Nghiêm chỉnh mà nói,
lần đầu tiên Ngải Tư cảm thấy có hứng thú với 72 chính là từ lần Cố Lạc cùng Thi Dạ Triêu xảy ra chuyện ở nước K.
Khi Thi Thác Thần cùng Athena giương cung bạt kiếm giằng co, người phụ nữ tóc ngắn tinh tế là
người duy nhất dám dùng họng súng chĩa thẳng đến giữa chân mày Cố Doãn.
Mà lúc đó M16 trong tay Ngải Tư lqd cũng đang nhắm thẳng tới huyệt thái
dương của cô, nhưng người phụ nữ này mắt nhìn thẳng chớp mắt cũng không
chớp mắt, hoàn toàn không quan tâm tới tình cảnh của mình, giống như chờ đợi Thi Thác Thần ra lệnh một tiếng thì cô sẽ báo thù cho ông chủ.
Một cự ly M16, khiến gò má trong trẻo lạnh lùng in rõ ràng ở trong đầu Ngải Tư, lập tức có cảm giác nếu thật sự phải bóp súng, người phụ nữ xinh
đẹp như vậy chết dưới súng của anh thật sự hơi… đáng tiếc.
May mà đó chỉ là chuyện không đâu, Từ Ngao luôn luôn là người bình tĩnh nhất
trong mọi thời điểm, nói mấy câu hòa giải trận ác chiến.
Ánh mắt khiêu khích của 72 lúc gần đi, không khỏi khiến cho Ngải Tư nhớ mãi không quên.
Nhớ mãi không quên?
Chính xác, Ngải Tư đã làm ở đây hơn mười năm, trải qua vô số thời khắc sống
chết lớn nhỏ, đã sớm nhìn thấu được mất, người và chuyện thật sự khiến
anh nhớ mãi không quên ít lại càng ít, nhưng ánh mắt cô gái này lại có
thể khắc vào trong lòng anh rồi.
Ba tháng sau, quan hệ giữa hai
nhà Thi Cố tan vỡ, hành tung Cố Lạc thành câu đố, Từ Ngao cùng Thi Dạ
Triêu âm thầm trao đổi tin tức.
Để tránh tai mắt của người khác, Từ Ngao để Ngải Tư một thân một mình đi trước chạm mặt, đó là lần đầu tiên bọn họ gặp nhau.
Lại nói Ngải Tư luôn theo đuổi tận hưởng lạc thú trước mắt theo nguyên tắc
săn bắn nhiều vô kể, có rất ít người phụ nữ d#đ(l@q^đ mà anh không giải
quyết được, trước đây gặp phải khó khăn lớn nhất mà nói chính là Cố Lạc. Đối với người phụ nữ này, từ khi là một nụ hoa trưởng thành thành đóa
hoa hồng nở rộ, Ngải Tư cùng những thành viên khác của Athena đều giống
nhau, mặc dù có sắc tâm, nhưng thưởng thức và thương tiếc chiếm nhiều
hơn, huống chi cô ấy có Từ Ngao che chở, không ai động được.
72
có thể khiến cho Ngải Tư chú ý, cũng bởi vì khi cô dùng súng chĩa vào Cố Doãn có ánh mắt hung dữ giống hệt Cố Lạc, nhưng rõ ràng cô hoàn toàn
không giống Cố Lạc.
Có lẽ nguyên do bởi công việc, cô cho người
khác ấn tượng luôn luôn là khôn khéo lão luyện, không cố chấp lưu loát
mạnh mẽ tuyệt đối không dài dòng dây dưa, nhưng có vài lúc cô lại mềm
yếu như bình hoa vô hại. Không gần gũi thân thiết, không biết bản lĩnh
của cô như thế nào, nhưng có thể được Thi Dạ Triêu giữ ở bên người làm
trợ lý kiêm hộ vệ riêng, Ngải Tư tuyệt đối không dám xem thường.
