Mèo Zilla

Chương 40

"Lạch cạch, leng keng."

Tiếng xích sắt va vào đá vang lên, đồng thời còn có tiếng chìa khóa tra vào ổ phát ra âm thanh, đánh thức Hartert đang cuộn mình trong phòng giam.

Cái tên mạo hiểm giả xui xẻo kia quần áo rách bươm, toàn thân đầy vết cào của ma thú.

Cậu ta không bị thương cũng không bị tra tấn ngược đãi, thậm chí còn không bị đói bụng, chính là bị nhốt ở địa lao của điện Chiến Thần mấy ngày nay, thật sự là một lời khó nói hết.

Vừa nghe thấy tiếng cửa địa lao mở ra, Hartert ngay lập tức tỉnh táo lại.

Cậu ta vỗ vỗ hai má, hít sâu vào một hơi, chuẩn bị ứng phó con sói đến "thăm tù" kia.

Trong bóng tối, mắt sói phát ra ánh sáng xanh lục.

Chủ nhân đôi mắt ấy chậm rãi đi đến, động tác của nó cũng không lưu loát, còn bị băng vải băng lại, đúng là con sói xám mà đại tế ti Firnando từng ôm vào ngực.


Qua nhiều ngày như thế, sói xám đã rất quen thuộc Hartert.

Đối với sự chuẩn bị "cố ý" của Firnando, Hartert làm bạn hợp tác lâm thời cùng làm " huấn luyện khôi phục" với nó, sói xám đã có chút chán ghét.

Động tác không linh hoạt, mới hai ba lần đã bị chụp ngã sấp mặt dưới đất, còn thích kéo cổ họng gào lên. Gần đây mấy tật xấu đó đã bớt bớt chút, nhưng vì thân thể sói xám cũng đang khôi phục, tốc độ thích ứng của Hartert có mau nữa cũng cản không nổi cái tốc độ này.

Sau khi vô số lần "Trốn thoát khỏi miệng sói", cứ việc Hartert còn rất sợ hãi, nhưng cũng biết sói xám sẽ không cắn đứt cổ họng của cậu.

—— Cái đám điện Chiến Thần vô liêm sỉ đó! Thế mà lại ném cậu ta cho một con sói làm đồ chơi!!!

Mỗi lần Hartert muốn giơ chân tức giận mắng thì lại nhìn thấy những người bị nhốt sâu trong địa lao, liền đem lời nói nuốt trở về.


Tuy rằng cậu ta không đi ra được, nhưng mà vẫn có thể chạy loăng quăng trong cái huyệt động phải nói là trống quơ trống quác kia, mà đám người mạo hiểm ngộ thương sói xám sẽ không có vận may như này, bọn họ bị nhốt riêng trong từng gian phòng hẹp hòi, thường xuyên bị bỏ đói, người đưa cơm hai ngày mới qua đó một lần.

Cửa vào địa lao điện Chiến Thần nằm dưới nền đá, rễ của cây khổng lồ rất nhiều, chống được cả một mảnh không gian dưới nền đất, hình thành "Phòng ốc" thiên nhiên với kết cấu cốt sắt. Nơi này vừa lúc có một mạch nước ngầm chảy qua, giọt nước thẩm thấu ra không ngừng ăn mòn đá dưới nền đất, cuối cùng hình thành một khoảng trống do rễ của đại thụ làm vách tường.

Sói xám mỗi ngày đều chạy qua bên bển gào thét một chặp.

Cái loại sát khí này, cái kiểu tư thái hung ác này, Hartert một chút cũng không nghi ngờ, nếu như không có vách tường chắc chắn bằng đá ngăn cách, con sói đó sẽ thật sự xử lý người bên trong.


Kỳ thật Hartert không hề biết rằng bầy sói mà điện Chiến Thần nuôi dưỡng trên cơ bản sẽ không tập kích nhân loại, cũng sẽ không xem nhân loại thành con mồi. Bầy sói xem giống loài đứng thẳng để đi, lại không có da lông giữ ấm này thật ra không khác gì mấy so với đám khỉ sống trong rừng rậm Mê Huyễn là bao.

Khỉ ăn dở ẹc, còn rất biết chạy!

Khỉ ở trên cây, mấy nhân loại đó cũng thế!!

—— Các tế ti đầu trọc sống trên cây khổng lồ trăm triệu không nghĩ tới trong lòng sói xám, bọn họ là cái loại hình tượng kia.

Bầy sói cho rằng nhân loại trong điện Chiến Thần là hàng xóm ở gần sào huyệt của chúng, hàng xóm tự nhiên phải thân mật, khi gặp nguy hiểm có thể giúp đỡ lẫn nhau, rảnh rỗi sinh nông nổi còn có thể truy đuổi đùa giỡn giãn gân cốt nha.

