Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 234


Tam Tiền trực tiếp nói: "Cửu thúc, con biết người như vậy rất tốt! Người lúc trước vẫn luôn đem sứ mạng của Bất tử cửu tộc xem là tất cả, chuẩn bị đem tất cả cống hiến cho người có Bất tử sinh mệnh chi đồng không biết chừng nào mới xuất hiện.

Bây giờ người có được người mình muốn bảo vệ, có được gia đình của mình, cha con bọn họ cuối cùng cũng không cần lo lắng người độc thân cả đời rồi.

"
"Nhưng mà con đồng thời cũng có chút thất vọng, người Bất tử cửu tộc chúng ta, cho dù mất đi tất cả, cho dù là ký ức, cũng sẽ không đánh mất tín ngưỡng của mình.

"
Cửu thúc nhìn đến Sở Cửu Ca nói: "Ta không có, chưa từng có.

"
Cửu Ca khẽ ngẩn ra, đây là thật! Cửu thúc chưa từng quên đi tín ngưỡng của bản thân.

Lúc trước khi người lần đầu nhìn thấy cô, cũng chính vì tín ngưỡng đó, kiên định muốn thủ hộ bên cạnh cô, bởi vì cô chính là chủ nhân sở hữu Bất tử sinh mệnh chi đồng đó.

Tam Tiền nói: "Cửu thúc nếu đã không muốn về đó con cũng không thể trói người về đó được, nhưng mà con sẽ truyền tin tức cho tụi Nhất Nặc, Cửu thúc không để ý chứ?"
Quỷ kế của tên tiểu tử Nhất Nặc đó nhiều nhất, có lẽ hắn sẽ có biện pháp khiến cho Cửu thúc đáp ứng về tộc bọn họ.

Cửu thúc hỏi: "Ý của tiểu Cửu thì sao?"
Sở Cửu Ca nói: "Không vấn đề, để cho Nhất Nặc đến Tử Linh Quốc, hắn còn thiếu con một món nợ đó.

"
"Cái gì? Cửu muội muội có thể khiến cho Nhất Nặc thiếu muội, muội quá lợi hại rồi.

" Tam Tiền sùng bái nói.

Cửu thúc lạnh giọng nói: "Gọi cách khác!"
Tam Tiền nói: "Cửu thúc cũng nói cô ấy là nữ nhi của người, vốn dĩ chính là Cửu muội muội mà! Theo con biết, Cửu muội muội còn chưa đủ mười lăm tuổi, là nhỏ nhất trong số chúng con, con không có gọi sai.


"
Vỗn dĩ chỉ là hắn tùy tiện gọi thôi, không nghĩ đến đây thật sự là cửu muội muội của hắn.

Đối với việc Sở Cửu Ca không phải là nhi nữ thân sinh cảu Cửu thúc, Tam Tiền căn bản không để trong lòng.

Người của Bất tử cửu tộc họ không có thiện cẩn như vậy, chỉ cần là nữ nhi Cửu thúc thừa nhận, thì đó chính là người của Bất tử cửu tộc họ, tiểu công chúa của Bất tử cửu tộc họ.

Không thể không nói, thái độ của Tam Tiền như vậy, khiến cho Sở Cửu Ca đối với Bất tử cửu tộc rất hiếu kỳ, hơn nữa Cửu thúc cũng là một thành viên trong Bất tử cửu tộc bọn họ.

Cửu thúc lạnh giọng nói: "Lời ngươi đã nói xong, có thể đi rồi!"
"Hu hu hu! Cửu thúc, người sau khi mất trí nhớ sao lại càng ngày càng lạnh lùng rồi, không giữ con ở lại sao?" Tam Tiền tội nghiệp nói.

Dung Uyên nói: "Nơi này của ta giản đơn, không thích hợp thiếu chủ của Bất tử cửu tộc sống quen xa hoa, ngươi vẫn là nên trở về địa bàn của mình ở đi!"
Tam Tiền nói: "Nơi mà Cửu thúc cũng có thể ở, bổn thiếu chủ đương nhiên cũng không chê, ta chính là muốn ở đây.

