Lúc này bên ngoài là sáng sớm, đây là một buổi sáng sảng khoái, bên ngoài sắc trời đã sớm sáng rõ, chẳng qua là trong gian phòng nhỏ này treo lên trùng trùng điệp điệp mành dầy, cho nên chỉ có một chút ánh sáng nhạt khó khăn lắm mới lọt vào, phản chiếu vào không khí tạo nên cảm giác tựa như một đám sương sớm, phối hợp với không khí thanh lãnh yên tĩnh trước sau như một, dường như cách biệt nhân thế, khiến cho người ta đánh mất sự thanh tỉnh.
Mà cô gái trước mắt, chính là ngọn nguồn khiến cho bản thân sinh lòng hoảng hốt, cho tới bây giờ đều là như vậy.
Các loại tâm tình đang kéo dài lên men, giống như một loại phản ứng hóa học vừa thúc ép lại vừa phản đối dâng lên trong lòng, mà giọng nói của nàng càng là chất xúc tác cực lớn, "Phạt như thế nào...Cũng được...Sao?" Khi hỏi lại như vậy, dường như có thứ gì đó được giải phóng khỏi trái tim, không thể thu hồi.
Luyện nhi đối với chuyện này cũng không hiểu rõ tình hình, cho nên vẫn là dũng cảm gật đầu, nàng đương nhiên có thể dũng cảm, bởi vì ta tất nhiên là sẽ không tổn thương nàng.
Nhìn nhau xong, khép đôi mắt, nhẹ nhàng cúi người, khiến cho đôi môi của hai người nhẽ nhẽ chạm vào nhau.
Đây mới là ý nghĩa thật sự của một nụ hôn, là ý nghĩa thật sự của lần đầu tiên bản thân chủ động hôn nàng, không có bất kỳ cân nhắc cụ thể gì, không có bất kỳ lý do cụ thể gì, liền chỉ là muốn hôn nàng, đó là một ý niệm không thể ức chế được.
Ta thuận theo ý nghĩ này, cũng không có gặp phải chống cự.
Môi và môi mơn trớn, khe khẽ chậm rãi vuốt nhẹ, nói đến thật hài hước, này vẫn là lần đầu tiên chúng ta nhu hòa kiên nhẫn chạm vào nhau như vậy, bắt đầu từ lần trải nghiệm giống như muốn tranh đấu phân cao thấp khi ở trong động tại đại mạc kia, mỗi một lần đều do nàng giữ vai trò chủ đạo thân mật, nhiệt tình thẳng thắng thì có thừa, mà vuốt ve uyển chuyển lại chưa đủ, này có lẽ là bởi vì sở học có sai lầm, hay có lẽ là bởi vì bản tính như vậy.
Lúc này đây cũng là như vậy, sau khi hai cánh môi như có như không chạm qua vài cái, liền nhận ra được động tác của người dưới thân kia, Luyện nhi không kiên nhẫn mà khẽ hừ một tiếng, nâng một tay lên tựa như muốn ôm lấy người muốn rút ngắn khoảng cách lại, để có thể làm sâu sắc hơn mức độ thân mật, nói là tựa như muốn, là bởi vì nàng chưa kịp hoàn thành động tác này, cũng đã bị ta bắt lấy cánh tay mà áp trở về bên gối.
"...Đừng nhúc nhích, ngươi đã nói ta có thể phạt ngươi..."
Cũng không kéo khoảng cách ra, ngay cả đôi mắt cũng khép lại không có mở ra, chẳng qua là thoáng nhích qua bên một chút, dán tại bên môi nàng nói nhỏ: "Cho nên tiếp theo vô luận ta đối với ngươi làm cái gì, cũng không thể động đậy, được không... Luyện nhi?"
Khoảnh cách trong gang tấc cũng không có lập tức vang lên tiếng trả lời, trong một giây lát an tĩnh, chỉ có chút thanh âm hô hấp hổn hển vang lên, tiếp theo Luyện nhi mấp máy môi —— tiểu động tác này là bởi vì kề sát vào nàng mà cảm giác được đặc biệt rõ ràng, chợt nghe thấy tiếng cười cười nhẹ nhàng, nói: "Không động liền không động, nhưng cũng có thể nói chuyện đi?"
Cũng cười cười, đã hiểu được suy nghĩ của nàng, cho nên bản thân cũng không có lên tiếng đáp lại, chẳng qua là một lần nữa dùng nụ hôn để phong ấn.
