"Ách, chuyện gì vừa xảy ra? Sao Chu Tín lại bại rồi?"
Trần Lâm nghi hoặc hỏi.
Thường Nguyệt ở một bên khác bình tĩnh nhìn xem, qua vài giây nàng mới trả lời:
"Chu Tín mặc dù có thể sử dụng "Độn pháp" nhưng hắn vẫn còn bị dính một chút hạn chế, ta đoán là hắn không thể tùy tiện cử động cơ thể khi đang trong trạng thái "Độn pháp", một khi hắn muốn công kích thì buộc phải giảm tốc lại nếu không cánh tay của hắn sẽ trước tiên bị xé rách bởi lực cản không khí."
Nghe vậy Trần Lâm liền trầm ngâm một lát.
Nghe Thường Nguyệt nói thế hắn liền liên tưởng tới nguyên lý của viên đạn.
Kể ra thì dài dòng, nhưng chỉ cần biết nguyên lý kết cấu và hình dạng của viên đạn rất phù hợp với các quy tắc của khí động học là được.
Chu Tín lúc di chuyển cực tốc hẵn cũng sẽ tìm cách thu mình lại cho phù hợp để giảm tiết diện ma sát với không khí nhiều nhất có thể, nhưng khi di chuyển ở tốc độ cao, đối phương nếu cải biến tư thế thì rất dễ dàng khiến cho tiết diện ma sát với không khí gia tăng từ đó lực cản không khí sẽ lập tức tăng lớn.
Đại khái giống như ngươi đang đi máy bay nhưng bằng một cách nào đó ngươi có thể đưa tay ra khỏi cửa sổ máy bay vậy, cánh tay lòi ra khỏi cửa sổ ấy sẽ lập tức bị lực cản không khí vặn gãy khi máy bay đang bay với tốc độ cao.
Đồng lý, thân thể Chu Tín không đủ rắn chắc để có thể công kích khi đang trong trạng thái cực tốc, vì vậy đối phương chỉ có thể lựa chọn công kích ở những hướng mục tiêu khó lòng phòng bị, sau đó nhanh chóng giảm tốc rồi mới công kích được.
Tuy nói là vậy nhưng tốc độ của Chu Tín vẫn rất nhanh, chỉ là đáng tiếc Vu Thiên Sơn càng nhanh hơn một bậc.
"Ngươi biết vì sao Vu Thiên Sơn phản ứng được không? Chẳng lẽ hắn cũng có ngũ giác nhạy bén giống ngươi chăng?"
Nghe vậy Thường Nguyệt liền suy tư, chỉ là sau đó nàng liền âm thầm lắc đầu nói:
"Không biết được, thủ đoạn của đám kiếm tu ấy không phải sở trường của ta, chỉ nhìn thôi rất khó đoàn được, cần phải thử lỗi một chút."
Thường Nguyệt vừa nói, gương mặt vừa đăm chiêu như có điều suy nghĩ.
Một tháng này nàng thi thoảng cũng có thử trải nghiệm quá trình "Cảm binh khí" một chút, không phải để thức tỉnh "Thương ý" hay gì mà là để tìm cách đối phó với các loại "Ý" của binh khí như "Kiếm ý", "Đao ý" vân vân...
Mặc dù vẫn chưa có thành tựu gì nhiều nhưn Thường Nguyệt có thể cảm giác được phía trước đang lờ mờ có gì đó.
Chỉ cách một chút, chỉ một chút nữa thôi nàng liền có thể phá giải được các loại "Ý" trên đời, dù sao nàng cũng đã biết được cách mà "Ý" được hình thành rồi.
Mà lúc này, phía dưới sân đấu, trái ngược với bộ dạng thất hồn lạc phách của Chu Tín lúc này, Vu Thiên Sơn vẫn lạnh nhạt như thường ôm kiếm từ từ đi xuống sân đấu.
Tư thái cao lạnh huyễn khốc như thế làm cho khán giả xung quanh trở nên rất náo nhiệt, nam nhân thì thầm mắng và ghen tị, nữ nhân thì hưng phấn hô to tên của Vu Thiên Sơn.
Ở phía trên đài cao, ba người Vương Kỳ quan sát toàn bộ trận chiến vừa rồi, mỗi người đều âm thầm tán thưởng rất đặc sắc.
"Vu Thiên Sơn này là thiên tài mới nổi của Vu gia đi, quả nhiên là thiếu niên thiên tài, rất có khí chất, hoàn toàn ăn đứt tên Vu Dương Liêu kia."
Hà Chân Vũ không tiếc lời mà khen ngợi.
Nhưng trái ngược với đối phương, Lệ Nhược Vy ngược lại càng chú ý Chu Tín hơn, nàng nói:
"Vị sư đệ Chu Tín này cũng rất có thiên phú, hình như hắn chỉ có tam linh căn thôi đúng không? Thiên phú tu luyện mặc dù hơi kém một chút như thế nhưng ngược lại tài năng "Độn pháp" của hắn lại rất có giá trị bồi dưỡng, hiện tại thua chỉ bởi vì "Độn pháp" hắn sử dụng quá kém thôi, nếu có "Độn pháo" tốt hơn, Vu Thiên Sơn ngược lại khó mà thắng được."