"
Dung Uyên lạnh lùng nhìn sang hắn, người của Bất tử cửu tộc ai ai cũng thật phiền, hắn lạnh giọng nói: "Người đâu, tiễn khách!"
Mặc Nhất nói: "Đệ tam thiếu chủ, mời bên này!"
Tam Tiền chề chề môi, hắn nói với Sở Cửu Ca: "Cửu muội muội, ngày khác ta đến tìm muội chơi! Hôm nay không còn sớm nữa, vậy ta đi trước đây.

"
"Còn có Cửu thúc, không cần biết người có ký ức hay không, Bất tử cửu tộc chúng con đều là hậu thuẫn của người, hoàng đế đó của Tử Linh Quốc lại dám giành thê tử với người, nếu như người có gì cần thì cứ việc mở miệng, chúng con chơi chết ông ta!" Tam Tiền nói lời này, đầy khẩu khí của đạo tặc.

Tam Tiền rời khỏi rồi, Cửu thúc nhìn Sở Tuyền Nguyệt nói: "Phu nhân, tên của ta là Cửu Thương Khung, có lẽ đúng là tên này không sai.

"
Tam Tiền nhắc đến chuyện xưa, ông đã có được chút ký ức mơ hồ rồi, tên của ông, tuyệt đối có thể khẳng định.


Sở Tuyền Nguyệt cúi đầu thì thầm ba chữ này, nói: "Cửu Thương Khung, Thương Khung.

.

"
Sở Tuyền Nguyệt đột nhiên phát hiện nữ nhi của mình và con rể tương lai đều ở đây, mặt nhịn không được đỏ lên, cô nói: "Ca nhi, ta với Thương Khung.

.

"
Hai người đã nói rõ tâm ý với nhau, nhưng mà Sở Tuyền Nguyệt rất để ý cách nghĩ của nữ nhi mình.

Sở Cửu Ca cười nói: "Mẫu thân, trên thọ yến của Tử Hoàng các người đã biểu lộ tâm ý của nhau rồi, người nghĩ nữ nhi mắt mù không nhìn ra được sao!"
"Đó là tình huống cấp bách nhất thời diễn kịch.

" Sở Tuyền Nguyệt nói.

"Diễn kịch! Rõ ràng đều biểu lộ chân tình ra có được hay không, cũng chỉ có hai người mới cảm thấy đó là diễn kịch, mọi người đều không cảm thấy như vậy, nếu không Tử Hoàng sao lại một bộ hận không thể gϊếŧ chết Cửu thúc.

Nhưng mà mẫu thân và Cửu thúc trên đường hôn một hồi, cũng xem như hiểu rõ rồi, chúc mừng mẫu thân, chúc mừng Cửu thúc.

" Sở Cửu Ca chúc phúc họ từ tận đáy lòng.

Cửu thúc nói: "Tiểu Cửu, ta.

.


"
Ông vẫn là sợ tiểu Cửu tức giận, sứ mệnh của ông chính là thủ hộ tiểu Cửu, kết quả lại yêu phải mẫu thân của tiểu Cửu, muốn cưới người làm thê.

"Con không hài lòng Tử Hoàng là do con cảm thấy ông ta không xứng với mẫu thân, nhưng mà con phi thường thích Cửu thúc, tuyệt đối sẽ không ngăn cản hai người đến với nhau, hơn nữa rất vui khi hai người có thể đến với nhau.

"
Cửu thúc sớm đã là ứng cử viên cô nhắm đến cho vị trí cha kế, bây giờ họ nhanh như vậy đến với nhau, cô đưa hai tay tán thành, tuyệt đối sẽ không trở thành vật cản trở.

Nữ nhi cũng tán thành rồi, Sở Tuyền Nguyệt hoàn toàn yên tâm, trên mặt Cửu thúc cũng đầy nét cười.

Vào lúc đó Dung Uyên lên tiếng nói: "Cửu nhi không ngăn cản nhạc mẫu đại nhân và ngươi ở bên nhau, vậy thì ngươi sau này cũng đừng ngăn cản ta với Cửu nhi bên nhau, nếu không khí độ của Đệ cửu tộc trưởng, cũng quá nhỏ đi thôi!"
Nhất thời sắc mặt Cửu thúc trở nên băng lạnh, "Cửu nhi là Cửu nhi, ngươi là ngươi! Đây hoàn toàn không giống nhau, trước khi ta biết rõ được ngươi là ai, ta tuyệt đối không yên tâm ngươi.