Vẫn là bắt đầu từ một chút đụng chạm nhẹ nhàng, kiên nhẫn duy trì, ban đầu là chậm rãi, sau đó dần dần thả lỏng, càn rỡ, càng lúc càng thâm nhập vào nhau...Đôi môi chặt chẽ thiếp hợp, đầu lưỡi dây dưa cùng một chỗ, thăm dò lẫn nhau, là triền miên, là xâm lược, là phối hợp ăn ý cùng chinh phục đối phương, phản phản phúc phúc lưu luyến không thôi, tạo nên một ca khúc khi thì nhiệt liệt khi lại dịu dàng.
Say đắm trong xúc cảm nơi đầu lưỡi, thân thể áp sát vào nhau có thể cảm giác được từng nhịp tim vang lên thình thịch của đối phương, Luyện nhi chắc là sẽ không nhẫn nại để cảm nhận, mặc dù lúc này cả người không động đậy, nhưng vẫn là thỏa thích đáp lại, chỉ cần cảm thấy dễ chịu liền sẽ khe khẽ phát ra tiếng hừ lạnh đáng yêu, để thể hiện sự yêu thích, còn có vô thức ám chỉ cùng khiêu khích.
Mà đôi môi mềm mại ngọt ngào kia, lại càng có thể dễ dàng câu dẫn ra sự ham muốn độc chiếm ẩn sâu dưới đáy lòng người ta.
Khó có thể nhẫn nại mà hôn nàng, một tay chống đỡ thân thể, tay kia vuốt khuôn mặt tinh xảo, thỉnh thoảng trượt sang bên tai, ngón tay từng lần một vuốt ve những lọn tóc mai mượt mà kia, thỉnh thoảng cũng vỗ về chơi đùa với vành tai mỏng manh và cần cổ mảnh khảnh kia một chút, Luyện nhi vẫn là trạng thái mới tỉnh lại, chẳng qua chỉ mặc một kiện áo mỏng, cổ áo lỏng lỏng lẻo lẻo, từ dưới cằm vắt ngang qua phần cổ, kéo dài đến trước ngực trắng nõn, đều dễ dàng có thể nhìn một cái không sót gì.
Ánh mắt liếc nhìn thoáng qua, đầu ngón tay chạm vào, có cảm giác nhiệt độ từ xương sống cháy lan đến tận sau ót, từ đáy lòng tuôn ra khát vọng gì đó bản thân hiểu rất rõ ràng, nó đang từng bước mà chạy trốn ra ngoài, đấu tranh quyết liệt với chút lý trí đang cản trở dọc đường, không đội trời chung.
Đủ loại tâm tình mãnh liệt lúc trước rõ ràng là không có liên quan đến chuyện này, giờ phút này lại trở thành đồng lõa và bước đệm, sớm bị chúng nó lay động trở nên thất linh bát lạc lý trí không còn mạnh mẽ như ngày thường nữa, không còn có thể trói buộc được khát vọng mãnh liệt kia nữa.
Khát vọng, dục vọng.
Vế sau bất quá là một loại phản ứng sinh lý, nhưng vế trước lại chính là xuất phát từ sự xúc động ở nơi sau thẳm trong tâm hồn.
Mà khi hai con người đã hòa hợp, muốn khắc chế tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.
Kỳ thật, trước đây ta từng cho rằng này không phải chuyện dễ dàng, nhưng cũng không tính là khó, bản thân nữ tử cũng không phải là sinh vật mang dục vọng, huống chi đối với loại chuyện này bản thân cũng đã hiểu rõ, sẽ không tò mò, thậm chí sẽ không cho là đúng, vô pháp kiềm chế bản thân khiến cho những cảm xúc nhất thời chi phối chính là kẻ yếu đuối về mặt tinh thần, mà kẻ yếu đuối hoàn toàn chính là loại hình ta không muốn trở thành nhất.
Thẳng đến nửa năm qua, sau khi xác định minh ước, sau khi an cư ở Minh Nguyệt hạp, sau khi ở chung ngày càng trở nên hòa hợp rõ ràng hơn, chân chính bắt đầu cảm nhận được chúng ta có lẽ thật sự là duy nhất của nhau, là sự tồn tại duy nhất của đối phương trong suốt quãng đời còn lại, ở một góc trong lòng, thời gian dần trôi qua bất tri bất giác bắt đầu buông lỏng chuyển động.
Khi đó mới biết được, thì ra lúc trước bản thân thờ ơ, bất quá là bởi vì thời cơ vẫn chưa chín mùi mà thôi.
Khi điều kiện chín mùi, hạn chế khách quan bị tiêu trừ, đối mặt với người thương, ai chẳng qua cũng là kẻ yếu.
