Mị Vương Sủng Thê (Y Phi Kinh Thế)

Chương 174

"Ta nói nàng ta ngày thường kiêu căng như vậy, cao ngạo như một con khổng tước, nhưng trong khoảng thời gian này làm thế nào mà lại không ra gặp người khác, hóa ra là do bản thân không thể gặp được ai."

 

"Đáng đời! Ta sớm đã nhìn không được đức hạnh của nàng ta, ta cảm thấy Thái Tử điện hạ chắc cũng sẽ không cưới một kẻ rổ đầy mặt làm thê tử đâu!"

 

Triệu Vận Thiến cười đắc ý, thật sự là bộ dạng rêu rao khắp nơi thường ngày của Lý Ngọc Nguyệt quá đáng hận.

 

Bách Lý Hồng Trang cười như có như không, vẫn không nói gì.

 

"Nhưng Thái Tử điện hạ lần này đã là hôn ước thứ hai, nếu lại hủy bỏ, đây....."

 

Thiệu Tử Phàm hơi sững lại, chuyện này nếu truyền ra, Thái Tử điện hạ chẳng phải sẽ trở thành trò cười sao.

 

Nếu lại hủy bỏ hôn ước, rồi lại lập một nữ tử khác làm Thái Tử Phi, vậy thì.......hôn ước của Thái Tử điện hạ ở Phong Bác quốc cũng coi như chuyện lạ chưa từng có.

 

Nói đến việc này, mọi người không khỏi nhìn Bách Lý Hồng Trang, âm thầm cảm khái: "Thái Tử điện hạ lần này thật sự là lỗ nặng rồi!"

 

Không lâu sau, Hiên Viên Hoàn cũng xuất hiện ở buổi đấu giá.

 

Nhưng mà vừa tiến vào đại sảnh, Hiên Viên Hoàn liền cảm nhận được ánh mắt quỷ dị của mọi người.

 

Khuôn mặt luôn kiêu ngạo bây giờ cũng bớt đi vài phần kiêu hãnh và thêm vào nhiều phần bất đắc dĩ hơn.

 

Không lấy được vị trí nhất bảng cuộc thi săn thú hoàng thất, vị hôn thê lại còn xảy ra vấn đề như vậy.

 

Trước khi tới đây hắn có nghe thấy phụ hoàng và mẫu hậu đang bàn bạc có nên hủy bỏ hôn ước lần nữa hay không, trong lòng càng có cảm giác bất lực hơn.

 

Hắn thật không hiểu mấy ngày này vì cái gì mà hắn lại xui xẻo như vậy!

 

Chuyện gì cũng không thuận lợi!

 

Mọi người vốn đang bàn luận xung quanh cũng ngậm miệng lại, đại sảnh đang náo nhiệt bỗng trở nên an tĩnh.

 

{Nauh Yi}

 

Bách Lý Hồng Trang quan sát buổi đấu giá của cửa hàng Thiên Tường, đại sảnh sáng sủa đủ chỗ chứa được mấy trăm người, trang trí đơn giản mà tinh xảo, thoạt nhìn có thể thấy giá trị xa xỉ nhưng lại không làm lu mờ những điểm nhấn chính.

 

Đảo mắt một cái, tầm mắt Bách Lý Hồng Trang dừng lại ở nơi giám định bảo vật bên trái.

 

Nơi đó chính là nơi thu nạp vật phẩm để bán đấu giá.

 

"Các người ở đây chờ ta chốc lát, ta đến chỗ giám định bảo vật một chút." Bách Lý Hồng Trang đột nhiên lên tiếng.

 

Thiệu Tử Phàm kinh ngạc nhìn Bách Lý Hồng Trang, "Cô muốn gửi bán bảo bối ư?"

 

Bách Lý Hồng Trang mỉm cười gật đầu, "Đúng vậy."

 

"Nhưng bảo bối phải được gửi bán trước khi phiên đấu giá bắt đầu, hiện tại cô gửi bán thì chỉ có thể đợi đến phiên đấu giá tiếp theo, chứ không thể kịp cho phiên đấu giá này."

 

"Không sao cả, ta đi xem trước đã."

 

Bách Lý Hồng Trang vẫn tươi cười như cũ, sở dĩ không thu bảo bối đó là bởi vì bảo bối của ngươi không đủ giá trị.

 

Nếu bảo bối của ngươi có đủ giá trị, dù có không kịp thì bọn họ cũng sẽ tìm mọi cách để ngươi theo kịp.

 

Nhìn thấy Bách Lý Hồng Trang bước vào phòng giám định bảo vật, Thiệu Tử Phàm và Triệu Vận Thiến liếc nhìn nhau một cái rồi nhún vai.

 

Lúc Bách Lý Hồng Trang đi vào phòng giám định bảo vật liền thấy một lão nhân khoảng sáu mươi tuổi đang dùng tay chống đầu ngủ gật, đầu gật lên gật xuống nhưng mà cũng chưa có gục trên bàn.

 

"Tiền bối." Bách Lý Hồng Trang lên tiếng kêu.

 

Nhưng mà vị tiền bối này hiển nhiên là ngủ quá say, một câu của Bách Lý Hồng Trang căn bản không thể làm ông tỉnh lại.

 

"Tiền bối!"

 

Bách Lý Hồng Trang lớn tiếng gọi lần nữa.

 

Bịch!

 

Lão nhân bị thanh âm đánh thức, cằm lập tức đập xuống bàn.

 

"Ai ui!" Lão nhân vuốt cằm, thở phì phì nói: "Là ai quấy rầy giấc ngủ của lão phu?"

 

Bách Lý Hồng Trang mỉm cười, "Tiền bối, ta tới gửi bán bảo bối."

Bình Luận (0)
Comment