Ma Phi Khó Tán Tỉnh

Chương 138



“Quả nhiên là hắn ta…” Tiêu Minh Lãng trầm tư một lát, lại vuốt chòm râu nói: “Người này, tiểu thư ngược lại có thể kết giao.


“A?” Tô Linh Phong nhướng mày: “Hắn ta là ai?”
“Dịch Thủy Giác, là Luyện Dược Sư trẻ tuổi nhất, thiên phú luyện dược cao nhất trong số những thiên tài luyện dược, mười lăm tuổi đột phá trình độ Luyện Dược Sư cao cấp, oanh động cả bốn đại lục, là đối tượng mà các thế lực các quốc gia tranh nhau mượn sức!”

“Hắn ta chính là Dịch Thủy Giác? Không thể nào…” Trước kia Hứa Nặc cũng đã có không ít lần nghe người ta nhắc đến tên Dịch Thủy Giác, nhớ lại lại vừa rồi hắn ta như không có xương cốt, lười biếng ngồi phịch trên ghế, bộ dáng dùng bàn tay bẩn thỉu cầm táo gặm, nàng ta nhất thời có một loại cảm giác vỡ mộng…
“Hẳn là không sai được.

” Tiêu Minh Lãng tiếp tục nói: “Mấy năm gần đây rất ít khi nghe được tin tức về hắn ta, nghe nói là đang bế quan chuyên tâm đột phá Luyện Dược Đại Sư, cũng không biết là hắn ta đã xuất quan từ khi nào, vừa rồi ta thấy dược vật trên kệ kia, vậy mà có dược tề cao cấp! Xem ra, hắn ta đã tấn cấp thành công, trở thành Luyện Dược Đại Sư trẻ tuổi nhất trên đại lục rồi!”
“Dược tề cao cấp? Vậy mà hắn ta tùy ý đặt ở trên kệ như vậy sao?” Hứa Nặc kinh hô.

“Ý của Tiêu thúc, là muốn ta mượn sức của hắn ta sao?” Tô Linh Phong nhàn nhạt hỏi, trong giọng nói không hề nghe ra được bất kỳ cảm xúc nào.

Tiêu Minh Lãng nghe vậy thì nở nụ cười: “Tiểu thư không cần suy nghĩ quá nhiều, không phải vì phủ Thành Chủ, chỉ là đơn thuần là vì chính người, kết giao với nhiều nhân tài có thực lực, đối với tiểu thư cũng có chỗ có lợi, hơn nữa, Dịch Thủy Giác người này, cũng coi như là người có thể kết giao, mặc dù có đôi khi hắn ta hành sự không theo lẽ thường, nhưng ưu điểm lớn nhất trong nhân cách, chính là trọng nghĩa khí!”
Tô Linh Phong quay đầu, nhìn Tiêu Minh Lãng bên cạnh một cái, nhàn nhã nói: “Tiêu thúc, ta không suy nghĩ nhiều, là ngươi suy nghĩ nhiều.



“…” Tiêu Minh Lãng bị ánh mắt lạnh lẽo của Tô Linh Phong nhìn đến mức bước chậm lại, bất giác hắn ta đã tụt lại phía sau Tô Linh Phong nửa bước.

Ở chỗ Dịch Thủy Giác khiến một thân nàng dính tro bụi, Tô Nghi Phong cũng không định tiếp tục đi dạo, nàng cất bước, đi về phía nhóm lính đánh thuê ở phụ cận, nơi bọn họ đỗ xe ngựa.

Đúng lúc này, cách đó không xa, bỗng nhiên có vài thiếu nam thiếu nữ đi đến, trong đó có một cô nương sau khi nhìn thấy Tô Linh Phong, bỗng nhiên chỉ vào nàng nói: “A? Mau nhìn, đó chẳng phải là đệ tử mới nhận của Thương Ngô lão sư sao? Nàng cũng tới Lăng Vân Thành kìa!”
Ánh mắt Tô Linh Phong lạnh lùng quét qua cô nương đang nói chuyện, sau đó nàng lập tức thu hồi ánh mắt, dung mạo nhạt nhẽo, khuôn mặt đại chúng, không có ấn tượng gì, có điều khi khóe mắt liếc qua, nàng vẫn quét đến vài người trước mặt bọn họ, bóng dáng dịu dàng xinh đẹp đứng giữa như sao quanh trăng sáng, đó là một trong hai thiếu nữ dễ thấy nhất trong đội ngũ do sư phụ Ba Da dẫn đầu lúc ở sơn cốc Tùng Ngâm.

Học viện Thanh Kiều Linh Vũ ở Lăng Vân Thành, có thể gặp được đội ngũ đệ tử đi lịch luyện, Tô Linh Phong cũng không cảm thấy kỳ quái, nhưng nàng không quen biết bọn họ, cũng không có ý định làm quen.

Có điều, Tô Linh Phong không muốn quen biết bọn họ, không có nghĩa là người ta có thể thức thời như vậy…
“Này, ngươi tên là Tô Linh Phong đúng không?” Thiếu nữ vừa rồi nói chuyện kia nhảy đến trước mặt Tô Linh Phong, hỏi: “Ngươi đến Lăng Vân Thành tìm Thương Ngô lão sư sao?”
“Liên quan đến ngươi sao?” Sắc mặt Tô Linh Phong không hề thay đổi nói, cũng không nhìn biểu tình của cô nương kia trong nháy mắt cứng đờ, nàng vòng qua nàng ta, tiếp tục đi về phía trước.


Hứa Nặc nhíu mày nhìn cô nương kia một cái, mím môi đuổi theo bước chân Tô Linh Phong.

Cô nương vừa rồi nói chuyện với Tô Linh Phong kia, mặt dù nàng ta có hơi khó chịu, nếu như không phải Tô Linh Phong mở miệng, đương nhiên Hứa Nặc cũng sẽ mở miệng chặn họng của nàng ta.

“Này, ta nói này, ngươi đây là cái thái độ gì vậy? Chúng ta đều là sư huynh sư tỷ của ngươi đấy! Sao ngươi lại không biết lễ phép như vậy? Ngươi không sợ khiến Thương Ngô lão sư mất mặt sao?” Cô nương kia phục hồi tinh thần lại, nói với bóng lưng Tô Linh Phong.

.


Bình Luận (0)
Comment