Nam Thần Nhà Tôi

Chương 283

Ngự Văn Đình nói: ”Xem thử đi.”

Lâm Thanh Dung cảm thấy khó tin với cái hành động này của anh, tùy ý mở ảnh trong di động, lúc nhìn tới đống ảnh chụp, ánh mắt trợn to, cô lại nhìn lướt qua Facebook của Lục Văn Thù.

Sau khi xem xong, cơn giận của Lâm Thanh Dung cũng vọt tới đỉnh đầu.

“Lục Văn Thù!”

Phương Tinh Nghị buông Lục Văn Thù ra, xê dịch người sang bên cạnh, mà Lục Văn Thù một mặt đầy mỳ ý sốt thịt cũng vừa vặn ngẩng đầu, liền đón nhận một ly cà phê do Lâm Thanh Dung hắt tới.

Cái mặt đã buồn cười trông lại càng buồn cười hơn.

Lâm Thanh Dung ngại một ly chưa hết giận, lại cầm lấy một ly hắt qua, tức giận tới mức ngực phập phồng kịch liệt: “Anh là đồ vô sỉ hạ lưu, lại đi chụp loại ảnh này! Tôi phải chia tay với anh!”

Lục Văn Thù thấy cô cầm di động của mình, trong lòng đem hai người Phương Tinh Nghị bọn họ mắng một trăm lần: “Không có gì đâu, chỉ có một chút chân với ngực mà thôi, anh đây là thưởng thức cái đẹp...”

“Anh chính là đồ hạ lưu!” Lâm Thanh Dung ném di động lên người hắn: “Chia tay, cút ra khỏi phòng của tôi!”

Sau đó nổi giận đùng đùng rời đi.

Lục Văn Thù quay đầu trừng Phương Tinh Nghị, thấy hắn cùng Ngự Văn Đình một bộ dáng khí định thần nhàn, nghiến răng nghiến lợi: “Đại ca, Nhị ca các anh hơi quá đáng! Rõ ràng là các anh muốn em phối hợp diễn trò, khốn kiếp! Lại còn liên thủ chỉnh em, các anh một chút đạo đức đều không có, không sợ bị sét đánh sao?”

Phương Tinh Nghị nhếch môi cười cười: “Cậu chụp đùi, ngực với gì đó của người ta, không oan uổng cậu đi?”

“Vậy các anh cũng không thể mở khóa di động của em a!”

“Không làm điều xấu, không sợ quỷ gõ cửa.” Ngự Văn Đình cười nhạt: “Còn nói yêu đương giữ mình trong sạch, vừa gặp được mỹ nữ xinh đẹp, ánh mắt đã quét sang một bên rồi.”

Phương Tinh Nghị đứng dậy, cầm lấy áo khoác trên lưng ghế dựa, ngữ khí nhàn nhã: “Đại ca, đi thôi.”

Hai người cứ như vậy liền đi mất.

Lục Văn Thù đen mặt ở phía sau, nửa ngày mới từ miệng bật ra hai chữ.

“Khốn kiếp!”

Lâm Thanh Dung chạy đi tìm Dương Yến, phát hiện Tống Tịnh Hòa cũng ở trong phòng, tố khổ với hai người, nói nhìn thấy đống ảnh chụp trong di dộng của Lục Văn Thù, bộ dáng dữ tợn, hận không thể phanh thây Lục Văn Thù.

“Hắn chính là đồ hạ lưu! Vô sỉ!” Lâm Thanh Dung mắng: “Không có việc gì nhìn chằm chằm vào siêu mẫu của người khác chụp cái gì, còn mẹ nó quay video ngực của người ta, lần tới có phải hay không đi liên hệ người ta luôn!”

“Với tính cách của cậu ta, có khả năng.” Dương Yến lành lạnh bổ đao: “Cậu ta là giang sơn dễ đổi bản tính khó rời, có thể kết hôn, vẫn nhớ thương người bên ngoài.”

Lâm Thanh Dung phồng má, giống như con cá nóc vậy.

