[*]
Hoa thức: đa hình đa kiểu đa cách đa phương thứcLái xe: làm tềnh:>*Cảnh báo: trẻ em có thai, đàn ông đang cho con bú, nhóm mấy cô nương mún gìn giữ sự “trong xáng”, mấy mịe bị thiếu máu xin pass qua chương này.Sau khi ăn xong bánh kem, Ngụy Hòa cười hề hề, “Tiêu Lăng, đi, đưa cậu đi xem thứ tốt.”
Tiêu Lăng nhìn Ngụy Hòa biểu hiện đáng khinh, khóe miệng giật giật, “Xem cái gì?”
“Cậu tới sẽ biết.” Ngụy Hoà vừa nói vừa đi tới phòng ngủ của cậu.
Tiêu Lăng đi theo cậu tới phòng ngủ, sau khi hai người vào phòng, Ngụy Hòa đóng cửa khóa trái lại, “Tiêu Lăng, cậu thành niên chưa thế?”
“Rồi.” Tiêu Lăng gật đầu, “Làm sao vậy?”
“Vậy là tốt rồi,” Ngụy Hòa từ trong ngăn kéo tủ đầu giường lấy ra một đĩa DVD, đặt nó vào máy chiếu dưới TV, “Tớ có thứ tốt, cậu hẳn biết là cái gì đi? Hê hê ~”
Tiêu Lăng: “…”
Hắn cảm giác bản thân đang ngồi trên một cái thuyền giặc, khó trách lại phải khóa trái cửa.
“Phim giáo dục Sinh học, về làm sao con người sinh sản được, phải không?” Tiêu Lăng ngồi lên giường, dựa vào đầu giường nói.
“Cậu vừa nói như vậy, sao tớ cảm thấy đồ chơi này trở nên thật cao đẹp nhỉ?” Ngụy Hòa chuẩn bị tốt rồi cởi dép ra bò lên trên giường, “Cậu cũng có thể cởi dép ra.”
Khi nhân nữ vật chính phim kêu lên “Yamete
(đừng mà)”, hai người liếc nhau, nhịn không được nở nụ cười.
“Tên đàn ông này không đẹp bằng cậu.” Tiêu Lăng hơi mang ý cười mà nói.
“Đm, sao lại có thể so sánh tớ với hắn chứ?” Ngụy Hòa tức giận đánh hắn.
“Cảm giác không có gì hứng thú.” Tiêu Lăng xem được một nửa, quay đầu nhìn Ngụy Hoà bên cạnh.
Ngụy Hòa cũng thấy thiêu thiếu hứng thú, “Cô gái này kêu nghe không hay lắm.”
Chỉ chốc lát sau trong mắt Ngụy Hoà sáng lên. Cậu chà xát tay, cởi quần áo ra, nhìn về phía Tiêu Lăng, cười hì hì, “Tiêu Lăng, nếu không chúng ta… Giúp đỡ nhau một chút?”
Anh em tốt, cùng nhau tuốt, ai ra trước là thua.
Không thể đấu với Tiêu Lăng ở phương diện học tập, vậy cậu có thể so những mặt khác nha. Lỡ mà cái kia của cậu còn to hơn của Tiêu Lăng thì sao? Vậy thì cậu có thể tận tình cười nhạo Tiêu Lăng ha ha ha ha.
Lại chẳng hợp lý quá đi chứ?
Tiêu Lăng biểu cảm vi diệu nhìn cậu, đôi mắt dần dần trầm xuống thâm thuý, “Cậu chắc không?”
Hắn vừa trộm mở ngăn kéo tủ đầu giường nhìn thử xem, phát hiện một hộp Durex, đây là phòng ngủ của Ngụy Hòa, sao thứ này lại xuất hiện ở chỗ này?
“Ừm… Ừ… Chắc chắn.” Không biết vì sao, Ngụy Hoà có một loại dự cảm không tốt, còn có hơi chột dạ.
“… Được.” Tiêu Lăng im lặng trong chốc lát, cởi quần áo.
…
Ngụy Hòa cũng không biết vì sao sẽ biến thành như vậy, cậu thấy rất khổ sở.
*Cảnh báo: đoạn sau không dành cho những phụ nữ phụ nam đang trong thời kỳ tiền mãn kinh, những người dễ cáu tiết hoặc não đang mún nghỉ ngơi (hoặc chưa baoh hoạt động:>). Have fun(*¯︶¯*)“Khởi đầu gian nan, người thông thái, xét kĩ trong mấy chục bước… Rộng mở thông suốt!”
“…”
“Cậu cũng thích tớ, đúng không?” Tiêu Lăng hôn nhẹ lên đôi mắt hoa đào đẹp đẽ của Ngụy Hòa.
Nụ hôn mềm nhẹ dừng ở trên lông mi Ngụy Hòa, ngứa, làm cậu thả lỏng vài phần, rầm rì gật đầu.
“Cho nên phân tích từ góc độ Sinh học, chúng ta đây là đang tiến hành quá trình con người tạo ra đời sau, nhưng mà cậu sẽ không sinh con đâu.” Tiêu Lăng vừa nói vừa làm động tác.
“Muốn đề cao trình độ đối ngoại một cách toàn diện, cần phải kiên trì chiến lược cơ bản kết hợp giữa ‘tiến cử’ và ‘đi ra ngoài’.”
“Cậu đang nói cái gì thế?” Ngụy Hòa nghẹn ngào nói.
“Dùng loại phương pháp này dạy cậu học tập.” Tiêu Lăng cười nói, lại hôn hôn Ngụy Hòa.
“Dùng tiếng Anh giảng, tớ đang insert[*] cậu.”
[*]
Insert:•Danh từ, (từ Mỹ,nghĩa Mỹ)vật lồng vào (nhất là phần thêm vào quyển sách, tờ báo…)•Ngoại động từlồng vào, gài vào, chèn vào( + in, into) cho (chữ, từ…) vào (tài liệu…); đăng (bài…) vào (báo…)“Tổ hợp xếp hàng chẳng phải có một loại phương pháp gọi là ‘cắm vào chỗ trống"[*] sao? Cậu đây chỉ có một chỗ trống, cho nên tớ chỉ có thể cắm vào chỗ trống này.
[*]
Phương pháp không gian chỗ chương 6 đó ạ, để thế này cho dễ tưởng tượng:>Nếu lấy nơi đó của cậu làm tâm, vẽ một hình tròn đường kính 3cm, như vậy tớ có thể trực tiếp tiến công vào tâm, còn có thể vòng quanh hình tròn làm chuyển động tròn…”
“Cậu đủ rồi…” Ngụy Hòa khổ sở bắt lấy khăn trải giường, “Tôi… Lúc trước… Sao lại không có phát hiện… Cậu là cái dạng người này…”
Tên Tiêu Lăng này lúc đi học suy nghĩ cái gì hả!
“Được, không nói.” Tiêu Lăng cười mắt cong cong, hôn khoé miệng Ngụy Hòa.
Âm thanh nức nở đứt quãng của Ngụy Hoà và tiếng thở dốc của Tiêu Lăng ở phòng ngủ tung bay hơn nửa đêm, cả căn phòng tràn đầy không khí nóng bỏng kiều diễm.