghe hắn hỏi, Họa liền lộ ra vẻ mặt không tốt. - Buồn cười, ngươi nghĩ ta rãnh rỗi như vậy sao? Nói cho ngươi biết, ta muốn chiếm cả Lâm gia ngươi hay thậm chí là cả cái huyện rẻ rách này đều chỉ cần một bàn tay, hiểu chứ?
Hầm hổ tỏ vẻ xong, hắn lại chuyển sắc mặt bình thường.
- Ý nghĩa điều kiện ta nói chính là khi các ngươi gặp nguy cơ tồn vong, ta liền xuất hiện giúp các ngươi thoát được một lần, chỉ vậy thôi.
- Ta cũng không muốn mất thời gian, đồng ý hoặc không đồng ý, nếu đồng ý thì có mất có được, còn không đồng ý thì tùy ngươi. Ngươi có ba giây chọn.
Nói xong, hắn cũng đếm giây mà chỉ quay người nhìn lại hồ sen, trên tay vẫn cầm chưa đưa cho Lâm Minh Tâm.
Nhìn bóng lưng Họa, Lâm Minh Tâm lòng bàn tay siết chặc, cơ thể hắn lên bốc hỏa khí chịu đựng ngay từ đầu do cảm giác bất an mang lại, linh lực trong đan điền cuồn cuộn vũ động không ngừng, hắn nếu lúc này ra tay sẽ liền một chiêu đoạt mạng người cùng tu vi theo hắn định nghĩa.