Editor: Sinlly Linh
Beta: Thơ Thơ
Giờ phút này, Tưởng Đình Kiệt từ trên cao nhìn xuống để xem xét kỹ khuôn mặt nhỏ nhắn của Kỷ Ngôn Tâm. Giây tiếp theo, bàn tay to của anh trực tiếp cởi hết mũ, tóc giả và mắt kính che giấu thân phận của cô ra. Đột nhiên, mái tóc dài đen nhánh buông xuống, làm lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Kỷ Ngôn Tâm và không thể che giấu trong đôi mắt sâu thẳm của Tưởng Đình Kiệt. Đồng thời, ngón tay anh gắt gao nắm lấy hàm dưới cô, nheo mắt nguy hiểm.
“Nếu cô không phải phóng viên, tại sao muốn chụp lén Hàn Triết? Hoặc là chụp lén tôi?”
“Ngài Tưởng, chụp lén anh là ngoài ý muốn của tôi!”
Kỷ Ngôn Tâm ngàn lần không nghĩ tới bản thân sẽ gặp được Tưởng Đình Kiệt. Cho nên, cô vốn nghĩ muốn chụp lại ảnh từ máy ảnh, nơi ảnh chụp tin tức có thể được đưa ra.
Lúc này, bỗng nhiên cô bày ra gương mặt tươi cười, ôn tồn giải thích: “Đều là sự hiểu lầm, ngài Tưởng. Tôi biết Hàn Triết là nghệ sĩ của Tập đoàn Giải Trí Thịnh Thế. Bây giờ anh có thể xóa ảnh chụp của anh ta. Tôi chắc chắn hoàn toàn không có bản sao lưu, như vậy anh có thể trả máy ảnh lại cho tôi hay không?”
Chỉ cần lấy lại được máy ảnh, cô sẽ có biện pháp khôi phục ảnh chụp đã bị xóa.
Lúc này, đôi mắt sắc bén của Tưởng Đình Kiệt không hề bỏ sót ý cười xảo quyệt nào hiện lên trong ánh mắt Kỷ Ngôn Tâm.
Người phụ nữ trước mặt này tuyệt đối không thể tin được.
“Tôi sẽ không nói lại lần thứ hai!”
Dứt lời, Tưởng Đình Kiệt không hề báo trước liền buông Kỷ Ngôn Tâm đang bị kiềm kẹp ra, bàn tay to trực tiếp ném cô tới cửa phòng.
Anh dùng lực, khiến Kỷ Ngôn Tâm suýt chút nữa té ngã.
“ Cút! "
“……”
Quả nhiên là một người đàn ông máu lạnh.
Cuối cùng Kỷ Ngôn Tâm không nhịn được mà nảy sinh ý định muốn trả thù Tưởng Đình Kiệt.
“Hóa ra những tin đồn là sự thật, ngài Tưởng được bao quanh bởi rất nhiều nữ minh tinh và người mẫu xinh đẹp dịu dàng, nhưng anh không gần gũi nữ sắc và chưa từng nghe qua tai tiếng nào! Tối nay trong lúc vô tình tôi ở quán bar phát hiện anh và Hàn Triết thân mật. Anh khẩn trương khi tôi chụp ảnh lén như vậy là bởi vì anh chột dạ! Bây giờ có nhân chứng vật chứng có thể chứng minh ngài Tưởng thật sự bị cong, tôi tin tưởng phóng viên truyền thông thành phố A nhất định sẽ thích tin nóng của tôi! Cho nên anh xác định muốn làm như vậy sao? Ngài Tưởng, không bằng chúng ta làm giao dịch, anh trả máy ảnh lại cho tôi, tôi sẽ làm như đêm nay không nhìn thấy gì cả!”
“A ∼”
Tưởng Đình Kiệt bỗng dưng cười lạnh, chậm rãi xoay người, ánh mắt nguy hiểm nhìn Kỷ Ngôn Tâm chăm chú.
“Tôi ghét nhất người khác uy hiếp tôi, đặc biệt là phụ nữ!”
“Đây là một giao dịch công bằng!”
Lúc này, khuôn mặt tươi cười của Kỷ Ngôn Tâm thoạt nhìn tràn ngập cám dỗ.
Ánh mắt Tưởng Đình Kiệt càng trở nên lạnh hơn. Anh phát hiện người phụ nữ này đang cố ý khiêu khích anh.
“Cô thật sự muốn lấy lại máy ảnh sao?”
“Hỏi vô nghĩa, anh mau trả cho tôi!”
“Tự mình lấy đi!”
Dứt lời, Tưởng Đình Kiệt không hề báo trước ném máy ảnh lên trên giường.
Giây tiếp theo, Kỷ Ngôn Tâm cơ hồ là theo bản năng nhào lên trước.
Nhưng ngay lúc này, Tưởng Đình Kiệt nguy hiểm híp mắt. Thân thể cao lớn trực tiếp ấn Kỷ Ngôn Tâm ở trên giường. Bàn tay to kéo cà vạt ra buộc chặt hai tay cô vào đầu giường. Cùng lúc đó, anh từ trên cao nhìn xuống thân thể Kỷ Ngôn Tâm đang giãy giụa đã bị kềm chế. Động tác gần như thô lỗ, anh xé rách quần áo của cô.
“A”
Kỷ Ngôn Tâm kinh hoảng hô nhỏ.
Ở bên tai cô là giọng nói khàn khàn của Tưởng Đình Kiệt: “Tôi đối với phụ nữ tự mình đưa tới cửa không có hứng thú, nhưng mà tôi thành toàn cho cô câu - dẫn!”
“Tôi không có câu - dẫn anh……”
“Nếu cô nhất định phải nói tin nóng này với phóng viên truyền thông thành phố A, thì ít nhất cô phải tự mình nghiệm chứng xem tôi có phải thật sự cong hay không. Bây giờ tôi sẽ cho cô cơ hội này, cô phải từ từ cảm nhận!”