Tống Tịnh Hòa gọt một quả táo đưa cô, cười dịu dàng nói: ”Không sao, tôi quen biết rất nhiều phú nhị đại, trở về đóng gói gửi cô, cô mỗi ngày hẹn một người.”

“Thật sao?” phiền não của Lâm Thanh Dung lập tức tan thành mây khói, hưng trí bừng bừng hỏi: “Vậy cô có quen biết Hạ Tử Du vừa mới gia nhập giới giải trí không?”

“Tôi có biết, cha hắn có trang trại chăn nuôi heo, có hợp tác cùng Tống thị.”

“Oa!” Lâm Thanh Dung ôm mặt kêu to: “Tôi thích anh ấy hát, giọng hát rất mê người! Mau mau, cô gửi fb của anh ấy cho tôi, tôi muốn tán anh ấy!”

Dương Yến buồn cười hỏi: “Trắng trợn như vậy, không sợ Lục Văn Thù ghen?”

“Hai mươi phút trước chia tay rồi!”

“...”

Ba người phụ nữ lại không thể làm một bàn mạt trượt, sau khi ngốc trong phòng một lúc lâu, đều cảm thấy hơi nhàm chán, Tống Tịnh Hòa đề nghị đi bể bơi trong nhà chơi, lúc này người cũng không nhiều.

Các cô vừa ra cửa, không nghĩ tới Lục Văn Thù đã đứng ngay bên ngoài.

Dương Yến đen mặt, vô ngữ nói: “Anh cuồng rình trộm à, đứng ngoài cửa phòng tôi suốt?”

“Tiểu tiên nữ không ở trong phòng, tôi liền đoán ở chỗ cô.” Lục Văn Thù hắc hắc, thấy Lâm Thanh Dung từ trong phòng đi ra, lập tức bổ nhào qua: “Tiểu tiên nữ, anh sai rồi, anh thật sự sai rồi!”

“Anh cút ngay!” Lâm Thanh Dung đạp hắn ra, tức giận nói: “Chúng ta đã chia tay rồi!”

“Anh không đồng ý, em đơn phương chia tay không tính.” Lục Văn Thù mặt dày mày dạn: “Anh thề, anh về sau tuyệt đối không nhìn người phụ nữ khác nữa, em đừng tức giận được không?”

“Anh có đồng ý hay không cũng mặc, dù sao hai chúng ta chia tay rồi!” Lâm Thanh Dung hầm hừ nói: “Tôi ngay cả người bạn trai tiếp theo cũng đã tìm được rồi, so với anh đẹp trai hơn một vạn lần!”

Lục Văn Thù lập tức hỏi: “Mới ở trên du thuyền bốn giờ, em đã cùng tên đàn ông chết tiệt nào thông đồng rồi?”

Lâm Thanh Dung đảo mắt xem thường hắn: “Anh mới là tên đàn ông chết tiệt! Người ta gọi là Hạ Tử Du, bộ dạng đẹp trai, hát cực kỳ hay! Ai nha, anh đừng chặn đường, chúng tôi muốn đi bơi.”

Cô không kiên nhẫn nói, đem người đẩy một bên, cùng với hai người Dương Yến bọn họ đi tới bể bơi.

Lục Văn Thù đau lòng.

Chết tiệt! Trong vòng bốn giờ, hắn bị chia tay, bạn gái lại tìm được bạn trai mới. Có ai so với hắn thảm hơn không!

Nghe nói đối phương so với mình đẹp trai hơn, còn có thể hát, Lục đại thiếu liền không thể chịu được, chạy tới trước quầy lễ tân hỏi danh sách hành khách, lật giở danh sách ba bốn lần, vẫn không tìm được cái tên Hạ Tử Du kia.

“Nhưng lúc ấy hai mắt tiểu tiên nữ tỏa sáng, thoạt nhìn không giống nói dối...” Lục Văn Thù suy nghĩ, tự hỏi liệu có phải cô ấy nhìn thấy hắn trên chương trình tạp kỹ hay không, liền lấy di động ra tìm kiếm.