Còn có một điểm, Ngải Tư dám xác đinh, 72 nhất định là người con gái lương
thiện, chỉ bằng mức độ cô ấy để ý tới sự an nguy của Cố Lạc.
Gặp Thi Dạ Triêu, 72 tự mình lái xe đưa Ngải Tư đi, trên đường không nói nhiều một chữ.
Cánh tay Ngải Tư chống đầu, dửng dưng quan sát 72, lại miêu tả kỹ lưỡng gò má 72, nhịn không được lên tiếng phá vỡ trầm mặc.
“Nói cho anh biết tên của em, có khó khăn vậy sao?”
“Không khó.” Giọng 72 không có gợn sóng, mắt nhìn về phía trước lái xe.
“Hả?”
“72.”
“…” Ngải Tư bật cười, “Được rồi, anh tự giới thiệu trước, anh tên là Ngải
Tư, dĩ nhiên khi anh ở Athena đã từng dùng mười mấy cái tên.”
“Hửm?” 72 nể tình để tiếp tục đề tài: “Vậy lúc mới bắt đầu tên anh là gì?”
Ngải Tư nhún vai: “Xin lỗi, anh quên, chỉ có điều những thứ kia không quan trọng, nó chỉ là danh hiệu.”
“Đúng.”
“Đúng cái gì?”
72 dừng xe lại, nghiêng đầu nhìn lqd thẳng anh lần đầu tiên từ khi anh lên xe: “Tên chỉ là danh hiệu, rốt cuộc tên của tôi là gì vốn không quan
trọng.”
Ngải Tư cười một tiếng, trong đôi mắt màu lam tràn đầy
hứng thú: “Không, tên tuổi một người phụ nữ xinh đẹp rất quan trọng đối
với anh.”
Anh lấn người đến, 72 không trốn tránh, chỉ có điều cổ
tay thoáng qua, không biết làm sao mà trong tay có nhiều hơn một thanh
dao găm nhỏ sắc bén, lưỡi dao cách cổ họng anh chỉ kém mấy tấc.
Ngải Tư thức thời dừng lại, nghiêng đầu liếm liếm mũi dao, thoáng chốc trên
đầu lưỡi xuất hiện một vệt máu, anh cuốn lấy đầu lưỡi nuốt mùi máu tươi
khiến người ta hưng phấn vào. “Em thích chơi cái này? Đổi một nơi khác, anh sẽ cho em một thể nghiệm khó quên, như thế nào?”
Khát vọng
trong mắt anh rất rõ ràng, 72 muốn bỏ qua cũng không thể. “Nếu đổi là
người khác có lẽ tôi sẽ không cự tuyệt, nhưng nếu như là anh, tôi nghĩ
vẫn nên thôi.”
Ngải Tư không hiểu: “Anh thì sao?”
“Toàn
thân có vị lăng nhăng, quá bẩn.” 72 nhẹ giọng nói, ánh mắt khi dễ rất
phách lối, đẩy anh ta xuống xe, xoay tay lái, nhấn chân ga, rời đi không lưu luyến chút nào.
Ngải Tư bị ghét bỏ khi không nhìn lqd thấy xe của cô thì giơ cánh tay lên ngửi ngửi: “Không có vị gì.”
…
Từ Ngao cùng Ngải Tư đã quen biết nhiều năm, kề vai chiến đấu vào sinh ra
tử, anh ta hiểu tương đối rõ ràng người này, thấy trong miệng anh ngâm
nga bài hát mặt đầy cảnh xuân trở lại, ngẩng đầu lên quét mắt qua cũng
biết có chuyện: “Coi trọng người phụ nữ kia?”
Ngải Tư cởi áo đứng trước gương thưởng thức thân thể cường tráng dưới bụng mình, tự luyến
sờ lên cơ bắp, đột nhiên nghe Từ Ngao hắt một gáo nước lạnh tới: “Không
phải người phụ nữ nào cũng thích cơ bắp.”
