Huyền Vũ Oa lơ lửng trong nhà bếp, khi Vạn Thú Viêm thiêu đốt hừng hực bên dưới, văn lộ trên Huyền Vũ Oa cũng sinh ra ánh sáng.
Khi ánh sáng hội tụ vào trong hình con Huyền Vũ, làm cho Bộ Phương cảm thấy hoa cả mắt.
Mùi máu tươi nồng đậm lan tràn trong phòng bếp, trong mùi máu tươi mang theo nóng hổi, mang theo mùi tanh, hắn cau mày.
Đây là mùi long huyết, long huyết bị Huyền Vũ Oa đun nóng, nó đã sôi lên, bốc lên bọt khí.
Bọt khí bay ra ngoài, về sau lại bị linh khí nghiền nát, vừa vỡ bể, linh khí lại tuôn ra, từ đó hình thành bọt khí mới.
Đây là long huyết của Chí Tôn Hoả Long, nó vốn nóng hổi như dung nham nóng chảy, hiện tại bị Thiên Địa Huyền Hoả đun nóng, nhiệt độ càng càng cao, linh khí sôi trào.
Bên trong Chí Tôn long đều là tinh hoa, khi tinh hoa bị Huyền Vũ Oa ninh nhừ, nó cũng thuận theo dòng nước chảy vào trong nguyên liệu nấu ăn.
Bộ Phương kéo cái ghế ra ngồi xuống.
Lúc này hắn không nằm, mà là lưng thẳng tắp, tâm thần nghiêm túc và chăm chú.
Chân khí của hắn tản ra, như hóa thành mạng nhện rậm rạp chằng chịt, quấn quanh Huyền Vũ Oa, hắn cảm ứng được một tia linh khí biến hoá trong từng nguyên liệu nấu ăn bên trong Huyền Vũ Oa.
Đây là chân khí nấu nướng, hắn có Huyền Vũ Oa, chân khí nấu nướng đã tăng lên một cấp bậc.
Trong Phật Nhảy Tường, bởi vì thịt hai đầu Chí Tôn thú đặt ở dưới đáy, cho nên chúng nhanh chóng tiếp xúc với long huyết, đồng thời linh tính trong Vạn Thú Viêm đang thẳm thấu và dung nhập vào trong vò.
Trong cảm ứng của Bộ Phương, nguyên liệu nấu ăn hai đầu Chí Tôn thú toả ra ánh sáng chói chan như mặt trời chói mắt, linh khí trong đó loang lổ bất kham, không ngừng lưu chuyển, giống như đảo loạn tất cả linh khí trong vò.
Nguyên liệu nấu ăn càng cao giai, nấu nướng càng khó khăn nguyên nhân cũng bởi vì linh khí quá nồng đậm, càng khó có thể khống chế.
Bộ Phương khống chế chân khí như tơ thẩm thấu, giống như bàn tay mềm mại chảy vuốt linh khí trong nguyên liệu nấu ăn.
Chân khí của Bộ Phương rất ôn hòa, dịu ngoan như con mèo nhỏ.
Linh khí trong nguyên liệu nấu ăn vô cùng táo bạo, giống như một con chó săn đang sủa loạn.
Theo đạo lý mà nói, chân khí Bộ Phương không thể làm gì được đám linh khí đang nổi loạn.
Thế nhưng đây là tinh túy khi dùng chân khí nấu nướng, nó cũng không cần chân khí cường đại, nó cần thuần phục linh khí táo bạo là đủ rồi.
Chân khí của Bộ Phương rất tinh xảo, trong quá trình nhiệt độ sôi lên, dễ dàng trấn an những linh khí táo bạo này.
Ùng ục ùng ục.
Long huyết từ từ bốc lên, toàn bộ nhà bếp toả ra ánh sáng đỏ rực.
Người trong tiểu điếm không ngửi thấy chút mùi thơm nào, ngược lại chỉ ngửi thấy mùi máu tươi nồng đậm trong bếp.
Mùi huyết tinh rất nồng, không ít người phải che mũi.
Đây là mùi gì... Thật là khó ngửi!
