Nắng Ấm Sau Mưa

Chương 21 - Chương 21: Ngày Mới Của Tình Yêu - Khi Ánh Nắng Chạm Vào Trái Tim

Sáng sớm, tiếng chim hót ríu rít bên ngoài khung cửa sổ phòng ngủ của An Nhiên nhẹ nhàng đánh thức cô sau một đêm dài đầy giấc mơ lẫn thực tại. Mọi thứ hôm nay dường như không còn như trước nữa. Trong tim cô, một cảm giác ấm áp lan tỏa, dường như ánh nắng mặt trời cũng trở nên dịu dàng và tươi mới hơn.


An Nhiên ngồi dậy, hít một hơi thật sâu, cảm nhận nhịp thở đều đều và bình yên. Cô khẽ mỉm cười, như thể những ngày u ám trước kia đã dần trôi xa, để nhường chỗ cho một niềm hi vọng, cho một tình yêu mới đang bắt đầu được nảy mầm.


Bước ra khỏi nhà, cô thấy Hoàng Phong đang đứng đợi dưới sân trường Nho Quan A, áo sơ mi trắng phẳng phiu, tóc rối nhẹ theo gió. Cậu nở một nụ cười thật tươi, ánh mắt rạng ngời niềm tin và tình cảm dành cho An Nhiên. Phong cũng không giấu được sự hồi hộp trong lòng, bởi hôm nay không chỉ là một ngày học bình thường, mà còn là ngày đánh dấu sự thay đổi lớn trong cuộc đời hai người.


“Chào buổi sáng, Nhiên!” Phong gọi nhẹ, giọng có phần ngượng ngùng nhưng đầy ấm áp.


An Nhiên đáp lại bằng một nụ cười dịu dàng: “Chào Phong, hôm nay trông cậu rất… đẹp trai đấy!”


Phong đỏ mặt, khẽ gãi đầu: “Tớ cũng cảm thấy rất may mắn khi được gặp cậu mỗi ngày.”


Cả hai cùng bước vào lớp học, nơi mà từ nay trở đi sẽ không còn đơn độc hay lạnh lẽo nữa. Những giờ học căng thẳng dường như bớt áp lực hơn khi có nhau bên cạnh. Phong luôn tìm cách giúp An Nhiên hiểu bài, còn cô thì dần mở lòng hơn, bắt đầu trò chuyện, cười đùa cùng cậu.


Giờ ra chơi, sân trường rộn rã tiếng nói cười của học sinh.


Phong kéo tay An Nhiên ra góc sân vắng vẻ hơn, nơi có một cây phượng già tỏa bóng mát. Ánh nắng xuyên qua kẽ lá, tạo nên những vệt sáng lung linh trên khuôn mặt hai người.


“Có bao giờ cậu nghĩ,” Phong bắt đầu, “rằng mình sẽ tìm thấy một người quan trọng đến thế trong cuộc đời này không?”


An Nhiên nhìn thẳng vào mắt Phong, giọng nhỏ nhẹ: “Trước đây thì không, nhưng bây giờ thì có rồi.”


Phong mỉm cười, ánh mắt ánh lên một niềm hạnh phúc: “Tớ muốn… cùng cậu đi đến hết con đường, dù nó có khó khăn đến đâu.”


Những ngày sau đó, tình cảm giữa họ càng ngày càng khăng khít.


Phong không ngừng nỗ lực, luôn bên cạnh An Nhiên những lúc cô gặp khó khăn, từ chuyện học hành đến những áp lực gia đình. An Nhiên cũng học cách mở lòng hơn, chia sẻ với Phong những suy nghĩ sâu kín nhất.


Một chiều mưa nhẹ, trong căn phòng nhỏ của An Nhiên...


Phong ngồi bên cạnh, nắm lấy bàn tay cô, nhìn sâu vào mắt cô: “Nhiên, dù thế giới có thay đổi thế nào, tớ vẫn muốn là người duy nhất ở bên cạnh cậu.”


An Nhiên xúc động, những giọt nước mắt lăn dài: “Tớ cũng vậy, Phong. Cảm ơn cậu đã không bỏ rơi tớ.”


Ngày tốt nghiệp sắp đến gần, cả hai cùng nhau ôn luyện, cùng nhau chia sẻ những ước mơ về tương lai.


Gia Minh nhìn họ với ánh mắt trìu mến: “Hai cậu thật sự hợp nhau mà. Hy vọng các cậu sẽ luôn bên nhau như thế này.”


Phong cười, nhìn An Nhiên: “Tớ sẽ không bao giờ buông tay cậu đâu.”


An Nhiên gật đầu, tự tin hơn bao giờ hết: “Cùng nhau, ta sẽ vượt qua mọi khó khăn.”


Và rồi, dưới bầu trời hoàng hôn rực rỡ, giữa tiếng reo hò của bạn bè và những lời chúc phúc, họ đứng bên nhau, sẵn sàng bước vào chương mới của cuộc đời.

Bình Luận (0)
Comment