Về phần mấy nhân loại chạy tới đây trực tiếp công kích chúng nó tuyệt đối là giành địa bàn!
Chỉ có kẻ xâm lược lãnh địa mới có thể hạ "Độc thủ" với chủ nhân vốn có của nơi này như thế, lợi trảo là một trong những vũ khí lợi hại nhất của dã thú, tuyệt đối không cho tổn thương!

Cái loại hành vi mang tính "Châm chích" này giống như cây đao đặt trên tay phải kiếm tiền của người khác, ép đối phương cút đi, nếu không liền chặt rụng cánh tay "kiếm cơm". Là uy hiếp trắng chợn chợn nha! Đám sói xám tức giận tới đỏ mắt, gào thét không ngừng.

Mấy tế ti điện Chiến Thần nghe tiếng mà đến cứu sói xám.

Bầy sói tiếp thu hành vi hỗ trợ đối phó kẻ xâm lược của "Hàng xóm" , chúng nó còn bàng quan ngó "Hàng xóm" đánh kẻ xâm lược tơi bời hoa lá, nhưng mà làm bầy sói nghĩ không ra chính là "Hàng xóm" vì sao không trục xuất kẻ xâm lược sau khi chiến thắng?

Cái này cũng thôi, còn nhốt kẻ xâm lược trong lãnh địa của mình!
Bầy sói biểu thị tụi này bất mãn à nghen, chúng nó ngày đêm bồi hồi ở cửa địa lao, tru lên đầy uy hiếp.

Không gian trống cho hiệu quả hồi âm rất tốt, cho dù là tiếng một giọt nước rơi xuống đều có thể nghe rõ ràng, lại càng không nói tới có một đám chó sói canh ở cửa không ngừng dùng móng vuốt mài đá, phát ra tiếng gào thét khiến lòng người run sợ kia.

Cửa thần điện.

Đại tế ti Firnando bưng lên một mâm canh thịt, trước tiên để vào chóp mũi cẩn thận ngửi mùi vị một lần, đang muốn bảo đầu bếp thần điện bỏ thêm ít nội tạng chim trĩ vào, bỗng nhiên nhìn thấy con sói quấn băng vải kia chui ra khỏi địa lao.

"Bảo bối, sao không chơi tiếp?"

Đại tế ti đưa mâm cơm bệnh nhân tới trước mặt sói xám, nó cũng không thèm ăn, hung ác chụp một móng về phía Firnando.
Cái sức lực này còn lớn gấp mười lần khi nó đuổi theo Hartert, người bình thường mà đỡ một móng này, phỏng chừng sẽ nháy mắt ngã xuống đất, thậm chí còn gãy xương, nhưng mà đặt ở trên tấm thân cơ bắp cường tráng của đại tế ti, cũng chỉ là trình độ thú cưng cáu kỉnh mà thôi.

Firnando chuẩn xác nắm lấy móng vuốt sói, ngồi xổm xuống, dùng bàn tay xoa đầu sói xám.

Sói xám không an ổn mà giãy dụa, Firnando thuần thục ngăn nó lại.

"Đại tế ti, gần đây bầy sói rất không yên ổn, chúng nó cực kì bất mãn với người trong địa lao." Võ giả phụ trách trông coi địa lao chạy tới báo cáo tình huống với Firnando.

"Không sao, bọn đó đang cố tình gây sự mà thôi, buổi tối hôm nay là tốt ngay."

"Đại tế ti?"

"Nghiệp đoàn người mạo hiểm buổi chiều liền sẽ đến đem đám mạo hiểm giả mắt mù kia đi." Đại tế ti Firnando lần nữa cầm lấy bồn thức ăn, lần này sói xám rốt cục cho mặt mũi, bắt đầu vùi đầu ăn.
Võ giả không dám hỏi lại, nhưng mà hắn vừa mới quay đầu, liền đối diện mười mấy ánh mắt.

Đám sói thẳng tắp nhìn chằm chằm bên này, giống như đang nghe lén bọn họ nói chuyện, phát hiện không có gì để nghe liền sôi nổi lộ ra ánh mắt phẫn nộ bất mãn, một con sói xám có thể trạng khá lớn bỗng nhiên chạy tới, dùng thân thể đẩy tên võ giả canh địa lao kia.

