Giá trị hắc hóa ngừng lại ở mức 55, Quân Sâm rốt cuộc bắt đầu hành động.
Đầu tiên là dùng giá cao bán cổ phần trong tay mình cho đám đổng sự kia, sau đó nhìn như vô tình làm Quân Mạc chui vào chỗ trống, làm hắn lại lần nữa lấy về quyền lợi chủ yếu của Quân thị.
Hiện tại Quân thị nhìn như đang không ngừng phát triển, Quân Mạc nhìn như đang chiếm thế thượng phong, nhưng chỉ có Quân Sâm biết, trong khoảng thời gian này, Quân thị đã thành công đi về hướng phồn vinh giả dối, chỉ đợt tới một khắc thất bại thảm hại kia mà thôi.
Bất quá, kết cục kia, đối với hắn mà nói không có bất cứ ảnh hưởng gì.
"Meo ô? Meo ô.." Ngón út bị túm chặt, hơi hơi gặm cắn, không đau, có chút ngứa.
Quân Sâm ôm Yến Lạc dựa vào sô pha, hơi rũ mắt, nhìn câu lông trắng trong lòng, vết thương của nó còn chưa khỏi, cũng không dám tắm cho nó, sợ nó giãy giụa làm chính mình bị thương.
Cho nên hiện tại tuy rằng lông vẫn là màu trắng, nhưng so với lúc trước lại không sạch sẽ bằng, nhưng lại không làm ảnh hưởng đến sự đáng yêu của cục bông trắng này.
Bất quá, Phương Nguyên vẫn luôn cảm thấy vạn phần ngạc nhiên, một cục bông hơi xám xịt như vậy mà tên cuồng ở sạch như Quân Sâm lại có thể chịu đựng được.
Tùy ý nó bò tới bò đi trên giường, trên sô pha, móng vuốt nhỏ bám lấy quần áo hắn, móng vuốt chưa cắt có chút sắc bén, cào rách không biết bao nhiêu cái áo sơ mi hàng hiệu của hắn, cũng không thấy hắn tức giận chút nào.
Hơn nữa ở cùng cái cục bông trắng này, hơi thở trên người Quân Sâm càng ngày càng ôn hòa, ôn hòa đến không giống với hắn trong dĩ vãng.
Đối với điều này, Phương Nguyên chỉ muốn nói, lão đại, chúc mừng anh đã bước lên con đường miêu nô một đi không trở lại.
Phương Nguyên tỏ vẻ chính mình phải yên lặng rời xa một người một mèo này, để bảo đảm an toàn của mình và Bố Khắc..
Nguyên nhân là, không lâu trước đây, hắn rõ ràng thấy được lão đại đang tìm trên mạng cái gì mà "như thế nào rèn luyện năng lực săn mồi của mèo con", "có nên dùng hamster để rèn luyện năng lực săn mồi của mèo con không"..
Người này thật đáng sợ, cư nhiên đem mục tiêu nhắm ngay Bố Khắc đáng yêu của hắn!
Mà thời gian tan tầm của Quân Sâm lại càng ngày càng quy luật, công tác không làm xong cũng mang về nhà làm, chưa bao giờ tăng ca, mỗi ngày về nhà là có thể nhìn đến cục bông trắng kia ngoan ngoãn ngồi xổm trước cửa, chớp chớp cặp mắt dị sắc to tròn nhìn chằm chằm vào cánh cửa, chờ hắn trở về.
Bị toàn tâm toàn ý ỷ lại, loại cảm giác này.. thật sự làm người nghiện.
Còn có chuyện gì khiến người ta cảm thấy vui thích bằng chuyện cuộc sống càng ngày càng thoải mái, kẻ địch thì đang từng bước một đi vào bẫy rẫy do chính mình bố trí đâu?
Giây lát, hai tháng đã trôi qua, cục bông nhỏ rốt cuộc nẩy nở không ít, xinh đẹp đáng yêu đến nỗi ra cửa luôn khiến người khác nhịn không được muốn sờ sờ.
Vết thương trên đùi đã sắp lành, rốt cuộc cũng tới lúc nên tắm rửa. (Vi: Ô my chuối, edit tới đoạn này mới thấy kinh ngạc, Yến tỷ có thể không tắm trong hai tháng cơ à 0.0)
Quân Sâm hơi cong môi, ôm Yến Lạc vào ngực đi về phía phòng tắm.
Yến Lạc ngoan ngoãn ghé vào ngực Quân Sâm meo meo một tiếng, nghiêng đầu nhìn động tác của Quân Sâm.
Thẳng đến khi vào phòng tắm, khóa cửa lại, Yến Lạc mới phát hiện chuyện không đúng.
Ai cũng biết, mèo không thích nước lắm, Yến Lạc đã bị khối thân thể này ảnh hưởng nên cũng không thích nước, huống chi về mặt tâm lý, Yến Lạc vẫn là một cô gái bình thường.. để người này tắm cho cô..
"Meo ô!" Yến Lạc trừng lớn mắt, thân mình nho nhỏ bắt đầu giãy giụa, muốn nhảy ra ngoài.
"Đừng quậy."