Trong một tháng Khúc Cửu Nhất bế quan, bên ngoài giang hồ cũng đã xảy ra một số chuyện không nhỏ.
Đầu tiên, người truyền tin tức về là Phàn Đình.
Hắn đã thành công trà trộn vào Thương Hải Bang.
Bởi vì Vô Lượng sơn trang bị chia cắt là chuyện không thể nghi ngờ gì nữa trên giang hồ, có rất nhiều người như Phàn Đình không muốn gia nhập vào Toái Ngọc Cung mà muốn gia nhập vào môn phái khác.
Bởi vậy, người Thương Hải bang có thể nói là vô cùng lễ độ với Phàn Đình.
Tuy rằng Phàn Đình chìm nghỉm một thời gian nhưng cũng được xưng là "Có xuất thân bối cảnh", lại tuổi trẻ tài cao.
Bây giờ, hắn không môn không phái, nếu có thể gia nhập Thương Hải bang, cũng sẽ là một nguồn lực quan trọng cho Thương Hải bang.
Chỉ là trước sau Phàn Đình vẫn nhớ rõ lời của Khúc Cửu Nhất, sẽ tỏ ra hơi do dự đối với ý tốt của Thương Hải Bang, ngược lại khiến họ buông lỏng cảnh giác hơn nhiều.
Chỉ tiếc, dẫu sao thời gian Phàn Đình tới cũng ngắn, tới khi hắn phát hiện hành động của Thương Hải Bang có hơi quỷ dị, có thể phái mấy đệ tử tới phục kích Khúc Cửu Nhất thì cũng chẳng còn kịp nữa rồi.
Cũng may, nhờ trận chiến này, danh tiếng của Khúc Cửu Nhất đã bùng nổ lớn mạnh, dọa cho những người giang hồ tới phục kích sợ vỡ mật, nói sao cũng không muốn đối địch với y nữa.
"Phàn Đình nói, Hồng Liên đạo đã phái người tới tiếp xúc với Thương Hải bang.
Nhưng người tới chỉ nói chuyện một mình với bang chủ, hắn không thể tiếp cận được" Khúc Cửu Nhất nhìn một tập thư thật dày của Phàn Đình, trong lòng đã có chút dự tính.
Từ sau khi Trần Tiểu Lang kia tuyên bố Hồng Liên đạo sẽ từ ám thành minh, trên giang hồ lập tức đã dấy lên một đợt sóng thật lớn.
Rất nhiều cửa tiệm, thậm chí là một ít thế lực, chỉ trong một đêm đã treo thẻ bài của Hồng Liên đạo lên.
Thậm chí, trong nhiều môn phái, có một số quản sự có cương vị quan trọng hay là trưởng lão trực tiếp dẫn theo một đám đệ tử rời đi đầu nhập Hồng Liên đạo.
Bất kể là chính đạo hay tà đạo, trong khoảng thời gian ngắn đều chịu một đả kích cực lớn.
Ngoài môn phái như Toái Ngọc Cung hay Thiên Cực thần giáo ở chỗ sa mạc với quan ngoại, võ lâm Trung Nguyên hầu hết đã bị thủng lỗ chỗ.
Ngay cả Lê Hoa sát, cũng có mấy sát thủ vương bài dẫn người chạy.
Nghe nói trước khi rời đi, còn đi ám sát sát chủ Lê Hoa sát, suýt chút nữa có thể thành công.
Ba chữ Hồng Liên đạo này trong một tháng ngắn ngủi đã truyền khắp giang hồ, trở thành thế lực vừa nghe đã khiến người khác sợ mất mật.
Tuy vậy, so với phong cách hành sự trước kia "Thuận ta thì sống chống ta thì chết" của Hồng Liên đạo thì Hồng Liên đạo bây giờ ôn hòa hơn nhiều.
Nó quật khởi rất mau, tư thái cũng không đẹp lắm nhưng lại bày ra sự "bao dung", mở ra rất nhiều điều kiện thuận lợi cho các môn phái, thế lực.
Chỉ cần bằng lòng đầu nhập Hồng Liên đạo, sau khi trải qua khảo nghiệm, trở thành đệ tử Hồng Liên đạo thì có thể học tập võ công của Hồng Liên đạo, hưởng thụ tiền lương hàng tháng của Hồng Liên đạo.
