Kinh Doanh Ăn Uống Ở Thời Bao Cấp

Chương 95

Không ngoài dự đoán.

Trải qua một đoạn thời gian Ngụy Vân Thư tiếp tục khảo sát, thành phố Vĩnh An quả thật không có bán máy ép nắp ly trà sữa, thậm chí sau khi hỏi thăm nhiều chỗ, không chỉ có thành phố Vĩnh An, hiện tại cả Trung Quốc đều không có loại máy này.

Ứng Vọng nghe xong thở dài một tiếng, nhưng cậu cũng không quá nản lòng, không có máy ép nắp ly, vẫn có thể chọn một cách khác mà, không gấp, trước tiên phải thi công nội thất tiệm trà sữa đã.

Có kinh nghiệm thi công nội thất cho tiệm lẩu và tiệm ăn vặt, lúc này thi công nội thất cho một tiệm trà sữa cũng không khó, nhưng trước khi làm phải bàn bạc với chủ nhà trước. Bọn họ quyết định phá bỏ tường, làm phòng khách và phòng ngủ ban đầu biến thành một gian, sau đó lại mở một cái cửa, như vậy khách hàng không cần phải đi vòng từ tiệm lẩu, chuyện buôn bán cũng dễ làm hơn một chút.

Chủ nhà nghe được đề nghị của bọn họ thì không đồng ý, bởi vì sau này một khi bọn họ trả chỗ thuê, nếu xem như một gian nhà, thì ngôi nhà có diện tích lớn như vậy không dễ cho thuê, người khác chuộng nhà có nhiều phòng hơn, bởi vì phía sau có thể để người ở. Mà xem như hai gian cửa hàng, thì cái phía sau này lại quá nhỏ, cũng không dễ cho thuê.

Chủ nhà không đồng ý là kết quả trước đây Ứng Vọng không dự đoán được, cậu hoàn toàn không nghĩ tới, kế hoạch gì đó đều đã chuẩn bị xong, kết quả lại gặp phải trở ngại ở chỗ chủ nhà.

Cuối cùng, Ngụy Vân Thư nhắc đến chuyện mua nhà, "Nhà này có bán không?".

Chủ nhà sửng sốt một chút, "Không bán".

Nhà cửa ở khu vực này không tệ, bây giờ còn có người thuê, mỗi tháng hắn đều có thể lấy tiền thuê, là một khoản thu nhỏ nhưng lâu dài, hắn không muốn bán đi.

Ngụy Vân Thư hỏi, "Giá cao hơn giá thị trường cũng không muốn bán à?".

Chủ nhà thử thăm dò, "Cậu bằng lòng bỏ ra bao nhiêu?".

Ngụy Vân Thư nói một con số.

Chủ nhà bắt đầu do dự.

Ngụy Vân Thư lại nói, "Cũng không biết anh có từng nghe nói chuyện của tôi hay không, nhưng trên thực tế trên con đường này cũng có mấy gian cửa hàng mặt tiền thuộc về tôi, chỉ là trước đó có người thuê cửa hàng đang làm buôn bán, cho nên tôi thuê của anh. Nhưng nếu hiện tại không đàm phán được, không nói chuyện cửa hàng mặt tiền khác, phá bỏ một cái nhà cũ do tôi đứng tên xây lại một cửa hàng mới cũng không tốn bao nhiêu thời gian".

Chủ nhà: Là uy h**p à? Là đang uy h**p còn gì?!

Ngụy Vân Thư chân thành đề nghị, "Cho nên anh có thể cân nhắc kĩ một chút, chung quy thì chúng tôi bằng lòng ra giá không thấp, là đã thể hiện thành ý rồi".

Chủ nhà cân nhắc kĩ lưỡng một phen, cảm thấy bán cũng được. Giống như Ngụy Vân Thư nói, đối phương ra giá mua nhà cao hơn giá thị trường, hắn bán sẽ không lỗ.

Vì thế chủ nhà đồng ý luôn, hai bên nhanh chóng đi làm thủ tục.

Quá trình sau đó, chủ nhà lại rất dứt khoát. Hắn dứt khoát, Ngụy Vân Thư cũng thoải mái, còn tặng kèm cho hắn một tin tức, nhà ở thương mại đầu tiên của thành phố Vĩnh An sắp bắt đầu xây, nếu như có tiền có thể mua mấy căn hộ, sau này sẽ không lỗ.

