Khi Lăng Vũ vừa mới từ trên không rơi vào lòng dung nham, nhiệt lượng nóng bỏng liền tràn vào trên người hắn, da thịt nóng đỏ và trong một cái chớp mắt sau đó thân thể hắn đã biến mất. Giờ đây Lăng Vũ một lần nữa trở lại trạng thái linh hồn, hắn nhưng lại không lo lắng lắm, tuy dung nham nóng chảy nhưng cũng chỉ là vật chất bình thường không cách nào ảnh hưởng tới linh hồn. Chỉ có lửa ở địa ngục mới gây ra thương tổn với linh hồn con người nhưng ở đây linh hồn hắn hẳn là không thể bị tổn thương.
Linh hồn Lăng Vũ tiếp tục tiến sâu vào trong lòng dung nham mà phía sau lúc này, nhóm người Lý Nhã Phong cũng đã tiến vào trong hồ dung nham, bọn hắn tuy sử dụng Đằng Kiêu thạch nhưng mỗi người mồ hôi vẫn trào ra liên tục.
Tiến sâu vào trong lòng dung nham, mới đầu Lăng Vũ chỉ nghĩ cái hồ dung nham này cao lắm chỉ sâu bảy tám dặm nhưng hắn đi hơn hai mươi dặm mà vẫn chưa thấy đáy. Mà phía trước lúc này tựa như đang có vật gì đang hướng về phía hắn.
" Đây hẳn là do ở dưới dung nham quá lâu gây ra ảo giác đi, làm gì có sinh vật có thể ở dưới lòng dung nham này sinh sống chứ. " Lăng Vũ nghĩ thầm xong vẫn tiếp tục hướng phía trước đi tới.
Lại qua hai nén hương thời gian, cuối cùng Lăng Vũ đã thấy phía trước xuất hiện một lớp đá màu đen trải dài dường như vô tận, đây là hắn dùng niệm lực để quan sát mà nếu đối với mắt thường thì không thể nhìn xa hơn 2 dặm.
Linh hồn Lăng Vũ tiếp tục men theo dãy đã nhưng bất chợt lúc này linh hồn hắn cảm nhận được có một đòn tấn công vô cùng cường đại hướng phía hắn đánh tới, lập tức Lăng Vũ di chuyển nhanh về phía trước nhưng với tốc độ của Sinh Hoa cảnh cũng không thể thành công tránh né, linh hồn của hắn đã bị thương liền nhạt đi một ít.
Lăng Vũ quay lại phía sau, lúc này phía sau hắn đang đứng một đầu Xà long to lớn, lớp vây lưng tỏa ra từng đợt ánh sáng màu xanh quỷ dị. Đầu Xà long này cũng đang nhìn hắn " Thằng này là thứ gì mà chịu một đòn của nó mà vẫn còn sống chứ ? Chẳng lẽ không ra ngoài mấy năm, nhân loại ngu xuẩn đã phát triển tới mức này." Xà long trong lòng cũng rất bực bội nha.
" Đã sinh sống được trong dung nham mà lại còn có sức mạnh như vậy hẳn không phải là loại yêu thú bình thường, nên tìm cách trốn đi trước thì hơn. " Lăng Vũ phát hiện đầu Xà long cũng mạnh không thua kém hắn bao nhiêu liền tìm cách trốn đi trước, nói giỡn, hắn còn không biết dưới này còn bao nhiêu đầu Xà long như này tồn tại, lỡ đâu mạng nhỏ cũng đáp đi vào thì tìm ai kêu oan đây ?
Không nói hai lời, Lăng Vũ xoay đầu dùng tốc độ nhanh nhất liền hướng phía trên mặt đất chạy, mà hắn chạy một hồi về sau lại không thấy đầu Xà long đuổi theo trong lòng không khỏi thấy mừng thầm nhưng đột nhiên lúc này không gian xung quanh hắn bắt đầu vặn vẹo mà Lăng Vũ liền phát hiện cái này chính là không gian dịch chuyển. " Mẹ nó, ta nói vì sao không đuổi theo chính là có chiêu này " Lăng Vũ không khỏi chửi lên. Mà hắn đã bị dịch chuyển tới trước mặt đầu Xà long.
Lúc này, Xà long đã biến thành hình người nhưng trên người vẫn mặc một bộ cẩm bào tỏa ra từng đợt màu xanh. Đầu Xà long lấy một bình rượu ra uống một hơi xong lại cất tiếng hỏi: " Ô vị huynh đệ này, lúc này gặp mặt chưa kịp nói chuyện lại là rời đi, ta nghĩ chắc huynh đệ có chuyện gấp nhưng sao bây giờ lại trở lại đây ? Hẳn là thấy ta đẹp trai nên quay lại muốn bái ta làm đại ca a "
Nghe xong mặt Lăng Vũ không khỏi nhăn lại " Người đánh ta, ta còn đã rời đi rồi, mà người còn cần phải nhục mạ ta nữa hay sao ?" mặc dù nghĩ như vậy nhưng nhìn thấy đầu Xà long uống rượu thay nước liền biết thằng này là một cái say mê rượu liền nói " Không phải thế, ta nhìn huynh hẳn là một người biết thưởng thức rượu nên muốn trở lên lấy cho huynh một loại rượu ta mới ủ qua, để cho huynh thưởng thức, nhưng lúc đi vội quá lại quên chào hỏi"