Ngải Tư dừng động tác,
nghiêng đầu hỏi: “Người phụ nữ phương Đông thích đàn ông như thế nào?
Tiểu bạch kiểm * sao?” Nói xong liền không chịu nổi mà oán giận: “Không
phải chứ, dường như đàn bà muốn đàn ông có thể kiên trì ở trên giường
mấy phút? Mười phút?”
(*) tiểu bạch kiểm: trai bao, người đàn ông trắng trẻo, ẻo lả (ý châm chọc).
Từ Ngao chê cười: “Nói chuẩn xác là không thích kiểu thú hoang chỉ biết đóng cọc ở trên giường, nhất là phụ nữ phương Đông.”
Ngải Tư vốn không biết những lời này là Nhan Hạ dùng để làm tổn thương Từ
Ngao, đây chính là làm tổn thương nghiêm trọng lòng tự ái của đội trưởng Từ đó.
Chính xác, Ngải Tư rất ít khi chạm
vào phụ nữ phương Đông, bởi vì một Cố Lạc khiến cho anh sinh ra bóng ma
không nhỏ trong lòng về người phụ nữ mắt đen tóc đen.
Bàn tay to
của anh kéo một chiếc ghế ngồi đối diện với Từ Ngao, dùng tiếng Hoa
không quá lưu loát cố làm ra vẻ xin chỉ giáo: “Đội trưởng, xin chỉ điểm
một chút.”
Từ Ngao lật một tờ tài liệu trong tay, mắt không ngước lên mà nói: “Kiểu phụ nữ này tương đối thích đàn ông có cử chỉ lịch
thiệp ga lăng.”
“Hả?”
“Ví dụ như —— Thi Dạ Triêu.”
Ngải Tư định văng tục theo phản xạ, “Anh ta lịch thiệp ga lăng? Con rắn độc đó không tốt hơn chúng ta bao nhiêu?”
Nói tới đây, dáng vẻ Từ Ngao d#đ*l@q&đ chính là khinh bỉ: “Phụ nữ chính là phiền toái, chẳng lẽ lịch thiệp đến trên giường cũng lễ phép hỏi
trước một câu ‘xin hỏi anh có thể … với em không’?”
Ngải Tư không hiểu chữ này, nhưng đại khái đoán ra được ý nghĩa, bỗng dưng, giống như anh hiểu ra điều gì nở nụ cười: “Có phải anh đã ăn thua thiệt với người phụ nữ nơi đó không?”
Câu trả lời cho anh là Từ Ngao ném tài
liệu lên mặt anh: “Tóm lại, 72 sẽ không coi trọng người đàn ông có hơi
thở súc sinh như cậu, những phụ nữ đó thích kiểu mặt người dạ thú như
anh em nhà họ Thi, cậu chết tâm đi!”
Từ Ngao khó chịu đi ra
ngoài, để lại Ngải Tư hơi buồn bực quay đầu nhìn hình dáng cơ bụng rõ
ràng của mình trong gương, chậc chậc mấy tiếng.
“Mặt người dạ thú, còn không phải đều là cầm thú?”
Sau khi bị Từ Ngao dội nước lạnh, ham muốn chinh phục 72 trong máu Ngải Tư dường như tăng lên mấy cấp.
Vừa nghĩ tới 72 người phụ nữ với da thịt mềm mại cuối cùng sẽ có một ngày
thần phục anh, Ngải Tư hưng phấn không kiềm chế lqd được, trong nháy mắt trong đầu anh ảo tưởng ra vô số hình ảnh nóng bỏng kích thích tươi đẹp, sau đó phát hiện đũng quần mình từ từ chống lên một cái lều.
Anh nở nụ cười xấu xa, xem ra khát vọng với 72, thân thể của anh càng vội vàng hơn ý thức.