Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 235


Sở Cửu Ca nói: "Chỉ cần chàng không bị người phát hiện thì cứ đi theo vậy!"
"Nhất định không tạo thêm phiền phức cho Cửu nhi!" Dung Uyên đáp.

Sở Cửu Ca vận chuyển Lôi Hình Quyết biến mất trong một tiểu viện, hướng đến hoàng cung Tử Linh Quốc chạy đi.

Cô sử dụng lực lượng Bất tử sinh mệnh chi đồng, sức cảm nhận đột nhiên trở nên cường đại, nhất cử nhất động của người trong hoàng cung rộng lớn đều rơi vào trong mắt cô.

Cho dù là những ám vệ ẩn nấp trong những ngóc ngách trong hoàng thất, thủ đoạn ẩn nấp mà bọn chúng tự hào, trước mắt Sở Cửu Ca cũng chỉ là những trò vặt vãnh.

Nếu không phải tu luyện đến đệ nhị trọng Thấu Mang, cô cũng không có cường đại đến vậy, cô đi vào hoàng cung Tử Linh Quốc đặc biệt cẩn thận, dù sao người có thực lực cao hơn cô mấy cấp bậc cũng không ít.

Bây giờ sao? Mọi thứ đều trở nên dễ dàng hơn nhiều.

Sở Cửu Ca lẻn vào trọng địa trong hoàng cung Tử Linh Quốc, vậy mà không có một ai phát giác đến.

Khóa của bên trong bảo khố hoàng cung Tử Linh Quốc thiết kế rất tinh vi, xưa nay Tử Hoàng vẫn đinh ninh cho rằng chỉ có chiếc chìa khóa duy nhất đó mới có thể mở ra, không ai có thể mở ra nó.

Thế nhưng cái ổ khóa này bị Sở Cửu Ca dùng một cây ngân châm loay hoay mất năm giây, liền "Rắc!" một tiếng mở ra rồi.

Sở Cửu Ca như một con mèo nhỏ luồn vào đó, cửa lớn của bảo khố lại lần nữa đóng lại, giống như căn bản không bị người mở ra qua.

Tử Linh Quốc không hổ là đệ nhất đại quốc trong thất quốc, bảo khố này cực kỳ hoành tráng, Hoàng Linh Quốc, Tranh Linh Quốc hoàn toàn không thể so với Tử Linh Quốc.

Sở Cửu Ca nói: "Bảo bối thật là nhiều mà!"
Dung Uyên đáp: "Thứ phẩm chất lượng kém cũng không ít.


"
"Không cần biết là thứ phẩm hay là trân phẩm, nếu như ta đã đến rồi, vậy thì toàn bộ đều dọn sạch!" Cho dù cô và mẫu thân an toàn rút lui được, Tử Hoàng này là triệt để chọc giận cô rồi.

Quả nhiên cành trên không thẳng cành dưới cong, Tử Kha không phải là thứ tốt lành gì, gia hỏa Tử Hoàng càng thêm khiến người khác chán ghét.

Sở Cửu Ca nhanh chóng dọn sạch đồ trong này, từng nơi từng nơi đều bị cô dọn sạch sành sanh.

"Ể!" Sở Cửu Ca ngẩn ra.

Cô phát hiện một món đồ không cách nào ném vào trong không gian, Sở Cửu Ca đưa tay cầm lên, cô nói: "Vậy mà là một bức họa, nhưng mà bức họa này không cách nào đặt vào trong không gian.

"
Dung Uyên đáp: "Cửu nhi, để ta xem xem! Nàng đi dọn đồ đi.

"
"Được!"
Bức họa đó vào tay, nhìn chất giấy thì rất thông thường, nhìn từ bên ngoài không nhìn ra điểm đặc biệt nào.

Hắn muốn mở bức họa ra xem thử bên trong vẽ thứ gì, thế nhưng hắn phát hiện bản thân không cách nào mở bức họa ra.

Linh lực của hắn dồn lên bàn tay, hắn muốn cường thế mở ra nhưng vẫn là không được.

Sở Cửu Ca rất nhanh liền đem bảo khố của hoàng cung Tử Linh Quốc dọn trống rỗng, phát hiện Dung Uyên Vẫn còn đang loay hoay với bức họa đó.

Sở Cửu Ca nói: "Dung yêu nghiệt, nhìn ra bức họa này có gì đặc biệt chưa?"
Dung Uyên đáp: "Mở không ra.

"
"Ngay cả chàng cũng mở không ra?" Sở Cửu Ca có chút ngạc nhiên.

"Nếu như lại tiếp tục cường thế mở ra, vậy thì có lẽ sẽ phá hỏng bức họa này, một bức họa trông rất mỏng manh.

Thứ đồ này có chút cổ quái, những thứ khác Cửu nhi đều lấy rồi, cũng không thiếu một bức họa này, vậy thì để nó lại đi.

" Dung Uyên cảm thấy bức họa này có chút tà, không muốn Cửu nhi mang đi.

Sở Cửu Ca đáp: "Ta đã quyết định một món đồ cũng không để lại cho chúng, vậy thì một thứ cũng không để lại! Một bức họa ngay đến chàng cũng không giải quyết được, trông rất thần bí, đương nhiên không thể để lại.

