Nắng Ấm Sau Mưa

Chương 22 - Chương 22: Những Ngày Cuối Cùng - Chuẩn Bị Cho Kỳ Thi Đại Học

Trời Nho Quan A vào những ngày cuối tháng năm, nắng chói chang như muốn thiêu đốt cả bầu không khí học tập căng thẳng nơi đây. Từng lớp học, từng hành lang đều vang vọng tiếng giảng bài, tiếng bút viết trên giấy và những lời thì thầm trao đổi của học sinh đang bước vào giai đoạn nước rút cho kỳ thi đại học.


An Nhiên ngồi trong góc phòng học tập nhỏ tại nhà, trước mặt là một đống sách vở dày cộp, đề cương và tài liệu ôn thi được xếp thành từng chồng. Tay cô run run lật từng trang sách, mắt thoáng mỏi nhưng vẫn cố gắng tập trung.


Cô thở dài nhẹ nhàng, miệng lẩm nhẩm:


“Chỉ còn vài tuần nữa thôi, nhất định phải cố gắng hết sức…”
Bỗng nhiên, điện thoại rung lên, màn hình hiện tên Phong.


An Nhiên mỉm cười, bấm nhận cuộc gọi.


Phong xuất hiện trên màn hình với nụ cười rạng rỡ quen thuộc:


“Nhiên, mày còn học đến khuya vậy à? Phải nghỉ ngơi chút đi chứ.”
“Tớ biết mà, nhưng mà sắp thi rồi, lo quá… Không học kỹ thì không yên tâm được.”
“Ừ, nhưng mà phải ăn uống đầy đủ, đừng có quên ngủ sớm nha. Tớ sẽ cùng mày ôn bài mỗi tối, làm đồng đội với nhau.”
“Được đó! Có Phong ở bên, tớ cũng bớt căng thẳng hơn rồi.”
Hai người cười nói với nhau mấy phút trước khi tắt máy, nhưng sự ấm áp từ những cuộc trò chuyện như vậy là động lực để An Nhiên và Phong tiếp tục từng ngày dài học hành.


Ở lớp, không khí cũng không kém phần căng thẳng. Cô giáo Toán bước lên bục giảng, giọng nói nghiêm nghị:


“Các em chú ý, kỳ thi đại học sắp đến rồi. Mọi người phải nỗ lực hơn nữa, không được phép lơ là dù chỉ một chút!”
Học sinh đồng thanh đáp lại, trong đó có cả Gia Minh, cậu bạn chững chạc với ánh mắt quyết tâm:


“Chúng ta phải đỗ, không chỉ vì bản thân mà còn vì gia đình.”
Các buổi học thêm, buổi luyện đề diễn ra liên tục, kéo dài từ sáng đến tối muộn. Dẫu mệt mỏi, nhưng ai cũng ý thức được tầm quan trọng của thời điểm này.


Phong lúc nào cũng hoạt bát:


“Nhiên, hôm nay chúng ta thử làm đề Toán mới xem!”
An Nhiên gật đầu, ánh mắt tập trung vào đề bài.


Thời gian trôi nhanh, kỳ thi đại học đã gần kề. Những ngày cuối cùng, An Nhiên và Phong không chỉ học hành chăm chỉ mà còn dành thời gian trò chuyện, động viên nhau.


Ngày thi đến, cả trường như một đại gia đình cùng hồi hộp, nhộn nhịp từ sáng sớm.


An Nhiên đứng trong hàng dài học sinh, lòng đập thình thịch:


“Phong, em có lo không?”
Phong mỉm cười, nắm lấy tay cô:


“Lo chứ, nhưng mà có em bên cạnh, anh tin mình sẽ làm tốt.”
Bước vào phòng thi, ánh mắt họ gặp nhau đầy quyết tâm. Từng phút từng giây trong phòng thi như dài hơn bình thường, nhưng họ đều dồn hết tâm trí vào bài làm.


Sau kỳ thi, mùa hè đến. Không khí có chút nhẹ nhàng hơn, những ngày tháng học tập căng thẳng được thay thế bằng những kế hoạch mới.


Phong quyết định không học đại học mà đi làm ngay. Anh muốn thử sức và khám phá thế giới bên ngoài trường học.


An Nhiên cũng chọn hướng đi riêng: theo học một khóa thiết kế đồ họa để theo đuổi đam mê.


Họ vẫn thường xuyên liên lạc, chia sẻ những câu chuyện cuộc sống mới, những khó khăn và cả những niềm vui đầu tiên khi bước chân vào đời.


Ngày nào cũng vậy, ánh sáng buổi sáng cùng tiếng chuông điện thoại báo tin nhắn từ Phong hay An Nhiên là điều họ mong chờ nhất.


Chuyện tình của họ, từ những ngày ngượng ngùng, dần dần trở nên sâu sắc, bền chặt hơn bao giờ hết.

Bình Luận (0)
Comment