Chủ nhà quả thật biết một ít chuyện của Ngụy Vân Thư, nghĩ anh là con cháu nhà họ Vân, mạng giao thiệp bên phía dì út và dượng cũng không kém, nói không chừng anh biết trước được một vài tin tức nội bộ mà người ngoài không biết, cho nên chủ nhà rất để tâm với tin tức này, bày tỏ sau này sẽ nghiêm túc suy nghĩ.

Mấy thập niên sau, nhất là khi kinh tế thành phố Vĩnh An phát triển nhanh chóng, gần như mỗi ngày một dạng, hắn dựa vào mấy căn hộ nhà ở thương mại này trở thành tỉ phú, chủ nhà đã vô cùng vui mừng vì bản thân trước đây đã nghe theo đề nghị của Ngụy Vân Thư, dùng số tiền bán cửa hàng lúc ấy mua nhà đầu tư.

Tiếp tục nói hiện tại.

Ứng Vọng và Ngụy Vân Thư cuối cùng cũng lấy được ngôi nhà, ở trên địa bàn của mình, vậy thì đúng là muốn sửa thế nào thì sửa thế ấy.

Căn cứ theo ý tưởng của Ứng Vọng, chẳng những phải phá bỏ tường, mở thêm một cánh cửa ra vào phía bên kia, mà còn phải sơn vẽ trên tường, vẽ một ít tranh trà sữa tươi mát đáng yêu, sau đó ngăn ra một phòng làm việc để nhân viên làm trà sữa, bố trí trong tiệm vài cái bàn màu trắng, ghế sô pha da mềm đặt riêng, lại làm một ít bàn nhỏ một người, phối cùng ghế chân cao, ghế tròn thường vân vân, cuối cùng lại đặt lên mấy chậu cây xanh hoa cỏ, bầu không khí này đúng là đỉnh cao.

Ở đời sau kiểu thiết kế này có thể thấy được ở khắp nơi, nhưng vào những năm này lại rất mới mẻ độc đáo, nói xong yêu cầu với công nhân thi công nội thất, vậy thì muốn thực hiện cũng không khó.

Trước đây khi lắp đặt thiết bị và trang trí cho hai cửa hàng mặt tiền vừa vặn có quen biết trong phương diện này, cho nên những chuyện còn lại không cần bận tâm.

Các loại máy móc cần dùng như máy ép nước trái cây, máy bào đá này kia do Ngụy Vân Thư đi liên hệ, cũng không biết anh tìm người ở đâu, thậm chí còn vận chuyển về mấy cái tủ lạnh, tủ đông và máy làm kem, lúc Ứng Vọng nhìn thấy đã bị bất ngờ.

"Tiệm trà sữa, sao có thể không có kem, nghe nói có bán máy, anh bèn mua hai cái".

Vẻ mặt Ứng Vọng đầy ngạc nhiên xen lẫn vui vẻ, "Quá tuyệt!".

Máy làm kem Ngụy Vân Thư mua có thể làm ra hai vị kem khác nhau, hai máy thì được bốn vị.

Trong đầu Ứng Vọng tức khắc xuất hiện đủ thứ vị, nguyên bản, vani, dâu tây, chocolate, việt quất, trà xanh, sữa chua, xoài, vân vân, nghĩ thôi đã thèm rồi.

Đối với ẩm thực cậu là kiểu nói là làm, nếu đã thèm ăn kem, bèn dứt khoát xem sách hướng dẫn một lượt, học thuộc cách sử dụng sau đó lập tức đi lấy nguyên vật liệu, sau một hồi tháo tác, quả thật đã làm ra hai vị kem nguyên bản và dâu tây.

Kem trong máy phả ra hơi lạnh nhè nhẹ, tạm thời không có ốc quế cũng không sao, trực tiếp đựng trong chén. Dùng muỗng múc ăn, lành lạnh ngọt ngào trơn mịn, quả thật là tuyệt không gì bằng!

Ứng Vọng bỗng nhiên nảy sinh cảm giác thỏa mãn hết sức, cậu lại khen Ngụy Vân Thư một lần nữa, "Vân Thư, mua máy làm kem này quả thật là rất chính xác, đến khi cửa hàng của chúng ta khai trương, nhất định siêu nhiều người đến mua!".

Lúc này Ngụy Vân Thư cũng bưng một chén kem hai vị đang ăn, nhìn cậu phấn khích như vậy anh cũng rất thỏa mãn, "Vậy cũng tốt, mọi người đều có lợi"

Ứng Vọng ừm ừm gật đầu.