Trước mắt, Hồng Liên đạo cho đệ tử ký danh một tháng một lượng, đệ tử ngoại môn ba lượng, đệ tử nội môn mười lượng!
Nhìn khắp võ lâm, cái giá lớn như vậy cũng khiến người khác động lòng không thôi.
Đệ tử Toái Ngọc Cung vào trước lúc Khúc Cửu Nhất cải thiện tài chính cũng chưa có được đãi ngộ tốt như vậy.
Có thể tưởng tượng được, bút tích này hấp dẫn rất nhiều tu sĩ giang hồ tới đầu quân.
Đây nào phải dùng cái cuốc bình thường để thọc gậy bánh xe đâu mà là dùng cuốc bạc để đào đấy.
Thử hỏi, sẽ có bao nhiêu người không động lòng chứ?
Hơn nữa, cũng có tin đồn rằng thiếu hiệp XX sau khi trải qua khảo nghiệm trở thành đệ tử Hồng Liên đạo thì trong nửa tháng, liền có tiến bộ rõ ràng, thậm chí còn đánh bại cả sư phụ trước đó của hắn, vì thế người đầu quân vào vô cùng nhiều.
Đương nhiên, cũng có không ít môn phái mượn cơ hội này xếp thế lực mình vào.
Tuy vậy, Hồng Liên đạo cũng mở một mắt nhắm một mắt.
Dù sao, trung tâm cơ mật chính thức của họ không thể nào rộng mở với người ngoại lai được.
Bọn họ nằm gai nếm mật nhiều năm, nội tình sâu không lường được, hiện giờ thủ đoạn này kia cũng chỉ là giảm bớt áp lực từ phía bên ngoài thôi.
Nếu chờ tới khi bọn họ thống nhất võ lâm, những thám tử tới từ các môn phái khác trái lại có thể trở thành quân cờ để khống chế ngược lại môn phái của họ.
Hồng Liên đạo, đệ tử cực đông.
"Cung chủ, Hồng Liên đạo này thế tới rào rạt, chúng ta có cần tiên hạ thủ vi cường không?" Sử Vô Song không có tí hảo cảm gì với Hồng Liên đạo.
Trong lần phục kích trước đó, có cả người Hồng Liên đạo ở bên trong quạt gió thêm củi.
Nếu không phải cung chủ có võ công cái thế, nói không chừng thực sự bị bọn họ tính kế.
"Toái Ngọc Cung chúng ta dẫu sao cũng chẳng phải môn phái Trung Nguyên, ở phương diện tình báo, chỉ e kém hơn so với bọn họ" Khúc Cửu Nhất chậm rãi lắc đầu, "Hơn nữa, sau trận chiến một tháng trước, chỉ e Toái Ngọc Cung ta ở trong cảm nhận của mọi người cũng là một Hồng Liên đạo khác"
Nhiều người như vậy, nhiều môn phái như vậy, thậm chí còn có cao thủ cấp bậc tông sư xuất hiện cũng chưa thể nào cho Khúc Cửu Nhất xuống mồ.
Hơn nữa, bọn họ tới phục kích, xét từ góc độ nào đó, họ đã xé rách mặt với Toái Ngọc Cung rồi.
Lúc ấy, Khúc Cửu Nhất cũng trực tiếp thả lại những lời tàn nhẫn, chẳng hề để lại mặt mũi cho họ.
Chỉ e bây giờ trong mắt những môn phái chính đạo, Toái Ngọc Cung đã chẳng phải "người trong chính đạo" đứng đắn rồi.
"Những người này buồn cười thực sự, rõ ràng là họ làm loại chuyện trộm cắp trước, bây giờ ngược lại còn hắt bát nước bẩn này lên đầu chúng ta?" Sử Vô Song chửi thề, hận không thể cầm đao chém hết đám người không biết xấu hổ kia.
"Ta trở nên quá mạnh, họ đương nhiên sẽ sợ hãi" Khúc Cửu Nhất sớm đã nhìn thấu.
Trước kia, tuy rằng thực lực chỉnh thể Toái Ngọc Cung cường đại nhưng thân là tông sư, Khúc Thu Thủy lại không rõ tung tích, đối với những đại môn phái, Toái Ngọc Cung tuy không có tông sư tọa trấn nhưng còn ở trong phạm vi khống chế.