Là tên nhóc trẻ tuổi vừa gia nhập giới giải trí, bề ngoài đẹp trai, hát dễ nghe, có hơn trăm vạn fan, giảo hoạt biết ăn nói.

Lục Văn Thù nghiến răng: “Ánh mắt tiểu tiên nữ quá kém, tên này vừa nhìn là biết phẫu thuật qua, còn là tên đàn ông tâm cơ giả trang thành tiểu chó săn đơn thuần, chuyên môn lừa các cô bé!”

Lục Văn Thù thấy công ty tên nhóc đó có chút quan hệ với Phương Tinh Nghị, lập tức chạy qua chỗ Phương Tinh Nghị.

Lúc đó, Phương Tinh Nghị cùng Ngự Văn Đình đang ở trong phòng, vừa chơi cờ vua vừa nói chuyện phiếm, rất thoải mái.

Phương Tinh Nghị di chuyển quân cờ, sau khi ném quân sỹ trắng ném vào hộp, thản nhiên hỏi: “Đại ca, không phải anh sớm tra ra được rồi sao, mặc kệ không quản?”

“Cậu với lão Tứ thân nhất, muốn quản cũng là cậu quản.” Ngự Văn Đình lạnh như băng nói.

Phương Tinh Nghị cười cười: “Rõ ràng là đại ca anh hiểu rõ lão Tứ nhất, ngoài miệng nói như vậy, lão Tứ nếu xảy ra chuyện, chỉ sợ anh sẽ bẻ gãy cổ Lâm Thanh Dung.”

Ngự Văn Đình không nói, bất động thanh sắc ăn quân vua đen của hắn.

Trò chơi kết thúc.

“Quân nãy đánh sai rồi, không nên đi ô đó.” Phương Tinh Nghị đau lòng vỗ đùi, lại nói: “Tùy cô ta đi, cô ta cũng đau khổ, chỉ cần đừng động tới lão Tứ là được.”

Ngự Văn Đình ừm một tiếng.

Mọi người đều không phải kẻ ngốc, một vài chuyện biết thì biết vậy, tới lúc tất yếu lại động thủ.

“Nhị ca!” Lục Văn Thù ở bên ngoài đập cửa rung trời, “Nhanh mở cửa, trời sắp sụp, cứu mạng a!”

Phương Tinh Nghị đứng dậy đi mở cửa.

Lục Văn Thù đi thẳng vào chủ đề, nói với Phương Tinh Nghị: “Nhị ca, anh dùng thân phận cổ đông của Hằng Tinh, để cho công ty bọn họ đóng băng cái tên nhóc gọi là Hạ Tử Du đi!”

Phương Tinh Nghị cau mày, hỏi hắn: “Có quan hệ với bạn gái cũ của cậu?”

“Chúng em không chia tay!” Lục Văn Thù tức giận nhấn mạnh: “Chết tiệt, tên này ỷ vào việc mình hát hay, lại dám cướp bạn gái với em, cũng không nhìn lại mình xem có bao nhiêu phân lượng!”

“Tôi là cổ đông của Hằng Tinh, nhưng chỉ nắm giữ ba phần cổ phiếu mà thôi.” Phương Tinh Nghị miễn cưỡng nói: “Nghe nói tên Hạ Tử Du này trong nhóm tân sinh nhân khí rất cao, công ty ra sức nâng đỡ, sao có thể đóng băng hắn.”

“Anh không thể mua Hằng Tinh luôn sao?”

Phương Tinh Nghị cười nhạo: “Phẩm Ưu dưới sự quản lý của Phương Thị tốt là đủ rồi, huống chi Hằng Tinh có một cái mặt tiền như Hạ Tử Du, qua hai năm nữa nhân khí giảm, liền phế, kẻ nào mua Hằng Tinh thì đầu óc kẻ đó có vấn đề.”

Lục Văn Thù đáng thương nói: “Các anh cứ như vậy nhìn hắn thông đồng với bạn gái tôi sao?”
Bình Luận (0)
Comment