Võ giả điện Chiến Thần bất đắc dĩ bị đẩy nọ chỉ có thể xoay người, thật cẩn thận hỏi: "Trước kia người như vậy chúng ta đều đánh gãy tay chân ném lên trấn Maren, lần này nhốt lâu thế, còn phải giao cho người nghiệp đoàn mạo hiểm giả, có phải tỏ vẻ chúng ta quá dễ nói chuyện không?"

"Dễ nói chuyện?" Đại tế ti Firnando cười lạnh nói: "Cách làm trước kia của chúng ta quá thô bạo, đánh gãy xương cốt chỉ có thể đau ba tháng, nếu mấy thằng đó bỏ tiền mua dược tề, nửa tháng là có thể bình phục rồi! Lần này ta muốn cho bọn đó một cái giáo huấn, tốt nhất khiến mấy thằng có tâm hồn tham tiền kia vừa nghe tin đã sợ mất mật, ngày sau nhìn thấy sói phản ứng đầu tiên chính là cẩn thận phân biệt, cũng không dám tùy tiện xông lên đi chặt móng vuốt nữa!"
Mấy tế ti võ giả nghe thế đều hiếu kì xông tới.

Đại tế ti có biện pháp triệt để giải quyết vấn đề?

"Ta đã đưa ra yêu cầu bồi thường tới nghiệp đoàn người mạo hiểm. Số tiền kia để cho nghiệp đoàn ứng ra, chờ đến khi rời khỏi điện Chiến Thần, bọn họ sẽ nghĩ biện pháp hoàn lại số tiền ấy cho nghiệp đoàn người mạo hiểm." Đại tế ti đầu bóng lưỡng bày ra cái vẻ cười nhe răng, sói xám đang hưởng dụng cơm bệnh nhân bên cạnh bất an mà lui về phía sau một bước.

Mọi người có chút giật mình, bọn họ do dự muốn truy vấn, đại tế ti Firnando đã nói tiếp: "Số tiền kia đối với quý tộc chẳng đáng là bao, nhưng mà đặt ở trong mắt đám mạo hiểm giả trong huy chương chẳng được mấy đồng kim tệ lại chính là một số tiền lớn, nhất là cái đám ngu ngay cả sói tuyết và sói xám cũng phân không rõ, bọn đó có bản lĩnh đào được thảo dược quý hiếm, đánh bại ma thú cấp cao đi trả nợ sao?"
Mọi người theo bản năng lắc đầu.

Firnando thần thái ngạo mạn, vừa lòng vung tay lên.

"Thế cho nên bọn nó có khả năng phải làm tới mấy năm không công cho nghiệp đoàn người mạo hiểm, thậm chí mười mấy năm! Mỗi ngày chỉ có thể ăn thức ăn rẻ nhất, tiền kiếm được hằng năm hơn phân nửa phải đem trả nợ, sinh hoạt bi thảm của đám đó còn có thể cảnh cáo mỗi người mạo hiểm tiến vào rừng rậm Mê Huyễn! Sói của thần điện chúng ta liền an toàn rồi!"

Mọi người đều hết sức nể phục, nhất là các tế ti, sôi nổi nghĩ khó trách bọn họ không trở thành đại tế ti được, hiển nhiên người cùng người là có chênh lệch.

"Số tiền kia muốn làm cái gì?"

Mọi người đều thật cao hứng, trực tiếp bắt đầu thảo luận sử dụng tiền bồi thường ra làm sao.

Điện Chiến Thần trên cơ bản là tự cấp tự túc, bên trong rừng rậm Mê Huyễn có đầy đủ rau quả dại, các loại thịt cũng không thiếu, trong sông còn có cá. Tài liệu điêu khắc của bọn họ - bảo thạch - toàn bộ đều có xuất từ tài nguyên khoáng sản trong núi sâu, còn gỗ nơi nào cũng có, căn bản không cần tới tiền.
"Thêm cái bồn tắm mát xa lớn nổi tiếng đi, nghe nói đây là chế phẩm ma pháp mới đang thịnh hành trên đại lục Seeley, đặc biệt thoải mái đó!"

"Gắn cho chúng ta một cái, lại gắn cho sói một cái!"

Firnando cau mày bổ sung: "Đừng quên thần sử."

"Được rồi, cũng gắn cho các thần sử một cái. Chờ đến lúc thần sử đi rồi, Đại tế ti ngài cũng có thể dùng, như vậy không lãng phí!" Người nói chuyện biểu tình cung kính, giống như cực tôn trọng thân phận đại tế ti, nhưng trên thực tế người nọ nghĩ gì Firnando liếc mắt cái đã nhìn thấu.

Không phải là muốn ném gã ra khỏi phạm vi sử dụng "Bồn tắm lớn", lo lắng đại tế ti dựa vào thân phận mà chen ngang sao?

