Chương 2: Xuyên qua? Hệ thống?
Trên đỉnh núi, thác như lụa bạc thế đi vạn quân.
Một bóng người đứng thẳng, toả ra hơi thở ngạo nghễ mà bá đạo.
Giống như một thanh thần kiếm sắc bén, xuyên thủng cả bầu trời.
Được rồi phía trên tất cả đều là nói nhảm.
Trước mặt Hạ Nhất Minh lúc này, là một cảnh tượng nguy nga đầy hùng vĩ, nhưng trong mắt hắn ngay cả cái rắm cũng không bằng.
Hắn ánh mắt ngơ ngơ ngác ngác nhìn về nơi xa, trong đầu lại hàm chứa ba câu hỏi triết lý của đời người:
Đây là đâu? Ta là ai? Tại sao ta lại ở đây?
Một giây trước hắn còn trong biệt thự của mình, ngẫm nghĩ về ý nghĩa nhân sinh. Nên mua mấy chiếc xe, lấy mấy cái lão bà, đồng nhan cự nhũ, bao nhiêu tiền có thể mua chuộc FBI... khụ khụ hình như nói lỡ.
Thế mà mẹ nó một giây sau đã ở trên đỉnh núi đứng hóng gió, trời cao gió rét lạnh, thổi thêm lát nữa hắn sợ mình sẽ đông cứng thành một cây băng côn.
"Bình tĩnh bình tĩnh, phải thật bình tĩnh. Ngẫm nghĩ lại xem, trước đó mình đã làm cái gì rồi mới tới được đây"
"..."
"Bình tĩnh cái con khỉ!!!"
"Rõ ràng ta chỉ định đi tắm thôi mà, không lẽ đi tắm cũng sai? Dùng nhiều nước cũng sai? Bật nước nóng hai tư trên bảy cũng sai?"
"Khoan đã, hình như đúng là sai."
"Nhưng ta có trả tiền điện nước đầy đủ mà, cùng lắm là lần sau ta sẽ tiết kiệm, không làm mấy trò nhà giàu mới nổi nữa."
Hạ Nhất Minh khóc, thật sự khóc.
Hắn tạo cái nghiệp gì a, đứng từ trên này nhìn xuống chỉ thấy mây mù, nhưng mây mù mới là đáng sợ nhất.
Có mây nghĩa là đầu hắn sắp chạm tới trời rồi, nếu có phi cơ bay qua cũng có thể đáp nhờ cái xe đi về.
Gọi điện cầu cứu cũng đừng nghĩ, chưa nói đến đi tắm không mang theo điện thoại. Dù có mang đi nữa, hắn cũng chắc chắn nơi đây bắt được sóng chính là gặp quỷ.
Còn tự mình leo xuống?
Hạ Nhất Minh thử ngó xuống dưới.
Ha ha...
Thôi bỏ đi, có khi hắn nhảy phát xuống còn tốt hơn. Ít nhất trước khi chết, thân xác này sẽ không phải chịu thêm sự giày vò.
"Trời ạ, còn có thể oan nghiệt hơn nữa được không?"
"Còn a~".
"Ai?... A!!!"
Đột nhiên một giọng nói cất lên, khiến hắn giật bắn mình. Tí nữa thì trượt chân lộn nhào xuống vách núi, khó khăn lắm mới ổn định lại được thân hình.
Không phải hắn không muốn đứng chỗ khác an toàn hơn, mà là do hắn không thể.
Đỉnh núi rất bé, chỗ có thể đứng quá ít, muốn khá hơn thì chỉ còn có cách leo xuống dưới. Nhưng chỗ có thể thoải mái đặt chân, thấp nhất cũng phải đi xuống hai mươi mét.
Một tầng lầu mới cao bao nhiêu?
Ba phẩy ba mét, hai mươi mét là bằng một toà nhà sáu tầng rồi. Ai dám leo xuống hắn không biết, nhưng chắc chắn không phải Hạ Nhất Minh hắn.
Hạ Nhất Minh còn chưa kịp hoàn hồn, giọng nói bí ẩn kia lại tiếp tục vang lên trong đầu hắn.
"Ký chủ xin hãy ổn trọng, bản hệ thống không muốn tốn năng lượng giúp xuyên qua lại là một tên quỷ đoản mệnh."
"Dù sao năng lượng của hệ thống cũng không phải quạt gió mà có, đó là tài sản riêng của hệ thống."
"Ngược lại ký chủ chết thẳng cẳng nhẹ nhàng thoải mái rồi, nhưng bản hệ thống lỗ tiền thì phải tìm ai trả nợ? Gán nợ bằng em gái ký chủ được không?"
"Ít ra cũng nên ký kết hợp đồng rồi muốn làm gì thì làm chứ. Đến lúc đó ký chủ dù có đứng chổng ngược nhảy disco trên đỉnh núi, bản hệ thống cũng chỉ bên cạnh vỗ tay khen hay."
Hạ Nhất Minh lúc này:
"..."
--------------------
Mười phút sau.
Hạ Nhất Minh nhìn lên bầu trời trong xanh mà thở dài, hắn cuối cùng cũng đã hiểu tất cả mọi chuyện.
Tóm lại chính là cái tên tự xưng bản hệ thống này giở trò quỷ.
Không hiểu thế nào lại nhập vào hắn, kéo hắn sang một thế giới khác, đã thế còn là trên đỉnh núi.