Nhưng bây giờ, Khúc Cửu Nhất trẻ tuổi như vậy đã trở thành tông sư, những môn phái khác đương nhiên không ngồi im được.
Khúc Cửu Nhất trẻ tuổi như vậy đã có được địa vị và võ công như vậy, kế tiếp, nếu y không thỏa mãn với vị trí cung chủ Toái Ngọc Cung nho nhỏ, y muốn tiến thêm một bước nữa thì phải làm sao bây giờ? Trong võ lâm, có ai có thể khống chế được y chứ?
Đừng quên, quyền thế sợ tuổi trẻ,
Những tông sư khác bây giờ cũng là nhân vật gần trăm tuổi nhưng Khúc Cửu Nhất tính sao cũng chưa tới 20.
Lại thêm mười năm, hai mươi năm, sau khi tông sư của tất cả môn phái qua đời, bọn họ lấy cái gì để chống lại Toái Ngọc Cung?
Lúc này, ngược lại bọn họ lại chờ mong Hồng Liên đạo xuất hiện.
Hai môn phái cường đại, kiềm chế lẫn nhau cũng mạnh hơn nhiều so với một cái độc nhất.
Nếu hai môn phái này đấu nhau tới người sống ta chết, ngược lại bọn họ còn vớt được chỗ tốt.
"Huống chi, chỗ này của chúng ta còn có Tạ Tụ" Khúc Cửu Nhất nhìn về phía Tạ Tụ, ý vị thâm trường.
Tạ Tụ không khỏi cười khổ, "Bây giờ bọn họ hẳn sẽ chẳng gọi ta là thần y nữa"
Một gói bột mì đã có thể lừa mọi người không dám cử động, từ góc độ nào đó, sự tồn tại của Tạ Tụ còn khủng bố hơn tông sư nhiều.
Nếu Tạ Tụ làm ra loại độc vô sắc vô vị, bọn họ trúng chiêu cũng chẳng biết.
Khúc Cửu Nhất có mạnh tới đâu cũng chẳng thể một hơi giết chết ngàn người.
Nhưng Tạ Tụ có thể.
Bây giờ, Khúc Cửu Nhất công khai quan hệ với Tạ Tụ, sau lưng Toái Ngọc Cung còn có Tạ gia.
Từ góc độ này, Toái Ngọc Cung còn đáng sợ hơn Hồng Liên đạo nhiều.
"Cung chủ, kế tiếp chúng ta nên làm sao?"
"Địch bất động ta bất động" Khúc Cửu Nhất chậm rãi nói, "Cứ làm theo kế hoạch trước đó của chúng ta, tới Thương Hải bang một chuyến.
Chỉ là bây giờ, chúng ta cần phải phô trương lớn hơn một chút.
Trước kia, ta quá nể mặt mũi cho họ, thật sự cho rằng Toái Ngọc Cung ta dễ bắt nạt.
Nếu bọn họ đã chẳng coi Toái Ngọc Cung ta như chính đạo, chúng ta đương nhiên phải kiêu ngạo hơn chút!"
Người tốt thường bị khinh.
Bây giờ, Toái Ngọc Cung không cần phải điệu thấp mà còn phải ngước cao đầu hơn.
Vậy mới khiến tất cả mọi người không dám trêu chọc.
"Rõ"
"Đúng rồi, lão Tam Lê Hoa sát kia thế nào rồi?" Khúc Cửu Nhất liếc mắt nhìn người người trong sân, phát hiện Tuyết Tiêu Tiêu không tới.
"Đại sư tỷ đang giúp hắn, chắc là sắp tới rồi Sử Vô Song nghĩ nghĩ, "Võ công của lão Tam kia khôi phục không ít, ngoài Đại sư tỷ ra, hắn không cho bất cứ kẻ nào tới gần.
Trên người hắn có sát khí rất nồng, chúng ta cũng chẳng đánh lại hắn"
"Võ công của hắn hẳn là không dưới Tiêu Tiêu" Khúc Cửu Nhất khẽ gật đầu, "Bây giờ, Toái Ngọc Cung chúng ta cũng cần giúp đỡ.
