Linh La Giới

Chương 499

Trong một căn phòng của Nội các Kim Long Điện ở Thánh thành.
 
Bên trong căn phòng này không ngừng có bóng người qua lại, thỉnh thoảng lại có người vào ra cửa chính, trong tay cầm một quyển trục. Mà bạch y nhân ngồi ở chiếc ghế trung tâm của phòng chính là Tông chủ Vương Đông Cực của Đông Cực. Ngồi bên cạnh Vương Đông Cực chính là Thiết tượng Thần cấp Thần Chuy. Hắn cũng đã từ Khu vực Mê Loạn trở về Thánh thành.
 
- Một năm này thật sự khiến Thần Chuy tiên sinh vất vả, luyện chế cho chúng ta nhiều kim lực như thế!
 
Vương Đông Cực nhìn về phía lão già râu bạc Thần Chuy, thanh âm trầm thấp vang lên.
 
- Tông chủ quá lời rồi, đây đều là việc ta nên làm mà thôi! Tuy nhiên tinh lực một mình ta cũng có hạn. Tốc độ luyện chế ra kim lực cũng giảm xuống rất nhiều. Nếu là có thể khiến cho Thu Thuỷ cũng có thể luyện chế ra kim lực cho Đông Cực thì.
 
Thần Chuy nhìn về phía Vương Đông Cực nói. Tuy hắn không nói hết câu nhưng hắn tất nhiên là hiểu được câu nói của Thần Chuy.
 
- ừm! Sau khi ngươi và hắn tỷ thí thì hắn cũng không còn lý do gì mà cự tuyệt lời mời của Đông Cực ta nữa!
 
Vương Đông Cực khẽ gật đầu, ánh mắt như loé lên thoáng nhìn về phía sau. Mật thất phía sau chính là nơi giam giữ Thu Thuỷ.
 
Nửa năm trước, Thu Thủy đã yêu cầu được tỷ thí với Thần Chuy một trận. Lúc ấy Vương Đông Cực đã đáp ứng sau nửa năm sẽ để hai người, trước bàn dân thiên hạ tỷ đấu với nhau xem rốt cuộc ai là người có năng lực rèn sắt tốt hơn.
 
Thu Thủy và Thần Chuy kết thù oán với nhau là chuyện của hai mươi năm trước. Lúc đó, hai người từng có một trận so tay nghề. Lần đó, Thần Chuy sử dụng kỹ xảo đê tiện ám toán Thu Thuỷ cho nên Thu Thuỷ thua trong cuộc so đấu lần đó. Từ đấy về sau, Thu Thuỷ vẫn ẩn cư ở thành Tử Diệp, mai danh ẩn tích, rất ít người biết được tung tích của hắn.
 
- Hắc hắc, lần tỷ thí này vẫn là hắn thất bại mà thôi!
 
Thần Chuy âm trầm cười cười, ánh mắt nheo lại, bắn ra hai đạo lệ mang. Khuôn mặt già nua của hắn cũng nhếch lên một chút.
 
- Tông chủ!
 
Một gã Phó Tông chủ Đông Cực đi về phía Vương Đông Cực thi lễ nói.
 
- ừm?
 
Vương Đông Cực nhìn về phía tên Phó Tông chủ kia.
 
- Tông chủ, các quyển trục đều đã in xong, hiện tại có thể phát tới tất cả các Chủ thành trên Đại Lục Long Chi rồi!
 
Phó Tông chủ cúi người nói.
 
- Tốt! Hiện tại hãy phát tới cho các Chủ thành đi. Nữa tháng nữa, Thu Thuỷ và Thần Chuy sẽ lần nữa tiến hành một trận tỷ thí ở Vân thành! Sau khi hai người so đấu, Tông chủ của Đông Cực là Vương Đông Cực ta sẽ cùng Hạ Ngôn của Thiên Cung tiến hành một tràng sinh tử chiến!
 
Ánh mắt Vương Đông Cực tràn đầy lệ mang, trầm giọng nói. Hai tin tức này, Vương Đông Cực muốn cùng nhau phát đi.
 
