Ma Thần Máu

Chương 143

Tôi đặt Ngân Nguyệt nằm lên chiếc giường trong phòng.

Nàng vẫn đang ngủ say, lâu lâu khuôn mặt nhíu chặt vì sợ hãi.

"Tội nghiệp thật, nàng đi xa hàng ngàn dặm để tìm người yêu, kết quả suýt tí nữa thì bị hắn ta hiến tế."

Đột nhiên trêи trân Ngân Nguyệt mồ hôi lạnh đổ ra liên tục.

"Cô là ai? Đừng qua đây, đừng lại gần tôi." - Ngân Nguyệt thì thào trong giấc mơ, giọng nói tràn ngập sự sợ hãi.

"Không, đừng qua đây, đừng làm hại tôi." - Ngân Nguyệt hét lớn khi đang ngủ.

"Nàng bị gì vậy nhỉ? Gặp ác mộng sao?"

Tôi lay lay Ngân Nguyệt để gọi nàng tỉnh dậy. Nhưng nàng vẫn chìm trong giấc ngủ, miệng nói sảng liên tục.

"Dậy đi Ngân Nguyệt, mọi chuyện qua rồi, mau tỉnh lại đi."

"Tôi xin cô, đừng làm hại tôi." - Ngân Nguyệt bật khóc nức nở.

Bức xạ năng lượng trêи người nàng đang tăng lên nhanh chóng, khí tức ngây thơ trong sáng cũng đang chuyển dần thành một màu đen chết chóc.

"Không lẽ chuyện hôm nay kϊƈɦ thích tinh thần nàng quá mạnh, khiến cho nàng tiến hóa thành Bậc 5 luôn sao."

"Nhưng nếu vậy sao mình không nghe thấy tiếng sấm sét nhỉ? Nếu có sinh vật tiến hóa thành Bậc 5 thì phải có Thử Thách Của Thế Giới xuất hiện chứ."

"Không lẽ là thử thách dạng tinh thần, Ngân Nguyệt vô cùng yếu đuối, nếu là dạng tinh thần chắc chắn nàng không vượt qua được."

Tôi dùng hai tay giữ chặt tay Ngân Nguyệt, nằm đè lên người nàng.

Tôi áp môi mình lên đôi môi của Ngân Nguyệt.

"Tâm Linh Tương Thông!"

Tinh thần tôi dần chìm vào cơ thể của nàng.

"Ầm...ầm..." - Trong thế giới tinh thần của Ngân Nguyệt bầu trời đang tan vỡ, sấm sét xé ngang dọc khắp nơi.

Ngân Nguyệt đang co mình sợ hãi, ngồi núp trong một góc.

Đối diện nàng là một Ngân Nguyệt hoàn toàn khác, mái tóc bạch kim biến thành màu xám, khuôn mặt dễ thương trong sáng biến thành âm trầm đáng sợ. Toàn thân tỏa ra một làn khói đen, khí tức tà ác hiển lộ vô cùng rõ ràng.

"Là Bản Ác của Ngân Nguyệt sao?"

Khi thấy cô ta thì tôi hiểu chuyện gì đang xảy ra, Ngân Nguyệt đang tiến hành tranh đấu với Bản Ác của nàng.

Ma quỷ sinh ra sẽ có Chủ Hồn, Thiện Hồn và Ác Hồn, cả ba phần này hợp lại thành linh hồn, nếu thiếu đi bất cứ phần nào thì cũng sẽ sinh ra hiện tượng linh hồn tan vỡ.

Khi bình thường thì Chủ Hồn sẽ chiếm cứ vị trí chủ đạo trong việc suy nghĩ và hành động, Thiện Hồn và Ác Hồn chỉ mang tính phụ trợ.

Nhưng trong một vài trường hợp thì Linh Hồn có thể do Ác Hồn hoặc Thiện Hồn chủ đạo.

Nếu do Ác Hồn chủ đạo thì sẽ biến thành Hỗn Loạn Ác Quỷ, tính cách sẽ trở nên vô cùng tàn ác, thích giết chóc, tham lam, ích kỷ, điên loạn, ɖâʍ ɖu͙ƈ.

Còn nếu do Thiện Hồn chủ đạo thì biến thành Trật Tự Ma Quỷ, sẽ không bị ɖu͙ƈ vọng khống chế nữa, trở nên vô cùng thuần khiết tốt bụng, sống vì lý tưởng nào đó, luôn giúp đỡ người khác.

Nhưng dù trở thành Hỗn Loạn Ác Quỷ hay Trật Tự Ma Quỷ thì đều không còn là chính mình nữa, mà trở thành một sinh vật hoàn toàn khác biệt.