Đúng vậy, hắn xuyên qua rồi.
Lý do là gì thì cũng đừng hỏi, hỏi chính là bản hệ thống ta thích, ngươi cắn ta a.
Người sống dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Nếu đã không thể phản kháng, thì chỉ còn cách quen dần với mùi vị của dầu ăn. Ban đầu sẽ có chút khó khăn, lâu rồi cái gì cũng sẽ thành thói quen.
Hắn không còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận số phận an bài. Dù sao xuyên qua có hệ thống cùng với không có hệ thống, là hoàn toàn hai chủng tộc khác nhau.
Hệ thống tên là SCP Ân Đức Hệ Thống, cũng không có gì mới lạ.
Chính là lấy chủ đề tổ chức SCP làm hạch tâm, cùng với điểm ân đức làm năng lượng để hoạt động.
S.C.P (Special Containment Procedures) quy trình quản thúc đặc biệt, hay (Secure, Contain, Protect) quản thúc, lưu trữ, bảo vệ.
Là một tổ chức phi quốc gia vô cùng bí ẩn.
Chuyên chịu trách nhiệm xác định vị trí, lùng bắt và nghiên cứu, các cá nhân, thực thể, địa điểm và đối tượng (được gọi tắt là SCP-mã số) vi phạm định luật của tự nhiên.
Thậm chí cần phải được tiêu huỷ, nếu nó gây nguy hại vượt qua tầm kiểm soát của tổ chức.
Tất cả SCP đều được chia làm ba cấp:
SAFE: Đây là những SCP đã được tìm hiểu hoặc nghiên cứu rõ ràng cụ thể và không gây hại gì cho con người nên có thể bỏ mặc.
EUCLID: Đây là dạng SCP chưa có đầy đủ thông tin về chúng. Những SCP này có thể vô hại hoặc gây hại chỉ trong một vùng nhất định nào đó. Các đối tượng này cần được nghiên cứu và tìm hiểu thêm.
KETER: Đây chắc chắn là những đối tượng mang tính nguy hiểm bậc nhất, cần được theo dõi một cách sát sao 24/7. Các thông tin về loại SCP này phải bao gồm mô tả về chúng và cách ngăn chặn, tiêu diệt. Trong trường hợp xấu nhất, bắt buộc phải tiêu hủy, không được phép giữ lại với bất kì mục đích gì.
Những cấp bậc trên được dùng để đo độ khó về vấn đề quản thúc, không phải hoàn toàn dùng để đo độ nguy hiểm của các SCP.
Cứ một thời gian cấp bậc của các SCP có thể lại thay đổi.
Đương nhiên ở thế giới cũ của hắn, tổ chức SCP chỉ là một tổ chức giả tưởng. Chuyên dùng để sáng tác các mẩu truyện kì bí kinh dị, rồi những mẩu truyện ngắn đó sẽ được nối ghép vào nhau thành một vũ trụ SCP rộng lớn.
Tất cả chỉ là giả.
Nhưng bây giờ hắn đã nắm hệ thống trong tay, ở thế giới này SCP có lẽ sẽ không còn chỉ là trong trí tưởng tượng nữa.
Giống như trong những cuốn tiểu thuyết khác, hệ thống của hắn cũng có mấy chức năng chính.
Đó là Kho đồ, cửa hàng và rút thẻ.
Kho đồ giống như tên, là nơi dùng để chứa đồ. Mỗi tội chỉ có thể chứa được các SCP, ngoài ra không thể bỏ thứ gì khác vào.
Rút thẻ đơn giản là dùng một nghìn công đức điểm đổi lấy một lần may mắn rút thẻ. Thẻ có thể tốt có thể xấu, tuỳ thuộc vào kiếp trước hắn là phi tù hay châu âu.
Nói thật, hắn cảm thấy cái này không đáng tin cậy chút nào. Rút được tốt hay xấu không phải là hệ thống một lời quyết định, rút mười tấm đều đen hắn cũng có thể nói cái gì, đến cái nút cử báo cũng không thấy.
Chức năng tiếp theo chính là cửa hàng, cửa hàng ban đầu là trống không. Phải đợi hắn rút được thẻ tiêu hao phẩm.
Cái này lại phải giải thích, SCP trong hệ thống có chia làm hai loại, SCP tiêu hao phẩm, và SCP vĩnh viễn.
Tiêu hao phẩm chính là dùng một lần là hết, ví dụ SCP-013 Blue Lady hay còn gọi thuốc lá thanh nữ.
Đó là những điếu thuốc lá, hút một điếu ít một điếu, cho nên nó là tiêu hao phẩm. Nếu rút trúng sẽ lập tức xuất hiện bày bán trong cửa hàng.
Sau khi hút hết, có thể lại một lần nữa vào cửa hàng dùng điểm ân đức để mua.
Còn SCP vĩnh viễn chính là dùng không bao giờ hết, nó sẽ luôn giữ hình dạng là tấm thẻ nằm im trong kho đồ. Muốn sử dụng chỉ cần dùng ý niệm triệu hoán ra, cũng có thể dùng ý niệm lại một lần nữa không nhìn thời gian không gian thu hồi.
Bị mài mòn, bị vỡ nát, bị triệt để tiêu huỷ đến hạt bụi cũng không còn?
Đừng lo, một lần nữa triệu hoán là xong việc.