Bởi vì âm mưu quỷ kế của nam phụ Bạch Trí, công ty nam chính Tống
Mạch rơi vào tình trạng nguy hiểm trước nay chưa từng có, lúc
mẹ hắn lấy cái chết ép hắn cũng là lúc hắn rơi vào đường
cùng thì hắn cuối cùng cũng nhớ bản thân còn có một vị hôn
thê xuất thân là con của nhà tài phiệt. Tống Mạch lựa chọn
cùng Hạ Phong Quang kết hôn tất nhiên không phải vì yêu cô, mà
trong nguyên văn cô vốn ngây thơ không biết chuyện này mà tưởng
là Tống Mạch hồi tâm chuyển ý, năm năm sau đó một lần ở sân
bay cô nhìn thấy Thu Niệm Niệm đem theo một bé trai cực kỳ
giống Tống Mạch thì có thể tưởng tượng được cô đã giận dữ
đến mức nào, dù sao bản thân là vợ hợp pháp của Tống Mạch
nhưng lại không có con.
Phong Quang chỉ nhớ một ít tình tiết không có nghĩa đầu óc cô
đã đem chúng quên sạch, Tống Mạch là thuộc loại hình tượng
tổng tài bá đạo cường thủ hào đoạt, năm năm hôn nhân hắn đều
không hề yêu Hạ Phong Quang một chút nào, biết được Thu Niệm
Niệm có con của hắn, hắn chỉ sợ không thể lập tức thương
lượng với Thu Niệm Niệm để cô làm tình nhân của hắn.
Vỗn lẽ hắn thương lượng cùng Thu Niệm Niệm như vậy, tình yêu
của hắn chỉ dành cho Thu Niệm Niệm, mà Phong Quang bất quá chỉ là một con cờ của hắn, nhưng hắn lại không đoán được Thu Niệm Niệm khi biết bản thân mang thai lại lựa chọn xuất ngoại rời
bỏ hắn.
Đúng vậy, Tống Mạch do dự.
Trong lòng Phong Quang cảm thấy một tia khoái trá, nữ phụ này
cũng không phải vì làm nền cho tình yêu của nam nữ chính mà
tồn tại.
Hạ Triều như cáo già mỉm cười, “Ai là Thu Niệm Niệm?”
“Là bạn bè của Tống Mạch và con.” Phong Quang ý tứ hàm xúc nhìn Tống Mạch, “Anh nói đúng không?”
“… Phải.” Ánh mắt Tống Mạch tối lại.
Phong Quang nghiêng đầu cười, “Đúng rồi, Tống Mạch anh đến nhà tôi là muốn làm gì?”
“Không có việc gì, chú Hạ, xin lỗi cháu còn có việc, hẹn gặp lại.” Tống Mạch giống như lúc đến, gương mặt lạnh lùng rời
đi.
“Hôm nay tôi sẽ thông báo tin tức con và Tống Mạch giải trừ hôn ước.”
Nghe vậy, Phong Quang bất ngờ nhìn Hạ Triều, “Cha không phải không muốn con giải trừ hôn ước với anh ta sao?”
“Hắn chơi gái ở bên ngoài là một chuyện, nhưng lưu lại một đứa con ngoài giá thú lại là chuyện khác.” Lần đầu tiên Hạ Triều ở nhà bày ra bộ dạng sát phạt quyến đoán ở thương trường.
Ở cái vòng luẩn quẩn này, có bao nhiêu đàn ông không thích ở
bên ngoài nuôi vài cái tình nhân? Nhiều người xem đó là một
đoạn tình yêu, nhưng những người này đều biết, chỉ có người
vợ môn đăng hộ đối mới có thể sinh con cho mình, không phải chỉ liên quan đến huyết thống mà còn là người thừa kế, có con
riêng ở bên ngoài thật có thể nói là ngu tới tận cùng.
Hạ Triều từng vừa ý Tống Mạch không dây dưa với tình nhân,
nhưng không nghĩ tới hắn vậy mà đưa một cô gái bình dân lên cao, hơn nữa nhìn phản ứng cuẩ hắn thì hắn cũng không tính làm
cho Thu Niệm Niệm phá thai. Hạ Triều chẳng sợ vì Thu Niệm Niệm làm cho dứa bé biến mất nhưng chuyện này có một sẽ có hai,
khó mà cam đoan không có Thu Niệm Niệm thứ hai cùng đứa bé lại xuất hiện.
Tống Mạch, rất ngu xuẩn.
Đúng vậy, ngu xuẩn.
Nếu Tống Mạch cưới Hạ Phong Quang, xác thực hắn có thể mượn
lực nhà họ Hạ ổn định tình huống khủng hoảng tài chính của
công ty Trát Nam, mà năm năm sau, Thu Niệm Niệm không chỉ sẽ mang
theo đứa bé trở về mà còn có thể đem theo một đóa hoa đào
mới là nam phụ thứ hai, cuối cùng Tống Mạch cùng nam phụ thứ
hai hợp tác mới đạp ngã được Bạch Trí và Dư Lễ, nhưng bây giờ hắn không cưới được Phong Quang, tự nhiên Thu Niệm Niệm cũng sẽ không xuất ngoại, nam phụ thứ hai cũng không có lý do gì gặp
được mà hợp tác.
Sau khi Hạ Triều rời đi, Phong Quang tiếp tục ngồi lên xích đu,
khi đồng hồ báo thức chỉ hướng 6 giời Bạch Trí mới xuất
hiện, hắn chậm một giờ so với mấy ngày trước, hắn cũng biết
bản thân đến muộn sẽ chọc cô không vuôi nên hắn liền mang theo
quà đến.