Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn, Quốc Gia Mời Ta Rời Núi

Chương 1342


Sau khi cửa trước và cửa sau đều được canh gác chặt chẽ, Hứa Thiệu dẫn người tiến về phía nhà vệ sinh nam. Tên phó tướng không nói nhiều, đá mạnh cửa ra.

"Bang —"

Nhóm thuộc hạ lập tức lao vào, mở tung tất cả các phòng. Cuối cùng, trong phòng cuối cùng, họ chỉ tìm thấy một cô gái mặc váy siêu ngắn, nằm bất tỉnh trên sàn.

Một tên thuộc hạ tinh mắt hét: "Đại ca, chắc hắn đã trốn ra cửa sổ thông gió rồi!"

Hứa Thiệu nheo mắt, ra lệnh: "Đuổi theo!"

Những tên thuộc hạ vội vã lao ra khắp các con ngõ hẻm tìm kiếm. Bất ngờ, một tiếng gầm rú vang lên, kèm theo ánh sáng chói lòa, một bóng đen lao vụt ra từ bóng tối. Mọi người giật mình né tránh, nhưng ánh mắt vẫn dán chặt vào chiếc mô tô. Chiếc xe bất ngờ phanh gấp, và người trên xe khẽ ngẩng đầu — chính là Triển Bằng.

Đồng tử của tất cả co lại, không ai tin vào mắt mình: thật sự là anh Bằng! Hứa Thiệu đứng ở cửa quán bar, ánh mắt sắc lẹm hơn bao giờ hết.

Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, đèn xanh bật lên, chiếc mô tô nổ máy, và Triển Bằng đã biến mất giữa dòng xe cộ.

Tên phó tướng hỏi: "Đuổi theo không, đại ca?"

Hứa Thiệu nhìn, bình thản: "Người ta có chống lưng, chúng ta dám động sao." Hắn nhấn điếu thuốc xuống đất, quay lại quán bar.

Ngô Lão Tứ đứng sững, mặt đầy hoảng hốt: "Đi rồi sao? Không hiểu nổi, lộ mặt làm gì vậy chứ?"

Tên phó tướng mắng: "Mày ngu à, hắn đang khiêu khích đại ca!"

Ngô Lão Tứ chợt hiểu ra, nhưng vẫn đầy băn khoăn: "Nhưng hắn phục hồi sao được? Thuốc và lời nguyền của Phác đại sư mà…"

Trở lại phòng bao, các cô gái xinh đẹp đã rời đi, nhạc tắt hẳn, không khí trở nên nặng nề và căng thẳng. Hứa Thiệu hỏi: "Phác đại sư đâu?"

Ngô Lão Tứ đáp: "Phòng VIP tầng thượng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hứa Thiệu lạnh lùng ra lệnh: "Bảo hắn xuống đây."

Phác đại sư xuất hiện, vẻ mặt hoang mang: "Hứa tiên sinh tìm tôi có việc gì?"

Hứa Thiệu nhếch môi, giọng lạnh lùng: "Vừa gặp một người quen cũ."

Phác đại sư còn chưa hiểu ý, hỏi: "Cảm giác gặp lại sao?"

Hứa Thiệu chỉ khẽ đáp: "Không tốt chút nào."

Tên phó tướng nhắc nhở: "Đó là tên cảnh sát chìm ba năm trước, được thả đi vì lời ông."

Phác đại sư sững sờ: "Chưa c.h.ế.t sao?"

Ngô Lão Tứ hốt hoảng: "Chưa c.h.ế.t mà còn lái mô tô khiêu khích đại ca!"

Phác đại sư bối rối: "Không thể nào! Lời nguyền chưa thất bại, tuổi thọ hắn nhiều nhất chỉ ba năm, lại còn đần độn!"

Hứa Thiệu cười khẩy: "Phác đại sư có ý tôi mù sao?"

Phác đại sư vội giải thích: "Không, chỉ là ngạc nhiên… Lẽ ra lời nguyền phải phản phệ, nhưng giờ thì không có gì xảy ra."

Ngô Lão Tứ nghi ngờ: "Chẳng lẽ hắn có anh em sinh đôi?"

Phó tướng bác bỏ: "Không, hắn chỉ có em gái."

Ngô Lão Tứ thốt lên: "Vậy hắn thật sự đã phục hồi rồi sao?"

Cả căn phòng c.h.ế.t lặng. Ngay lúc đó, từ ngoài cửa vang lên giọng một thuộc hạ: "Ông chủ, cảnh sát… rất nhiều cảnh sát đến!"

Bình Luận (0)
Comment