Chuyện hôm nay đã kϊƈɦ thích Ngân Nguyệt rất lớn, khiến cho linh hồn nàng phân tách, Ác Hồn của nàng sinh ra suy nghĩ riêng biệt với Chủ Hồn, giờ nó đang muốn tranh đoạt quyền khống chế cơ thể với Ngân Nguyệt.

Nếu Ác Hồn thành công thì Ngân Nguyệt sẽ tiến hành Thức Tỉnh thành một loài Hỗn Loạn Ác Quỷ, sẽ không còn là nàng công chúa dễ thương trong sáng nữa.

"Sao anh vào được đây vậy Máu Xấu, anh làm người ta bất ngờ thật đó nha." - Ngân Nguyệt Ác Hồn nhìn tôi cười mị mị nói.

"Chúng ta thương lượng một chút nha Ngân Nguyệt Ác, em dung hợp lại với Chủ Hồn đi, trước giờ các em vốn dĩ là một, không cần thiết phải đánh nhau sống chết vậy đâu."

"Đánh nhau sống chết? Anh nhìn kỹ lại xem bọn em có đang đánh nhau không?" - Ngân Nguyệt Ác nở nụ cười.

Đúng là chẳng có đánh nhau gì cả, Ngân Nguyệt Ác hoàn toàn chiếm vị trí chủ đạo, còn Ngân Nguyệt chỉ biết co mình chịu trận.

"Em đưa ra lời gợi ý này hay hơn, nếu anh giúp em giành quyền kiểm soát cơ thể, sau khi Thức Tỉnh thành công em sẽ làm vợ anh." - Ngân Nguyệt Ác đưa cho tôi một lời mời khó mà từ chối.

"Không phải anh làm tất cả chỉ để cùng em vui vẻ sao, chỉ cần em Thức Tỉnh thành công là chúng ta có thể cùng nhau ân ái, hưởng thụ niềm vui cá nước."

"Thân thể này em vẫn chưa trao cho ai bao giờ, em rất muốn thử tư vị tình ái với anh đó nha." - Ngân Nguyệt Ác vừa nói vừa tự cho tay vào áo, xoa nắn bộ ngực của chính nàng, nét mặt và hành động của nàng vô cùng ɖâʍ đãng.

"Chậc, cô nàng này quả là quỷ nữ ɖâʍ đãng." - Tôi chép miệng đánh giá.

Liếc mắt nhìn về phía Ngân Nguyệt đang thu mình trong một góc, nàng đang vô cùng sợ hãi trước Bản Ác của nàng.

"Nhưng mình vẫn thích cô nàng Ngân Nguyệt trong sáng dễ thương hơn."

"Kiếm Ý Chí!" - Tôi ngưng tụ tinh thần lực, một lưỡi kiếm rực sáng xuất hiện trong tay, kỹ năng này nếu sử dụng ở thế giới thật thì nó chỉ là một nhát chém, nhưng trong thế giới tinh thần nó sẽ hiện ra hình dạng thật của nó.

"Em vẫn là nên dung hợp lại với Chủ Hồn đi, anh không muốn tấn công em, nhưng nếu em vẫn cứng đầu thì anh bắt buộc phải ra tay." - Tôi giơ thanh kiếm lên đe dọa.

"Anh mới là kẻ nên suy nghĩ kỹ, nếu anh chết trong này thì cơ thể anh cũng sẽ chết theo, còn nghe theo em thì em sẽ giúp anh sung sướиɠ hạnh phúc."

"Ác Quỷ Biến Hình." - Tôi không trả lời nàng mà biến thành hình dạng ma quỷ của mình cầm Kiếm Ý Chí lao tới.

"Anh làm người ta thất vọng thật đó."

"Ác Quỷ Biến Hình." - Ngân Nguyệt Ác hét lớn.

Trêи đầu nàng mọc ra cặp sừng dài màu đen tuyền, trêи lưng mọc ra đôi cánh chim, nàng biến thành loài Ác Quỷ - Thiên Nga Đen, một loài Ác Quỷ tương đối mạnh.

Cánh tay Ngân Nguyệt Ác khẽ vẫy, vài sợi lông vũ năng lượng màu đen xuất hiện trêи tay nàng.

Trong thế giới tinh thần tất cả đều do tinh thần lực biến ảo mà thành, khi bị đánh trúng thì cũng không bị thương, chỉ sẽ suy yếu một chút, đến khi năng lượng tinh thần cạn kiệt thì sẽ tan vỡ.

Tôi vung kiếm chém lên người Ngân Nguyệt Ác, vết thương xé rách cơ thể nàng rồi liền lại sau đó.