Nếu Lê Hoa sát không cần hắn, Toái Ngọc Cung ta cần"
"Cung chủ, chúng ta có cần theo quy tắc cũ không?" Một đệ tử khác lặng lẽ lên hỏi.
"Khụ, cái này vẫn giao cho Đại sư tỷ các ngươi đi" Khúc Cửu Nhất sửng sốt một lát mới nhớ ra "quy tắc cũ" trong miệng các nàng là cái gì.
Bình thường mà nói, nam tử gia nhập Toái Ngọc Cung hoặc là mặc nữ trang từ bỏ thân phận nam tử, hoặc là đi tới Ngọc Ngõa đài rèn luyện mấy tháng.
Phàn Đình và Lâm Hữu Tuệ cũng đi theo quy tắc này, còn Hàn Thừa Nặc vì đi đường quan hệ với Tạ Tụ, lại có chín vạn lượng mở đường mới có thể trở thành trường hợp đặc biết.
Nhưng lão Tam này...!Thực ra việc hắn có sát khí nồng đậm, không ít đệ tử Toái Ngọc Cung thích kiểu đấy đâu!
"Rõ" Đệ tử nói chuyện nọ có hơi mất mát, nàng còn tưởng rằng sẽ được nếm thứ mới mẻ, thực sự quá đáng tiếc.
Nàng còn chưa ngủ với sát thủ bao giờ, khá tò mò.
Tạ Tụ nhìn các nàng, trong lòng không khỏi âm thầm thấy may mắn.
May là lúc trước, mình được đưa thẳng tới giường Khúc Cửu Nhất, nếu không cũng phải làm theo "quy tắc cũ", chỉ e cũng chẳng phải là cảnh tượng như bây giờ.
Ở đầu khác, Tuyết Tiêu Tiêu đang ở trong phòng lão Tam, nhìn lão Tam dần dần gỡ đi mảnh vải trên đầu.
Vốn nàng muốn tới hỗ trợ, kết quả không cẩn thận dùng sức hơi lớn, suýt chút nữa khiến lão Tam ngạt chết nên lão Tam nói sao cũng chẳng cho nàng làm nữa.
Tuyết Tiêu Tiêu chỉ có thể ngồi ở bên cạnh, bất đắc dĩ chờ lão Tam tự làm.
Ài.
Không thể như vậy nha.
Nàng rõ ràng nhớ rõ trước đó các tỷ muội đã nói qua, đối xử với nam nhân cần chủ động một chút.
Mấy chuyện như cởi quần áo rồi gỡ trang sức các thứ vẫn nên để mình tới làm mới được.
Một khi nam nhân chủ động, bên chỗ các nàng sẽ không dễ khống chế tiết tấu được.
Trước kia, Tuyết Tiêu Tiêu cũng từng ngủ với mấy nam nhân nhưng mấy nam nhân đó thấy nàng là sợ muốn chết.
Hơn nữa, trước kia, nàng luôn được bồi dưỡng thành người thừa kế, vì để phòng ngừa nàng trầm mê nam sắc, ở phương diện này cũng khống chế rất nghiêm khắc, không thể tự do tự tại như các đệ tử khác.
Lão Tam biết Tuyết Tiêu Tiêu đang nhìn, tay tự nhiên có hơi run.
Trong lòng hắn thực ra cũng có hơi lo lắng, hắn đã thử qua rất nhiều lần, phát hiện ra rằng mỗi khi hắn nhắc tới "hủy dung" hoặc là "dung mạo xấu xí", Tuyết Tiêu Tiêu liền tỏ ra rất kháng cự.
Nam nhân chẳng lẽ không nên có bản lĩnh cường đại là được rồi sao?
Vốn lão Tam còn chẳng để ý gì tới dung mạo, cảm thấy hủy dung cũng là chuyện nhỏ.
Làm sát thủ, hầu như không dùng mặt thật để gặp người, dẫu có hủy dung cũng là chuyện bình thường.
Ngược lại, Lê Hoa sát có không ít người có dung mạo xấu xí, còn có người hủy cả mặt mình.
Đương nhiên, cũng có sát thủ dựa vào sắc đẹp nhưng có địa vị không quá cao ở Lê Hoa sát.