"
Dung Uyên phát hiện Cửu nhi nhà hắn rất hứng thú với bức họa này, bất lực nói: "Nhất định phải lấy sao?"
"Lấy! Đây là thứ đầu tiên làm khó được Dung yêu nghiệt chàng, chẳng lẽ chàng không hiếu kỳ sao?" Sở Cửu Ca cười nói.

"Hiếu kỳ! Nhưng mà ta không muốn có yếu tố bất ổn nào bên cạnh Cửu nhi nàng.

" Dung Uyên đáp.


Tuy rằng bức họa ngoại trừ việc không mở ra được, không bỏ vào không gian được, không có điểm nào đặc biệt, hắn không phát hiện có điều gì nguy hiểm cũng như không cảm nhận được bất kì sự dao động linh lực nào trên đó, nhưng mà hắn không muốn bên cạnh Cửu nhi tồn tại một chút nguy hiểm ngoài sự khống chế của hắn.

"Cửu nhi nếu như đã thích, vậy thì đem đi!" Dung Uyên đáp.

Nếu như thực sự có nguy hiểm, có hắn ở bên cạnh Cửu nhi, bóp chết là được.

Sở Cửu Ca nhìn bảo khố trống rỗng của hoàng cung Tử Linh Quốc, cũng cảm thấy có chút thành tựu, đây là kiệt tác của cô đó.

Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Đây xem như thu chút lãi suất, Tử Hoàng ngươi tốt nhất cầu nguyện ngươi không phải là tên nam nhân hỗn đản đó, nếu không ta không chỉ thu một chút lãi suất như vậy thôi đâu.

"
Cô đến đây trộm đồ, đương nhiên phải để lại dấu tích của cô.

Để lại bên trong không biết Tử Hoàng phải mất bao nhiêu ngày mới phát hiện, cho nên Sở Cửu Ca đi ra khỏi bảo khố, trên cửa lớn của bảo khố viết lên dòng chữ.

"Đệ nhất thần trộm Nine đã ghé thăm, tất cả vật phẩm trong bảo khố Tử Linh Quốc bổn thần trộm đều tiếp nhận rồi.

"
Sở Cửu Ca nói: "Đây chỉ là một bảo khố chính mà thôi, nếu đã đến rồi, tư khố của các nơi cũng không thể bỏ qua được, tuy rằng đồ nhất định không được như ở đây, nhưng mà thân là một thần trộm, tuyệt đối sẽ không chê bảo bối ít.

"
Đệ nhất thần trộm Sở Cửu Ca đem tư khố của những người trong cung đều lâm hạnh rồi, sau đó mục tiêu cuối cùng của cô chính là ngự thư phòng của Tử Hoàng.

Bảo bối bên trong ngự thư phòng không nhiều, Sở Cửu Ca đến đây chỉ vì điều tra manh mối có liên quan đến hộp bất tử, nhưng mà cô lại không có được thu hoạch gì.

Sở Cửu Ca ngược lại ở chỗ Tử Hoàng phát hiện một tấm thánh chỉ nạp phi, nhìn vết tích của mực có lẽ là viết trước khi thọ yến bắt đầu.

Thánh chỉ sớm đã chuẩn bị tốt rồi, thì ra tên cẩu hoàng đế này cho rằng mẫu thân cô tham vị trí phi đó của ông ta, sẽ không từ chối ông ta, ai cho ông ta sự tự tin đó.

Trong mắt Sở Cửu Ca lóe qua hàn quang, cầm lấy bút, Dung Uyên nói: "Cửu nhi, ta mài mực cho nàng.

"

Sở Cửu Ca cầm lấy bút viết lên trên thánh chỉ đó mấy dòng chữ, "Tử Hoàng điện hạ nếu như thích cường thế đoạt lấy, bổn thần trộm không ngại để cho ngươi đội mũ xanh, tự lo cho thân mình! Đệ nhất thần trộm Nine đã ghé thăm.

"
Sau khi viết xong, Sở Cửu Ca vỗ vỗ tay nói: "Dung yêu nghiệt, chúng ta rút! Xem ra hộp bất tử thứ ba vẫn cần phải lưu lại ở Tử Linh Quốc từ từ điều tra, hy vọng Tử Hoàng an phận một chút.

"
Hai người xông vào hoàng cung đến khi đi ra không đến thời gian một canh giờ, trong thời gian đó không ai phát hiện hoàng cung Tử Linh Quốc bị một vị khách không mời lẻn vào.

Sau khi trở về, Sở Cửu Ca đem bức họa không cách nào bỏ vào trong không gian ném lên trên bàn.

Dung Uyên nói: "Cửu nhi, ta đã làm ấm giường rồi.

"
"Bệ hạ! Bệ hạ!"
Sáng ngày hôm sau, khi thị vệ đi tuần tra phát hiện dòng chữ bên trên cửa lớn bảo khố đó, bị dọa sợ đến hồn phi phách tán, vội vàng chạy đi bẩm báo với Tử Hoàng.

Nghỉ ngơi cả một ngày, khí sắc mới hồi phục được một chút, kết quả nghe đến hồi báo của thị vệ, thiếu chút tức đến đem tẩm cung dỡ đi.

"Ngươi nói.

.

ngươi nói cái gì? Bảo khố của hoàng cung Tử Linh Quốc ta bị trộm rồi, là tên Đệ nhất thần trộm đó làm? Hắn còn dám để lại lời nhắn ở cửa.

".

Bình Luận (0)
Comment