Sau khi hai Thiết tượng Thần cấp tỷ thí tài nghệ thì Tông chủ Đông Cực hắn sẽ cùng người tu luyện Thiên Cung là Hạ Ngôn tiến hành sinh tử chiến!
 
Khi tin tức này được truyền đi, có thể đoán ra rằng tất cả cường giả của Đại Lục Long Chi sẽ phải chấn động! Vương Đông Cực nổi danh thiên hạ của ba mươi năm trước không ngờ còn chưa chết. Hơn nữa còn muốn tiến hành một trận chiến sinh tử công khai với người tu luyện Thiên Cung!
 
- Hừm. Hạ Ngôn, lúc này ta sẽ băm ngươi thành vạn đoạn trước mặt người trong thiên hạ!
 
Vương Đông Cực rít lên một tiếng, đứng dậy khỏi ghế, nắm tay siết chặt, nghiến răng nghiến lợi nói.
 
- Vâng Tông chủ!
 
Phó Tông chủ khẽ gật đầu, nhanh chóng xoay người, hướng về mấy tên Nguyên lão ý bảo một cái rồi mang theo những người có liên quan, cầm theo quyển trục rời khỏi nơi này.
 
- Đem những quyển trục này, bằng tốc độ nhanh nhất, phát tới những điểm liên lạc ở các Chủ thành, khiến chúng đem nội dung trong đó thông báo khắp các Chủ thành đi!
 
Phó Tông chủ vừa đi ra, rất nhanh hướng về phía hơn mười tên Nguyên lão của Đông Cực nói.
 
- Vâng, chúng ta biết rồi!
 
Chúng Nguyên lão của Đông Cực đồng thanh nói.
 
- Tông chủ, ngươi chọn địa điểm giao đấu là ở Vân thành?
 
Thần Chuy nhướng mày, có chút khó hiểu nhìn về phía Vương Đông Cực.
 
- Đúng thế! Vân thành là thành thị đẹp nhất trên Đại Lục Long Chi. Hơn nữa, lôi đài ở Vân thành gần như là lôi đài lớn nhất trong số tất cả các thành thị. Hắc hắc. Vân thành có đủ không gian để chứa hết tất cả những người muốn tới xem trận chiến!
 
Vương Đông Cực cười lạnh nói.
 
Vân thành ở phía Tây của Thánh thành, so với ba Chủ thành khác là thành Tử Nguyệt, thành Long Đằng thì cư dân nơi này cũng không nhiều, tuy nhiên lại cực kỳ nổi danh.
 
Bởi vì Vân thành này được rất nhiều người tu luyện coi là thành chuyên dùng để so đấu, ở trung tâm của toà thành này có một lôi đài vô cùng khổng lồ. Hơn nữa, đây còn là một lôi đài do tự nhiên hình thành. Xung quanh thành thị này cũng mới có rất ít cư dân sinh sống. Vân thành còn có một đặc điểm là cực kỳ xinh đẹp. Hoa cỏ của Vân thành vô cùng nổi danh trên toàn bộ đại lục. Rất nhiều cặp đôi trẻ tuổi đều lựa chọn tới nơi này du ngoạn trước khi kết hôn.
 
- ừm, ta hiểu rồi!
 
Thần Chuy khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn về phía trước.
 
- Cái gì?! Thần Chuy và Thu Thuỷ sẽ tiến hành một hồi so đấu? ở Vân thành sao?
 
Trong thành Danh Dương, Tộc trưởng của một đại gia tộc khiếp sợ nhìn tin tức vừa mới thu được. Tin tức kinh nhân này từ Thánh thành truyền tới nơi này cũng phải mất tới năm ngày. Thành Danh Dương cách rất xa với Thánh thành, nếu không phải là cường giả Linh Tông thì khó mà có thể từ Thánh thành tới đây trước mười ngày.
 
- Tộc trưởng, không chỉ có thành Danh Dương chúng ta thu được tin tức này mà ngay cả thành Lưu Phong, thành Hoàng Kỳ và một số Chủ thành gần đây đều thu được. Nghe nói tin tức này là do Đông Cực tự mình ban bố.
 
Một tên Trưởng lão giọng điệu rất chắc chắn nói.
 
