Thực hiển nhiên, phản kháng không có hiệu quả.
Yến Lạc bị gắt gao ấn vào ngực nam nhân không thể động đậy bắt đầu hoài nghi nhân.. không, miêu sinh*.
*miêu sinh: Cuộc đời của một con mèo, thay chữ nhân trong nhân sinh thành chữ miêu.
"Meo ô, meo ô! Meo ô!" Buông tôi ra!
Móng vuốt vô tình xòe ra, trong lúc giãy giụa quẹt một đường máu trên tay Quân Sâm.
Thân mình Yến Lạc cứng đờ, động tác của Quân Sâm cũng chợt dừng lại.
Nhìn máu chậm rãi thấm ra từ vết cào, Yến Lạc lặng lẽ thu móng vuốt về, cúi thấp đầu nhỏ, đáng thương hề hề meo ô hai tiếng, giương mắt nhìn biểu tình của Quân Sâm.
Quân Sâm nhìn động tác của Yến Lạc, lại câu môi cười, xách Yến Lạc lên, "Biết sai rồi?"
"Meo ô." Đã biết.
Cầu không tăng giá trị hắc hóa QAQ.
Vòi nước bị mở ra, tia nước ấm áp mang theo hơi nước màu trắng chậm rãi tràn ngập trong phòng tắm.
"Ngoan một chút thì sẽ không phạt nhóc." Kéo Yến Lạc thân mình cứng đờ, lông toàn thân dựng đứng lên, Quân Sâm nói, duỗi tay thử độ ấm của nước, sau đó đặt cục bông nhỏ trong tay vào thau nước.
Dòng nước ấm áp lập tức vây lại đây, thân mình Yến Lạc hơi cứng đờ, sau đó liền nghe thấy tiếng cười nhạo của Quân Sâm.
Đúng vậy, cục bông trắng biến thành mèo rớt vào nồi canh, bộ lông nguyên bản xù xù xõa tung lập tức bẹp xuống, chỉ còn lại một viên đầu nhỏ, cặp mắt to ngập nước kia vô cùng đáng thương nhìn hắn.
Thật sự là nhìn có chút buồn cười.
Xoa sữa tắm xong, đem cục bông nhỏ tắm rửa sạch sẽ, lại ôm đến chỗ khô ráo lấy máy sấy sấy khô lông.
Hôi nắm rốt cuộc cũng biến thành hương nắm, Quân Sâm hơi hơi cong môi, hoàn toàn không quan tâm đến vết cào trên tay, đặt Yến Lạc đã khô ráo lên giường.
Trên giường hắn lúc này đặt mấy món đồ chơi làm bằng sợi len, vừa lên giường, Yến Lạc giống như động kinh ôm lấy mấy món đồ chơi kia hết gặm lại cắn.
Quân Sâm cũng ngồi trên giường, nhìn quả cầu nhỏ này ở trên giường vui vẻ lăn lộn, đáy mắt xoẹt qua ý cười, sau đó ôm chặt Yến Lạc.
Ở lúc Yến Lạc không kịp phản ứng, hắn bế cô lên cao ngang tầm mặt hắn, đôi mắt màu đen kia đối diện với đôi mắt một xanh một vàng.
"Meo ô?"
Trong biểu tình khiếp sợ của Yến Lạc, nam nhân mặt vô biểu tình, nhìn cao không thể với tới này đột nhiên ụp mặt vào người Yến Lạc.
Yến Lạc lập tức ngu người, cảm nhận được hơi thở của người này phả lên bụng nhỏ của cô, sau đó hít sâu một hơi, khiến lông nhỏ của cô hơi bay lên một chút.
Yến Lạc:?
Mà Quân Sâm lại lần nửa giơ cao mèo con vẻ mặt mộng bức lên, cong môi: "Ừm, mèo thơm nhỏ."
Yến Lạc: "..."
Cái đuôi nhỏ lắc lắc, Yến Lạc nỗ lực nhảy xuống khỏi tay Quân Sâm, cả gan làm loạn đạp lên bụng Quân Sâm nhảy đến trên giường.
Quân Sâm cũng chỉ cười, bộ dáng dung túng.
Chờ đến khi xác định vết thương của Yến Lạc đã hoàn toàn khỏi hẳn, cái chung cư nguyên bản Quân Sâm chỉ dùng để ở tạm đã chứa đầy đồ dùng dành cho mèo.
Đồ hộp dinh dưỡng cho mèo, đủ loại kiểu dáng nhà gỗ cho mèo, đồ chơi cho mèo chồng chất, ngay cả *cây bạc hà mèo loại đồ vật phải sáu bảy tháng tuổi mới dùng được, cũng đã chuẩn bị tốt.
*Cây bạc hà mèo: Một loại cây với mùi hương đặc biệt khiến những chú mèo đặc biệt mê mẩn. Chúng thường lại gần quanh quẩn bên những khóm cây này hít hà một cách thích thú.
Hơn nữa có đôi khi Yến Lạc khiến nhà cửa lộn xộn, vị đại lão này mày cũng không nhăn một chút.
Nghiễm nhiên đã là bộ dáng sủng mèo tiêu chuẩn, Phương Nguyên chỉ cảm thấy địa vị vốn dĩ đã không cao của mình hiện tại tràn ngập nguy cơ, con mèo nhỏ mới đầu bị ghét bỏ kia lấy một loại tư thế kiêu ngạo tấn mãnh vượt qua hắn, đạp lên đỉnh đầu hắn mà vui sướng nhảy nhót.