Nhưng Tuyết Tiêu Tiêu nghiêm túc như vậy khiến hắn ngược lại không dám lơ là cảnh giác.
Trong khoảng thời gian này, hắn tận lực khống chế chế độ ăn của mình, thanh đạm là chính, chỉ sợ trễ nải sự hồi phục của vết thương trên mặt.
Ngàn vạn lần chẳng ngờ rằng, là một sát thủ vương bài, có ngày cũng không phải lo võ công của mình có khôi phục hay không mà phải lo dung mạo của mình có bị làm sao hay không?
Nhưng hắn vậy mà lại vui vẻ chịu đựng?
Nghe nói rất nhiều nữ đệ tử Toái Ngọc Cung đều biết hạ cổ, không biết có phải sự thật không?
"Nếu ta trông rất xấu, có phải muội sẽ không để ý tới ta nữa không?" Lão Tam cởi được một nửa, lộ ra chiếc cằm trắng bóng, nhịn không được nhìn về phía Tuyết Tiêu Tiêu hỏi.
"Chỉ cần không xấu tới mức trời nộ người oán, tắt đèn đi ngủ thì ta vẫn miễn cưỡng tiếp thu được.
Nếu là ban ngày, đeo mặt nạ đi" Tuyết Tiêu Tiêu nghiêm túc tự hỏi, đưa ra một câu trả lời khẳng định, "Chỉ là nếu sinh hài tử, khả năng ta cần phải suy xét một chút"
"Tắt...!tắt đèn? Sinh hài tử?" Tay đang cởi vải của lão Tam run lên, suýt chút nữa đã cho rằng chính mình nghe lầm.
Ơ?
Là ý hắn hiểu sao?
Nữ tử Toái Ngọc Cung đều hào phóng không kiềm chế vậy sao?
"Huynh chẳng lẽ không muốn ngủ rồi sinh hài tử với ta?" Tuyết Tiêu Tiêu khiếp sợ nhìn lão Tam, "Không thể nào, ánh mắt huynh nhìn ta chính là muốn ngủ với ta mà.
Ta không thể nào hiểu sai được"
"...!Cũng không phải là hiểu sai nhưng mà..." Đáng thương cho lão Tam cũng không biết nên làm gì cho phải.
Hắn từng cho Tuyết Tiêu Tiêu thấy ánh mắt lộ liễu như vậy sao? Không có mà.
"Trước đó, khi Tịch Thanh Hà tới tìm ta, huynh giống như muốn ăn hắn tới nơi, sát khí nồng tới mức sắp nhỏ ra giọt rồi.
Tịch Thanh Hà bị huynh dọa sợ chẳng dám tới nữa" Tuyết Tiêu Tiêu vô tội nhìn hắn, "Huynh rõ ràng có ý muốn ngủ với ta.
Chỉ là ngủ thôi thì chỉ cần huynh không bị bệnh, thời gian không ngắn, có thể cho ta hưởng thụ thì tốt rồi.
Nhưng nếu sinh hài tử, huynh cũng biết, nếu cung chủ không sinh được con nối dõi, con nối dõi của ta có khả năng sẽ phải kế thừa Toái Ngọc Cung.
Cho nên về dung mạo chắc chắn không thể quá kém, cung chủ bao đời của Toái Ngọc Cung ta không có ai xấu"
Cho nên phạm vi Tuyết Tiêu Tiêu phải suy xét lớn hơn nhiều.
Xét về mặt tình cảm, con người lão Tam cũng rất khá.
Võ công tốt, dáng người cũng tốt, đối với nàng cũng coi như thật lòng, còn nợ Toái Ngọc Cung một ân tình lớn như vậy, cơ bản chẳng khác gì người của Toái Ngọc Cung rồi.
Nếu là người Toái Ngọc Cung, nàng cũng không ghét, còn có hơi thích, đương nhiên ngủ với nhau cũng chẳng có áp lực.
Chỉ là xét về mặt lý trí, phụ thân của hài tử tốt nhất vẫn nên tốt toàn diện.
Căn cốt nàng tốt, tư chất của lão Tâm cũng là đỉnh cấp, hài tử được sinh ra cũng sẽ chẳng kém tới mức nào.
Nhưng dung mạo là thứ cơ bản cần có nhất của một người hành tẩu giang hồ, đương nhiên là ưa nhìn gọn gàng mới tốt.