- Thật sao?
 
Tên Tộc trưởng này gật mạnh đầu, hít sâu một hơi, ánh mắt chớp chớp:
 
- Không thể tưởng tượng được Vương Đông Cực còn chưa chết. Hơn nữa, lúc này còn muốn tiến hành cuộc chiến sinh tử với một người tu luyện Thiên Cung. Ba mươi năm trước, Vương Đông Cực đã là đệ nhất nhân dưới cảnh giới Linh Hoàng, hiện tại sợ là đã thành Linh Hoàng rồi!? Tên Hạ Ngôn kia là người tu luyện Thiên Cung. Lúc này nhất định phải tới Vân thành! Một trận so đấu hoành tráng như thế thật sự là trăm năm khó gặp, không thể bỏ qua được!
 
Tộc trưởng nói.
 
Thành Tử Diệp, Học viện Tử Diệp.
 
- Viện trưởng, ngươi giờ sẽ tới Vân thành sao?
 
Phó Viện trường hơi nhăn mặt lại. Viện trưởng Liễu Vân đang đứng trước mặt hắn.
 
- ừm. Lần này Vương Đông Cực không ngờ muốn tiến hành so đấu sinh tử với Hạ Ngôn. Vương Đông Cực sợ rằng đã bước chân vào cảnh giới Linh Hoàng. Tuy rằng thực lực của Hạ Ngôn rất mạnh nhưng vị tất đã là đối thủ của Vương Đông Cực. Ta muốn tới khuyên can hắn!
 
Liễu Vân gật đầu.
 
- Hiện tại Hạ Ngôn hẳn là ở thành Tử Nguyệt. Ta tới thành Tử Nguyệt một chuyến!
 
- ừm. Viện trưởng nói không sai! Hạ Ngôn sao lại ngu ngốc như thế? Vì sao phải đáp ứng Vương Đông Cực chứ?!
 
Phó Viện trưởng lắc lắc đầu, vẻ mặt cũng rất lo lắng.
 
- Thánh Hoàng đại nhân không ngờ cũng không quan tâm sao? Không được! Ta nhất định phải ngăn cản Hạ Ngôn! Nếu hắn giao thủ với Vương Đông Cực thì chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!
 
Thân mình Liễu Vân khẽ run lên, lập tức chuyển thân.
 
- Được!
 
Phó Viện trưởng gật đầu.
 
Lúc này, đột nhiên có hai người nhanh chóng chạy tới. Khu vực học viên đặc biệt của Học viện Tử Diệp, các học viên đều đã bước vào cảnh giới Linh Sư. Ánh mắt Liễu Vân hơi nhíu lại, nhìn về phía hai người đang chạy tới, chính là Lưu Khải và Lan Đức. Hai học viên này không lâu trước đã bước vào cảnh giới Linh Sư, trở thành học viên đặc biệt của Học viện Tử Diệp.
 
- Viện trưởng!
 
Khi hai người tới gần lập tức hướng về phía Liễu Vân và vị Phó Viện trưởng kia thi lễ.
 
- ừm. Có chuyện gì sao?
 
Liễu Vân nhíu mày nhìn hai người nói.
 
- Viện trưởng.
 
Đột nhiên một tiếng hô lớn từ bên cạnh truyền tới, Lý Nguyên Xuân đang cầm theo đại đao vô cùng lo lắng, đang từ xa xa lao tới.
 
- Viện trưởng. Vương Đông Cực và Hạ Ngôn, có chuyện gì xẩy ra? Tên Vương Đông Cực kia là ai? Sao lại so đấu sinh tử với Hạ Ngôn?
 
Lý Nguyên Xuân còn chưa tới gần mà đã lớn tiếng hỏi thẳng Viện trưởng Liễu Vân.
 
Lưu Khải và Chu Lan Đức tới gặp Viện trưởng cũng vì vấn đề này. Bọn họ cũng đã biết trận chiến sinh tử giữa Hạ Ngôn và Vương Đông Cực mười ngày sau.
 