Chẳng qua là... Điều kiện thật sự đã chín nùi rồi sao?
Nhất thời không biết nên làm như thế nào mới tính là tốt nhất, cho nên từ từ ngừng nụ hôn này lại, có chút tách ra khỏi đôi môi của nhau, nhìn người bên dưới một chút, bởi vì nặng nhẹ đã có khống chế, cho nên lúc này Luyện nhi thở dốc cũng không tính là quá lợi hại, chỉ có điều tựa hồ đối với chuyện tách nhau ra có chút bối rối, đang khó hiểu mà nhìn ta, hàng mi dày dài khe khẽ nhếch lên, tròng đen ấm nóng trong trẻo.
Ở trước mặt phần lớn mọi người, ánh mắt này thường thường là lạnh thấu xương mà bướng bỉnh, bình thường khi đối mặt với ta chủ yếu cũng là trong suốt rõ ràng, nhưng giờ phút này lại rõ ràng viết lên sự dịu dàng hiếm có, một cái chớp động kia lại ánh lên nhàn nhạt sáng ngời, tràn đầy mị lực rung động lòng người.
Sẽ không sai, đây là một ánh mắt có tình, có...dục, tuy rằng có thể chính bản thân nàng cũng không quá rõ ràng.
Làm cho nàng hiểu được rõ ràng, là trách nhiệm của ta.
An tĩnh một lát, một khoảnh khác này trong phòng không vang lên thanh âm, chính mình không mở miệng, Luyện nhi cũng không có nói lời gì sát phong cảnh, nàng có lẽ vẫn chưa thể đọc ra cái gọi là mập mờ, nhưng đối với sự thay đổi trong bầu không khí vẫn là có thể nắm bắt rất nhạy bén.
Chỉ ôm lấy nàng như vậy, cảm thụ được nhiệt độ của đối phương, bên trong thấp thỏm không yên, nhịp tim trở nên càng lúc càng nhanh...Đương nhiên, có lẽ nhjp tim trở nên nhanh hơn không hẳn chỉ là của một mình ta.
Rốt cuộc, lại một lần nữa cúi đầu xuống, đoạt lấy đôi môi ngọt ngào kia.
Lần này khác biệt so với vừa rồi, đầu lưỡi dây dưa bất quá là thủ pháp làm cho người ta thả lỏng, một chút lý trí bị dồn vào một góc hẻo lánh trong đầu vẫn chưa hoàn toàn mất đi hiệu lực, mặc dù vô pháp trói buộc khát vọng đang lao nhanh ra, cũng không muốn khiến cho nàng phản ứng quá mức mãnh liệt, dù sao trên phương diện này, so với mình nàng vẫn là chưa biết được bao nhêu.
Một bên vừa tiếp tục hôn xuống, một tay lại thực hiện động tác vừa rồi, chẳng qua là lực chú ý trên nụ hôn và trọng điểm ở những động tác trên tay đã thay đổi, sau tai, cổ, cằm, xương quai xanh... Khe khẽ lặp lại vuốt nhẹ mơn trớn, thấy nàng không có ý tứ phản đối, lại chậm rãi, chậm rãi dời xuống...
Thân thể này đường nét rất đẹp, nhỏ nhắn mà săn chắc, thon dài lại hữu lực, rất hiếm thấy ở những cô gái có cùng độ tuổi sống trong thời hiện đại, đường cong quyến rũ mà động lòng người.
Đối với cái này, bản thân đã quen thuộc như vậy, nhưng tựa như lại thật lạ lẫm.
Khi bàn tay từ từ chuyển động hướng về nơi mềm mại kia, cơ hồ là nhịn không được mà run lên nhè nhẹ, rốt cuộc vẫn là đặt lên nơi đó, không dám manh động, cho nên chẳng qua là ngón tay nhẹ nhàng mà dùng sức, đè ép nhè nhẹ xuống trung tâm của nơi mềm mại đó, có thể rõ ràng cảm nhận được...Một quả trái cây nho nhỏ...
"Ân, ngươi đang làm cái gì?" Thẳng đến khi câu hỏi rõ ràng vang lên bên tai, mới từ trong vòng xoáy của các loại tâm tình hỗn loạn ít nhiều bứt ra một chút, bởi vì vừa mới phân thần...Hoặc cũng có lẽ là chuyện này quá mức đường đột, nụ hôn cũng không thể thu hút cuốn đi toàn bộ lực chú ý của Luyện nhi, nàng đang nghiêng đầu nhìn qua, ánh mắt đang tò mò mà dừng lại ở một chỗ kia...
