Nghĩ vậy nên tâm tình của Bách Lý Hồng Trang tốt lên đôi chút, chỉ riêng điểm này thôi thì nuôi thêm một đứa phá của nữa cũng đáng!
Đảo mắt một cái liền đến thời gian diễn ra buổi đấu giá, Bách Lý Hồng Trang thu dọn đồ đạc một chút liền đi đến cửa hàng Thiên Tường.
Bá tánh trên đường nhìn thấy Bách Lý Hồng Trang xuất hiện, ai nấy đều lộ vẻ phấn khởi, toàn bộ Phong Bác quốc bây giờ người nổi bật nhất chính là Thần Vương Phi!
Vốn dĩ ở hoàng thành nổi danh nhất là ba thiên tài Hiên Viên Hoàn, Bách Lý Ngọc Nhan và Lý Ngọc Nguyệt, cho nên mọi người vẫn luôn cảm thấy bất luận là Hiên Viên Hoàn cùng Bách Lý Ngọc Nhan ở bên nhau hay là cùng Lý Ngọc Nguyệt ở bên nhau thì đều là duyên trời tác hợp.
Nhưng chính phế vật luôn bị mọi người xem thường, hiện giờ khí chất lại hoàn toàn vượt xa những người được xem là thiên tài trước đó.
Nàng dùng sự thật chứng minh với mọi người, ai mới thực sự là thiên tài!
Một số tu luyện giả trẻ tuổi càng xem Bách Lý Hồng Trang thành thần tượng của mình!
Lúc trước Bách Lý Hồng Trang nhận hết khuất nhục, hiện tại cuối cùng cũng đã khổ tận cam lai*, nếu Bách Lý Hồng Trang có thể làm được thì sao bọn họ lại không thể chứ?
*khổ tận cam lai: hết đau khổ, bất hạnh sẽ đến lúc sung sướng, hạnh phúc
Trong một khoảng thời gian ngắn, những tu luyện giả bắt đầu hăng hái tu luyện, bọn họ tin rằng ngay cả phế vật cũng có ngày xoay người, huống chi bọn họ còn không phải là phế vật!
{Nauh Yi}
Lúc Bách Lý Hồng Trang đi vào cửa hàng Thiên Tường, Thiệu Tử Phàm và Triệu Vận Thiến đã tới rồi, nhìn thấy Bách Lý Hồng Trang tới, Thiệu Tử Phàm lập tức cười đi tới bên cạnh Bách Lý Hồng Trang.
"Hồng Trang, cô đến rồi." Bách Lý Hồng Trang khẽ gật đầu, "Các người còn tới sớm hơn ta."
"Chúng ta cũng chỉ vừa mới tới được một lát thôi." Thiệu Tử Phàm cười rạng rỡ, "Tháng sau ta phải đến Thương Lan học viện tham gia khảo hạch, phụ thân ta cho ta tới đây xem có cần thứ gì hay không."
Bách Lý Hồng Trang bừng tỉnh, ánh mắt quét một vòng những người trong đại sảnh, ở đây có rất nhiều người trẻ tuổi.
Đồ vật xuất hiện trong nhà đấu giá càng tốt hơn đồ vật trong các cửa hàng, nếu có thể tìm được đồ phù hợp với mình thì đây chính là điều tốt nhất.
Cùng lúc đó, ánh mắt của mọi người cũng dừng trên người Bách Lý Hồng Trang, hiện giờ bọn họ muốn không chú ý đến Bách Lý Hồng Trang cũng không được.
Hôm nay, Bách Lý Hồng Trang vẫn mặc một bộ xiêm y trắng, khí chất thanh thoát xuất trần hiện rõ.
Khuôn mặt tinh xảo không chê vào đâu được, bất luận là nhìn từ góc độ nào cũng đều thấy hoàn mỹ không khuyết điểm, nàng chỉ việc đứng đó thôi cũng đã đủ để tạo nên một cảnh tượng khó quên.
"Nhìn kìa, Bách Lý Hồng Trang cũng tới nữa."
"Không biết Bách Lý Hồng Trang có nhận lời mời của Thương Lan học viện hay không, cơ hội tốt như vậy mà còn có thể cự tuyệt thì dũng khí thật là không nhỏ."
"Ta nói này, toàn bộ hoàng thành này người tinh mắt nhất chính là Thần Vương Gia, vậy mà lại có thể cưới được một mỹ kiều nương như thế về nhà. Sớm biết vậy, lúc trước ta đã đến phủ tướng quân cầu hôn rồi."
Nghe người này nói, mọi người đều tán đồng không thôi.
Sự quật khởi này của Bách Lý Hồng Trang đã hoàn toàn chứng minh phủ tướng quân có mắt không tròng, ngay cả hoàng thất cũng chẳng tốt hơn, chẳng qua là ngại địa vị của hoàng thất nên mọi người không dám công khai nói ra thôi.
"Thái Tử điện hạ lần này thật đúng là lỗ nặng rồi." Một nam tử cười nói, "Sáng nay, ta nghe nói mặt của Lý Ngọc Nguyệt cũng xảy ra vấn đề."
Lời này vừa nói ra, mọi người đều tỏ vẻ tò mò, "Xảy ra vấn đề gì thế?"
Triệu Vận Thiến cười hì hì nhìn Bách Lý Hồng Trang và Thiệu Tử Phàm, "Ta cũng nghe nói, mặt của Lý Ngọc Nguyệt không biết làm thế nào mà nổi rất nhiều đốm nhỏ, hiện tại có thể đổi tên thành Lý mặt rổ rồi, ha ha."
Thiệu Tử Phàm kinh ngạc, "Sao thế được? Đang êm đẹp sao lại bị như vậy?"