Bọn họ lần đầu tiên không ngửi thấy mùi thơm từ thức ăn khi Bộ lão bản nấu nướng!
Bộ lão bản đang nấu món gì?
Nghê Nhan kiến thức tương đối rộng, sắc mặt từ từ thay đổi.
- Đây là long huyết!
Long huyết? Những người khác đều giật mình, về sau đều nhìn nhau, cũng nghĩ tới cái gì đó.
Tiểu Hắc dùng hai vuốt đập chết một đầu Chí Tôn Hoả Long, Bộ lão bản sử dụng máu của Hoả Long sao?
Dùng long huyết nấu nướng?
Trong lòng mọi người nhất thời kích động, Chí Tôn long huyết trân quý cỡ nào, lại dùng để nấu nướng, xa xỉ như vậy... Cũng chỉ có Bộ lão bản.
Trong lúc nhất thời, bọn họ cuối cùng không còn cảm thấy mùi long huyết khó ngửi.
Trên thực tế, Bộ Phương cũng không có cầm long huyết để nấu nướng, hắn chỉ dùng long huyết để ninh nhừ phụ liệu Phật Nhảy Tường mà thôi...
Nhưng mà đám người Nghê Nhan cũng không rõ điểm này, bằng không nhất định sẽ càng kinh ngạc.
Tiểu Hắc nằm ở cửa tiệm, ngửi thấy mùi long huyết liền mở mắt ra.
Nó cũng kinh ngạc, giống như không rõ Bộ Phương đang nấu nướng cái gì.
Lỗ mũi nó hơi động, muốn từ mùi vị phân biệt xem Bộ Phương nấu nướng cái gì, thế nhưng rất nhanh, mắt chó nó mở to, bởi vì nó phát hiện, nó không thể đoán được Bộ Phương đang nấu cái gì.
Tiểu tử này... Chẳng lẽ đang nghiên cứu món ăn mới?
Món ăn mới... Vừa nhìn rất lợi hại a! Lại sử dụng hai loại nguyên liệu nấu ăn Chí Tôn!
Tiểu Hắc rất ngạc nhiên, bỗng nhiên nó muốn ăn món này một lần, đầu lưỡi thè ra, trong ánh mắt tràn đầy tia sáng.
...
Bên ngoài đế đô.
Khi quân đội khổng lồ tới gần, đây là thời khắc nguy cấp, đại quân mang tới cảm giác áp bách rất mạnh, Cơ Thành Tuyết đứng trên tường thành cảm thấy hít thở không thông.
Nhiều quân đội như vậy, tại sao lại xuất hiện ở nơi này?
Quân đội của Thanh Phong quân đội sao? Quân đội Thanh Phong đế quốc đã bị Cơ Thành Vũ đè đánh tè ra quần rồi mà?
Đối mặt với đại quân cuồn cuộn như thác lũ, trong lòng Cơ Thành Tuyết cảm giác khủng hoảng, bởi vì trong đế đô ngoại trừ thành vệ quân, căn bản không có quân đội dư thừa.
Số lượng thành vệ quân chỉ hơn vạn, làm sao có thể đối kháng với đại quân phía dưới?
Lúc này mới vừa giải quyết rồi hai đầu Chí Tôn thú hầu như muốn hủy diệt đế đô, đuổi chạy hai vị Chí Tôn... Hiện tại còn có đại quân tới gần.
Hơn nữa trọng điểm là, đại quân tới không lý do, quân đội Cơ Thành Tuyết không có người báo tin tức trở về?
Đoạn Linh đứng ngạo nghễ ở trên trời cao, trường bào trên người bay phất phới.
Hắn cũng không nhìn đại quân phía dưới.
Đại quân không phải chủ ý của hắn, hắn thấy, có đại quân và không có đại quân khác biệt cũng không lớn, chủ yếu là Đại Tế Ti nhất định phải kéo đại quân này theo, Đoạn Linh cũng bất đắc dĩ.
Với tu vi nửa bước Thần Cảnh của hắn hôm nay, còn cần đại quân người phàm làm trợ lực? Quả thực buồn cười.