Ăn xong hai chén kem, Ứng Vọng mới nói đến chuyện chính, "Phần ốc quế làm thủ công khá phiền phức, em nghĩ đến lúc đó có nên đựng trực tiếp trong chén hay không, sau đó kết hợp với muỗng hoặc que gỗ, như vậy thì gần giống với các loại kem từng bán trước đây".

Ngụy Vân Thư nói, "Có thể, hương vị ngon là được".

Ứng Vọng mỉm cười, "Em cũng thấy vậy".

Chuyện kem ly rất thuận lợi, làm trà hoa quả, trà sữa cũng rất suôn sẻ.

Cơ bản nhất là nước ép dưa hấu tươi, nước dưa hấu dừa, nước dưa hấu chanh, trà xoài, trà nho, trà chanh dây,... phức tạp hơn một chút có chè bưởi xoài, dưa hấu cốt dừa, pudding matcha sữa, trà sữa trà xanh hoa nhài, nước mơ chua, sữa đông, vân vân.

Nhóm trà sữa cũng đã làm không ít, nhất là sau khi làm ra các loại topping trân châu, khoai viên, thạch sương sáo, bột báng, đậu phộng, nho khô,... thì cách làm trà sữa không thể đa dạng hơn, ví dụ đơn giản nhất là trà sữa truyền thống, trà sữa đậu đỏ, trà sữa pudding, trà sữa yến mạch,... còn có sương sáo, trà sữa trân châu đường đen, trà sữa pudding kem phô mai sữa và nhiều loại khác, chủng loại cực kì phong phú.

Thậm chí còn có các loại đá xay trái cây, đá bào, các loại khoai viên lạnh, pudding, sữa đông hai tầng,... Tóm lại, rất nhiều món đều có thể làm ra được.

Trong lúc chờ tiệm trà sữa thi công nội thất, phần lớn tinh lực của Ứng Vọng đều dùng trên việc thí nghiệm cách làm trà hoa quả và trà sữa, một phần còn lại thì dùng để tìm nguyên liệu.

Hết cách, một khi mở tiệm trà sữa, vậy thì nhu cầu tiêu thụ các nguyên liệu sữa bò, nước dừa, sữa đặc, đường, các loại trái cây vân vân đều rất lớn, nhất là sữa bò, phải là sữa bò mới nhất trong ngày, như vậy thì vị mới ngon được, cho nên nhất định phải tìm nguồn cung ứng sữa tươi đáng tin cậy.

Trái cây cũng cần phải tươi mới, may mà lúc trước đã mua rau dưa ở các thôn và nông trại quanh đây, cộng thêm nguồn trái cây cung ứng cho tiệm lẩu, cho nên nhu cầu lúc này tăng mạnh, thì cứ theo những con đường này mà hỏi thăm một chút là có được kết quả vừa ý.

Về chuyện mua nho khô, thậm chí Ứng Vọng và Ngụy Vân Thư còn nhờ đến sự giúp đỡ của Vân Đóa. Trước đo lúc ăn Tết, Vân Đóa tặng bọn họ một ít nho khô, nói là học trò của dì ở Tây Bắc tặng, lúc ấy hai người Ứng Vọng ăn nho khô đã cảm thấy khá ngon, hiện tại lượng hàng cần dùng không ít, vậy có thể trở thành một nhà cung cấp không?

Vẫn là bọn họ tốt số, khu vực Tây Bắc kia cực kì thích hợp để nho sinh trưởng và làm nho khô, bởi vì sản lượng không ít, bên kia có không ít người đều đang tìm nguồn tiêu thụ, sinh viên kia gọi một cuộc điện thoại đường dài về nhà, sau đó nhận được tin tức nói là có thể gửi đến đây một phần xem thử trước.

Một phần này không chỉ là trong tiệm trà sữa cần, mà Ngụy Vân Thư còn muốn một ít hàng hóa bán ở địa phương, không ngoài dự đoán, người bằng lòng bán không ít.

Trong lúc vô tình lại tìm ra nguồn tiêu thụ cho nho khô, ý định ban đầu của sinh viên kia là chỉ giúp đỡ giảng viên, sau khi nhìn thấy kết quả này cũng sửng sốt một chút, cậu nghĩ thầm, sau này không chỉ có nho khô nhà mình không cần lo lắng, mà ngay cả nho khô của nhóm họ hàng bạn bè hàng xóm chỉ sợ cũng không cần lo rồi!

Cậu cảm thấy số của mình quá tốt, có câu nói thế nào nhỉ, ở hiền gặp lành, tặng người hoa hồng tay còn vương hương, dùng vào trường hợp này thật sự quá chính xác!

Bình Luận (0)
Comment