Khe khẽ thu bàn tay lại, cũng nhẹ nhàng chuyển động thân thể vốn đang cúi thấp một chút, nếu trong lòng nói không xấu hổ quẫn bách là giả, nhưng vẫn là tự cường trấn tĩnh, tằng hắng nhẹ một chút, cẩn thận hỏi ngược lại: "Luyện nhi...Hỏi ta đang làm cái gì, vậy...Ngươi có biết đây là đang làm cái gì không?"
Ta nghĩ, câu trả lời tiếp theo hẳn là có thể đoán được, nếu như vậy, khi giải thích cũng có thể dễ dàng hơn một chút, dù sao những thứ vô hình như dục vọng, rất khó có thể hoàn toàn dùng thuần ngôn ngữ để thuyết minh, mà loại hành động lưỡng tình tương duyệt này rốt cuộc là có ý nghĩa như thế nào, thì lại càng không có cách nào chỉ dựa vào dăm ba câu để nói cho thấu triệt, như vậy, giống như lúc này đặt bản thân vào trong bầu không khí thực tế, thiết thực mà đi cảm nhận, có thể lại càng dễ để nói rõ ràng hơn một chút.
Bản thân quả thật là suy tính như vậy, không phải là ý nghĩ tạm thời nảy sinh, mà là mấy tháng trước, khi lần đầu tiên đọc được dục vọng viết trong ánh mắt nàng, đã bắt đầu quyết định.
Không ngờ, hôm nay khi thật sự đặt ra câu hỏi như trong kế hoạch, đã thấy nàng chớp mắt vài cái, không hề do dự liền cười nói: "Ta biết a, đây là hành động cầu hoan nha, cũng chính là cái gọi là chuyện nam nữ, thế nào? Ngươi cũng muốn làm như vậy đối với ta sao?"
Lần này, mới thật sự là choáng váng.
Luyện nhi từ nhỏ lớn lên nơi thâm sơn, bên cạnh chỉ có ta và sư phụ hai người thân cận, hơn nữa về một phương diện nào đó mà nói đều là dung túng nàng, cho nên nàng có thể không lo thế sự không màng thế tục mà lớn lên, nhưng mà điều đó khiến cho rất nhiều chuyện mà nữ nhi nhà thường nhân nên hiểu rõ thì nàng lại không biết, giống như...Loại chuyện này hẳn là càng nên...Thật không ngờ đến...
"Ngươi...Là từ đâu biết được...Chuyện cầu hoan gì gì đó?" Ngoài dự liệu, cho nên cảm thấy có chút bối rối sửng sờ, thật vất vả mới tìm về thanh âm liền kinh ngạc mà hỏi ra một câu như vậy, có chút ngớ ngẩn, Luyện nhi lại lơ đễnh, cười dài mà nói: "Này còn cần phải từ đâu mà biết sao, vạn vật trong Thiên Địa đều sẽ như vậy đi? Hàng năm bầy sói đều sẽ dùng chuyện này để kéo dài hậu duệ, nai hưu hoẵng cũng vậy a, cái gọi là công mẫu thư hùng, bất quá là một cái đạo lý, có hai lần ta trừ ác đều là trùng hợp đánh chết đối phương ở trên giường, thấy bọn hắn trước khi bị giết chết là đang cởi hết y phục làm chuyện đó, cũng chính là giống bộ dáng của lòai vật a."
Nếu như vừa rồi là vì ngoài dự đoán mà có chút bối rối, vậy lúc này chính là không biết làm sao để nói tiếp chủ đề này mới tốt, cố tình nàng lại nói đến không thể tự nhiên hơn, dường như đây là chuyện cực kỳ bình thường giữa thế gian, mà nếu như thay đổi góc nhìn, đây quả thật cũng là chuyện bình thường nhất của vạn vật...Chẳng qua là, có chút khiến cho thường nhân khó có thể nói tiếp...
Đang hao tổn tâm trí suy nghĩ xem nên trả lời như thế nào mới đúng mực, đã thấy người dưới thân cũng chống tay nâng người lên, tiến đến gần hơn một chút, khẽ cười nói: "Chuyện này a, vốn cho rằng là giữa nam nữ mới có thể, nếu như nữ tử và nữ tử cũng có thể, ta cũng không sao a, thế nào, lúc này ngươi muốn làm sao?"
Hỏi như vậy, nàng lại tiến sát hơn một chút, khi nhướng mi, trong con ngươi lại xẹt qua một chút... Mị hoặc.