- Vương Đông Cực chính là Tông chủ của Đông Cực, ba mươi năm trước, hoành hành thiên hạ! Cuối cùng, hắn bị Thánh Hoàng tự mình ra tay tiêu diệt. Tuy nhiên, hiện tại xem ra, Đông Cực hiển nhiên chưa hoàn toàn bị tiêu diệt. Qua ba mươi năm rồi, hôm nay, Đông Cực lại tái hiện. Tên Vương Đông Cực này, ba mươi năm trước, hắn đã được người tu luyện trên Đại Lục Long Chi xưng là đệ nhất nhân dưới cảnh giới Linh Hoàng. Hiện tại sợ rằng hắn đã sớm bước chân vào cảnh giới Linh Hoàng rồi!
 
Liễu Vân cũng không dối gạt ba người, đem tư liệu về Vương Đông Cực nói cho bọn họ biết.
 
- Cái gì? Cường giả Linh Hoàng? Sao có thể được?! Không phải trong thiên hạ này chỉ có Thánh Hoàng đại nhân là cường giả cảnh giới Linh Hoàng thôi sao?!
 
Ba người nghe thế sắc mặt đều kịch biến! Cường giả Linh Hoàng là thứ mà bọn hắn không dám tưởng tượng! Viện trưởng chỉ là cường giả Linh Tông mà bọn hắn đã nhìn không tới, càng đừng nói là Linh Hoàng. Ba người trừng mắt nhìn, thân mình chấn động mất một lúc, hít mạnh mấy hơi.
 
- Viện trưởng, Hạ Ngôn giao chiến sinh tử với hắn thì không phải là đi tìm chết sao?!
 
Lưu Khải từ trong khiếp sợ tỉnh táo lại, lo lắng nói.
 
- ừm. Hạ Ngôn không thể là đối thủ của Vương Đông Cực được! Ta lần này đi tìm Hạ Ngôn, sẽ ngăn cản hắn!
 
Liễu Vân gật gật đầu, ánh mắt nhìn về phía xa xa.
 
- Viện trưởng, ngài nhất định phải ngăn Hạ Ngôn lại!
 
Chu Lan Đức vội vàng nói.
 
Liễu Vân gật đầu, lộ ra một nụ cười hiền, nhưng trong ánh mắt vẫn rất lo lắng.
 
Thành Kim Dương. Trương gia!
 
- Ha ha ha.
 
Trong mật thất của Trương gia, Tộc trưởng Trương Bảo đột nhiên nhướn mày lên. Hắn vừa rồi là đang tu luyện, tiếng cười này đã cho thấy lúc này đã tu luyện xong. Sau khi đứng lên, Trương Bảo đột nhiên cười lên điên cuồng, trong hai mắt bắn ra hào quang.
 
- Rốt cục. Rốt cục ta đã bước chân vào cảnh giới Linh Hoàng! Ha ha ha.
 
Toàn bộ mật thất đều chấn động kịch liệt! Linh lực hùng hậu không ngừng theo người Trương Bảo khuếch trương ra.
 
- Sau khi sử dụng viên huyết châu kia, tuy rằng tuổi thọ của ta giảm đi năm mươi năm nhưng thực lực lại điên cuồng tăng lên. Hiện tại, ta đã là cường giả Linh Hoàng, trong thiên hạ này ai còn dám khinh thường ta?! Hừ, Tuần gia, Tuần gia cũng không được!
 
Trương Bảo phát ra một tiếng như tiếng sói tru! Khuôn mặt hắn biến dạng nhìn rất dữ tợn. Hắn luôn luôn ẩn nhẫn chờ đợi ngày hắn có đủ thực lực ngạo thị thiên hạ, không cần phải xem sắc mặt của bất cứ ai cả! Những năm qua, hắn vẫn sống núp dưới cái bóng của Tuần gia, bất cứ chuyện gì cũng phải do Tuần gia định đoạt. Tuần gia đồng ý thì hắn mới được làm! Năm đó, hắn muốn thay con đánh chết Hạ Ngôn để báo thù nhưng Tuần gia lại ra mặt ngăn cản. Sau đó, không ngờ thực lực Hạ Ngôn lại đột nhiên tăng mạnh, rất nhanh trở thành Linh Tông hậu kỳ.
 
Bình Luận (0)
Comment