Đại Tế Ti xem ra vẫn không hiểu, gọi là nửa bước Thần Cảnh, rốt cuộc là cảnh giới bực nào.
Tuy rằng chưa từng hoàn toàn tránh thoát gông xiềng Chí Tôn, nhưng đã không phải Chí Tôn có thể so sánh!
Thái thượng trưởng lão chắp tay đứng lặng trên tường thành, tóc bạc tung bay, hắn từ từ bay lên cao.
Hắn có vài phần tiên phong đạo cốt.
Chân đạp hư không, chậm rãi bay lên.
Ánh mắt của hắn rất bình thản, nhìn Đoạn Linh trong hư không.
Tuy rằng quanh thân Đoạn Linh toả ra uy áp thiên địa làm hắn cảm thấy trái tim đập nhanh, nhưng hắn sẽ không lùi bước.
Bỗng nhiên, trên vòm trời xa xa, một đạo kiếm quang phá không bay đến.
Kiếm khí tàn sát bừa bãi, hóa thành một bóng người ngự kiếm phi hành tiêu sái.
Tiếng cười vang vọng chân trời, sau đó xuất hiện bên cạnh thái thượng trưởng lão.
Kiếm quang tán đi, lộ ra trang chủ Bạch Vân sơn trang Vu Mục.
Thái thượng trưởng lão ngạc nhiên nhìn Vu Mục, hắn còn tưởng rằng Vu Mục bởi vì thụ thương sẽ không tới.
Vu Mục hào khí ngất trời, ánh mắt như điện nhìn thẳng Đoạn Linh.
Vân Khởi kiếm dưới chân hắn bay lên, sau đó nằm trong tay hắn, phi thường tiêu sái.
- Để tại thử thực lực của nửa bước Thần Cảnh đi!
Vu Mục vừa cười vừa nói, kiếm trong tay lóe ra, kiếm khí nồng nặc lưu chuyển.
Thái thượng trưởng lão ngẩn ra, sau đó cũng vuốt râu cười dài.
Đoạn Linh lãnh đạm nhìn hai người này, khóe miệng từ từ nhếch lên, lãnh ý hiện ra trên mặt hắn.
- Hai người các ngươi hiện tại cút, bản tôn có thể tha các ngươi một mạng, nếu tiếp tục không biết tốt xấu... Vậy đi tìm chết đi.
Tu La Kiếm xoay quanh người hắn rơi vào tay, kiếm ý ngập trời tăng lên, về sau uy áp thiên địa tuôn ra, cũng đè ép thái thượng trưởng lão và Vu Mục.
Sắc mặt thái thượng trưởng lão bình tĩnh vuốt râu, hai tay vuốt phù ấn, trên tường thành Thanh Phong đế quốc sinh ra ánh sáng chói mắt.
Trong tia sáng toả ra năng lượng mênh mông.
- Thiên Cơ Tông thu nhận trân pháp khắp thiên hạ, Thiên Cương Tinh Sát Trận.
Thái thượng trưởng lão nhìn chằm chằm vào Đoạn Linh, rốt cục cũng móc lấy thủ đoạn áp đáy hòm.
Vu Mục cười to.
Cầm Vân Khởi kiếm, chỉ vào Đoạn Linh, khí tức trên người không ngừng tăng lên.
Kiếm ý xông thẳng cửu tiêu, liên tục bạo phát ba lần, khí tức của hắn dồn ép tới mức đáng sợ.
- Bí pháp Bạch Vân sơn trang, kiếm ý tam bạo!
Đoạn Linh mặt không đổi sắc, thân hình vô cùng khôi ngô, cánh tay trái xuất hiện gông xiềng Chí Tôn, phát ra tiếng xiềng xích va chạm.
Giơ kiếm, huyết sắc quang mang lưu chuyển, Tu La Kiếm ý tàn sát bừa bãi.
Tiểu Hắc nằm trước cửa tiểu điếm bỗng nhiên kêu một tiếng, quay đầu nhìn cửa thành đế đô.
- Không ngờ có một người nửa bước Thần Cảnh chạy tới? Năng lực gây chuyện của Bộ Phương càng ngày càng cao a...