Lão Tam cũng lâm vào trầm mặc.
"Nhưng ta cũng không muốn muội thân cận với các nam nhân khác" Lão Tam nghiêm túc nói, "Nếu có nam nhân khác tới gần muội, ta sẽ giết hắn"
"Nam nhân ở ngoài Toái Ngọc Cung thì huynh có thể tùy ý nhưng trong Toái Ngọc Cung thì không được" Tuyết Tiêu Tiêu vội vàng sửa suy nghĩ cho hắn, "Nam nhân Ngọc Ngõa đài đều phải đưa tiền, nếu không trả tiền họ sẽ không tới gần ta, cái này huynh có thể yên tâm.
Nếu giết chết nam nhân Ngọc Ngõa đài, vị trí Đại sư tỷ của ta chắc chắn không giữ được.
Toái Ngọc Cung ta cũng chẳng phải môn phái lạm sát gì"
"Hơn nữa, cung chủ đã là tông sư, ám thương chắc chắn đã khỏi hết rồi, tới lúc ấy, một khi cung chủ và Tạ trưởng lão sinh được con nối dõi, huynh xấu một chút cũng chẳng sao" Tuyết Tiêu Tiêu an ủi nói, "Ta cũng chẳng muốn làm cung chủ, ta nào so được với cung chủ chứ? Nhỡ Toái Ngọc Cung sụp đổ trong tay ta, ta chết muôn lần cũng chẳng hết tội"
Lão Tam hơi sửng sốt, "Con nối dõi?"
Đợi chút.
Khúc Cửu Nhất và Tạ Tụ đều là nam nhân mà, vì sao còn có thể sinh được hài tử?
Chẳng lẽ, bọn họ còn muốn đi tìm nữ nhân khác?
"Được rồi, huynh mau cởi ra đi, đừng dong dài" Tuyết Tiêu Tiêu có hơi sốt ruột, nàng nhìn một cái cằm cũng hết một khắc rồi, dong dài huyên thuyên, nàng sắp hết kiên nhẫn rồi.
Lão Tam chỉ có thể tiếp tục cởi.
Hắn đè xuống nghi hoặc ở trong lòng, rất mau đã mở hết mảnh vải, để lộ ra khuôn mặt chưa từng được xuất hiện dưới ánh mặt trời.
"Ơ?" Giọng Tuyết Tiêu Tiêu nghe rất khiếp sợ, "Huynh...!Huynh tròn mười sáu chưa?"
Trời ơi.
Toái Ngọc Cung các nàng có quy định, nam nhân chưa tới mười sáu họ không thể đụng vào được.
Hơn nữa, nam nhân mười sáu tuổi vốn cũng chẳng được.
Lão Tam nhìn khuôn mặt còn trắng nõn hơn so với khi trước, sắc mặt cũng có hơi đen, "Ta đã 24 rồi"
Chỉ là trời sinh hắn có một gương mặt trẻ con mà thôi.
Bởi vì gương mặt này của hắn thực sự không giống sát thủ cho nên trước kia, khi ở Lê Hoa sát, thường xuyên bị mọi người cười nhạo.
Không ngờ sau khi bị hủy dung, lại một lần nữa hồi phục, khuôn mặt vất vả lắm mới thành màu lúa mạch của hắn lại thành trắng.
Thoạt nhìn giống hệt như 14, 15 tuổi, thực sự không có tí uy hiếp nào.
Cho dù lão Tam có bày ra một khuôn mặt trầm, mười phần sát ý nhưng nhìn qua cũng chẳng có tí uy hiếp nào.
Đứng chung một chỗ với Tuyết Tiêu Tiêu, cũng có hơi không tương xứng.
Nếu không phải vậy, lão Tam cũng không tới mức cởi chậm vậy.
Hắn trông như nào chính hắn còn không biết sao?
"Huynh..." Sắc mặt Tuyết Tiêu Tiêu cũng có hơi khó coi, "Ài, tới lúc vào cung, ta mang huynh đi gặp các trưởng lão chấp kiếm trước, miễn cho các nàng nghĩ ta thân là Đại sư tỷ lại đi khiên chiến cung quy, ta quá oan!"