"Hắc, sư tỷ nói đùa, vị sư đệ Chu Tín ấy cũng không có linh thức, sử dụng "Độn pháp" hoàng cấp còn miễn cưỡng như thế, đưa hắn "Độn pháp" huyền cấp hắn có thể sử dụng được sao?"
Nghe vậy, Lệ Nhược Vy liền nhíu mày không vui, nàng vừa muốn mở miệng phản bác thì ở một bên Vương Kỳ đã lên tiếng:
"Nào hai vị sư huynh sư tỷ, Vu Thiên Sơn và Chu Tín quả thật đều rất tài năng, nhưng cũng còn chưa thành thục lắm, thay vì tiếp tục ở đây cãi cọ chúng ta bắt đầu trận đấu tiếp theo thế nào? Dù sao phía sau vẫn còn rất nhiều tài năng trẻ cũng có bản lĩnh tương đối đặc sắc nha."
Nghe vậy Hà Chân Vũ cùng Lệ Nhược Vy cũng trầm mặc trở lại, Vương Kỳ thì vẫn giữ vẽ mỉm cười như mọi khi, hắn đi lên phía trước bắt đầu lên tiếng thông báo trận tiếp theo.
Diễn biến sau đó cũng không có gì đặc sắc mấy, bảng một này có Vu Thiên Sơn và ba trong Ngũ Đại Thiên Kiêu, những người còn lại đều đã sớm tuyệt vọng hoàn toàn không có bao nhiêu đấu chí còn lại cả, các trận đấu đều vô cùng nhợt nhạt.
Hà Chân Vũ cùng Lệ Nhược Vy quan sát từ đầu tới cuối đều cảm thấy vô cùng thất vọng, sắc mặt khó coi vô cùng, dù sao theo bọn hắn nghĩ, Ngoại Môn Thi Đấu mặc dù chỉ là chút trò tiêu khiển, nhưng dù gì cũng là một sự kiện không nhỏ của tông môn, được tham gia là vinh hạnh to lớn, bọn hắn sao có thể chấp nhận biểu hiện yếu kém như nãy giờ được, phải biết hiện tại không chỉ có người trong tông môn đang xem mà còn có người ngoài, nhìn thấy biểu hiện tệ hại của đệ tử ngoại môn thế này, sau này còn có ai dám tin tưởng phó thác hậu bối cho tông môn đào tạo và trông coi nữa?
Chỉ là may mắn, sau mấy trận đấu nhàm chán liền, cuối cùng cũng có một cặp trận khiến sắc mặt Hà Chân Vũ cùng Lệ Nhược Vy hòa hoãn trở lại, bầu không khí bên phía khán đài cũng phút chốc sôi trào lên khi nghe tới hai cái tên chuẩn bị thi đấu tiếp theo.
Diệp Vô Nhai đấu với Bạch Du.
Ẩn mình trong đám người, Trần Lâm cũng vô cùng hứng thú với trận đấu này.
Trước không nói hắn và Diệp Vô Nhai là người quen cũ, cả hai hiện tại bề nổi còn đang giữ mối quan hệ anh em plastic đây, vì vậy hắn cũng rất trông đợi được nhìn thấy Diệp Vô Nhai ra tay.
Ngoài ra Bạch Du cũng là một thiên tài tương đối nổi tiếng, mặc dù Trần Lâm cũng chưa từng thấy đối phương ra tay nhưng hắn có nghe được tình báo liên quan tới đối phương từ trong buổi gặp mặt thường nhật của đệ tử thế gia kỳ trước.
Người này xuất thân còn là một bí ẩn, nhưng nghe đồn là đối phương là tộc nhân của một gia tộc cổ xưa nào đấy, huyết mạch bất phàm sở hữu thể chất đặc biệt gọi là "Ngũ Linh Thể".
Ngũ Linh Thể là một loại thể chất vô cùng thân hòa với ngũ hành, người có được thể chất này không chỉ có thể tùy ý luân chuyển thuộc tính của linh căn theo ý muốn mà còn có thể tạm thời khiến cho Song linh căn thay đổi thành thuộc tính giống nhau để tạm thời trở thành Thiên linh căn.
Quả thật nghe vô cùng nghịch thiên, Trần Lâm lần đầu nghe cũng cảm thấy không thể tin nổi, chỉ là đó dù sao cũng là tin đồn, hắn không cách nào xác nhận được Ngũ Linh Thể có thật sự làm được như vậy hay không, nhưng Trần Lâm có thể chắc chắn một điều là Bạch Du thật sự cũng không kém, đối phương quả thật có khả năng luân chuyển nguyên tố trong linh căn nên theo lý thuyết đối phương gần như có thể sử dụng được mọi loại pháp thuật ngũ hành một cách vô cùng đơn giản.
(Cảm ơn "8ricee", "zXgKL92518" đã đề cử nha hehe)