Một Đêm Mê Loạn: Đại Ca Xã Hội Đen Đừng Tới Đây

Chương 223

Vào lúc này, ngoài cửa ra vào truyền đến những tiếng la hét inh ỏi.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc quay lại nhìn.

Chỉ thấy một đám người mặc đồ đen đứng ở chỗ cửa ra vào, tất cả đều có dáng vẻ nghiêm chỉnh, không biết một người nào đó đã hô to: “Hoắc lão đại đến!”

Hoắc Phi Đoạt đến đây!

Tất cả mọi người đều im lặng đứng nghiêm lại, cung kính nhìn ra cửa chờ đợi.

Một chiếc xe to sang trọng dừng lại ở trước cửa.

Lập tức có vài người đàn ông ra mở cửa xe, toàn thân Hoắc Phi Đoạt mặc tây trang màu đen từ trong xe hơi bước ra, nhìn hắn giống như viên kim cương sáng nhất trong đêm tối, rực sáng như một ngôi sao chiếu sáng trên toàn thế giới.

Hoắc Phi Đoạt giống như một tác phẩm điêu khắc hoàn hảo, làm tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Người chủ trì bữa tiệc nhanh chóng chạy ra nghênh đón hắn: “Ha ha ha, Hoắc tổng người có thể đến đây quả thật là rất vinh hạnh cho tôi rồi! Vị này chính là……….”

Hoắc Phi Đoạt hơi gật đầu, gương mặt tuấn mỹ vẫn lạnh như băng: “Vị này là bạn gái của tôi, tiểu thư Âu Dương Phúc Hi.”

Phúc Hi mỉm cười: “Xin chào, tôi rất vui khi được đến đây.”

Nói xong cô vui vẻ ôm lấy cánh tay Hoắc Phi Đoạt, đem cơ thể mình gắt gao dựa sát vào người hắn, còn rất hạnh phúc mỉm cười nhìn hắn.

Toàn bộ đều thân mật như thế.

Trong nháy mắt mọi người đều đã hiểu tất cả! vị Âu Dương tiểu thư này có lai lịch không nhỏ, có thể đứng bên cạnh Hoắc Phi Đoạt xuất hiện trước mặt mọi người chắc chắn là một người phụ nữ không bình thường.

Là người phụ nữ công khai của Hoắc Phi đoạt sao?

Là vợ chưa cưới à?

Tất cả mọi người bắt đầu suy nghĩ chuyện này.

Ngũ Nhân Tâm nói nhỏ vào tai Ngũ Nhân Ái: “Làm người phụ nữ của nhà giàu số một Châu Á đúng là không giống như người bình thường….tính tình thật tốt.” sstruyen copy truyện từ doctruyen.org

Ngũ Nhân Ái nói nhỏ: “Hoắc Phi Đoạt này như người đàn ông ở trên trời, loại phụ nữ nào cũng có thể sánh vai cùng với hắn à? Đừng nói là con gái của thị trưởng, kể cả người thừa kế của hoàng gia Anh Quốc hắn cũng không để vào mắt.”

Ngũ Nhân Tâm bĩu môi: “Loại phụ nữ thông minh như vậy chỉ đứng nhìn từ xa chứ không thể động vào, người bình thường như chúng ta không thể với tới đâu.”

“Còn nói nữa! Đó là điều dĩ nhiên rồi! Hắn giàu có, một tay che trời, có chuyện gì mà hắn không thể làm được! Đây là người đàn ông thần thoại!”

Ngũ Nhân Tâm vừa quay mặt thì nhìn thấy Hàn Giang Đình, hai mắt lập tức mở to, cô bước nhanh về phía hắn, nhân lúc Hàn Giang Đình không chú ý, cô ôm chầm lấy cánh tay hắn: “Giang Đình!”

Hàn Giang Đình giật nảy mình: “Bà dì này làm gì vậy? Muốn hù chết người khác à?”

Hàn Giang Đình quay đầu lại hỏi: “Y Y đâu? Cô ấy không đến đây sao?”

Ngũ Nhân Tâm xụ mặt xuống: “Nó không có tư cách đến đây! Ba ba sợ nó làm mất mặt nên không để cho nó đến.”

“Hả? Sao lại như vậy?” Hàn Giang Đình tức giận.

Ngũ Y Y nằm trên giường đang mơ mơ màng màng, đột nhiên cửa phòng bị mở ra.

“Y Y! Y Y!”

Đèn trong phòng được bật lên, Tiêu Lạc nhìn thấy Ngũ Y Y lập tức thở phào nhẹ nhõm.

“Trong phòng tối om anh còn tưởng rằng em không có ở nhà chứ, làm anh lo lắng muốn chết.”

“Tiêu Lạc? Ngũ Y Y dụi dụi hai mắt rồi ngồi dậy.

“Em chuẩn bị nhanh lên đi, anh dẫn em đi dự tiệc.”
Bình Luận (0)
Comment