"Muội không thích sao?" Lão Tam có hơi chần chừ.
"Cá nhân ta thực ra khá thích đấy" Tuyết Tiêu Tiêu cười ra tiếng, "Ài, ta đưa huynh đi gặp cung chủ trước.
Bây giờ đúng lúc quan hệ của cung chủ và Tạ trưởng lão tốt, tâm trạng cũng tốt.
Tới lúc ấy, cung chủ hỏi như nào, huynh cứ trả lời thế ấy, đừng giấu giếm cung chủ, cung chủ có thể nhìn ra ai nói thật ai nói dối đấy"
"Được" Lão Tam đã làm tốt chuẩn bị gia nhập Toái Ngọc Cung, đương nhiên là có gì nói đó.
"Cung chủ, Đại sư tỷ đưa theo lão Tam tới chờ ngoài cửa"
"Ừm, gọi bọn họ vào" Khúc Cửu Nhất cũng có hơi tò mò lão Tam này lớn lên trông như nào.
Lại nói, chuyện ở bên Lê Hoa sát y cứ quên không hỏi, tuy rằng y cũng có phán đoán nhưng nghe chính miệng lão Tam nói vẫn khá tốt.
"Tiêu Tiêu hình như đối với hắn rất tốt" Tạ Tụ nhớ tới bộ dạng Tuyết Tiêu Tiêu lén tới tìm hắn cầu xin, khẽ cười nói, "Em cũng đừng dọa sợ người ta"
"Nếu sát thủ dễ bị dọa sợ vậy thì chứng minh tố chất tâm lý của hắn không được" Khúc Cửu Nhất liếc mắt nhìn Tạ Tụ, "Đợi lát nữa, từ đầu tới cuối, huynh đừng nói chuyện, để ta xem xem, "ác bà bà*" nên làm như nào?"
*Mẹ chồng ác độc???
"Hửm?"
"Ài, huynh cứ xem là được" Khúc Cửu Nhất quả thực nóng lòng muốn thử.
Y cuối cùng cũng có thể nếm thử kịch bản gia đình cẩu huyết luân lý rồi.
Nhất định phải trải nghiệm cho đủ.
"Tuyết Tiêu Tiêu bái kiến cung chủ"
Tuyết Tiêu Tiêu kéo lão Tam đi vào, vừa dứt lời đã cảm giác được một cỗ áp lực thật lớn.
Ngay sau đó, cỗ lực lượng ấy đánh thẳng tới, tách đôi tay của nàng và lão Tam.
Lão Tam bên này còn là đối tượng "được chiếu cố chính", đầu gối như bị gì va phải, quỳ thẳng trên đất.
"Các ngươi thực sự để ta ngồi chờ đấy!" Khúc Cửu Nhất đập mạnh chén trà ở trên bàn, "Ta nói cho ngươi biết, gia môn của Toái Ngọc Cung ta cũng không dễ vào như vậy, cho dù ngươi leo được lên người Tiêu Tiêu của chúng ta, ngươi cũng chẳng phải người Toái Ngọc Cung ta!"
Tuyết Tiêu Tiêu và lão Tam, ngay cả Tạ Tụ ngồi bên cạnh cũng bị Khúc Cửu Nhất dọa sợ cho ngây người.
Đây...!đây là bước tiến gì đây?
Lão Tam còn mơ màng hơn, cả khuôn mặt trẻ con có thể nói là vô cùng hồn nhiên, vô tội.
"Hừ, khuôn mặt hồ ly tinh!" Khúc Cửu Nhất mở to mắt nói dối.
Tuyết Tiêu Tiêu nhịn không được nhìn về phía Tạ Tụ.
Cung chủ, người bên cạnh ngài mới là mặt hồ ly tinh hàng thật giá thật.
Lão Tam trông ôn hòa, vô hại như vậy, nào phải là hồ ly tinh?
Đối với ánh mắt của Tuyết Tiêu Tiêu, Tạ Tụ cũng ném lại một ánh mắt, ý nói trước tiên nàng đừng nói gì vội.
"Cung chủ, tại hạ đa tạ ân cứu mạng của cung chủ.
Chỉ là lòng ta với Tiêu Tiêu, có trời đất chứng giám.