"
"Thương Khung!" Sở Tuyền Nguyệt kéo lại ông, Cửu thúc mới thu liễm hơi thở băng lạnh của mình.

Sở Tuyền Nguyệt nói: "Chàng phải tin tưởng ánh mắt của Ca nhi.

"
Đối với lời của phu nhân Cửu thúc không dám phản bác, ông nói: "Phu nhân nói đúng.

"
Ánh mắt Dung Uyên trầm lại, ông phản đối có tác dụng gì, một người cha kế, chỉ cần lấy lòng được nhạc mẫu đại nhân, Cửu Thương Khung cho dù hồi phục ký ức muốn phản đối, cũng không có tác dụng.

Dung Uyên cười nói với Sở Cửu Ca: "Cửu nhi, chúng ta đi thôi! Đừng làm phiền nhạc mẫu đại nhân bọn họ nữa.

"
"Ừm!" Sở Cửu Ca khẽ gật đầu.

Sở Cửu Ca cùng với Dung Uyên rời khỏi, sau khi rời khỏi Sở Cửu Ca nói: "Chàng rốt cuộc là làm thế nào đắc tội Cửu thúc rồi?"
"Không có gì, chỉ là đánh nhau mấy lần, số lần Cửu Thương Khung thua hơi bị nhiều, không phải là đối thủ của ta, cho nên rất chán ghét ta.


" Dung Uyên đáp.

"Nếu như ông ta hồi phục ký ức muốn đối phó ta, Cửu nhi nàng nhất định phải bảo vệ ta, dù sao thân thể ông ta là do nàng trị khỏi đó, mà thân thể ta không so được với lúc trước, vẫn cần một khoàng thời gian rất dài mới trị khỏi được.

" Dung Uyên ôm chặt Sở Cửu Ca, nhìn thì như xin được che chở, thực chất là đang chiếm tiện nghi.

Hắn trước đó dù sao cũng không có nghĩ đến Cửu Thương Khung vận khí tốt đến thế, vô tình được nhạc mẫu đại nhân tương lại của hắn thích phải, nếu như sớm biết.

.

Nếu như sớm biết, hình như cũng không thể thân thiện với Cửu Thương Khung.

Dù sao thực lực đến trình độ của hắn, rất ít có người là đối thủ của hắn, mà Cửu Thương Khung là một trong số ít đó, khó tránh việc giao đấu với ông ta.

Sở Cửu Ca nói: "Muốn ta bảo vệ chàng, vậy phải xem biểu hiện của chàng rồi.

"
"Ta nhất định sẽ biểu hiện thật tốt.

"
Ngày hôm sau của thọ yến Tử Hoàng trọng bệnh, không thể gặp khách, Thái Vân Tông cũng không có việc lớn gì, Vân tông chủ nguyện ý đợi, nhất định phải nói chuyện với Tử Hoàng thật tốt, tuyệt đối không để ông ta tìm Cửu Ca và người nhà cô phiền phức.

Tam Tiền truyền đi tin tức cực kỳ khẩn cấp, trên mặt hắn lộ ra nụ cười đắc ý, "Xem ra lão đại này ta làm chắc rồi, là ta tìm ra tộc trưởng đó.

"
Tối ngày hôm sau của thọ yến, Sở Cửu Ca đem địa đồ của hoàng cung Tử Linh Quốc nhớ kĩ, chuẩn bị ra cửa, Dung Uyên đang ở cửa đợi cô.

"Cửu nhi, lần trước đi tham gia thọ yến của Tử Hoàng ta không ở bên Cửu nhi, lần này để ta đi cùng nàng một chuyến thì thế nào? Ta thân thể tuy là hư nhược, nhưng mà hơi sức giúp Cửu nhi bưng bê thì vẫn có, Cửu nhi đừng chê ta.

" Đôi mắt như tử thủy tinh đó nhìn Sở Cửu Ca, khóe miệng nhếch lên một nụ cười mê hoặc.

.

Bình Luận (0)
Comment