"Bồn tắm lớn cái gì, ta thấy cái lò ma pháp kiểu mới vừa đun nóng thức ăn vừa có khả năng nướng đồ ăn cũng rất tốt mà! Nghe nói tốc độ nấu nướng rất nhanh, nửa đêm rời giường cũng có thể rất nhanh chóng ăn được thức ăn nóng hầm hập."
Mấy tế ti lớn tuổi muốn lò ma pháp, võ giả và tế ti trẻ tuổi muốn bồn tắm mát xa lớn.

Bọn họ đều có ý đồ thuyết phục đối phương, thành ra giọng càng lúc càng lớn, lúc này trong địa lao truyền đến tiếng hô to của Hartert:

"Cha tôi là đại quý tộc của đế quốc Kim Cận! Các người thả tôi ra, tôi nhất định sẽ đưa rất nhiều tiền chuộc! Bồn tắm mát xa lớn cùng lò ma pháp tất cả đều có, còn là hàng của đế quốc, tốt hơn gấp trăm lần so với đồ ở trấn Maren! Bồn tắm lớn có ba loại tần suất dòng nước có thể điều chỉnh, ma hạch hệ phong chống bụi, ma hạch song hệ phong thủy tự động làm sạch; lò ma pháp có thêm vòng bí ngân. Có thể hẹn giờ, còn có một khối thủy tinh ký ức, sẽ tự động nhắc nhở các bước nấu nướng!! Tôi cam đoan chúng nó dùng mười năm cũng sẽ không hư!!!"
Chung quanh một mảnh an tĩnh, có người mắt sáng rực lên.

Thế nhưng mọi chuyện ở điện Chiến Thần đều do đại tế ti toàn quyền xử trí, người khác nói cái gì cũng chả có tác dụng.

Firnando đi tới cửa địa lao, cách một cánh cửa với Hartert tràn đầy hy vọng bên trong, nói: "Cái này không thể được, mi lại không có thương tổn bảo bối của ta, thần điện chúng ta không có lý do gì cần tiền bồi thường."

"Không, tôi có cái ý tưởng đó, tôi muốn săn sói! Tôi cho rằng chúng nó là sói tuyết!" Cậu ta gấp gáp nói.

"Nhưng mi không có bản lĩnh kia, ta còn muốn đánh bại Ma Ảnh Gafia đâu, còn không phải chỉ có thể ở nhà ngẫm lại à? Điện Chiến Thần chúng ta rất chú trọng đạo lí, mi cứ tiếp tục ở trong này đi!" Firnando lười biếng đáp.

Đại tế ti vừa quay đầu, bỗng nhiên nhìn thấy Chiến Thần xuất hiện ở giao lộ trong rừng gần điện Chiến Thần.
"..."

Ở trước mặt một vị thần, mở mồm nói rất muốn đập mèo của y thì sẽ có kết cục như thế nào?

Nụ cười trên mặt Firnando cứng lại, gã bỗng nhiên nhớ tới lúc nãy bọn họ nói chuyện đều là dùng ngôn ngữ thông dụng của đại lục, chắc Chiến Thần nghe không hiểu đâu ha! Nhưng mà Eloca vừa mở miệng, hy vọng của đại tế ti liền tan biến.

Vị thần nào đó học ngôn ngữ thông dụng nhiều ngày như thế, tính tính thời gian, toàn bộ chương trình học đã hoàn thành. Tiền còn là điện Chiến Thần trả, thầy dạy còn là giáo viên tốt nhất Firnando chính miệng yêu cầu cơ mà!

"Nghiệp đoàn người mạo hiểm đến nhận người, chúng ta tiện đường lại đây nhìn xem."

Đứng ở bên cạnh Eloca đúng thật là lão Qusair, Pháp Thánh hệ phong bởi vì phải trả một số tiền bồi thường cho điện Chiến Thần mà mặt kéo dài thườn thượt.
Cát Lâm dùng ánh mắt cổ quái nhìn đại tế ti, không rõ gã vì cớ gì cứ sanh nạnh với một con mèo? Chẳng lẽ đám đầu trọc này đều là mấy tên cuồng chiến đấu, ham thích khiêu chiến cực hạn?

Chân tướng chỉ có người của điện Chiến Thần mới biết.

—— Khi dã thú tỏ vẻ thần phục sẽ lộ ra cái bụng, lúc đó muốn sờ muốn nắn muốn niết gì cũng được cả.

Những người thường xuyên cùng sói xám chiến đấu nghĩ, nếu như là Gafia, đại khái là có thể nằm lên trên đó ha!

ݜ 

Bình Luận (0)
Comment