Tại hạ bằng lòng gia nhập Toái Ngọc Cung, làm tùy tùng cho Toái Ngọc Cung, tuyệt đối không thoái thác" Lão Tam chống chịu áp lực, nói ra những lời nói tốt đẹp mình đã nghĩ sẵn.
Ở một nơi cao thủ khắp chốn như Lê Hoa sát, hắn còn có thể xếp thứ ba, có thể thấy được võ công cao cường vô cùng của hắn.
Cho dù ở Toái Ngọc Cung, hắn hẳn cũng có thể xếp ở nhóm mười người mạnh nhất.
Chính vì nguyên nhân như vậy nên hắn mới có thể bị người hạ độc rồi đuổi giết, còn muốn giết chết hắn để tránh cho hắn ngóc đầu trở dậy.
"Ngươi sao?" Khúc Cửu Nhất cười lạnh, "Toái Ngọc Cung không thiếu nhất là cao thủ, đến cả người ngươi còn chẳng giữ được, sao có mặt mũi nói đi làm việc cho Toái Ngọc Cung ta? Nơi này có một quyển võ công tâm pháp, ngươi cầm lấy, sau này đừng gặp lại Tiêu Tiêu nữa.
Nam nhân tốt ở Toái Ngọc Cung ta có nhiều lắm, cũng chẳng thiếu một người như người!"
Nói xong, Khúc Cửu Nhất liền ném thẳng một quyển bí tịch võ công tới trước mặt lão Tam.
Tuyết Tiêu Tiêu liếc mắt một cái, phát hiện ở trên có ghi "Sơn Hải Quyền phổ*".
Quyền phổ này ở Toái Ngọc Cung ít người luyện, tuy rằng là võ công thượng thừa nhưng vì nó chú trọng vào sức lực cơ thể, không hợp với nữ tử cho nên bình thường đều để xó.
Cũng không biết cung chủ sao lại lấy quyển công pháp râu ria này ra rồi?
*Quyền ở đây là nắm đấm đó, nên nếu hiểu từng chữ ra cũng có thể hiểu được đại khái cái tên này
"Mong cung chủ minh giám" Lão Tam hoảng loạn trong lòng, vội vàng nói, "Ta chỉ là vô tình phát hiện Phó sát của chúng ta là người trong Hồng Liên đạo, vì để diệt khẩu nên họ mới đuổi giết ta.
Ta sẽ chăm học võ nghệ, tuyệt đối không để cung chủ thất vọng, mong cung chủ có thể nể mặt một mảnh chân tình này của ta, cho ta một cơ hội"
"Chân tình? Chân tình đáng giá mấy đồng tiền?" Khúc Cửu Nhất nói hết mấy câu thoại trong đầu mình, "Nhà ngươi có mấy mẫu ruộng, mấy con ngựa, bao nhiêu bạc? Tiêu Tiêu là Đại sư tỷ của Toái Ngọc Cung ta, một tháng chỉ riêng tiền lương đã là hai mươi lượng, còn chưa tình xiêm y, trang sức một năm mười hai tháng, còn cả kiếm trên tay nàng, là kiếm tốt giá 500 lượng.
Ngươi chắc chắn, ngươi có thể nuôi nổi nàng sao?"
"Tuy tại hạ bất tài nhưng ở Lê Hoa sát tích lũy nhiều năm, miễn cưỡng đã tiết kiệm được mười vạn lượng" Lão Tam nhẹ nhàng thở ra, nói, "Ở trong tiền trang, nếu cung chủ tin tưởng, tại hạ tuyệt đối có thể cho Tiêu Tiêu sống một cuộc sống tốt nhất"
Mười vạn lượng?
Làm ăn nghề sát thủ quả nhiên là một vốn bốn lời!
"Ngân khố của Lê Hoa sát các ngươi ở chỗ nào?" Khúc Cửu Nhất bày ra vẻ mặt đứng đắn dò hỏi, "Đúng lúc, chúng ta cũng sẽ báo thù cho ngươi"
Chút tâm hự của edit: Đó, trước mắt có 3 CP BG, một cặp thành rồi, cặp này kute quá, thằng nào tới gần em anh chém chết cả lò nhà nó=)))))
Chắc trong tuần này là mình sẽ cố gắng hoàn cả bộ cho mọi người được rồi..