Ngân Nguyệt Ác ghim những chiếc lông vũ vào người tôi, chúng nổ tung tạo ra những lỗ hổng rồi liền lại ngay sau đó.

Cuộc chiến kéo dài gần mười phút, bây giờ cả tôi và Ngân Nguyệt Ác đều đã vô cùng suy yếu, hai thân ảnh trở nên trong suốt tới mức nhìn xuyên qua được.

"Em dung hợp lại với Chủ Hồn đi, đánh nữa thì em sẽ tan biến, còn Ngân Nguyệt cũng sẽ bị thương nghiêm trọng." - Tôi vung vẩy thanh Kiếm Ý Chí đe dọa.

Ngân Nguyệt Ác nhìn tôi chằm chằm.

"Anh không thích em sao, người ta rất thích anh đó." - Ngân Nguyệt Ác sụt sịt khóc, khí tức của nàng biến từ tàn ác sang ủy khuất đáng thương.

Nhưng tôi biết nàng chỉ giả vờ.

"Em vẫn nên nghe lời anh đi, bằng không anh bắt buộc phải giết em rồi tìm cách chữa trị cho Ngân Nguyệt sau." - Tôi cương quyết nói.

"Được rồi, anh thắng rồi đấy, sau này nhớ đối xử tốt với em."

Ngân Nguyệt Ác dần tan biến thành một làn khói đen, bay về phía Ngân Nguyệt, dung hợp lại vào trong linh hồn của nàng.

"Em không sao chứ?" - Tôi đi lại gần Ngân Nguyệt, ân cần hỏi thăm.

Ngân Nguyệt đang run lẩy bẩy, hôm nay nàng thật xui xẻo, sau khi suýt bị hiến tế thì lại bị phân rã linh hồn, không có tôi thì nàng bị Bản Ác của mình giết chết rồi hóa thành Ác Quỷ rồi.

Tôi để cho nàng yên tĩnh một mình, từ từ thu lại ý chí của mình rời khỏi thân thể nàng.

Tôi mở mắt mình ra, Ngân Nguyệt vẫn đang ngủ say, khuôn mặt nàng đã trở lại bình thường, không còn sợ hãi đau khổ nữa.

Tôi tham lam ʍút̼ lấy môi nàng, sau một lúc tôi mới ngồi dậy.

"Hôm nay có quá nhiều biến cố xảy ra, mình nên để Ngân Nguyệt nghỉ ngơi, ổn định tinh thần lại."

Tôi lẳng lặng nhìn nàng ngủ, nàng ngủ suốt một tháng thì mới tỉnh lại, việc này là do tinh thần lực của nàng suy yếu quá mức khi tôi và Ác Hồn của nàng đánh nhau.

"Nhức đầu quá..." - Ngân Nguyệt day day trán ngồi dậy.

"Em ổn chứ? Có thấy đau ở đâu không?" - Tôi ngồi cạnh nàng hỏi thăm.

"Em sợ quá, em vừa mơ một giấc mơ vô cùng đáng sợ." - Ngân Nguyệt ôm chầm lấy tôi.

"Trong giấc mơ em thấy mình bị trói lại, bị hiến tế."

"Em còn mơ thấy mình hóa thành Ác Quỷ, vô cùng độc ác, em muốn tự giết chính bản thân mình." - Ngân Nguyệt sợ hãi kể lại.

"Đừng sợ, chỉ là giấc mơ thôi, khi nào em khỏe lại anh sẽ đưa em về hoàng cung." - Tôi an ủi nàng, có vẻ như nàng nghĩ tất cả mọi thứ vừa xảy ra chỉ là mơ, như vậy cũng tốt, nàng sẽ ít cảm thấy đau khổ hơn.

"Em không muốn về hoàng cung, về đó em sẽ bị bắt gả sang đế quốc Gió."

"Vậy em muốn đi đâu, anh sẽ dẫn em đi."

"Em không biết nữa, anh dẫn em về nhà của anh được không? Em không còn nơi nào để đi nữa rồi." - Ngân Nguyệt lí nhí nói.

"Có phải Ngân Nguyệt đang gián tiếp tỏ tình với mình không nhỉ?" - Tôi suy nghĩ trong đầu.

"Được, anh sẽ chăm sóc cho em thật tốt, sẽ không để ai làm tổn thương em nữa."

Tôi hôn lên môi của Ngân Nguyệt, làn môi nàng thơm ngọt thanh mát như trái chín.

Ngân Nguyệt đáp lại tình cảm của tôi một cách nhẹ nhàng.

Bình Luận (0)
Comment